古诗词

昨游寄徐子美学正

郭祥正

念昔未弱冠,与君昆弟游。niàn xī wèi ruò guān,yǔ jūn kūn dì yóu。
各怀经纶业,壮气凌阳秋。gè huái jīng lún yè,zhuàng qì líng yáng qiū。
知音得袁宰,鉴赏称琳璆。zhī yīn dé yuán zǎi,jiàn shǎng chēng lín qiú。
君家天地崩,泣血城南陬。jūn jiā tiān dì bēng,qì xuè chéng nán zōu。
释服就乡举,名姓必见收。shì fú jiù xiāng jǔ,míng xìng bì jiàn shōu。
数为礼部黜,考命宁怨尤。shù wèi lǐ bù chù,kǎo mìng níng yuàn yóu。
子山仅五十,感疾遽不瘳。zi shān jǐn wǔ shí,gǎn jí jù bù chōu。
子美如孤鸿,哀鸣大江头。zi měi rú gū hóng,āi míng dà jiāng tóu。
其声最酸楚,闻者皆涕流。qí shēng zuì suān chǔ,wén zhě jiē tì liú。
有才多困蒙,此理不可求。yǒu cái duō kùn méng,cǐ lǐ bù kě qiú。
我初佐星子,老守如素仇。wǒ chū zuǒ xīng zi,lǎo shǒu rú sù chóu。
避之拂衣去,寓迹昭亭幽。bì zhī fú yī qù,yù jì zhāo tíng yōu。
篇章自此富,写咏穷欢忧。piān zhāng zì cǐ fù,xiě yǒng qióng huān yōu。
慈母待禄养,复尉湓浦州。cí mǔ dài lù yǎng,fù wèi pén pǔ zhōu。
随辟宰环峰,碌碌三载周。suí pì zǎi huán fēng,lù lù sān zài zhōu。
才归遭酷罚,五体戕戈矛。cái guī zāo kù fá,wǔ tǐ qiāng gē máo。
旦夕期殒灭,馀生安敢偷。dàn xī qī yǔn miè,yú shēng ān gǎn tōu。
粗能襄事毕,寒饿妻儿羞。cū néng xiāng shì bì,hán è qī ér xiū。
复入湖外幕,万里浮扁舟。fù rù hú wài mù,wàn lǐ fú biǎn zhōu。
几葬江鱼腹,迍邅百端愁。jǐ zàng jiāng yú fù,zhūn zhān bǎi duān chóu。
到官未三月,开疆预参谋。dào guān wèi sān yuè,kāi jiāng yù cān móu。
招降五万户,给田使锄耰。zhāo jiàng wǔ wàn hù,gěi tián shǐ chú yōu。
论功辄第一,谤语达冕旒。lùn gōng zhé dì yī,bàng yǔ dá miǎn liú。
得邑敢自诉,断木当沉沟。dé yì gǎn zì sù,duàn mù dāng chén gōu。
儿女相继死,泣多昏两眸。ér nǚ xiāng jì sǐ,qì duō hūn liǎng móu。
脱去殊未能,游鳞已吞钩。tuō qù shū wèi néng,yóu lín yǐ tūn gōu。
春风吹瘦颊,黄尘蒙弊裘。chūn fēng chuī shòu jiá,huáng chén méng bì qiú。
才趋合肥府,又鞫历阳囚。cái qū hé féi fǔ,yòu jū lì yáng qiú。
荒庭忘岁月,忽见花枝柔。huāng tíng wàng suì yuè,hū jiàn huā zhī róu。
清明动乡思,一水嗟滞留。qīng míng dòng xiāng sī,yī shuǐ jiē zhì liú。
却忆藏云会,雕盘荐珍羞。què yì cáng yún huì,diāo pán jiàn zhēn xiū。
高吟凌李杜,猛饮咍阮刘。gāo yín líng lǐ dù,měng yǐn hāi ruǎn liú。
野寺想如昨,游人今白头。yě sì xiǎng rú zuó,yóu rén jīn bái tóu。
倏忽三十年,老大功名休。shū hū sān shí nián,lǎo dà gōng míng xiū。
日毂不暂止,吾生信如沤。rì gǔ bù zàn zhǐ,wú shēng xìn rú ōu。
有酒尚可醉,馀事皆悠悠。yǒu jiǔ shàng kě zuì,yú shì jiē yōu yōu。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

次韵广幕黄承事见寄二首

郭祥正

不记西亭醉别时,别来佳句愈瑰奇。bù jì xī tíng zuì bié shí,bié lái jiā jù yù guī qí。
心随云影沈天角,梦逐滩声到海湄。xīn suí yún yǐng shěn tiān jiǎo,mèng zhú tān shēng dào hǎi méi。
满目青山谁共乐,何年黄卷得同披。mǎn mù qīng shān shuí gòng lè,hé nián huáng juǎn dé tóng pī。
遥怜严武能为帅,幕下争传杜老诗。yáo lián yán wǔ néng wèi shuài,mù xià zhēng chuán dù lǎo shī。

