古诗词

湘西四绝堂再送蔡如晦

郭祥正

长城截湘江,盘盘据天险。zhǎng chéng jié xiāng jiāng,pán pán jù tiān xiǎn。
承平逾百年,民富德泽渐。chéng píng yú bǎi nián,mín fù dé zé jiàn。
层居出云汉,门户当翠琰。céng jū chū yún hàn,mén hù dāng cuì yǎn。
尤爱湘西山,佛寺金碧俨。yóu ài xiāng xī shān,fú sì jīn bì yǎn。
引泉甃深池,因崖起危广。yǐn quán zhòu shēn chí,yīn yá qǐ wēi guǎng。
长松争嵯峨,众木就退敛。zhǎng sōng zhēng cuó é,zhòng mù jiù tuì liǎn。
远思秦汉间,疑此藏玉检。yuǎn sī qín hàn jiān,yí cǐ cáng yù jiǎn。
盘石可径卧,苔发滑胜簟。pán shí kě jìng wò,tái fā huá shèng diàn。
方塘才俯窥,引手取莲芡。fāng táng cái fǔ kuī,yǐn shǒu qǔ lián qiàn。
四绝校重轻,欧沈信已忝。sì jué xiào zhòng qīng,ōu shěn xìn yǐ tiǎn。
卓然韩杜诗,光焰不可掩。zhuó rán hán dù shī,guāng yàn bù kě yǎn。
大羹味全醇,美玉灭瑕点。dà gēng wèi quán chún,měi yù miè xiá diǎn。
悄若蓬莱峰,夜浪岂忧飐。qiāo ruò péng lái fēng,yè làng qǐ yōu zhǎn。
又如上帝箓,默诵破群魇。yòu rú shàng dì lù,mò sòng pò qún yǎn。
惟惊落俗口,一读一遭贬。wéi jīng luò sú kǒu,yī dú yī zāo biǎn。
知音希世逢,谁谓此言谄。zhī yīn xī shì féng,shuí wèi cǐ yán chǎn。
穷奇须竟欢,忧来热吾脸。qióng qí xū jìng huān,yōu lái rè wú liǎn。
不得陪俊游,自知冗官玷。bù dé péi jùn yóu,zì zhī rǒng guān diàn。
论情既霄壤,咫尺隔秦陕。lùn qíng jì xiāo rǎng,zhǐ chǐ gé qín shǎn。
不为谢安侈,应慕杨绾俭。bù wèi xiè ān chǐ,yīng mù yáng wǎn jiǎn。
赓酬继前唱,岩壁俟镌剡。gēng chóu jì qián chàng,yán bì qí juān shàn。
去为经世霖,慰此楚封歉。qù wèi jīng shì lín,wèi cǐ chǔ fēng qiàn。
离杯空酣酣,离恨犹冉冉。lí bēi kōng hān hān,lí hèn yóu rǎn rǎn。
雁鸣洞庭阔,霜雪鬓毛染。yàn míng dòng tíng kuò,shuāng xuě bìn máo rǎn。
行矣无淹留,路转双旌睒。xíng yǐ wú yān liú,lù zhuǎn shuāng jīng shǎn。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

狄倅伯通席上二首

郭祥正

小妓三娇舞玳筵,芙蓉照水一枝鲜。xiǎo jì sān jiāo wǔ dài yán,fú róng zhào shuǐ yī zhī xiān。
层冰赤脚真吾事,笑倚春风愧暮年。céng bīng chì jiǎo zhēn wú shì,xiào yǐ chūn fēng kuì mù nián。

寿宁禅院琼花

郭祥正

一种琼花内相栽,隔年琲?待春开。yī zhǒng qióng huā nèi xiāng zāi,gé nián bèi dài chūn kāi。
谁知暖日留繁雪,更有清香引蝶来。shuí zhī nuǎn rì liú fán xuě,gèng yǒu qīng xiāng yǐn dié lái。

吊明惠师

郭祥正

平云寄隐尽成灰,三十年间一梦回。píng yún jì yǐn jǐn chéng huī,sān shí nián jiān yī mèng huí。
言说已无形影在,屋梁残月送馀哀。yán shuō yǐ wú xíng yǐng zài,wū liáng cán yuè sòng yú āi。

