古诗词

寄孙正之二首

曾巩

隐似龙蛇应有待,清□冰雪更无双。yǐn shì lóng shé yīng yǒu dài,qīng bīng xuě gèng wú shuāng。
志留世外虽遗俗,文落人间或过江。zhì liú shì wài suī yí sú,wén luò rén jiān huò guò jiāng。
峻节但期终老学,健诗犹愧一时降。jùn jié dàn qī zhōng lǎo xué,jiàn shī yóu kuì yī shí jiàng。
风骚近亦思强伴,恨未高吟共北窗。fēng sāo jìn yì sī qiáng bàn,hèn wèi gāo yín gòng běi chuāng。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

过彭泽

曾巩

渊明昔抱道,为贫仕兹邑。yuān míng xī bào dào,wèi pín shì zī yì。
幡然复谢去,肯受一官絷?fān rán fù xiè qù,kěn shòu yī guān zhí?
予观长者忧,慷慨在遗集。yǔ guān zhǎng zhě yōu,kāng kǎi zài yí jí。
岂同孤蒙人,剪剪慕原隰。qǐ tóng gū méng rén,jiǎn jiǎn mù yuán xí。
遭时乃肥遁,兹理固可执。zāo shí nǎi féi dùn,zī lǐ gù kě zhí。
独有田庐归,嗟我未能及。dú yǒu tián lú guī,jiē wǒ wèi néng jí。

江上怀介甫

曾巩

江上信清华,月风亦萧洒。jiāng shàng xìn qīng huá,yuè fēng yì xiāo sǎ。
故人在千里,樽酒难独把。gù rén zài qiān lǐ,zūn jiǔ nán dú bǎ。
由来懒拙甚,岂免交游寡。yóu lái lǎn zhuō shén,qǐ miǎn jiāo yóu guǎ。
朱弦任尘埃,谁是知音者?zhū xián rèn chén āi,shuí shì zhī yīn zhě?

读五代史

曾巩

唐衰非一日,远自开元中。táng shuāi fēi yī rì,yuǎn zì kāi yuán zhōng。
尚传十四帝,始告历数穷。shàng chuán shí sì dì,shǐ gào lì shù qióng。
由来根本强,暴戾岂易攻?yóu lái gēn běn qiáng,bào lì qǐ yì gōng?
嗟哉梁周间,卒莫相始终。jiē zāi liáng zhōu jiān,zú mò xiāng shǐ zhōng。
兴无累世德,灭若烛向风。xīng wú lèi shì dé,miè ruò zhú xiàng fēng。
当时积薪上,曾宁废歌钟。dāng shí jī xīn shàng,céng níng fèi gē zhōng。

