古诗词

南乡子·和黄侍郎畴若见贻生日韵

魏了翁

万里载浮名。wàn lǐ zài fú míng。
忆昔从容下帝京。yì xī cóng róng xià dì jīng。
冉冉七年如昨梦,分明。rǎn rǎn qī nián rú zuó mèng,fēn míng。
赢得存存夜气清。yíng dé cún cún yè qì qīng。
谁使滥专城。shuí shǐ làn zhuān chéng。
有罪当诛尚薄刑。yǒu zuì dāng zhū shàng báo xíng。
细数当时同省士,皆卿。xì shù dāng shí tóng shěng shì,jiē qīng。
落落韶阳独九龄。luò luò sháo yáng dú jiǔ líng。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

西郊访梅约李提刑

魏了翁

荒烟散牛羊,落日下城市。huāng yān sàn niú yáng,luò rì xià chéng shì。
天寒万木脱,岁晏群动弭。tiān hán wàn mù tuō,suì yàn qún dòng mǐ。
西郊有孤芳,独唤春事起。xī jiāo yǒu gū fāng,dú huàn chūn shì qǐ。
幽光耿参月,清艳明野水。yōu guāng gěng cān yuè,qīng yàn míng yě shuǐ。
欲开未开时,似语不语意。yù kāi wèi kāi shí,shì yǔ bù yǔ yì。
或疑春较迟,的皪尚霜蕊。huò yí chūn jiào chí,de lì shàng shuāng ruǐ。
谁知春风心,浑在阿堵里。shuí zhī chūn fēng xīn,hún zài ā dǔ lǐ。
洞霄逍遥公,九陇花月使。dòng xiāo xiāo yáo gōng,jiǔ lǒng huā yuè shǐ。
领客居上头,蹇予亦婪尾。lǐng kè jū shàng tóu,jiǎn yǔ yì lán wěi。
颇怀去年游,岁月如许驶。pǒ huái qù nián yóu,suì yuè rú xǔ shǐ。
悠悠竟何成,总被物化使。yōu yōu jìng hé chéng,zǒng bèi wù huà shǐ。
索酒浮大觥,歌商曳穷履。suǒ jiǔ fú dà gōng,gē shāng yè qióng lǚ。
真意浩无穷,作诗聊复尔。zhēn yì hào wú qióng,zuò shī liáo fù ěr。

梁运判

魏了翁

有歌不必歌吴趋,有舞不用陈巴渝。yǒu gē bù bì gē wú qū,yǒu wǔ bù yòng chén bā yú。
试听天下紫云曲,着意自与人间殊。shì tīng tiān xià zǐ yún qū,zhe yì zì yǔ rén jiān shū。
益州刺史梁大夫,高冠长佩鸣清都。yì zhōu cì shǐ liáng dà fū,gāo guān zhǎng pèi míng qīng dōu。
秋原方集迎车雉,春风欲送升平乌。qiū yuán fāng jí yíng chē zhì,chūn fēng yù sòng shēng píng wū。
却思忠献海棠处,少日曾此扶亲舆。què sī zhōng xiàn hǎi táng chù,shǎo rì céng cǐ fú qīn yú。
问天乞英簜,叶气为先驱。wèn tiān qǐ yīng dàng,yè qì wèi xiān qū。
有酒皆郎清,有书皆父腴。yǒu jiǔ jiē láng qīng,yǒu shū jiē fù yú。
人逢善旦称吉祝,六引三调何虚邪。rén féng shàn dàn chēng jí zhù,liù yǐn sān diào hé xū xié。
勿言商声苦太劲,为国纲纪正要渠。wù yán shāng shēng kǔ tài jìn,wèi guó gāng jì zhèng yào qú。
厥今事势将何如,邻家盗起翁无襦。jué jīn shì shì jiāng hé rú,lín jiā dào qǐ wēng wú rú。
乘风纵燎未渠已,我薪未徙屋未涂。chéng fēng zòng liáo wèi qú yǐ,wǒ xīn wèi xǐ wū wèi tú。
天之生贤端有意,平治况是公规摹。tiān zhī shēng xián duān yǒu yì,píng zhì kuàng shì gōng guī mó。
尽将吉德为寿本,扶桑自昔无荣枯。jǐn jiāng jí dé wèi shòu běn,fú sāng zì xī wú róng kū。

