古诗词

过汉州留房公湖一日戏和少陵韵二首

李壁

西湖天下胜,贤相古来稀。xī hú tiān xià shèng,xián xiāng gǔ lái xī。
汛扫邀明月,徜徉逗落晖。xùn sǎo yāo míng yuè,cháng yáng dòu luò huī。
蒲深鸂鶒响,林静鹧鸪飞。pú shēn xī chì xiǎng,lín jìng zhè gū fēi。
脚力应难遍,雕栏幸可依。jiǎo lì yīng nán biàn,diāo lán xìng kě yī。
李壁

李壁

李壁,《宋史》写作李璧,字季章,号石林,又号雁湖居士,谥文懿。眉之丹棱(今四川省眉山市丹棱县)人,南宋历史学家李焘之子,生于公元1157年(一说1159年),殁于1222年,享年65岁。 李壁的作品>>

猜您喜欢

予赋雁湖诗蒙友社诸文继声不一辄复自和四首

李壁

少年努力在三馀,暇日那无水石俱。shǎo nián nǔ lì zài sān yú,xiá rì nà wú shuǐ shí jù。
自昔空传盘谷引,只今何似辋川图。zì xī kōng chuán pán gǔ yǐn,zhǐ jīn hé shì wǎng chuān tú。
伴人寂寞为鹇客,登俎横斜有蟹奴。bàn rén jì mò wèi xián kè,dēng zǔ héng xié yǒu xiè nú。
便学天随君信否,夜来春涨欲平湖。biàn xué tiān suí jūn xìn fǒu,yè lái chūn zhǎng yù píng hú。

予赋雁湖诗蒙友社诸文继声不一辄复自和四首

李壁

比屋弦歌说此间,诗来清似玉潺潺。bǐ wū xián gē shuō cǐ jiān,shī lái qīng shì yù chán chán。
论交有道须簪盍,经世无才敢辄环。lùn jiāo yǒu dào xū zān hé,jīng shì wú cái gǎn zhé huán。
剡上最怜分一曲,海边空自说三山。shàn shàng zuì lián fēn yī qū,hǎi biān kōng zì shuō sān shān。
谁能伴我湖亭宿,夜静遥占斗柄闲。shuí néng bàn wǒ hú tíng sù,yè jìng yáo zhàn dòu bǐng xián。

予赋雁湖诗蒙友社诸文继声不一辄复自和四首

李壁

闲来日日理荒馀,剩引涟漪一派俱。xián lái rì rì lǐ huāng yú,shèng yǐn lián yī yī pài jù。
试把渔竿临断岸,从教画手貌成图。shì bǎ yú gān lín duàn àn,cóng jiào huà shǒu mào chéng tú。
啼春不到莺无友,警夜谁知雁有奴。tí chūn bù dào yīng wú yǒu,jǐng yè shuí zhī yàn yǒu nú。
出处须将时运看,莫分廊庙与江湖。chū chù xū jiāng shí yùn kàn,mò fēn láng miào yǔ jiāng hú。

予赋雁湖诗蒙友社诸文继声不一辄复自和四首

李壁

栏楯相望咫尺间,翻沟送水助潺潺。lán dùn xiāng wàng zhǐ chǐ jiān,fān gōu sòng shuǐ zhù chán chán。
王家传里乌衣巷,梦得诗中碧玉环。wáng jiā chuán lǐ wū yī xiàng,mèng dé shī zhōng bì yù huán。
好看画船来泛月,何须蜡屐去寻山。hǎo kàn huà chuán lái fàn yuè,hé xū là jī qù xún shān。
时人不解开湖意,便道渠侬苦爱闲。shí rén bù jiě kāi hú yì,biàn dào qú nóng kǔ ài xián。

季允用韵各赋两章予亦再赋四首

李壁

新阡泪叶记霜馀,早见春风万壑俱。xīn qiān lèi yè jì shuāng yú,zǎo jiàn chūn fēng wàn hè jù。
姱节当时谁鹗立,故人今日半鹏图。kuā jié dāng shí shuí è lì,gù rén jīn rì bàn péng tú。
清谈我不如平子,下策君元笑阿奴。qīng tán wǒ bù rú píng zi,xià cè jūn yuán xiào ā nú。
此地对床先有约,莫教风雨隔重湖。cǐ dì duì chuáng xiān yǒu yuē,mò jiào fēng yǔ gé zhòng hú。

季允用韵各赋两章予亦再赋四首

李壁

碧瓦城中一万间,溜渠无处不潺潺。bì wǎ chéng zhōng yī wàn jiān,liū qú wú chù bù chán chán。
凫眠落日沙留篆,鱼蹙轻冰玉破环。fú mián luò rì shā liú zhuàn,yú cù qīng bīng yù pò huán。
细草争春空满路,孤云未雨莫归山。xì cǎo zhēng chūn kōng mǎn lù,gū yún wèi yǔ mò guī shān。
寓言聊以忘忧耳,进德渠教一刻闲。yù yán liáo yǐ wàng yōu ěr,jìn dé qú jiào yī kè xián。

季允用韵各赋两章予亦再赋四首

李壁

囊空那复冀赢馀,但有巍楼百尺俱。náng kōng nà fù jì yíng yú,dàn yǒu wēi lóu bǎi chǐ jù。
匣镜频开聊自玩,庭芜不扫欲何图。xiá jìng pín kāi liáo zì wán,tíng wú bù sǎo yù hé tú。
少缘多病辞欢伯,长更贪眠谢酪奴。shǎo yuán duō bìng cí huān bó,zhǎng gèng tān mián xiè lào nú。
生世所资能几许,一竿好在石鱼湖。shēng shì suǒ zī néng jǐ xǔ,yī gān hǎo zài shí yú hú。

