古诗词

羁游

曾巩

粗饭寒齑且自如,欲将吾道付樵渔。cū fàn hán jī qiě zì rú,yù jiāng wú dào fù qiáo yú。
羁游事事情怀恶,贫病年年故旧疏。jī yóu shì shì qíng huái è,pín bìng nián nián gù jiù shū。
自古幸容元亮醉,凡今谁喜子云书?zì gǔ xìng róng yuán liàng zuì,fán jīn shuí xǐ zi yún shū?
何由得洗尘埃尽,恣买沧洲结草庐。hé yóu dé xǐ chén āi jǐn,zì mǎi cāng zhōu jié cǎo lú。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

八月二十九日小饮

曾巩

阴阳在天地,鼓吹犹橐籥。yīn yáng zài tiān dì,gǔ chuī yóu tuó yuè。
烦蒸翕已尽,灏气乃浮薄。fán zhēng xī yǐ jǐn,hào qì nǎi fú báo。
群山翠相抱,尘霭如洗濯。qún shān cuì xiāng bào,chén ǎi rú xǐ zhuó。
川源亦虚彻,派别归众壑。chuān yuán yì xū chè,pài bié guī zhòng hè。
嚣音灭蛙蚓,劲意动雕鹗。xiāo yīn miè wā yǐn,jìn yì dòng diāo è。
蝇蚊自不容,虽有类钳缚。yíng wén zì bù róng,suī yǒu lèi qián fù。
驱之旧苦众,忽去宁匪乐。qū zhī jiù kǔ zhòng,hū qù níng fěi lè。
俯仰自醒然,意适忘体瘼。fǔ yǎng zì xǐng rán,yì shì wàng tǐ mò。
天运虽已晏,生物固未剥。tiān yùn suī yǐ yàn,shēng wù gù wèi bō。
姜芋圃可掘,禾黍田始穫。jiāng yù pǔ kě jué,hé shǔ tián shǐ huò。
脱苞紫粟迸,透叶红梨渥。tuō bāo zǐ sù bèng,tòu yè hóng lí wò。
幽花媚清景,鲜丛耀新萼。yōu huā mèi qīng jǐng,xiān cóng yào xīn è。
西风动孤格,露晓愈修擢。xī fēng dòng gū gé,lù xiǎo yù xiū zhuó。
能终犯寒冱,讵可忽纤弱。néng zhōng fàn hán hù,jù kě hū xiān ruò。
况当九日近,家酿成已昨。kuàng dāng jiǔ rì jìn,jiā niàng chéng yǐ zuó。
温颜几杖适,弱质衣冠恪。wēn yán jǐ zhàng shì,ruò zhì yī guān kè。
闺门自可会,非必千里约。guī mén zì kě huì,fēi bì qiān lǐ yuē。
筝匏出人指,逦迤奋宫角。zhēng páo chū rén zhǐ,lǐ yí fèn gōng jiǎo。
初严小人献,终拜长者酢。chū yán xiǎo rén xiàn,zhōng bài zhǎng zhě cù。
清言喜自洽,细故忧可略。qīng yán xǐ zì qià,xì gù yōu kě lüè。
幸无职事顾,况荷租赋薄。xìng wú zhí shì gù,kuàng hé zū fù báo。
读书有休暇,得醉且吟噱。dú shū yǒu xiū xiá,dé zuì qiě yín jué。

食梨

曾巩

今岁天旱甚,百谷病已久。jīn suì tiān hàn shén,bǎi gǔ bìng yǐ jiǔ。
山梨最大树,属此亦乾朽。shān lí zuì dà shù,shǔ cǐ yì qián xiǔ。
当春花盛时,雪满山前后。dāng chūn huā shèng shí,xuě mǎn shān qián hòu。
常期摘秋实,穰穰落吾手。cháng qī zhāi qiū shí,ráng ráng luò wú shǒu。
忽惊冰玉败,不与膏泽偶。hū jīng bīng yù bài,bù yǔ gāo zé ǒu。
清朝起周览,映叶才八九。qīng cháo qǐ zhōu lǎn,yìng yè cái bā jiǔ。
闲居问时物,此说得溪叟。xián jū wèn shí wù,cǐ shuō dé xī sǒu。
贫斋分寂绝,尘抱徒噎呕。pín zhāi fēn jì jué,chén bào tú yē ǒu。
宁知萧条内,把握忽先有。níng zhī xiāo tiáo nèi,bǎ wò hū xiān yǒu。
食新恐非称,分少觉已厚。shí xīn kǒng fēi chēng,fēn shǎo jué yǐ hòu。
开苞日星动,落刃冰雪剖。kāi bāo rì xīng dòng,luò rèn bīng xuě pōu。
烟浔择新汲,远负盈素缶。yān xún zé xīn jí,yuǎn fù yíng sù fǒu。
英华两相发,光彩生户牖。yīng huá liǎng xiāng fā,guāng cǎi shēng hù yǒu。
初尝蜜经齿,久嚼泉垂口。chū cháng mì jīng chǐ,jiǔ jué quán chuí kǒu。
蠲烦慰诸亲,愈渴忻众友。juān fán wèi zhū qīn,yù kě xīn zhòng yǒu。
肯视故畦瓜,宁论浊泥藕。kěn shì gù qí guā,níng lùn zhuó ní ǒu。
岁晚迫风霜,人饥乏藜糗。suì wǎn pò fēng shuāng,rén jī fá lí qiǔ。
真味虽暂御,未许置樽酒。zhēn wèi suī zàn yù,wèi xǔ zhì zūn jiǔ。