庭木

曾巩

庭中有佳树,清影四面垂。tíng zhōng yǒu jiā shù,qīng yǐng sì miàn chuí。
往往风雨夜,蛟龙此投依。wǎng wǎng fēng yǔ yè,jiāo lóng cǐ tóu yī。
留之待鸾凤,未许燕雀窥。liú zhī dài luán fèng,wèi xǔ yàn què kuī。
谁谓乌鸟恶?安巢最高枝。shuí wèi wū niǎo è?ān cháo zuì gāo zhī。
不顾白日照,直傍阴虹飞。bù gù bái rì zhào,zhí bàng yīn hóng fēi。
自恃栖托稳,岂忧弹射危。zì shì qī tuō wěn,qǐ yōu dàn shè wēi。
三春独翱翔,百鸟敛羽仪。sān chūn dú áo xiáng,bǎi niǎo liǎn yǔ yí。
凤凰不能争,况乃凫雁微。fèng huáng bù néng zhēng,kuàng nǎi fú yàn wēi。
既务志意得,都为世可欺。jì wù zhì yì dé,dōu wèi shì kě qī。
白昼攫鼎肉,从容择牷牺。bái zhòu jué dǐng ròu,cóng róng zé quán xī。
近人不肯避,一怒终夜啼。jìn rén bù kěn bì,yī nù zhōng yè tí。
遭其瞰墙屋,祸患岂可移。zāo qí kàn qiáng wū,huò huàn qǐ kě yí。
听之欲占赦,妇女固已痴。tīng zhī yù zhàn shè,fù nǚ gù yǐ chī。
忿害乃其所,何肯报福釐。fèn hài nǎi qí suǒ,hé kěn bào fú lí。
行路指之叹,童稚争骂讥。xíng lù zhǐ zhī tàn,tóng zhì zhēng mà jī。
鹦鹉献至尊,言语固可奇。yīng wǔ xiàn zhì zūn,yán yǔ gù kě qí。
翡翠输太府,器服所取资。fěi cuì shū tài fǔ,qì fú suǒ qǔ zī。
雉鸡美文章,贽赠理亦宜。zhì jī měi wén zhāng,zhì zèng lǐ yì yí。
鹰鹯逐恶鸟,天威得施为。yīng zhān zhú è niǎo,tiān wēi dé shī wèi。
关雎于周室,耿洁配后妃。guān jū yú zhōu shì,gěng jié pèi hòu fēi。
莫如此鸟顽,饱食无所裨。mò rú cǐ niǎo wán,bǎo shí wú suǒ bì。
一善不能有,丑声日交驰。yī shàn bù néng yǒu,chǒu shēng rì jiāo chí。
但知择嘉处,巍然治其栖。dàn zhī zé jiā chù,wēi rán zhì qí qī。
众怒未易忽,徼幸亦有斯。zhòng nù wèi yì hū,jiǎo xìng yì yǒu sī。
安知无刀斧,崩分弃毛皮。ān zhī wú dāo fǔ,bēng fēn qì máo pí。
且勿引蠹虫,使树心本披。qiě wù yǐn dù chóng,shǐ shù xīn běn pī。
亦有爱搏击,钩连枭与鸱。yì yǒu ài bó jī,gōu lián xiāo yǔ chī。
亦勿乐顺己,窟穴藏狐狸。yì wù lè shùn jǐ,kū xué cáng hú lí。
凡能致大患,鲜不自豪?。fán néng zhì dà huàn,xiān bù zì háo。
未知引避去,此语足自规。wèi zhī yǐn bì qù,cǐ yǔ zú zì guī。
惜哉种树意,长与事乖违。xī zāi zhǒng shù yì,zhǎng yǔ shì guāi wéi。
古来亦如此,壮士徒嗟悲。gǔ lái yì rú cǐ,zhuàng shì tú jiē bēi。

发彭泽

曾巩

卧闻橹声知雨来,起见江流与天合。wò wén lǔ shēng zhī yǔ lái,qǐ jiàn jiāng liú yǔ tiān hé。
山回风吹雾不尽,帆健船冲浪相沓。shān huí fēng chuī wù bù jǐn,fān jiàn chuán chōng làng xiāng dá。
归云难乘望空断,落日乍掩凉可纳。guī yún nán chéng wàng kōng duàn,luò rì zhà yǎn liáng kě nà。
去家今夜一千里,谁见愁来坐方榻?qù jiā jīn yè yī qiān lǐ,shuí jiàn chóu lái zuò fāng tà?

菊花

曾巩

东篱菊花今已开,万物各自相驱催。dōng lí jú huā jīn yǐ kāi,wàn wù gè zì xiāng qū cuī。
却寻桃杏那复有,旧树惨惨空墙隈。què xún táo xìng nà fù yǒu,jiù shù cǎn cǎn kōng qiáng wēi。
年光日日已非昔,人世可能无盛衰。nián guāng rì rì yǐ fēi xī,rén shì kě néng wú shèng shuāi。
朱颜白发相去几,势利声名相抑排。zhū yán bái fā xiāng qù jǐ,shì lì shēng míng xiāng yì pái。
三公未能逃饿死,九鼎竟亦为尘埃。sān gōng wèi néng táo è sǐ,jiǔ dǐng jìng yì wèi chén āi。
乃知万事皆自枉,有便只宜持酒杯。nǎi zhī wàn shì jiē zì wǎng,yǒu biàn zhǐ yí chí jiǔ bēi。