季允用韵各赋两章予亦再赋四首

李壁

春至题诗满竹间,晚风窗影漾潺潺。chūn zhì tí shī mǎn zhú jiān,wǎn fēng chuāng yǐng yàng chán chán。
水花未放红千叶,岸柳先教绿四环。shuǐ huā wèi fàng hóng qiān yè,àn liǔ xiān jiào lǜ sì huán。
陶令当年惟北牖,谢公早日便东山。táo lìng dāng nián wéi běi yǒu,xiè gōng zǎo rì biàn dōng shān。
古来豪杰非无意,尽把功名付等闲。gǔ lái háo jié fēi wú yì,jǐn bǎ gōng míng fù děng xián。

刘子澄约游汉阳郎官湖子澄风雨中绝江先去余泊舟黄鹤楼下风大不可进因成七言为寄

李壁

沔水悠悠下武昌,向来风物未凄凉。miǎn shuǐ yōu yōu xià wǔ chāng,xiàng lái fēng wù wèi qī liáng。
江楼还对辽天月,湖草犹分汉署香。jiāng lóu hái duì liáo tiān yuè,hú cǎo yóu fēn hàn shǔ xiāng。
信笔题诗输李白,开樽一笑后刘郎。xìn bǐ tí shī shū lǐ bái,kāi zūn yī xiào hòu liú láng。
蹇余终日凭高望,吊古怀人几度伤。jiǎn yú zhōng rì píng gāo wàng,diào gǔ huái rén jǐ dù shāng。

次韵张季长红梅七言三首

李壁

江路悠悠无驿使,道南特寄惬公心。jiāng lù yōu yōu wú yì shǐ,dào nán tè jì qiè gōng xīn。
似嫌大洁惊凡卉,故染轻红伴醉吟。shì xián dà jié jīng fán huì,gù rǎn qīng hóng bàn zuì yín。
绝艳偷春来雪径,绛葩翻露出琼林。jué yàn tōu chūn lái xuě jìng,jiàng pā fān lù chū qióng lín。
病馀不得陪真赏,祇玩新章抵碎金。bìng yú bù dé péi zhēn shǎng,qí wán xīn zhāng dǐ suì jīn。

次韵张季长红梅七言三首

李壁

琳馆清闲异马曹,红梅折得助挥毫。lín guǎn qīng xián yì mǎ cáo,hóng méi zhé dé zhù huī háo。
眼明北客初疑杏,笑倚东风亦类桃。yǎn míng běi kè chū yí xìng,xiào yǐ dōng fēng yì lèi táo。
露浥檀心滋鼎实,春生玉面散宫醪。lù yì tán xīn zī dǐng shí,chūn shēng yù miàn sàn gōng láo。
从今约略施丹粉,未害从来品格高。cóng jīn yuē lüè shī dān fěn,wèi hài cóng lái pǐn gé gāo。

次韵张季长红梅七言三首

李壁

雪里横枝冻不禁,故将浓丽变轻盈。xuě lǐ héng zhī dòng bù jìn,gù jiāng nóng lì biàn qīng yíng。
色分鹤顶真如醉,影借蟾辉也自清。sè fēn hè dǐng zhēn rú zuì,yǐng jiè chán huī yě zì qīng。
晚觉郑公殊妩媚,生憎夷甫太鲜明。wǎn jué zhèng gōng shū wǔ mèi,shēng zēng yí fǔ tài xiān míng。
上林依旧群芳首,翻笑唐昌浪得声。shàng lín yī jiù qún fāng shǒu,fān xiào táng chāng làng dé shēng。

余十岁时从亡兄仲氏侍先父摄帅江陵郡圃蜡梅数百株一昔盛开予为记之仲兄颇赏爱以为工今十六七年矣属感前事重赋七言以纾余悲

李壁

病眼清晨欲泫霜,谁将幻色对山房。bìng yǎn qīng chén yù xuàn shuāng,shuí jiāng huàn sè duì shān fáng。
十年犹记湖阴梦,几度愁闻汉苑香。shí nián yóu jì hú yīn mèng,jǐ dù chóu wén hàn yuàn xiāng。
腊雪近春才一白,好花得地更深黄。là xuě jìn chūn cái yī bái,hǎo huā dé dì gèng shēn huáng。
只应无复当时意,草木何知我自伤。zhǐ yīng wú fù dāng shí yì,cǎo mù hé zhī wǒ zì shāng。

湛庵出示宪使陈益之近作且蒙记忆再次韵一首适王令

李壁

重将倦翼羾天关,流浪深惭佛眼看。zhòng jiāng juàn yì gòng tiān guān,liú làng shēn cán fú yǎn kàn。
名宿青灯仍燕坐,故人白雪自幽弹。míng sù qīng dēng réng yàn zuò,gù rén bái xuě zì yōu dàn。
西江一吸还居士,寒涕双垂任懒残。xī jiāng yī xī hái jū shì,hán tì shuāng chuí rèn lǎn cán。
应笑区区话陈迹,秋风吹老碧芦滩。yīng xiào qū qū huà chén jì,qiū fēng chuī lǎo bì lú tān。

二十九日游桃李村分韵得春字

李壁

东风吹我出城闉,邂逅相逢得可人。dōng fēng chuī wǒ chū chéng yīn,xiè hòu xiāng féng dé kě rén。
踏雨先从沙路稳,怯寒更觉酒壶亲。tà yǔ xiān cóng shā lù wěn,qiè hán gèng jué jiǔ hú qīn。
江山有意如违俗,桃李无心亦自春。jiāng shān yǒu yì rú wéi sú,táo lǐ wú xīn yì zì chūn。
便可名为锦绣谷,匡庐东望隔烟尘。biàn kě míng wèi jǐn xiù gǔ,kuāng lú dōng wàng gé yān chén。
1051234567