追租

曾巩

耕耨筋力苦,收刈田野乐。gēng nòu jīn lì kǔ,shōu yì tián yě lè。
乡邻约来往,樽酒追酬酢。xiāng lín yuē lái wǎng,zūn jiǔ zhuī chóu cù。
生涯给俯仰,公敛忘厚薄。shēng yá gěi fǔ yǎng,gōng liǎn wàng hòu báo。
胡为此岁暮,老少颜色恶?hú wèi cǐ suì mù,lǎo shǎo yán sè è?
国用有缓急,时议废量度。guó yòng yǒu huǎn jí,shí yì fèi liàng dù。
内外奔气势,上下穷割剥。nèi wài bēn qì shì,shàng xià qióng gē bō。
今岁九夏旱,赤日万里灼。jīn suì jiǔ xià hàn,chì rì wàn lǐ zhuó。
陂湖蹙埃壒,禾黍死硗确。bēi hú cù āi ài,hé shǔ sǐ qiāo què。
众期必见省,理在非可略。zhòng qī bì jiàn shěng,lǐ zài fēi kě lüè。
谓须倒廪赈,讵止追租阁。wèi xū dào lǐn zhèn,jù zhǐ zhuī zū gé。
吾人已迫切,此望亦迂邈。wú rén yǐ pò qiè,cǐ wàng yì yū miǎo。
奈何呻吟诉,卒受鞭捶却。nài hé shēn yín sù,zú shòu biān chuí què。
宁论救憔悴,反与争合龠。níng lùn jiù qiáo cuì,fǎn yǔ zhēng hé yuè。
问胡应驱迫,久已罹匮涸。wèn hú yīng qū pò,jiǔ yǐ lí kuì hé。
计须卖强壮,势不存尪弱。jì xū mài qiáng zhuàng,shì bù cún wāng ruò。
去岁已如此,愁呼遍郊郭。qù suì yǐ rú cǐ,chóu hū biàn jiāo guō。
饥羸乞分寸,斯须死笞缚。jī léi qǐ fēn cùn,sī xū sǐ chī fù。
法令尚修明,此理可惊愕。fǎ lìng shàng xiū míng,cǐ lǐ kě jīng è。
公卿饱天禄,耳目知民瘼。gōng qīng bǎo tiān lù,ěr mù zhī mín mò。
忍令疮痍内,每肆诛求虐。rěn lìng chuāng yí nèi,měi sì zhū qiú nüè。
但忧值空虚,宁无挺犁钁。dàn yōu zhí kōng xū,níng wú tǐng lí jué。
暴吏理宜除,浮费义可削。bào lì lǐ yí chú,fú fèi yì kě xuē。
吾卧避嚣喧,兹言偶斟酌。wú wò bì xiāo xuān,zī yán ǒu zhēn zhuó。
试起望遗村,霾风振墟落。shì qǐ wàng yí cūn,mái fēng zhèn xū luò。

桐树

曾巩

弃地瓦砾间,兹桐偶谁树?qì dì wǎ lì jiān,zī tóng ǒu shuí shù?
忆见拥西墙,俄成划烟雾。yì jiàn yōng xī qiáng,é chéng huà yān wù。
得时花叶鲜,照影清泉助。dé shí huā yè xiān,zhào yǐng qīng quán zhù。
当轩蔽赤日,对卧醒百虑。dāng xuān bì chì rì,duì wò xǐng bǎi lǜ。
惜哉禀受弱,妄使鸾凰顾。xī zāi bǐng shòu ruò,wàng shǐ luán huáng gù。
商声动犹微,秀色触已沮。shāng shēng dòng yóu wēi,xiù sè chù yǐ jǔ。
低摧乱繁条,逼迫畏清露。dī cuī luàn fán tiáo,bī pò wèi qīng lù。
暄晴幸未阕,飘落傥可拒。xuān qíng xìng wèi què,piāo luò tǎng kě jù。
噫号冲飙回,激射阴霰聚。yī hào chōng biāo huí,jī shè yīn xiàn jù。
此势复可言,瞪视空薄暮。cǐ shì fù kě yán,dèng shì kōng báo mù。