次韵广幕黄承事见寄二首

郭祥正

孤城寂寞瘴岚州,虎竹分符强少留。gū chéng jì mò zhàng lán zhōu,hǔ zhú fēn fú qiáng shǎo liú。
老钝不知今世巧,行藏犹愧古人修。lǎo dùn bù zhī jīn shì qiǎo,xíng cáng yóu kuì gǔ rén xiū。
暗天理钓船千丈,纱帽笼头茗一瓯。àn tiān lǐ diào chuán qiān zhàng,shā mào lóng tóu míng yī ōu。
无奈北归忘未得,非君求友更谁求。wú nài běi guī wàng wèi dé,fēi jūn qiú yǒu gèng shuí qiú。

石室后游

郭祥正

七星山色碧离离,山下空岩世所稀。qī xīng shān sè bì lí lí,shān xià kōng yán shì suǒ xī。
不独雾深知豹隐,有时水长见龙归。bù dú wù shēn zhī bào yǐn,yǒu shí shuǐ zhǎng jiàn lóng guī。
方床莹洁仙人座,文石纵横织女机。fāng chuáng yíng jié xiān rén zuò,wén shí zòng héng zhī nǚ jī。
旋剔苍苔辨陈迹,李邕词翰亦依稀。xuán tī cāng tái biàn chén jì,lǐ yōng cí hàn yì yī xī。

寄惠守苏元之

郭祥正

挥金爱士气尤雄,暂拥旌旗碧海东。huī jīn ài shì qì yóu xióng,zàn yōng jīng qí bì hǎi dōng。
十八素娥倾皓月,三千佳客倚春风。shí bā sù é qīng hào yuè,sān qiān jiā kè yǐ chūn fēng。
高才可惜经纶晚,把酒何时笑语同。gāo cái kě xī jīng lún wǎn,bǎ jiǔ hé shí xiào yǔ tóng。
霜落草枯应射虎,短衣匹马欲随公。shuāng luò cǎo kū yīng shè hǔ,duǎn yī pǐ mǎ yù suí gōng。

寄题李封州宅生堂

郭祥正

鳞鳞鸳瓦构新堂,意在黔乌惠泽长。lín lín yuān wǎ gòu xīn táng,yì zài qián wū huì zé zhǎng。
岘首去思闻堕泪,召南遗爱有甘棠。xiàn shǒu qù sī wén duò lèi,zhào nán yí ài yǒu gān táng。
水光送月浮珍席,山势和云插画梁。shuǐ guāng sòng yuè fú zhēn xí,shān shì hé yún chā huà liáng。
安得才如张相国,为君重赋宅生章。ān dé cái rú zhāng xiāng guó,wèi jūn zhòng fù zhái shēng zhāng。

寄题贺州甑山亭

郭祥正

贺州城西丹甑山,一亭遥插紫云间。hè zhōu chéng xī dān zèng shān,yī tíng yáo chā zǐ yún jiān。
龙墀让策名犹在,鹤驭凌风去不还。lóng chí ràng cè míng yóu zài,hè yù líng fēng qù bù hái。
善政再应来瑞物,胜游安得伴酡颜。shàn zhèng zài yīng lái ruì wù,shèng yóu ān dé bàn tuó yán。
元戎词翰镌金玉,千古长如碧涧潺。yuán róng cí hàn juān jīn yù,qiān gǔ zhǎng rú bì jiàn chán。

次韵宜掾徐子美见寄

郭祥正

去年与子别当涂,彼此形骸若梦馀。qù nián yǔ zi bié dāng tú,bǐ cǐ xíng hái ruò mèng yú。
怅望欲穷千里目,相思不寄一行书。chàng wàng yù qióng qiān lǐ mù,xiāng sī bù jì yī xíng shū。
青山归去容身好,白眼从来处世疏。qīng shān guī qù róng shēn hǎo,bái yǎn cóng lái chù shì shū。
桂水东流须入海,新诗时复委双鱼。guì shuǐ dōng liú xū rù hǎi,xīn shī shí fù wěi shuāng yú。

故人李端夫

郭祥正

注地银潢两峡开,云林冰净不浮灰。zhù dì yín huáng liǎng xiá kāi,yún lín bīng jìng bù fú huī。
新诗欲与何人论,旧友今从上国来。xīn shī yù yǔ hé rén lùn,jiù yǒu jīn cóng shàng guó lái。
薄酒谩为仙室饮,归鞍无奈夕阳催。báo jiǔ mán wèi xiān shì yǐn,guī ān wú nài xī yáng cuī。
君怀自有骊珠富,合浦休将一颗回。jūn huái zì yǒu lí zhū fù,hé pǔ xiū jiāng yī kē huí。

