古诗词

送湖南运判蔡如晦赴阙

郭祥正

鹗飞不在泥,决有青云趣。è fēi bù zài ní,jué yǒu qīng yún qù。
凤凰不妄出,恐为时所误。fèng huáng bù wàng chū,kǒng wèi shí suǒ wù。
桓桓南都贤,幸遭明主顾。huán huán nán dōu xián,xìng zāo míng zhǔ gù。
垂绅正手板,磊落奏治具。chuí shēn zhèng shǒu bǎn,lěi luò zòu zhì jù。
源流出无穷,胸胆豁以露。yuán liú chū wú qióng,xiōng dǎn huō yǐ lù。
帝曰卿良哉,予僚汝之父。dì yuē qīng liáng zāi,yǔ liáo rǔ zhī fù。
果见麒麟儿,腾骧蹈前步。guǒ jiàn qí lín ér,téng xiāng dǎo qián bù。
擢为东宫允,往漕八州赋。zhuó wèi dōng gōng yǔn,wǎng cáo bā zhōu fù。
予将观汝能,慎勿惮细故。yǔ jiāng guān rǔ néng,shèn wù dàn xì gù。
朅来重湖南,君恩密宣布。qiè lái zhòng hú nán,jūn ēn mì xuān bù。
拔才惟俊明,逐吏皆狡蠹。bá cái wéi jùn míng,zhú lì jiē jiǎo dù。
朝廷方更化,免役出金助。cháo tíng fāng gèng huà,miǎn yì chū jīn zhù。
深沉详施为,委曲善告谕。shēn chén xiáng shī wèi,wěi qū shàn gào yù。
有司绝诛求,比屋乐农务。yǒu sī jué zhū qiú,bǐ wū lè nóng wù。
贫富一以均,歌颂喧道路。pín fù yī yǐ jūn,gē sòng xuān dào lù。
七月新书成,入奏驰骏驭。qī yuè xīn shū chéng,rù zòu chí jùn yù。
君来万家春,君去秋色暮。jūn lái wàn jiā chūn,jūn qù qiū sè mù。
清湘似君心,偏使丑影惧。qīng xiāng shì jūn xīn,piān shǐ chǒu yǐng jù。
何时到金阙,显用期必遇。hé shí dào jīn quē,xiǎn yòng qī bì yù。
成法无瑕玼,后效有程度。chéng fǎ wú xiá cǐ,hòu xiào yǒu chéng dù。
皇皇太上圣,赫赫师尹辅。huáng huáng tài shàng shèng,hè hè shī yǐn fǔ。
大业日愈新,虚怀未尝饫。dà yè rì yù xīn,xū huái wèi cháng yù。
谏垣将峻陟,使节岂还付。jiàn yuán jiāng jùn zhì,shǐ jié qǐ hái fù。
却忆仁祖朝,天下复庠序。què yì rén zǔ cháo,tiān xià fù xiáng xù。
南都最为盛,万里英材聚。nán dōu zuì wèi shèng,wàn lǐ yīng cái jù。
严严高平公,明堂真栋柱。yán yán gāo píng gōng,míng táng zhēn dòng zhù。
尚书继踵来,两献仲舒疏。shàng shū jì zhǒng lái,liǎng xiàn zhòng shū shū。
君家有大阮,敛缩未腾翥。jūn jiā yǒu dà ruǎn,liǎn suō wèi téng zhù。
名声晚乃达,霖雨今仍霪。míng shēng wǎn nǎi dá,lín yǔ jīn réng yín。
信哉颜渊氏,必用孔子铸。xìn zāi yán yuān shì,bì yòng kǒng zi zhù。
邦家不乏才,社稷永盘固。bāng jiā bù fá cái,shè jì yǒng pán gù。
伊予亦何人,不异罝中兔。yī yǔ yì hé rén,bù yì jū zhōng tù。
时命适大谬,与物竟多迕。shí mìng shì dà miù,yǔ wù jìng duō wù。
卑栖邵陵幕,窃禄饱婴孺。bēi qī shào líng mù,qiè lù bǎo yīng rú。
不才甘委置,朽木费吹嘘。bù cái gān wěi zhì,xiǔ mù fèi chuī xū。
一朝逢知己,拔茅冀连茹。yī cháo féng zhī jǐ,bá máo jì lián rú。
翻思刷羽翰,翩翩厕鸳鹭。fān sī shuā yǔ hàn,piān piān cè yuān lù。
不然弃已归,筑室幽闲处。bù rán qì yǐ guī,zhù shì yōu xián chù。
吐纳元和津,万事不挂虑。tǔ nà yuán hé jīn,wàn shì bù guà lǜ。
韩子亦尝云,岂肯居沮洳。hán zi yì cháng yún,qǐ kěn jū jǔ rù。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

净惠寺清轩二首

郭祥正

枯筇坏衲老清时,万事纷纷久不知。kū qióng huài nà lǎo qīng shí,wàn shì fēn fēn jiǔ bù zhī。
隔屋荷香消午暑,红薇花影在深池。gé wū hé xiāng xiāo wǔ shǔ,hóng wēi huā yǐng zài shēn chí。