浣花即席

魏了翁

轻飔濯袢暑,清与耳目谋。qīng sī zhuó pàn shǔ,qīng yǔ ěr mù móu。
江山新容态,真意烂不收。jiāng shān xīn róng tài,zhēn yì làn bù shōu。
榜人以戒余,将事东郊游。bǎng rén yǐ jiè yú,jiāng shì dōng jiāo yóu。
川后且静波,冯夷亦安流。chuān hòu qiě jìng bō,féng yí yì ān liú。
联镳载群彦,骈筵驾方舟。lián biāo zài qún yàn,pián yán jià fāng zhōu。
月中乱平渺,高舂尚夷犹。yuè zhōng luàn píng miǎo,gāo chōng shàng yí yóu。
俯瞰大江横,仰看苍云浮。fǔ kàn dà jiāng héng,yǎng kàn cāng yún fú。
滔滔去不息,亹亹生无休。tāo tāo qù bù xī,wěi wěi shēng wú xiū。
俯仰三太息,发我心悠悠。fǔ yǎng sān tài xī,fā wǒ xīn yōu yōu。
未省昔之人,曾有此乐不。wèi shěng xī zhī rén,céng yǒu cǐ lè bù。
团团转兰枻,突见龙棹头。tuán tuán zhuǎn lán yì,tū jiàn lóng zhào tóu。
鬨然两敌国,蒿矢迅不留。hòng rán liǎng dí guó,hāo shǐ xùn bù liú。
所争何为者,对面如仇雠。suǒ zhēng hé wèi zhě,duì miàn rú chóu chóu。
少须游人散,天暝风泠飕。shǎo xū yóu rén sàn,tiān míng fēng líng sōu。
清兴浩无极,洗盏更劝酬。qīng xīng hào wú jí,xǐ zhǎn gèng quàn chóu。

再和浣花韵呈李彭州

魏了翁

冁然一开口,天也非人谋。chǎn rán yī kāi kǒu,tiān yě fēi rén móu。
江山自旧管,风景仍新收。jiāng shān zì jiù guǎn,fēng jǐng réng xīn shōu。
一门令兄弟,而我从之游。yī mén lìng xiōng dì,ér wǒ cóng zhī yóu。
卫玠珠玉侧,李膺神仙舟。wèi jiè zhū yù cè,lǐ yīng shén xiān zhōu。
主宾有良晤,兄弟无相犹。zhǔ bīn yǒu liáng wù,xiōng dì wú xiāng yóu。
雨馀白日静,江远青天浮。yǔ yú bái rì jìng,jiāng yuǎn qīng tiān fú。
相彼宇宙广,觉我心休休。xiāng bǐ yǔ zhòu guǎng,jué wǒ xīn xiū xiū。
世传浣溪女,声迹疑谬悠。shì chuán huàn xī nǚ,shēng jì yí miù yōu。
灵均亦已远,英烈今在不。líng jūn yì yǐ yuǎn,yīng liè jīn zài bù。
又怀唐拾遗,泯然哀江头。yòu huái táng shí yí,mǐn rán āi jiāng tóu。
陵谷几变迁,屈孟独长留。líng gǔ jǐ biàn qiān,qū mèng dú zhǎng liú。
于此本何负,而以德为雠。yú cǐ běn hé fù,ér yǐ dé wèi chóu。
因时慨前哲,坐久风飂飕。yīn shí kǎi qián zhé,zuò jiǔ fēng liù sōu。
良会惜难再,作诗以相酬。liáng huì xī nán zài,zuò shī yǐ xiāng chóu。

