古诗词

酬颖叔见寄

郭祥正

铿铿南华经,语意妙复妙。kēng kēng nán huá jīng,yǔ yì miào fù miào。
高能出苍旻,卑不厌藜藋。gāo néng chū cāng mín,bēi bù yàn lí diào。
阴静偶暂处,影迹两莫吊。yīn jìng ǒu zàn chù,yǐng jì liǎng mò diào。
息踵真人徒,息喉愚者绍。xī zhǒng zhēn rén tú,xī hóu yú zhě shào。
方同造物言,万变领枢要。fāng tóng zào wù yán,wàn biàn lǐng shū yào。
既能无怛化,勿凿混沌窍。jì néng wú dá huà,wù záo hùn dùn qiào。
百家拾其馀,所得及遗溺。bǎi jiā shí qí yú,suǒ dé jí yí nì。
至音听以气,世或昧此调。zhì yīn tīng yǐ qì,shì huò mèi cǐ diào。
不见杏坛讲,犹为渔父诮。bù jiàn xìng tán jiǎng,yóu wèi yú fù qiào。
君看泰山顶,半夜日先照。jūn kàn tài shān dǐng,bàn yè rì xiān zhào。
惟逢蒋颖叔,沉默造玄窔。wéi féng jiǎng yǐng shū,chén mò zào xuán yào。
落笔逾万言,严密若诰诏。luò bǐ yú wàn yán,yán mì ruò gào zhào。
嗟予久聋喑,此道雅未剽。jiē yǔ jiǔ lóng yīn,cǐ dào yǎ wèi piāo。
一昨闻君谈,神悟百骸疗。yī zuó wén jūn tán,shén wù bǎi hái liáo。
人忘道术游,鱼忘江海跳。rén wàng dào shù yóu,yú wàng jiāng hǎi tiào。
昭亭果见期,为子发长啸。zhāo tíng guǒ jiàn qī,wèi zi fā zhǎng xiào。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

狄倅伯通席上二首

郭祥正

小妓三娇舞玳筵,芙蓉照水一枝鲜。xiǎo jì sān jiāo wǔ dài yán,fú róng zhào shuǐ yī zhī xiān。
层冰赤脚真吾事,笑倚春风愧暮年。céng bīng chì jiǎo zhēn wú shì,xiào yǐ chūn fēng kuì mù nián。

寿宁禅院琼花

郭祥正

一种琼花内相栽,隔年琲?待春开。yī zhǒng qióng huā nèi xiāng zāi,gé nián bèi dài chūn kāi。
谁知暖日留繁雪,更有清香引蝶来。shuí zhī nuǎn rì liú fán xuě,gèng yǒu qīng xiāng yǐn dié lái。

吊明惠师

郭祥正

平云寄隐尽成灰,三十年间一梦回。píng yún jì yǐn jǐn chéng huī,sān shí nián jiān yī mèng huí。
言说已无形影在,屋梁残月送馀哀。yán shuō yǐ wú xíng yǐng zài,wū liáng cán yuè sòng yú āi。

别贾侍御二首

郭祥正

君正忙时我正闲,思君乘兴出青山。jūn zhèng máng shí wǒ zhèng xián,sī jūn chéng xīng chū qīng shān。
倚楼怀抱都倾尽,却驾柴车破雨还。yǐ lóu huái bào dōu qīng jǐn,què jià chái chē pò yǔ hái。

别贾侍御二首

郭祥正

连日持杯选胜游,今朝兴尽棹归舟。lián rì chí bēi xuǎn shèng yóu,jīn cháo xīng jǐn zhào guī zhōu。
欲知魂梦思君处,却御清风过北楼。yù zhī hún mèng sī jūn chù,què yù qīng fēng guò běi lóu。

寄留二君仪

郭祥正

今岁看书眼觉昏,忆君待酒只销魂。jīn suì kàn shū yǎn jué hūn,yì jūn dài jiǔ zhǐ xiāo hún。
临漳姑孰五千里,怀抱何时得再论。lín zhāng gū shú wǔ qiān lǐ,huái bào hé shí dé zài lùn。

寄新轩阮希圣

郭祥正

遥想新轩日日新,清风细细起青蘋。yáo xiǎng xīn xuān rì rì xīn,qīng fēng xì xì qǐ qīng píng。
后来诗客谁如我,定有新交胜故人。hòu lái shī kè shuí rú wǒ,dìng yǒu xīn jiāo shèng gù rén。

予家小山四首晓

郭祥正

晓光初透玉玲珑,迥与真山意思同。xiǎo guāng chū tòu yù líng lóng,jiǒng yǔ zhēn shān yì sī tóng。
苍翠正含烟雾湿,一峰先占太阳红。cāng cuì zhèng hán yān wù shī,yī fēng xiān zhàn tài yáng hóng。

予家小山四首晓

郭祥正

林林银竹注潺湲,迸玉跳珠乱壑间。lín lín yín zhú zhù chán yuán,bèng yù tiào zhū luàn hè jiān。
不惜倚栏襟袖湿,为君吟出雨中山。bù xī yǐ lán jīn xiù shī,wèi jūn yín chū yǔ zhōng shān。

予家小山四首晓

郭祥正

小山凝望月明间,天与金银作小山。xiǎo shān níng wàng yuè míng jiān,tiān yǔ jīn yín zuò xiǎo shān。
愿得月轮长不去,一山光景付吾闲。yuàn dé yuè lún zhǎng bù qù,yī shān guāng jǐng fù wú xián。

予家小山四首晓

郭祥正

皎皎群峰照画栏,深深岩窦逼人寒。jiǎo jiǎo qún fēng zhào huà lán,shēn shēn yán dòu bī rén hán。
雪中更看玲珑雪,纵有丹青貌亦难。xuě zhōng gèng kàn líng lóng xuě,zòng yǒu dān qīng mào yì nán。

西轩默怀敦复二首

郭祥正

小盆小石小芭蕉,水面纹生暑气消。xiǎo pén xiǎo shí xiǎo bā jiāo,shuǐ miàn wén shēng shǔ qì xiāo。
明眼客来时一眄,已知吾意在鹪鹩。míng yǎn kè lái shí yī miǎn,yǐ zhī wú yì zài jiāo liáo。

西轩默怀敦复二首

郭祥正

山下无尘枕簟凉,绿池水满即潇湘。shān xià wú chén zhěn diàn liáng,lǜ chí shuǐ mǎn jí xiāo xiāng。
青蕉况有菖蒲伴,闲淡风标细细香。qīng jiāo kuàng yǒu chāng pú bàn,xián dàn fēng biāo xì xì xiāng。

出城至龙泉院

郭祥正

出城霜霰侵衣冷,入寺云山掠眼明。chū chéng shuāng xiàn qīn yī lěng,rù sì yún shān lüè yǎn míng。
幸有青钱沽白酒,得闲行处即闲行。xìng yǒu qīng qián gū bái jiǔ,dé xián xíng chù jí xián xíng。

院主老僧年八十三斋洁可喜遂赠二韵

郭祥正

八十馀三老阿师,云山深僻少人知。bā shí yú sān lǎo ā shī,yún shān shēn pì shǎo rén zhī。
不嫌野鹤水为伴,庭下闲松借一枝。bù xián yě hè shuǐ wèi bàn,tíng xià xián sōng jiè yī zhī。