落叶

曾巩

秋雨与风相喷薄,树木可能无叶落。qiū yǔ yǔ fēng xiāng pēn báo,shù mù kě néng wú yè luò。
琅玕散漫不可收,野步满船谁扫掠。láng gān sàn màn bù kě shōu,yě bù mǎn chuán shuí sǎo lüè。
垂杨千树旧所惜,颜色易衰由力弱。chuí yáng qiān shù jiù suǒ xī,yán sè yì shuāi yóu lì ruò。
空条尚舞不自休,物意岂能知索寞。kōng tiáo shàng wǔ bù zì xiū,wù yì qǐ néng zhī suǒ mò。
菊花虽开能几许?新酒纵酸犹可酌。jú huā suī kāi néng jǐ xǔ?xīn jiǔ zòng suān yóu kě zhuó。
朱颜久已?销减,岂有功名堪写貌。zhū yán jiǔ yǐ pīn xiāo jiǎn,qǐ yǒu gōng míng kān xiě mào。
衣冠尘土欲更洗,其奈满堤河水浊。yī guān chén tǔ yù gèng xǐ,qí nài mǎn dī hé shuǐ zhuó。
花开叶落须强醉,壮士岂忧常落魄。huā kāi yè luò xū qiáng zuì,zhuàng shì qǐ yōu cháng luò pò。

舞鹤

曾巩

蓬瀛归未得,偃翼清溪阴。péng yíng guī wèi dé,yǎn yì qīng xī yīn。
忽闻瑶琴奏,遂舞玉山岑。hū wén yáo qín zòu,suì wǔ yù shān cén。
舞罢复嘹唳,谁知天外心?wǔ bà fù liáo lì,shuí zhī tiān wài xīn?

降龙

曾巩

降龙左右施襟裾,两廊夹庙深渠渠。jiàng lóng zuǒ yòu shī jīn jū,liǎng láng jiā miào shēn qú qú。
礼下天子一等尔,衣服居处何其殊。lǐ xià tiān zi yī děng ěr,yī fú jū chù hé qí shū。
文幡列戟照私第,青紫若若官其孥。wén fān liè jǐ zhào sī dì,qīng zǐ ruò ruò guān qí nú。
先后荧煌首珠翠,侍者百十颜温瑜。xiān hòu yíng huáng shǒu zhū cuì,shì zhě bǎi shí yán wēn yú。
凝寒堕指热侵骨,一宴百盏倾金壶。níng hán duò zhǐ rè qīn gǔ,yī yàn bǎi zhǎn qīng jīn hú。
穷民疾首望雨露,太上欲倚攀姚虞。qióng mín jí shǒu wàng yǔ lù,tài shàng yù yǐ pān yáo yú。
君胡为乎目时病,橐针襆艾恬以愉。jūn hú wèi hū mù shí bìng,tuó zhēn fú ài tián yǐ yú。
生前赫赫浪自重,身后没没宁非愚?shēng qián hè hè làng zì zhòng,shēn hòu méi méi níng fēi yú?

湘寇

曾巩

衡湘有寇未诛剪,杀气凛凛围江浔。héng xiāng yǒu kòu wèi zhū jiǎn,shā qì lǐn lǐn wéi jiāng xún。
北兵居南匪便习,若以大舶乘高岑。běi bīng jū nán fěi biàn xí,ruò yǐ dà bó chéng gāo cén。
伧人操兵快如鹘,千百其旅巢深林。cāng rén cāo bīng kuài rú gǔ,qiān bǎi qí lǚ cháo shēn lín。
超突溪崖出又伏,势变不易施戈镡。chāo tū xī yá chū yòu fú,shì biàn bù yì shī gē chán。
能者张弓入城郭,连邑累镇遭驱侵。néng zhě zhāng gōng rù chéng guō,lián yì lèi zhèn zāo qū qīn。
群党争夸杀吏士,白骨弃野谁棺衾?qún dǎng zhēng kuā shā lì shì,bái gǔ qì yě shuí guān qīn?
貔貅数万直何用?月费空已逾千金。pí xiū shù wàn zhí hé yòng?yuè fèi kōng yǐ yú qiān jīn。
楚为贫乡乃其素,应此调发宁能禁?chǔ wèi pín xiāng nǎi qí sù,yīng cǐ diào fā níng néng jìn?
捷如马援不得志,强曳两足登嵚崟。jié rú mǎ yuán bù dé zhì,qiáng yè liǎng zú dēng qīn yín。
乌蚁睢盱倚岩险,此虑难胜端非今。wū yǐ suī xū yǐ yán xiǎn,cǐ lǜ nán shèng duān fēi jīn。
较然大体著方册,唯用守长怀其心。jiào rán dà tǐ zhù fāng cè,wéi yòng shǒu zhǎng huái qí xīn。
祝良张侨乃真选,李瑑道古徒为擒。zhù liáng zhāng qiáo nǎi zhēn xuǎn,lǐ zhuàn dào gǔ tú wèi qín。
呜呼庙堂不慎择,彼士龊龊何能任?大中咸通乃商鉴,养以岁月其忧深。wū hū miào táng bù shèn zé,bǐ shì chuò chuò hé néng rèn?dà zhōng xián tōng nǎi shāng jiàn,yǎng yǐ suì yuè qí yōu shēn。
愿书此语致太史,献之以补丹扆箴。yuàn shū cǐ yǔ zhì tài shǐ,xiàn zhī yǐ bǔ dān yǐ zhēn。

