古诗词

李供奉

曾巩

一身得禄从孤客,千里还丧获旧林。yī shēn dé lù cóng gū kè,qiān lǐ hái sàng huò jiù lín。
清节萧条妻子计,白头敦笃弟兄心。qīng jié xiāo tiáo qī zi jì,bái tóu dūn dǔ dì xiōng xīn。
能抛印绶高应少,自筑丘坟达更深。néng pāo yìn shòu gāo yīng shǎo,zì zhù qiū fén dá gèng shēn。
我与往来无力荐,褒传唯有北窗吟。wǒ yǔ wǎng lái wú lì jiàn,bāo chuán wéi yǒu běi chuāng yín。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

麻姑山送南城尉罗君

曾巩

麻姑之路摩青天,苍苔白石松风寒。má gū zhī lù mó qīng tiān,cāng tái bái shí sōng fēng hán。
峭壁直上无攀援,悬磴十步九屈盘。qiào bì zhí shàng wú pān yuán,xuán dèng shí bù jiǔ qū pán。
上有锦绣百顷之平田,山中遗人耕紫烟。shàng yǒu jǐn xiù bǎi qǐng zhī píng tián,shān zhōng yí rén gēng zǐ yān。
又有白玉万仞之飞泉,喷崖直泻蛟龙渊。yòu yǒu bái yù wàn rèn zhī fēi quán,pēn yá zhí xiè jiāo lóng yuān。
丰堂广殿何言言,阶脚插入斗牛间。fēng táng guǎng diàn hé yán yán,jiē jiǎo chā rù dòu niú jiān。
樛枝古木不记年,空槎枵然卧道边。jiū zhī gǔ mù bù jì nián,kōng chá xiāo rán wò dào biān。
幽花自婵娟,林深为谁妍?但见尘消境静翔白鹤,吟清猿,雏禽乳鹿往往嗥荒颠。yōu huā zì chán juān,lín shēn wèi shuí yán?dàn jiàn chén xiāo jìng jìng xiáng bái hè,yín qīng yuán,chú qín rǔ lù wǎng wǎng háo huāng diān。
却视来径如缘絙,千重万叠穷岩峦。què shì lái jìng rú yuán huán,qiān zhòng wàn dié qióng yán luán。
下有荆吴粟粒之群山,又有瓯闽一发之平川。xià yǒu jīng wú sù lì zhī qún shān,yòu yǒu ōu mǐn yī fā zhī píng chuān。
弈棋纵衡远近布城郭,鱼鳞参差高下分冈原。yì qí zòng héng yuǎn jìn bù chéng guō,yú lín cān chà gāo xià fēn gāng yuán。
千奇万异可意得,墨笔尽秃谁能传?qiān qí wàn yì kě yì dé,mò bǐ jǐn tū shuí néng chuán?
丈夫舒卷要宏达,世路俯仰多拘牵。zhàng fū shū juǎn yào hóng dá,shì lù fǔ yǎng duō jū qiān。
偶来到此醒心目,便欲洗耳辞嚣喧。ǒu lái dào cǐ xǐng xīn mù,biàn yù xǐ ěr cí xiāo xuān。
罗夫子,一日远补东南官。luó fū zi,yī rì yuǎn bǔ dōng nán guān。
爱此层崖峻壑之秀发,开轩把酒可纵观。ài cǐ céng yá jùn hè zhī xiù fā,kāi xuān bǎ jiǔ kě zòng guān。
喜此披霄插汉之夐起,出门举足得往还。xǐ cǐ pī xiāo chā hàn zhī xiòng qǐ,chū mén jǔ zú dé wǎng hái。
罗夫子,一尉龙蛇方屈蟠。luó fū zi,yī wèi lóng shé fāng qū pán。
此邦人人衣食足,阖境年年枹鼓闲。cǐ bāng rén rén yī shí zú,hé jìng nián nián bāo gǔ xián。
几案剸裁得休暇,山水登蹑遗纷烦。jǐ àn tuán cái dé xiū xiá,shān shuǐ dēng niè yí fēn fán。
我行送之思故园,引领南望心长悬。wǒ xíng sòng zhī sī gù yuán,yǐn lǐng nán wàng xīn zhǎng xuán。

