古诗词

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

游仙一十九首

郭祥正

至道不由学,颓龄安可住。zhì dào bù yóu xué,tuí líng ān kě zhù。
宿命无纤罹,重玄乃遐悟。sù mìng wú xiān lí,zhòng xuán nǎi xiá wù。
鲜明女萝裙,致我火浣布。xiān míng nǚ luó qún,zhì wǒ huǒ huàn bù。
稽首存至诚,欣会如所度。jī shǒu cún zhì chéng,xīn huì rú suǒ dù。

游仙一十九首

郭祥正

至音非乐音,玲珑闻自然。zhì yīn fēi lè yīn,líng lóng wén zì rán。
殊绝洞房景,亦超郁罗天。shū jué dòng fáng jǐng,yì chāo yù luó tiān。
灵嫔下鹤驭,问我来何缘。líng pín xià hè yù,wèn wǒ lái hé yuán。
却惊与世隔,一别三千年。què jīng yǔ shì gé,yī bié sān qiān nián。

游仙一十九首

郭祥正

澡心华池液,薰手玉楼香。zǎo xīn huá chí yè,xūn shǒu yù lóu xiāng。
一披宝神经,众真共来翔。yī pī bǎo shén jīng,zhòng zhēn gòng lái xiáng。
七言咏良遇,至音迭琅琅。qī yán yǒng liáng yù,zhì yīn dié láng láng。
珍重卫夫人,行草记瑶章。zhēn zhòng wèi fū rén,xíng cǎo jì yáo zhāng。

游仙一十九首

郭祥正

太微无烈风,紫台多灵露。tài wēi wú liè fēng,zǐ tái duō líng lù。
逍遥三五客,披衣纵高步。xiāo yáo sān wǔ kè,pī yī zòng gāo bù。
回首笑复歌,游此今几度。huí shǒu xiào fù gē,yóu cǐ jīn jǐ dù。
却嗟寰中人,枉为死所误。què jiē huán zhōng rén,wǎng wèi sǐ suǒ wù。

游仙一十九首

郭祥正

仙家无四时,瑶草常芬芳。xiān jiā wú sì shí,yáo cǎo cháng fēn fāng。
五岳倏来尔,玉鞭驱凤凰。wǔ yuè shū lái ěr,yù biān qū fèng huáng。
得道迭相度,不闻嫉贤良。dé dào dié xiāng dù,bù wén jí xián liáng。
所以心无邪,人人自年长。suǒ yǐ xīn wú xié,rén rén zì nián zhǎng。

游仙一十九首

郭祥正

妙景素无杂,玉界涵虚明。miào jǐng sù wú zá,yù jiè hán xū míng。
妙声清不淫,洞歌奏金铃。miào shēng qīng bù yín,dòng gē zòu jīn líng。
真遇非遐想,忘心乃全生。zhēn yù fēi xiá xiǎng,wàng xīn nǎi quán shēng。
噫哉百年内,得失安足营。yī zāi bǎi nián nèi,dé shī ān zú yíng。

游仙一十九首

郭祥正

峨峨金精巾,飘飘清霞裙。é é jīn jīng jīn,piāo piāo qīng xiá qún。
手持紫毛节,身乘三素云。shǒu chí zǐ máo jié,shēn chéng sān sù yún。
驾言欲何适,上朝玉宸君。jià yán yù hé shì,shàng cháo yù chén jūn。
隐书谢所赐,洞明道之根。yǐn shū xiè suǒ cì,dòng míng dào zhī gēn。

游仙一十九首

郭祥正

翛然乘一气,来往游太空。xiāo rán chéng yī qì,lái wǎng yóu tài kōng。
闲歌内景章,遂登蕊珠宫。xián gē nèi jǐng zhāng,suì dēng ruǐ zhū gōng。
华英不知名,激齿甘液浓。huá yīng bù zhī míng,jī chǐ gān yè nóng。
此乐无忧衅,固非侯与公。cǐ lè wú yōu xìn,gù fēi hóu yǔ gōng。

游仙一十九首

郭祥正

投真落人世,倏经四九年。tóu zhēn luò rén shì,shū jīng sì jiǔ nián。
睹纷未尝竞,内顾净且渊。dǔ fēn wèi cháng jìng,nèi gù jìng qiě yuān。
果逢飞行羽,得披紫微仙。guǒ féng fēi xíng yǔ,dé pī zǐ wēi xiān。
携手浮绛波,绛波春渺然。xié shǒu fú jiàng bō,jiàng bō chūn miǎo rán。

游仙一十九首

郭祥正

攀沿日月窟,遂观天地枢。pān yán rì yuè kū,suì guān tiān dì shū。
捣金铸豪英,抟糟酝庸愚。dǎo jīn zhù háo yīng,tuán zāo yùn yōng yú。
校量宿所造,报应无差铢。xiào liàng sù suǒ zào,bào yīng wú chà zhū。
丁宁与世言,安分勿浪图。dīng níng yǔ shì yán,ān fēn wù làng tú。

游仙一十九首

郭祥正

在天不择友,天人皆正一。zài tiān bù zé yǒu,tiān rén jiē zhèng yī。
云汉共翱翔,隐耀无固必。yún hàn gòng áo xiáng,yǐn yào wú gù bì。
岂同浊世游,自谓胶投漆。qǐ tóng zhuó shì yóu,zì wèi jiāo tóu qī。
毫端利害分,白眼永相失。háo duān lì hài fēn,bái yǎn yǒng xiāng shī。

游仙一十九首

郭祥正

款逢九华妃,授我磨镜石。kuǎn féng jiǔ huá fēi,shòu wǒ mó jìng shí。
一磨日月朗,万古永不蚀。yī mó rì yuè lǎng,wàn gǔ yǒng bù shí。
缄之紫锦囊,匪同赵氏璧。jiān zhī zǐ jǐn náng,fěi tóng zhào shì bì。
才落猛士手,睨柱曾莫惜。cái luò měng shì shǒu,nì zhù céng mò xī。

游仙一十九首

郭祥正

二景结良匹,曾非尘虑侵。èr jǐng jié liáng pǐ,céng fēi chén lǜ qīn。
欣欣启皓齿,玉佩扬清音。xīn xīn qǐ hào chǐ,yù pèi yáng qīng yīn。
碧河并绛实,采濯期追寻。bì hé bìng jiàng shí,cǎi zhuó qī zhuī xún。
言舒意亦散,双好永齐心。yán shū yì yì sàn,shuāng hǎo yǒng qí xīn。

游仙一十九首

郭祥正

神凝光自生,洞房玄照映。shén níng guāng zì shēng,dòng fáng xuán zhào yìng。
青丝散垂腰,目采流玉镜。qīng sī sàn chuí yāo,mù cǎi liú yù jìng。
共谈上清事,精微寄馀咏。gòng tán shàng qīng shì,jīng wēi jì yú yǒng。
乐酣会既分,双驾还霄岭。lè hān huì jì fēn,shuāng jià hái xiāo lǐng。

游仙一十九首

郭祥正

清僚真可慕,振衣愿所归。qīng liáo zhēn kě mù,zhèn yī yuàn suǒ guī。
既绝世上缘,吾宁抱愁悲。jì jué shì shàng yuán,wú níng bào chóu bēi。
云韶自相谐,虚听方达微。yún sháo zì xiāng xié,xū tīng fāng dá wēi。
是将跨灵羽,逸麟复攀追。shì jiāng kuà líng yǔ,yì lín fù pān zhuī。