地动

曾巩

吾闻元气判为二,升降相辅非相伤。wú wén yuán qì pàn wèi èr,shēng jiàng xiāng fǔ fēi xiāng shāng。
今者无端越疆畔,阴气焰焰侵于阳。jīn zhě wú duān yuè jiāng pàn,yīn qì yàn yàn qīn yú yáng。
阳收刚明避其势,阴负捷胜尤倡佯。yáng shōu gāng míng bì qí shì,yīn fù jié shèng yóu chàng yáng。
地乘是气亢于下,震荡裂坼乖其常。dì chéng shì qì kàng yú xià,zhèn dàng liè chè guāi qí cháng。
齐秦晋代及荆楚,千百其堵崩连墙。qí qín jìn dài jí jīng chǔ,qiān bǎi qí dǔ bēng lián qiáng。
隆丘桀屋不自定,翩若猛吹摇旌幢。lóng qiū jié wū bù zì dìng,piān ruò měng chuī yáo jīng chuáng。
生民汹汹避无所,如寄厥命于湖江。shēng mín xiōng xiōng bì wú suǒ,rú jì jué mìng yú hú jiāng。
有声四出嘻可怕,谁击万鼓何雷硠?yǒu shēng sì chū xī kě pà,shuí jī wàn gǔ hé léi láng?
阴为气静乃如此,天意昧密宁能详。yīn wèi qì jìng nǎi rú cǐ,tiān yì mèi mì níng néng xiáng。
或云蛮夷尚侵轶,己事岂必垂灾祥。huò yún mán yí shàng qīn yì,jǐ shì qǐ bì chuí zāi xiáng。
意者邪臣有专恣,气象翕翕难为当。yì zhě xié chén yǒu zhuān zì,qì xiàng xī xī nán wèi dāng。
据经若此非臆决,皎如秋日浮清霜。jù jīng ruò cǐ fēi yì jué,jiǎo rú qiū rì fú qīng shuāng。
祖宗威灵陛下圣,安得直语闻明堂。zǔ zōng wēi líng bì xià shèng,ān dé zhí yǔ wén míng táng。
朝廷肃穆法度治,岂用懔懔忧胡羌?cháo tíng sù mù fǎ dù zhì,qǐ yòng lǐn lǐn yōu hú qiāng?