东轩小饮呈坐中

曾巩

二年委质系官次,一日偷眼看青山。èr nián wěi zhì xì guān cì,yī rì tōu yǎn kàn qīng shān。
念随薄禄困垂首,似见故人羞满颜。niàn suí báo lù kùn chuí shǒu,shì jiàn gù rén xiū mǎn yán。
及门幸得二三友,把酒能共顷刻闲。jí mén xìng dé èr sān yǒu,bǎ jiǔ néng gòng qǐng kè xián。
海鱼腥咸聊复进,野果酸涩谁能删。hǎi yú xīng xián liáo fù jìn,yě guǒ suān sè shuí néng shān。
谈剧清风生麈柄,气酣落日解带镮。tán jù qīng fēng shēng zhǔ bǐng,qì hān luò rì jiě dài huán。
瑰材壮志皆可喜,自笑我拙何由攀。guī cái zhuàng zhì jiē kě xǐ,zì xiào wǒ zhuō hé yóu pān。
高情坐使鄙吝去,病体顿觉神明还。gāo qíng zuò shǐ bǐ lìn qù,bìng tǐ dùn jué shén míng hái。
简书皇皇奔走地,管库碌碌尘埃间。jiǎn shū huáng huáng bēn zǒu dì,guǎn kù lù lù chén āi jiān。
功名难合若捕影,日月遽易如循环。gōng míng nán hé ruò bǔ yǐng,rì yuè jù yì rú xún huán。
不如饮酒不知厌,欲罢更起相牵扳。bù rú yǐn jiǔ bù zhī yàn,yù bà gèng qǐ xiāng qiān bān。

喜二弟侍亲将至京师书多言二弟为县之美

曾巩

嗟予怀抱徒蠢蠢,二弟胸中何落落。jiē yǔ huái bào tú chǔn chǔn,èr dì xiōng zhōng hé luò luò。
政如鲁卫各驰骋,文似机云饱磨琢。zhèng rú lǔ wèi gè chí chěng,wén shì jī yún bǎo mó zuó。
坐曹风义动江淮,为县声名到京洛。zuò cáo fēng yì dòng jiāng huái,wèi xiàn shēng míng dào jīng luò。
鸿雁峨峨并羽仪,棠棣韡韡联跗鄂。hóng yàn é é bìng yǔ yí,táng dì wěi wěi lián fū è。
我于两处抱饥渴,恨寄一官如束缚。wǒ yú liǎng chù bào jī kě,hèn jì yī guān rú shù fù。
周南留滞勿复论,平陆可来无厌数。zhōu nán liú zhì wù fù lùn,píng lù kě lái wú yàn shù。
慈亲况不倦行役,官长幸复宽期约。cí qīn kuàng bù juàn xíng yì,guān zhǎng xìng fù kuān qī yuē。
似闻笑语已仿佛,想见追随先踊跃。shì wén xiào yǔ yǐ fǎng fú,xiǎng jiàn zhuī suí xiān yǒng yuè。
共眠布被取温暖,同举菜羹甘淡薄。gòng mián bù bèi qǔ wēn nuǎn,tóng jǔ cài gēng gān dàn báo。
山花得折随好丑,村酒可醉无清浊。shān huā dé zhé suí hǎo chǒu,cūn jiǔ kě zuì wú qīng zhuó。
屈伸有命更勿疑,细故偶然皆可略。qū shēn yǒu mìng gèng wù yí,xì gù ǒu rán jiē kě lüè。
春风为子送帆樯,速放船头来此泊。chūn fēng wèi zi sòng fān qiáng,sù fàng chuán tóu lái cǐ pō。