李参政

魏了翁

湖浅霜雁寒,天高老龙蛰。hú qiǎn shuāng yàn hán,tiān gāo lǎo lóng zhé。
悠悠瀛海间,时运递消息。yōu yōu yíng hǎi jiān,shí yùn dì xiāo xī。
黄钟一龠回,槁瘁亦敷泽。huáng zhōng yī yuè huí,gǎo cuì yì fū zé。
茹茅趣连征,墐户同一辟。rú máo qù lián zhēng,jìn hù tóng yī pì。
向来屯阴地,有果终不食。xiàng lái tún yīn dì,yǒu guǒ zhōng bù shí。
存之乃天意,斯道古根极。cún zhī nǎi tiān yì,sī dào gǔ gēn jí。
公论无消磨,物情自喧寂。gōng lùn wú xiāo mó,wù qíng zì xuān jì。
喧寂安足计,秋云卷无迹。xuān jì ān zú jì,qiū yún juǎn wú jì。
请公护景光,春事勤种植。qǐng gōng hù jǐng guāng,chūn shì qín zhǒng zhí。
明朝揆初度,万象好颜色。míng cháo kuí chū dù,wàn xiàng hǎo yán sè。

李参政

魏了翁

二年老翁泉,亲酌石林寿。èr nián lǎo wēng quán,qīn zhuó shí lín shòu。
林翁硬如石,跌宕杯舞手。lín wēng yìng rú shí,diē dàng bēi wǔ shǒu。
酡颜照湖山,丽藻濯花柳。tuó yán zhào hú shān,lì zǎo zhuó huā liǔ。
牛头望蟆颐,隔阔几烟岫。niú tóu wàng má yí,gé kuò jǐ yān xiù。
江梅驿堪寄,湖水觞可侑。jiāng méi yì kān jì,hú shuǐ shāng kě yòu。
林丘一曲闲,事业千载就。lín qiū yī qū xián,shì yè qiān zài jiù。
屡空有真实,万变无杂揉。lǚ kōng yǒu zhēn shí,wàn biàn wú zá róu。
用之还帝师,归则赤松友。yòng zhī hái dì shī,guī zé chì sōng yǒu。
蟠桃堪一尝,世味不同嗅。pán táo kān yī cháng,shì wèi bù tóng xiù。
得书方醉歌,痴绝记前守。dé shū fāng zuì gē,chī jué jì qián shǒu。

次韵郭方叔诸公借胡致堂赏梅至夜赋诗

魏了翁

玄阴作秋冬,杀气寓风雪。xuán yīn zuò qiū dōng,shā qì yù fēng xuě。
土深候虫闭,山静飞鸟绝。tǔ shēn hòu chóng bì,shān jìng fēi niǎo jué。
谁知无边春,万古长不灭。shuí zhī wú biān chūn,wàn gǔ zhǎng bù miè。
或畅然以舒,或凝然以结。huò chàng rán yǐ shū,huò níng rán yǐ jié。
或聚为融和,或散为骚屑。huò jù wèi róng hé,huò sàn wèi sāo xiè。
又尝以此观诸人,生意不断长如薰。yòu cháng yǐ cǐ guān zhū rén,shēng yì bù duàn zhǎng rú xūn。
咸阳宫殿气成雾,忽作芒砀山泽云。xián yáng gōng diàn qì chéng wù,hū zuò máng dàng shān zé yún。
神爵甘露来纷纷,画堂已入王政君。shén jué gān lù lái fēn fēn,huà táng yǐ rù wáng zhèng jūn。
人从动后观变态,谁于起处探絪缊。rén cóng dòng hòu guān biàn tài,shuí yú qǐ chù tàn yīn yūn。
浅者若为见,夜气长如神。qiǎn zhě ruò wèi jiàn,yè qì zhǎng rú shén。
傥知起灭幻,便省消息真。tǎng zhī qǐ miè huàn,biàn shěng xiāo xī zhēn。
如何天机之浅者,但识人间桃李春。rú hé tiān jī zhī qiǎn zhě,dàn shí rén jiān táo lǐ chūn。