边将

曾巩

太祖太宗能得人,长垒横边遮虏尘。tài zǔ tài zōng néng dé rén,zhǎng lěi héng biān zhē lǔ chén。
太傅李汉超,侍中何继筠,二子追接吴与孙,镇齐抚棣功业均。tài fù lǐ hàn chāo,shì zhōng hé jì yún,èr zi zhuī jiē wú yǔ sūn,zhèn qí fǔ dì gōng yè jūn。
卓哉祖宗信英特,明如秋泉断如石。zhuó zāi zǔ zōng xìn yīng tè,míng rú qiū quán duàn rú shí。
一朝出节合二子,口付心随断纤惑。yī cháo chū jié hé èr zi,kǒu fù xīn suí duàn xiān huò。
磨笄之旁郡城下,酒利商租若山积。mó jī zhī páng jùn chéng xià,jiǔ lì shāng zū ruò shān jī。
二子开库啖战士,以屋量金乘量帛。èr zi kāi kù dàn zhàn shì,yǐ wū liàng jīn chéng liàng bó。
洪涛入坐行酒杯,牛胾羊蒸委若灰。hóng tāo rù zuò xíng jiǔ bēi,niú zì yáng zhēng wěi ruò huī。
岁费巨万不计籍,战士欢酣气皆百。suì fèi jù wàn bù jì jí,zhàn shì huān hān qì jiē bǎi。
二子按辔行边隅,牙纛宛转翻以舒。èr zi àn pèi xíng biān yú,yá dào wǎn zhuǎn fān yǐ shū。
汛扫沙碛无纤埃,塞门千里常夜开。xùn sǎo shā qì wú xiān āi,sāi mén qiān lǐ cháng yè kāi。
壮耕老餔安且愉,桑麻蔽野华芬敷。zhuàng gēng lǎo bù ān qiě yú,sāng má bì yě huá fēn fū。
济南远清书乐石,百井夜出摧穹庐。jì nán yuǎn qīng shū lè shí,bǎi jǐng yè chū cuī qióng lú。
神哉祖宗知大体,赵任李牧真如是。shén zāi zǔ zōng zhī dà tǐ,zhào rèn lǐ mù zhēn rú shì。
汉文龌龊岂足称,郎吏致激面污骍。hàn wén wò chuò qǐ zú chēng,láng lì zhì jī miàn wū xīng。
当今羌夷久猖獗,兵如疽痈理须决。dāng jīn qiāng yí jiǔ chāng jué,bīng rú jū yōng lǐ xū jué。
堂堂诸公把旄钺,硕策神韬困羁绁。táng táng zhū gōng bǎ máo yuè,shuò cè shén tāo kùn jī xiè。
祖宗宪度存诸书,㸌若白日明天衢。zǔ zōng xiàn dù cún zhū shū,huò ruò bái rì míng tiān qú。
国容军政不可乱,荐此以为陛下娱。guó róng jūn zhèng bù kě luàn,jiàn cǐ yǐ wèi bì xià yú。

多雨

曾巩

嗟江之滨地多雨,冬雷不收开蛰户。jiē jiāng zhī bīn dì duō yǔ,dōng léi bù shōu kāi zhé hù。
阴气浊晦化为雾,或云于山水于础。yīn qì zhuó huì huà wèi wù,huò yún yú shān shuǐ yú chǔ。
杂花万株红与紫,腊风吹开不可数。zá huā wàn zhū hóng yǔ zǐ,là fēng chuī kāi bù kě shù。
入春十日寒始至,春气欲归寒格住。rù chūn shí rì hán shǐ zhì,chūn qì yù guī hán gé zhù。
群山巉空雪相亘,摧折草木何可御。qún shān chán kōng xuě xiāng gèn,cuī zhé cǎo mù hé kě yù。
霖倾潦汹那复止,穹林大丘灭无渚。lín qīng lǎo xiōng nà fù zhǐ,qióng lín dà qiū miè wú zhǔ。
及今孟夏理宜热,重裘无温坐当午。jí jīn mèng xià lǐ yí rè,zhòng qiú wú wēn zuò dāng wǔ。
四时云然了安谓,吁吾有愁谁可语?sì shí yún rán le ān wèi,xū wú yǒu chóu shuí kě yǔ?

秋日

曾巩

阴气先赢纵秋热,时节有几相与夺。yīn qì xiān yíng zòng qiū rè,shí jié yǒu jǐ xiāng yǔ duó。
情知赫日不可久,须听西风生木末。qíng zhī hè rì bù kě jiǔ,xū tīng xī fēng shēng mù mò。
浮云满天明复暗,天意自然如惨怛。fú yún mǎn tiān míng fù àn,tiān yì zì rán rú cǎn dá。
园林秀色已渐失,次第岂能无叶脱。yuán lín xiù sè yǐ jiàn shī,cì dì qǐ néng wú yè tuō。
南山独佳不可挫,气象更清连日月。nán shān dú jiā bù kě cuò,qì xiàng gèng qīng lián rì yuè。
燕飞度海向何处?今去昔来真可劣。yàn fēi dù hǎi xiàng hé chù?jīn qù xī lái zhēn kě liè。
绣帘锦幕不算重,从此朱门戒霜雪。xiù lián jǐn mù bù suàn zhòng,cóng cǐ zhū mén jiè shuāng xuě。
谁怜丱角歌者哀?岁岁苦贫思短褐。shuí lián guàn jiǎo gē zhě āi?suì suì kǔ pín sī duǎn hè。