七月一日休假作

曾巩

初秋尚苦暑,归沐乃君恩。chū qiū shàng kǔ shǔ,guī mù nǎi jūn ēn。
地闲少来客,日晏犹闭门。dì xián shǎo lái kè,rì yàn yóu bì mén。
家乏念藜藿,开颜无一樽。jiā fá niàn lí huò,kāi yán wú yī zūn。
况复辞貌拙,敢随车马奔。kuàng fù cí mào zhuō,gǎn suí chē mǎ bēn。
盥濯何所事?读书坐前轩。guàn zhuó hé suǒ shì?dú shū zuò qián xuān。
岂堪当世用,空味古人言。qǐ kān dāng shì yòng,kōng wèi gǔ rén yán。
颇喜市朝内,独无尘土喧。pǒ xǐ shì cháo nèi,dú wú chén tǔ xuān。
终年但如此,真窃太官餐。zhōng nián dàn rú cǐ,zhēn qiè tài guān cān。

秋夜

曾巩

秋露随节至,宵零在幽篁。qiū lù suí jié zhì,xiāo líng zài yōu huáng。
灏气入我牖,萧然衾簟凉。hào qì rù wǒ yǒu,xiāo rán qīn diàn liáng。
念往不能寐,枕书嗟漏长。niàn wǎng bù néng mèi,zhěn shū jiē lòu zhǎng。
平生肺腑友,一诀馀空床。píng shēng fèi fǔ yǒu,yī jué yú kōng chuáng。
况有鹊巢德,顾方共糟糠。kuàng yǒu què cháo dé,gù fāng gòng zāo kāng。
偕老遂不可,辅贤真淼茫。xié lǎo suì bù kě,fǔ xián zhēn miǎo máng。
家事成濩落,娇儿亦彷徨。jiā shì chéng huò luò,jiāo ér yì páng huáng。
晤言岂可接,虚貌在中堂。wù yán qǐ kě jiē,xū mào zài zhōng táng。
清泪昏我眼,沉忧回我肠。qīng lèi hūn wǒ yǎn,chén yōu huí wǒ cháng。
诚知百无益,恩义故难忘。chéng zhī bǎi wú yì,ēn yì gù nán wàng。

七月十四日韩持国直庐同观山海经

曾巩

高阁在清禁,长轩凭广虚。gāo gé zài qīng jìn,zhǎng xuān píng guǎng xū。
御幄閟图像,依然临幸馀。yù wò bì tú xiàng,yī rán lín xìng yú。
翠甓布天路,黄帘分直庐。cuì pì bù tiān lù,huáng lián fēn zhí lú。
一雨清景早,稍凉秋兴初。yī yǔ qīng jǐng zǎo,shāo liáng qiū xīng chū。
解带就君坐,临床窥素书。jiě dài jiù jūn zuò,lín chuáng kuī sù shū。
山海所错出,飞潜类纷如。shān hǎi suǒ cuò chū,fēi qián lèi fēn rú。
此语果虚实,遗编空卷舒。cǐ yǔ guǒ xū shí,yí biān kōng juǎn shū。
自笑正豕亥,更微注虫鱼。zì xiào zhèng shǐ hài,gèng wēi zhù chóng yú。
君材合远用,就此固已疏。jūn cái hé yuǎn yòng,jiù cǐ gù yǐ shū。
如我乃斯幸,地闲容误居。rú wǒ nǎi sī xìng,dì xián róng wù jū。
竹影散良席,花香浮广裾。zhú yǐng sàn liáng xí,huā xiāng fú guǎng jū。
俯仰自足适,归时更当徐。fǔ yǎng zì zú shì,guī shí gèng dāng xú。