净惠寺清轩二首

郭祥正

一轩潇洒静无尘,万柄荷花别是春。yī xuān xiāo sǎ jìng wú chén,wàn bǐng hé huā bié shì chūn。
莫道南州无北客,壁间犹对洛阳人。mò dào nán zhōu wú běi kè,bì jiān yóu duì luò yáng rén。

七夕不饮

郭祥正

明河初月静涓涓,楼阁帘开斗管弦。míng hé chū yuè jìng juān juān,lóu gé lián kāi dòu guǎn xián。
不饮一樽当此夕,我心于巧久无缘。bù yǐn yī zūn dāng cǐ xī,wǒ xīn yú qiǎo jiǔ wú yuán。

和子中修撰石盆题壁二首

郭祥正

沉沉石室乱云间,万事都忘只有闲。chén chén shí shì luàn yún jiān,wàn shì dōu wàng zhǐ yǒu xián。
暂辍玉堂挥翰手,一时吟遍谢家山。zàn chuò yù táng huī hàn shǒu,yī shí yín biàn xiè jiā shān。

和子中修撰石盆题壁二首

郭祥正

青山重复路逶迤,虽近州城俗客稀。qīng shān zhòng fù lù wēi yí,suī jìn zhōu chéng sú kè xī。
只有史君频得句,时时吟袖带云归。zhǐ yǒu shǐ jūn pín dé jù,shí shí yín xiù dài yún guī。

和子中忘归轩

郭祥正

忘归归去尽强名,山鸟山花任送迎。wàng guī guī qù jǐn qiáng míng,shān niǎo shān huā rèn sòng yíng。
未信史君长恋此,马头将逐诏书行。wèi xìn shǐ jūn zhǎng liàn cǐ,mǎ tóu jiāng zhú zhào shū xíng。

和子中修撰石盆转轮藏

郭祥正

栖函藏轴一轮中,种种难名宝网丛。qī hán cáng zhóu yī lún zhōng,zhǒng zhǒng nán míng bǎo wǎng cóng。
莫道石盆无大地,只今成就圣王宫。mò dào shí pén wú dà dì,zhǐ jīn chéng jiù shèng wáng gōng。

吊圣俞坟

郭祥正

平生怀抱只君知,想见音容涕泗垂。píng shēng huái bào zhǐ jūn zhī,xiǎng jiàn yīn róng tì sì chuí。
宅舍已荒儿女散,孤坟秋草自离离。zhái shě yǐ huāng ér nǚ sàn,gū fén qiū cǎo zì lí lí。

九月蓬莱亭周彦达节推酌发

郭祥正

万里行人辞故乡,登高回首更重阳。wàn lǐ xíng rén cí gù xiāng,dēng gāo huí shǒu gèng zhòng yáng。
黄花折尽碧云晓,未听离歌未断肠。huáng huā zhé jǐn bì yún xiǎo,wèi tīng lí gē wèi duàn cháng。

永安荣仲谋秘校访别三首

郭祥正

感君随月跨征鞍,来访熙宁旧长官。gǎn jūn suí yuè kuà zhēng ān,lái fǎng xī níng jiù zhǎng guān。
莫讶髭须浑雪白,哭儿清泪不曾干。mò yà zī xū hún xuě bái,kū ér qīng lèi bù céng gàn。

永安荣仲谋秘校访别三首

郭祥正

相逢投老愈情深,不独开怀又吐心。xiāng féng tóu lǎo yù qíng shēn,bù dú kāi huái yòu tǔ xīn。
更上高台同一醉,十年陈迹漫追寻。gèng shàng gāo tái tóng yī zuì,shí nián chén jì màn zhuī xún。

永安荣仲谋秘校访别三首

郭祥正

行义都无一点瑕,诗书满腹贮英华。xíng yì dōu wú yī diǎn xiá,shī shū mǎn fù zhù yīng huá。
老来方得青衫着,便近庐山五柳家。lǎo lái fāng dé qīng shān zhe,biàn jìn lú shān wǔ liǔ jiā。

达观台黄鲁直名之二首

郭祥正

戴氏山头一席平,集仙椽笔写台名。dài shì shān tóu yī xí píng,jí xiān chuán bǐ xiě tái míng。
长江自与天为镜,不用风云变晦明。zhǎng jiāng zì yǔ tiān wèi jìng,bù yòng fēng yún biàn huì míng。

达观台黄鲁直名之二首

郭祥正

高台千尺俯江干,达观宁论眼界宽。gāo tái qiān chǐ fǔ jiāng gàn,dá guān níng lùn yǎn jiè kuān。
但见青山围远水,不知何处是长安。dàn jiàn qīng shān wéi yuǎn shuǐ,bù zhī hé chù shì zhǎng ān。

靖节真像乃庸画思得伯时貌之遂以一绝寄简

郭祥正

古帐萧萧画不真,空祠犹与狄公邻。gǔ zhàng xiāo xiāo huà bù zhēn,kōng cí yóu yǔ dí gōng lín。
凭君妙手重图貌,不是寻常行路人。píng jūn miào shǒu zhòng tú mào,bù shì xún cháng xíng lù rén。