山水屏

曾巩

吴缣落寒机,舒卷光乱目。wú jiān luò hán jī,shū juǎn guāng luàn mù。
秋刀剪新屏,尺寸随折曲。qiū dāo jiǎn xīn píng,chǐ cùn suí zhé qū。
搜罗得珍匠,徙倚思先属。sōu luó dé zhēn jiàng,xǐ yǐ sī xiān shǔ。
经营顷刻内,千里在一幅。jīng yíng qǐng kè nèi,qiān lǐ zài yī fú。
定视乃渐通,纪数难迫促。dìng shì nǎi jiàn tōng,jì shù nán pò cù。
山乱若无穷,负抱颇重复。shān luàn ruò wú qióng,fù bào pǒ zhòng fù。
高棱最当中,桀大势尤独。gāo léng zuì dāng zhōng,jié dà shì yóu dú。
回环众峰接,趋向若奔伏。huí huán zhòng fēng jiē,qū xiàng ruò bēn fú。
矜雄跨九州,争险挂星宿。jīn xióng kuà jiǔ zhōu,zhēng xiǎn guà xīng sù。
深疑雪霜积,暗觉烟雾触。shēn yí xuě shuāng jī,àn jué yān wù chù。
泉源出青冥,涨潦两厓束。quán yuán chū qīng míng,zhǎng lǎo liǎng yá shù。
历远始纡徐,派别输众谷。lì yuǎn shǐ yū xú,pài bié shū zhòng gǔ。
轻舟漾其间,沿溯无缓速。qīng zhōu yàng qí jiān,yán sù wú huǎn sù。
微寻得修径,侧起破苍麓。wēi xún dé xiū jìng,cè qǐ pò cāng lù。
远到无限极,穷升犯云族。yuǎn dào wú xiàn jí,qióng shēng fàn yún zú。
游子定何之,顾眄停马足。yóu zi dìng hé zhī,gù miǎn tíng mǎ zú。
磐石长自闲,空原偶谁筑?pán shí zhǎng zì xián,kōng yuán ǒu shuí zhù?
尘氛见荒林,物色存古俗。chén fēn jiàn huāng lín,wù sè cún gǔ sú。
粲粲弄幽花,苍苍阴嘉木。càn càn nòng yōu huā,cāng cāng yīn jiā mù。
遗牛上岩颠,惊麇出槎腹。yí niú shàng yán diān,jīng jūn chū chá fù。
鲜明极万状,指似才一粟。xiān míng jí wàn zhuàng,zhǐ shì cái yī sù。
虽从人力为,颇类阴怪续。suī cóng rén lì wèi,pǒ lèi yīn guài xù。
深堂得欹眠,高枕生远瞩。shēn táng dé yī mián,gāo zhěn shēng yuǎn zhǔ。
馀光耀衾帱,清意凝幔褥。yú guāng yào qīn chóu,qīng yì níng màn rù。
愚诃世幸略,慵卧嗜尤酷。yú hē shì xìng lüè,yōng wò shì yóu kù。
因能助佳梦,肯顾跻杲旭。yīn néng zhù jiā mèng,kěn gù jī gǎo xù。
将相有时材,溪岩真我欲。jiāng xiāng yǒu shí cái,xī yán zhēn wǒ yù。
儒林耻未博,俗阱思自赎。rú lín chǐ wèi bó,sú jǐng sī zì shú。
婚嫁累苟轻,耕钓吾已卜。hūn jià lèi gǒu qīng,gēng diào wú yǐ bo。
图屏持自慰,寤寐心思逐。tú píng chí zì wèi,wù mèi xīn sī zhú。