李氏素风堂

曾巩

丞相事唐室,独驰三绝名。chéng xiāng shì táng shì,dú chí sān jué míng。
家世在图史,诗书传后生。jiā shì zài tú shǐ,shī shū chuán hòu shēng。
即位逮流泽,出令箴辈惊。jí wèi dǎi liú zé,chū lìng zhēn bèi jīng。
岁暮营燕坐,高居遗世情。suì mù yíng yàn zuò,gāo jū yí shì qíng。
翠竹带书幌,青山临酒觥。cuì zhú dài shū huǎng,qīng shān lín jiǔ gōng。
已使襟韵适,况闻吟诵声。yǐ shǐ jīn yùn shì,kuàng wén yín sòng shēng。
自可化乡里,岂唯门户荣。zì kě huà xiāng lǐ,qǐ wéi mén hù róng。
果有过庭子,颖然材思精。guǒ yǒu guò tíng zi,yǐng rán cái sī jīng。
抱璞已三献,惊人当一鸣。bào pú yǐ sān xiàn,jīng rén dāng yī míng。
风义故常在,兹堂非偶成。fēng yì gù cháng zài,zī táng fēi ǒu chéng。

秋声

曾巩

乔柯与长谷,秀色故未浼。qiáo kē yǔ zhǎng gǔ,xiù sè gù wèi měi。
秋风来吹之,声如振江海。qiū fēng lái chuī zhī,shēng rú zhèn jiāng hǎi。
怒号无晨夕,唱和若有待。nù hào wú chén xī,chàng hé ruò yǒu dài。
翏翏遍坳洼,岂独缘?嵬。liù liù biàn ào wā,qǐ dú yuán lěi wéi。
百川亦相投,取闹不知悔。bǎi chuān yì xiāng tóu,qǔ nào bù zhī huǐ。
竹篱更謞然,吕律焉足采。zhú lí gèng hè rán,lǚ lǜ yān zú cǎi。
蜩螀岂知微,切切如怨憝。tiáo jiāng qǐ zhī wēi,qiè qiè rú yuàn duì。
惟人亦吟哦,沸若烹鼎鼐。wéi rén yì yín ó,fèi ruò pēng dǐng nài。
八荒同一鸣,静里安得在?bā huāng tóng yī míng,jìng lǐ ān dé zài?
独有虚室翁,恬然故无改。dú yǒu xū shì wēng,tián rán gù wú gǎi。

戏书

曾巩

家贫故不用筹算,官冷又能无外忧。jiā pín gù bù yòng chóu suàn,guān lěng yòu néng wú wài yōu。
交游断绝正当尔,眠饭安稳馀何求?jiāo yóu duàn jué zhèng dāng ěr,mián fàn ān wěn yú hé qiú?
君不见黄金满籯要心计,大印如斗为身雠。jūn bù jiàn huáng jīn mǎn yíng yào xīn jì,dà yìn rú dòu wèi shēn chóu。
妻孥意气宾客附,往往主人先白头。qī nú yì qì bīn kè fù,wǎng wǎng zhǔ rén xiān bái tóu。

李节推亭子

曾巩

旴江郭东门,江水湛虚碧。xū jiāng guō dōng mén,jiāng shuǐ zhàn xū bì。
东南望群峰,连延倚天壁。dōng nán wàng qún fēng,lián yán yǐ tiān bì。
长林相蔽亏,苍翠浮日夕。zhǎng lín xiāng bì kuī,cāng cuì fú rì xī。
青冥窗户寒,居者非咫尺。qīng míng chuāng hù hán,jū zhě fēi zhǐ chǐ。
子初得从谁?有此烟雾宅。zi chū dé cóng shuí?yǒu cǐ yān wù zhái。
燕坐远世喧,及门无尘客。yàn zuò yuǎn shì xuān,jí mén wú chén kè。
筑亭更求深,缓带聊自适。zhù tíng gèng qiú shēn,huǎn dài liáo zì shì。
时花笑婀娜,山鸟吟格磔。shí huā xiào ē nà,shān niǎo yín gé zhé。
家酿熟新樽,欢言命良席。jiā niàng shú xīn zūn,huān yán mìng liáng xí。
故已轻华簪,宁论珍拱璧。gù yǐ qīng huá zān,níng lùn zhēn gǒng bì。
我亦有菑田,相望在阡陌。wǒ yì yǒu zāi tián,xiāng wàng zài qiān mò。
安得巾柴车,过从伫三益。ān dé jīn chái chē,guò cóng zhù sān yì。