次韵刘左史

魏了翁

南山有佳境,天作而地藏。nán shān yǒu jiā jìng,tiān zuò ér dì cáng。
谁其搜抉之,主者今欧阳。shuí qí sōu jué zhī,zhǔ zhě jīn ōu yáng。
时当冬候最,叆叇云无光。shí dāng dōng hòu zuì,ài dài yún wú guāng。
烂嚼暗香句,浩歌黄竹章。làn jué àn xiāng jù,hào gē huáng zhú zhāng。
诗成物有主,意远天无旁。shī chéng wù yǒu zhǔ,yì yuǎn tiān wú páng。
众宾从老守,遥林拱孤芳。zhòng bīn cóng lǎo shǒu,yáo lín gǒng gū fāng。
气味自尔殊,凡卉不敢香。qì wèi zì ěr shū,fán huì bù gǎn xiāng。
芸芸天壤间,何草冬不黄。yún yún tiān rǎng jiān,hé cǎo dōng bù huáng。
独此冰雪质,老气磨苍苍。dú cǐ bīng xuě zhì,lǎo qì mó cāng cāng。
便如身洁人,易知复难忘。biàn rú shēn jié rén,yì zhī fù nán wàng。
颇怀熙丰日,群妍偃冰霜。pǒ huái xī fēng rì,qún yán yǎn bīng shuāng。
皓然深衣老,春风贮肝肠。hào rán shēn yī lǎo,chūn fēng zhù gān cháng。
抉开第一机,还作桃李乡。jué kāi dì yī jī,hái zuò táo lǐ xiāng。
终然和鼎实,以侑千岁觞。zhōng rán hé dǐng shí,yǐ yòu qiān suì shāng。
三嗅几而作,临风倍轻狂。sān xiù jǐ ér zuò,lín fēng bèi qīng kuáng。

题潼川倅厅先得月楼

魏了翁

浓云卷幂衡向北,天风不摇万响息。nóng yún juǎn mì héng xiàng běi,tiān fēng bù yáo wàn xiǎng xī。
蟆行爬沙踏科臼,顾菟茫洋长在腹。má xíng pá shā tà kē jiù,gù tú máng yáng zhǎng zài fù。
本来全体自分明,日用其间人莫识。běn lái quán tǐ zì fēn míng,rì yòng qí jiān rén mò shí。
弄丸之暇划若逢,笑拍阑干我先得。nòng wán zhī xiá huà ruò féng,xiào pāi lán gàn wǒ xiān dé。

和宇文汉州

魏了翁

房公胸中妙刀尺,剪刻玻璃贮寒碧。fáng gōng xiōng zhōng miào dāo chǐ,jiǎn kè bō lí zhù hán bì。
今侯著楼于其上,竹色荷光得良觌。jīn hóu zhù lóu yú qí shàng,zhú sè hé guāng dé liáng dí。
诗来殷勤问故侯,别日虽赊情转密。shī lái yīn qín wèn gù hóu,bié rì suī shē qíng zhuǎn mì。
因思当年飞盖游,鸥鹭不惊潜鲤出。yīn sī dāng nián fēi gài yóu,ōu lù bù jīng qián lǐ chū。
春浓雪絮人影乱,秋老云松半天屹。chūn nóng xuě xù rén yǐng luàn,qiū lǎo yún sōng bàn tiān yì。
苏公二十四桥月,尚爱西湖风月夕。sū gōng èr shí sì qiáo yuè,shàng ài xī hú fēng yuè xī。
江山好处馀恋嫪,纵不即人人自即。jiāng shān hǎo chù yú liàn lào,zòng bù jí rén rén zì jí。
况今檐撩云与齐,激楚高歌友朋集。kuàng jīn yán liāo yún yǔ qí,jī chǔ gāo gē yǒu péng jí。
向来寒乞翻自嗤,诗扫黄泥已无迹。xiàng lái hán qǐ fān zì chī,shī sǎo huáng ní yǐ wú jì。
功名老我后加鞭,文字馀人先夺席。gōng míng lǎo wǒ hòu jiā biān,wén zì yú rén xiān duó xí。
欲搜万象供刻画,自有此湖难此笔。yù sōu wàn xiàng gōng kè huà,zì yǒu cǐ hú nán cǐ bǐ。
终当为君记斯游,摹写苍颜真六一。zhōng dāng wèi jūn jì sī yóu,mó xiě cāng yán zhēn liù yī。