别贾侍御二首

郭祥正

君正忙时我正闲,思君乘兴出青山。jūn zhèng máng shí wǒ zhèng xián,sī jūn chéng xīng chū qīng shān。
倚楼怀抱都倾尽,却驾柴车破雨还。yǐ lóu huái bào dōu qīng jǐn,què jià chái chē pò yǔ hái。

别贾侍御二首

郭祥正

连日持杯选胜游,今朝兴尽棹归舟。lián rì chí bēi xuǎn shèng yóu,jīn cháo xīng jǐn zhào guī zhōu。
欲知魂梦思君处,却御清风过北楼。yù zhī hún mèng sī jūn chù,què yù qīng fēng guò běi lóu。

寄留二君仪

郭祥正

今岁看书眼觉昏,忆君待酒只销魂。jīn suì kàn shū yǎn jué hūn,yì jūn dài jiǔ zhǐ xiāo hún。
临漳姑孰五千里,怀抱何时得再论。lín zhāng gū shú wǔ qiān lǐ,huái bào hé shí dé zài lùn。

寄新轩阮希圣

郭祥正

遥想新轩日日新,清风细细起青蘋。yáo xiǎng xīn xuān rì rì xīn,qīng fēng xì xì qǐ qīng píng。
后来诗客谁如我,定有新交胜故人。hòu lái shī kè shuí rú wǒ,dìng yǒu xīn jiāo shèng gù rén。

予家小山四首晓

郭祥正

晓光初透玉玲珑,迥与真山意思同。xiǎo guāng chū tòu yù líng lóng,jiǒng yǔ zhēn shān yì sī tóng。
苍翠正含烟雾湿,一峰先占太阳红。cāng cuì zhèng hán yān wù shī,yī fēng xiān zhàn tài yáng hóng。

予家小山四首晓

郭祥正

林林银竹注潺湲,迸玉跳珠乱壑间。lín lín yín zhú zhù chán yuán,bèng yù tiào zhū luàn hè jiān。
不惜倚栏襟袖湿,为君吟出雨中山。bù xī yǐ lán jīn xiù shī,wèi jūn yín chū yǔ zhōng shān。

予家小山四首晓

郭祥正

小山凝望月明间,天与金银作小山。xiǎo shān níng wàng yuè míng jiān,tiān yǔ jīn yín zuò xiǎo shān。
愿得月轮长不去,一山光景付吾闲。yuàn dé yuè lún zhǎng bù qù,yī shān guāng jǐng fù wú xián。

予家小山四首晓

郭祥正

皎皎群峰照画栏,深深岩窦逼人寒。jiǎo jiǎo qún fēng zhào huà lán,shēn shēn yán dòu bī rén hán。
雪中更看玲珑雪,纵有丹青貌亦难。xuě zhōng gèng kàn líng lóng xuě,zòng yǒu dān qīng mào yì nán。

西轩默怀敦复二首

郭祥正

小盆小石小芭蕉,水面纹生暑气消。xiǎo pén xiǎo shí xiǎo bā jiāo,shuǐ miàn wén shēng shǔ qì xiāo。
明眼客来时一眄,已知吾意在鹪鹩。míng yǎn kè lái shí yī miǎn,yǐ zhī wú yì zài jiāo liáo。

西轩默怀敦复二首

郭祥正

山下无尘枕簟凉,绿池水满即潇湘。shān xià wú chén zhěn diàn liáng,lǜ chí shuǐ mǎn jí xiāo xiāng。
青蕉况有菖蒲伴,闲淡风标细细香。qīng jiāo kuàng yǒu chāng pú bàn,xián dàn fēng biāo xì xì xiāng。

出城至龙泉院

郭祥正

出城霜霰侵衣冷,入寺云山掠眼明。chū chéng shuāng xiàn qīn yī lěng,rù sì yún shān lüè yǎn míng。
幸有青钱沽白酒,得闲行处即闲行。xìng yǒu qīng qián gū bái jiǔ,dé xián xíng chù jí xián xíng。

院主老僧年八十三斋洁可喜遂赠二韵

郭祥正

八十馀三老阿师,云山深僻少人知。bā shí yú sān lǎo ā shī,yún shān shēn pì shǎo rén zhī。
不嫌野鹤水为伴,庭下闲松借一枝。bù xián yě hè shuǐ wèi bàn,tíng xià xián sōng jiè yī zhī。