秋夜露坐偶作

曾巩

白云飞尚低,清露泫犹早。bái yún fēi shàng dī,qīng lù xuàn yóu zǎo。
风来亦依微,浊暑焉得扫?fēng lái yì yī wēi,zhuó shǔ yān dé sǎo?
客堂虚四楹,洒水恨枯槁。kè táng xū sì yíng,sǎ shuǐ hèn kū gǎo。
喜兹宵漏初,露坐散襟抱。xǐ zī xiāo lòu chū,lù zuò sàn jīn bào。
河明带飞观,月白通驰道。hé míng dài fēi guān,yuè bái tōng chí dào。
顾眄尘虑销,瓶泉谢频倒。gù miǎn chén lǜ xiāo,píng quán xiè pín dào。
恨无同声人,诗义与探讨。hèn wú tóng shēng rén,shī yì yǔ tàn tǎo。
踟蹰拂方床,归卧梦亦好。chí chú fú fāng chuáng,guī wò mèng yì hǎo。

韩玉汝使归

曾巩

顾命逮殊邻,輶轩遵此道。gù mìng dǎi shū lín,yóu xuān zūn cǐ dào。
公府戒行期,禁庭颁重宝。gōng fǔ jiè xíng qī,jìn tíng bān zhòng bǎo。
积雪正东流,度河盛前导。jī xuě zhèng dōng liú,dù hé shèng qián dǎo。
士勇践胡尘,马骄嘶塞草。shì yǒng jiàn hú chén,mǎ jiāo sī sāi cǎo。
玉节所镇临,毡庐先汛扫。yù jié suǒ zhèn lín,zhān lú xiān xùn sǎo。
赫尔示威灵,坦然布怀抱。hè ěr shì wēi líng,tǎn rán bù huái bào。
国倚材实优,虏得声名早。guó yǐ cái shí yōu,lǔ dé shēng míng zǎo。
慷慨服天骄,从容问遗老。kāng kǎi fú tiān jiāo,cóng róng wèn yí lǎo。
光华反原隰,沆砀看西颢。guāng huá fǎn yuán xí,hàng dàng kàn xī hào。
迎劳动都门,旌旗风亦好。yíng láo dòng dōu mén,jīng qí fēng yì hǎo。

苦热

曾巩

忆初中伏时,怫郁炎气升。yì chū zhōng fú shí,fú yù yán qì shēng。
赫日已照灼,赤云助轩腾。hè rì yǐ zhào zhuó,chì yún zhù xuān téng。
积水殆将沸,清风岂能兴?jī shuǐ dài jiāng fèi,qīng fēng qǐ néng xīng?
草木恐焚燎,窗扉似炊蒸。cǎo mù kǒng fén liáo,chuāng fēi shì chuī zhēng。
冰雪气已夺,蚊蝇势相矜。bīng xuě qì yǐ duó,wén yíng shì xiāng jīn。
发狂忧不免,暑饮讵复胜。fā kuáng yōu bù miǎn,shǔ yǐn jù fù shèng。

过介甫

曾巩

日暮驱马去,停镳叩君门。rì mù qū mǎ qù,tíng biāo kòu jūn mén。
颇谙肺腑尽,不闻可否言。pǒ ān fèi fǔ jǐn,bù wén kě fǒu yán。
淡尔非外乐,恬然忘世喧。dàn ěr fēi wài lè,tián rán wàng shì xuān。
况值秋节应,清风荡歊烦。kuàng zhí qiū jié yīng,qīng fēng dàng xiāo fán。
徘徊望星汉,更复坐前轩。pái huái wàng xīng hàn,gèng fù zuò qián xuān。

过介甫归偶成

曾巩

结交谓无嫌,忠告期有补。jié jiāo wèi wú xián,zhōng gào qī yǒu bǔ。
直道讵非难,尽言竟多迕。zhí dào jù fēi nán,jǐn yán jìng duō wù。
知者尚复然,悠悠谁可语?zhī zhě shàng fù rán,yōu yōu shuí kě yǔ?