约许侍郎

魏了翁

人生能得几回别,一别公来四千日。rén shēng néng dé jǐ huí bié,yī bié gōng lái sì qiān rì。
我骑紫马出行春,公指黄扉入当夕。wǒ qí zǐ mǎ chū xíng chūn,gōng zhǐ huáng fēi rù dāng xī。
谁知行止不关人,解后天涯复同席。shuí zhī xíng zhǐ bù guān rén,jiě hòu tiān yá fù tóng xí。
方看紫陌烂红英,忽复浓阴颗青实。fāng kàn zǐ mò làn hóng yīng,hū fù nóng yīn kē qīng shí。
断霞明空白日静,过雨穿林乱云湿。duàn xiá míng kōng bái rì jìng,guò yǔ chuān lín luàn yún shī。
如梦如梦梦邪非,曰归曰归归未得。rú mèng rú mèng mèng xié fēi,yuē guī yuē guī guī wèi dé。
僰南山崒东流断,关西云霾北风急。bó nán shān zú dōng liú duàn,guān xī yún mái běi fēng jí。
酒逢故人一吸易,语及新事百忧集。jiǔ féng gù rén yī xī yì,yǔ jí xīn shì bǎi yōu jí。
试问吾归将何归,梓州遂州有何择。shì wèn wú guī jiāng hé guī,zǐ zhōu suì zhōu yǒu hé zé。
况有青山老居士,千骑东来闯然入。kuàng yǒu qīng shān lǎo jū shì,qiān qí dōng lái chuǎng rán rù。
更得可人高帝孙,又忻末至临邛客。gèng dé kě rén gāo dì sūn,yòu xīn mò zhì lín qióng kè。
尽判三日作狂酲,要话十年胸愊塞。jǐn pàn sān rì zuò kuáng chéng,yào huà shí nián xiōng bì sāi。

登元祐阁次韵李左史

魏了翁

飘风吹面酒无力,万响摇摇不停息。piāo fēng chuī miàn jiǔ wú lì,wàn xiǎng yáo yáo bù tíng xī。
主宾巉然立分鼎,抑抑威仪长不忒。zhǔ bīn chán rán lì fēn dǐng,yì yì wēi yí zhǎng bù tè。
冰盘时荐樱笋香,乌丝快洒蔷薇墨。bīng pán shí jiàn yīng sǔn xiāng,wū sī kuài sǎ qiáng wēi mò。
夜深山静天四垂,悠然发我真闻识。yè shēn shān jìng tiān sì chuí,yōu rán fā wǒ zhēn wén shí。

临川过

魏了翁

冬笋与霜堇,孝可使之生。dōng sǔn yǔ shuāng jǐn,xiào kě shǐ zhī shēng。
老槐与枯荆,义可使之荣。lǎo huái yǔ kū jīng,yì kě shǐ zhī róng。
芸芸天壤闲,何物非吾诚。yún yún tiān rǎng xián,hé wù fēi wú chéng。
根心贯芽蘖,影响于形声。gēn xīn guàn yá niè,yǐng xiǎng yú xíng shēng。
过君资孝友,早识真重轻。guò jūn zī xiào yǒu,zǎo shí zhēn zhòng qīng。
一时东南彦,意气何相倾。yī shí dōng nán yàn,yì qì hé xiāng qīng。
虚几隐天籁,深居观物情。xū jǐ yǐn tiān lài,shēn jū guān wù qíng。
慈竹吾父子,义木吾弟兄。cí zhú wú fù zi,yì mù wú dì xiōng。
夜檐月送影,昼户烟输晴。yè yán yuè sòng yǐng,zhòu hù yān shū qíng。
与我一般意,乃作堂堂名。yǔ wǒ yī bān yì,nǎi zuò táng táng míng。
竹根头??,下覆复上承。zhú gēn tóu jí jí,xià fù fù shàng chéng。
木以同本故,叶叶皆相亲。mù yǐ tóng běn gù,yè yè jiē xiāng qīn。
承覆匪强合,相亲谁使令。chéng fù fěi qiáng hé,xiāng qīn shuí shǐ lìng。
兹有靡不有,斧斤日丁丁。zī yǒu mí bù yǒu,fǔ jīn rì dīng dīng。
愿言厚封植,岁晚长青青。yuàn yán hòu fēng zhí,suì wǎn zhǎng qīng qīng。