故人李端夫

郭祥正

才如吾子尚区区,羽檄从军万里馀。cái rú wú zi shàng qū qū,yǔ xí cóng jūn wàn lǐ yú。
白发可怜归计晚,青衫只似拜恩初。bái fā kě lián guī jì wǎn,qīng shān zhǐ shì bài ēn chū。
一樽邀客非无酒,千卷随车幸有书。yī zūn yāo kè fēi wú jiǔ,qiān juǎn suí chē xìng yǒu shū。
已把穷通推定分,故人达宦任情疏。yǐ bǎ qióng tōng tuī dìng fēn,gù rén dá huàn rèn qíng shū。

留汤主簿小饮

郭祥正

穷荒得见故人稀,话旧还惊岁月飞。qióng huāng dé jiàn gù rén xī,huà jiù hái jīng suì yuè fēi。
君有儿孙能力学,我无金谷可言归。jūn yǒu ér sūn néng lì xué,wǒ wú jīn gǔ kě yán guī。
灵仙观里黄柑熟,采石江头白蟹肥。líng xiān guān lǐ huáng gān shú,cǎi shí jiāng tóu bái xiè féi。
北望何时同此乐,暂留行棹莫相违。běi wàng hé shí tóng cǐ lè,zàn liú xíng zhào mò xiāng wéi。

送刘光道赴桂幕

郭祥正

气吐虹蜺发未皤,逢人辄莫叹蹉跎。qì tǔ hóng ní fā wèi pó,féng rén zhé mò tàn cuō tuó。
边隅锋镝从今少,幕下篇章所得多。biān yú fēng dī cóng jīn shǎo,mù xià piān zhāng suǒ dé duō。
雨洗山光浮碧玉,春回江色熨青罗。yǔ xǐ shān guāng fú bì yù,chūn huí jiāng sè yùn qīng luó。
元戎早晚归金阙,荐祢应先著述科。yuán róng zǎo wǎn guī jīn quē,jiàn mí yīng xiān zhù shù kē。

九日登北楼示客

郭祥正

九日登高可强欢,听歌莫放玉杯乾。jiǔ rì dēng gāo kě qiáng huān,tīng gē mò fàng yù bēi qián。
黄花烂漫宜新酒,白发稀疏落小冠。huáng huā làn màn yí xīn jiǔ,bái fā xī shū luò xiǎo guān。
桂水波光趋海急,峡山岚翠带云寒。guì shuǐ bō guāng qū hǎi jí,xiá shān lán cuì dài yún hán。
故乡万里知何处,更凭朱栏向北看。gù xiāng wàn lǐ zhī hé chù,gèng píng zhū lán xiàng běi kàn。

次韵宜掾徐子美见寄

郭祥正

忽逢便翼寄新章,不惜明珠满斛量。hū féng biàn yì jì xīn zhāng,bù xī míng zhū mǎn hú liàng。
姑孰万家花映竹,丹湖千顷月和霜。gū shú wàn jiā huā yìng zhú,dān hú qiān qǐng yuè hé shuāng。
结庐已许陪吟社,衣锦应须返故乡。jié lú yǐ xǔ péi yín shè,yī jǐn yīng xū fǎn gù xiāng。
底事却言归未得,梦魂犹欲泛沧浪。dǐ shì què yán guī wèi dé,mèng hún yóu yù fàn cāng làng。

次韵陈文思见寄

郭祥正

星湾高会岂能忘,万丈离愁寸寸量。xīng wān gāo huì qǐ néng wàng,wàn zhàng lí chóu cùn cùn liàng。
东阁赋梅摅锦绣,南山射虎凛冰霜。dōng gé fù méi shū jǐn xiù,nán shān shè hǔ lǐn bīng shuāng。
功名未得封千户,耕凿何由共一乡。gōng míng wèi dé fēng qiān hù,gēng záo hé yóu gòng yī xiāng。
春蕨秋鲈味偏美,时听社鼓醉淋浪。chūn jué qiū lú wèi piān měi,shí tīng shè gǔ zuì lín làng。

寄题罗池庙

郭祥正

种柳江边不得归,殁将灵魄寓罗池。zhǒng liǔ jiāng biān bù dé guī,mò jiāng líng pò yù luó chí。
名参韩子犹为幸,党入王生最可悲。míng cān hán zi yóu wèi xìng,dǎng rù wáng shēng zuì kě bēi。
帘卷瘴云灯断续,门荒秋雨菊离披。lián juǎn zhàng yún dēng duàn xù,mén huāng qiū yǔ jú lí pī。
旱穰请祷年年事,瓦鼓巫歌奠一卮。hàn ráng qǐng dǎo nián nián shì,wǎ gǔ wū gē diàn yī zhī。