遂宁社稷坛与风雷雨师之坛混为一区其间多悖礼者某偶摄郡事因为随事釐正

魏了翁

始余求诸社,穷巷窈而曲。shǐ yú qiú zhū shè,qióng xiàng yǎo ér qū。
草阴荒蒙茸,林影乱朴樕。cǎo yīn huāng méng rōng,lín yǐng luàn pǔ sù。
其中有屋庐,其下主以木。qí zhōng yǒu wū lú,qí xià zhǔ yǐ mù。
社稷风雨雷,皆于此乎告。shè jì fēng yǔ léi,jiē yú cǐ hū gào。
趋闇不求阳,如丛祠而局。qū àn bù qiú yáng,rú cóng cí ér jú。
就简不辨方,如古墓而族。jiù jiǎn bù biàn fāng,rú gǔ mù ér zú。
引我拜乎上,高床被茵褥。yǐn wǒ bài hū shàng,gāo chuáng bèi yīn rù。
使我视所陈,纸币荐芗烛。shǐ wǒ shì suǒ chén,zhǐ bì jiàn xiāng zhú。
爵不以坫寘,酒不以茅缩。jué bù yǐ diàn zhì,jiǔ bù yǐ máo suō。
牲不以碑丽,斋户不以宿。shēng bù yǐ bēi lì,zhāi hù bù yǐ sù。
于礼无所稽,承讹已云熟。yú lǐ wú suǒ jī,chéng é yǐ yún shú。
从之则咈余,不从亦违俗。cóng zhī zé fú yú,bù cóng yì wéi sú。
是心既不慊,虽暂亦为渎。shì xīn jì bù qiàn,suī zàn yì wèi dú。
屋不受天阳,此岂容有屋。wū bù shòu tiān yáng,cǐ qǐ róng yǒu wū。
先易其甚者,馀事踵相属。xiān yì qí shén zhě,yú shì zhǒng xiāng shǔ。
其有不逮为,则以告新牧。qí yǒu bù dǎi wèi,zé yǐ gào xīn mù。

次韵张太博

魏了翁

文字未科斗,图书未龟龙。wén zì wèi kē dòu,tú shū wèi guī lóng。
粲然天地间,此理触处逢。càn rán tiān dì jiān,cǐ lǐ chù chù féng。
是谓象之祖,而为数之宗。shì wèi xiàng zhī zǔ,ér wèi shù zhī zōng。
昊牺古神圣,先得人所同。hào xī gǔ shén shèng,xiān dé rén suǒ tóng。
文因而繇之,旦出亦并雄。wén yīn ér yáo zhī,dàn chū yì bìng xióng。
讫于我孔圣,天命滋益恭。qì yú wǒ kǒng shèng,tiān mìng zī yì gōng。
浑然一理贯,密察而从容。hún rán yī lǐ guàn,mì chá ér cóng róng。
辞变与象占,四者固所崇。cí biàn yǔ xiàng zhàn,sì zhě gù suǒ chóng。
推辞以知变,象占在其中。tuī cí yǐ zhī biàn,xiàng zhàn zài qí zhōng。
荒荒秦汉后,学者昧所从。huāng huāng qín hàn hòu,xué zhě mèi suǒ cóng。
不以灾异会,则以虚无通。bù yǐ zāi yì huì,zé yǐ xū wú tōng。
天开周程子,易道乃复东。tiān kāi zhōu chéng zi,yì dào nǎi fù dōng。
动静静复动,终始始而终。dòng jìng jìng fù dòng,zhōng shǐ shǐ ér zhōng。
上承千年绪,下起百世风。shàng chéng qiān nián xù,xià qǐ bǎi shì fēng。
同时有邵子,讲道于伊嵩。tóng shí yǒu shào zi,jiǎng dào yú yī sōng。
天地之运化,阴阳之无穷。tiān dì zhī yùn huà,yīn yáng zhī wú qióng。
即物验消长,先几知吉凶。jí wù yàn xiāo zhǎng,xiān jǐ zhī jí xiōng。
邵子极道数,独立几无戎。shào zi jí dào shù,dú lì jǐ wú róng。
二程自周孔,为时开梦梦。èr chéng zì zhōu kǒng,wèi shí kāi mèng mèng。
其归则一耳,昧者结忡忡。qí guī zé yī ěr,mèi zhě jié chōng chōng。
学之将柰何,矧余倍颛蒙。xué zhī jiāng nài hé,shěn yú bèi zhuān méng。
要知羲皇心,须踏周孔踪。yào zhī xī huáng xīn,xū tà zhōu kǒng zōng。