九月九日

曾巩

凄凄风露滋,靡靡尘霭屏。qī qī fēng lù zī,mí mí chén ǎi píng。
已忻庐舍清,未苦裘褐冷。yǐ xīn lú shě qīng,wèi kǔ qiú hè lěng。
眠食味尤嘉,起坐日尚永。mián shí wèi yóu jiā,qǐ zuò rì shàng yǒng。
虚天照积水,精鉴出幽矿。xū tiān zhào jī shuǐ,jīng jiàn chū yōu kuàng。
石莹见山棱,林疏觉窗囧。shí yíng jiàn shān léng,lín shū jué chuāng jiǒng。
黄花宿蕊破,艳艳晨妆靓。huáng huā sù ruǐ pò,yàn yàn chén zhuāng jìng。
频寻远径香,每爱苍池影。pín xún yuǎn jìng xiāng,měi ài cāng chí yǐng。
为谁佳色鲜?慰我贫斋静。wèi shuí jiā sè xiān?wèi wǒ pín zhāi jìng。
寒醅出家法,异果得他境。hán pēi chū jiā fǎ,yì guǒ dé tā jìng。
甘腴馔新兔,丑怪荐修螷。gān yú zhuàn xīn tù,chǒu guài jiàn xiū pí。
幽闲重时节,老大珍物景。yōu xián zhòng shí jié,lǎo dà zhēn wù jǐng。
献酬兴未薄,比讽思犹骋。xiàn chóu xīng wèi báo,bǐ fěng sī yóu chěng。
况同亲戚欢,讵匪田野幸。kuàng tóng qīn qī huān,jù fěi tián yě xìng。
俱醉任栖鸦,烛炬尚可秉。jù zuì rèn qī yā,zhú jù shàng kě bǐng。

路中对月

曾巩

山川困游人,而不断归梦。shān chuān kùn yóu rén,ér bù duàn guī mèng。
其馀惟日月,朝夕南北共。qí yú wéi rì yuè,cháo xī nán běi gòng。
日光驱人身,扰扰逐群动。rì guāng qū rén shēn,rǎo rǎo zhú qún dòng。
乡思须暂忘,世事那止重。xiāng sī xū zàn wàng,shì shì nà zhǐ zhòng。
岂如月可喜,露坐息倥偬。qǐ rú yuè kě xǐ,lù zuò xī kōng zǒng。
清明入襟怀,万里绝纤霿。qīng míng rù jīn huái,wàn lǐ jué xiān méng。
爱之不能飧,但以目睛送。ài zhī bù néng sūn,dàn yǐ mù jīng sòng。
想知吾在庐,皎皎上修栋。xiǎng zhī wú zài lú,jiǎo jiǎo shàng xiū dòng。
慈亲坐高堂,切切儿女众。cí qīn zuò gāo táng,qiè qiè ér nǚ zhòng。
怜其到吾前,不使降帷幪。lián qí dào wú qián,bù shǐ jiàng wéi méng。
岂不映时节,荏苒更季仲。qǐ bù yìng shí jié,rěn rǎn gèng jì zhòng。
而我去方急,其能计归鞚。ér wǒ qù fāng jí,qí néng jì guī kòng。
我非土木为,耳目异聋瞢。wǒ fēi tǔ mù wèi,ěr mù yì lóng méng。
念之曷由安?肠胃百忧中。niàn zhī hé yóu ān?cháng wèi bǎi yōu zhōng。
何言月可喜,喜意亦有用。hé yán yuè kě xǐ,xǐ yì yì yǒu yòng。
为其同此时,水木光可弄。wèi qí tóng cǐ shí,shuǐ mù guāng kě nòng。
犹胜梦中事,记之聊一诵。yóu shèng mèng zhōng shì,jì zhī liáo yī sòng。

听鹊寄家人

曾巩

鹊声喳喳宁有知?家人听鹊占归期。què shēng zhā zhā níng yǒu zhī?jiā rén tīng què zhàn guī qī。
物情固不等人事,尔意自惊思别离。wù qíng gù bù děng rén shì,ěr yì zì jīng sī bié lí。
秋花粲粲正可爱,黄菊芙蓉开满枝。qiū huā càn càn zhèng kě ài,huáng jú fú róng kāi mǎn zhī。
春枫千树变颜色,远水静照红霞衣。chūn fēng qiān shù biàn yán sè,yuǎn shuǐ jìng zhào hóng xiá yī。
梧桐杨柳岂知数?沙步露冷银床欹。wú tóng yáng liǔ qǐ zhī shù?shā bù lù lěng yín chuáng yī。
新黄暗绿各自媚,烂漫未减春风时。xīn huáng àn lǜ gè zì mèi,làn màn wèi jiǎn chūn fēng shí。
谁言秋物不可赏?人意自移随盛衰。shuí yán qiū wù bù kě shǎng?rén yì zì yí suí shèng shuāi。
山田正冷酒味美,禾黍半收鸡雁肥。shān tián zhèng lěng jiǔ wèi měi,hé shǔ bàn shōu jī yàn féi。
霜梨野栗处处有,雪蜜荐口清香随。shuāng lí yě lì chù chù yǒu,xuě mì jiàn kǒu qīng xiāng suí。
乡园物物可想见,我意只随魂梦飞。xiāng yuán wù wù kě xiǎng jiàn,wǒ yì zhǐ suí hún mèng fēi。
家人未用占鹊语,应到归时春亦归。jiā rén wèi yòng zhàn què yǔ,yīng dào guī shí chūn yì guī。

读书

曾巩

吾性虽嗜学,年少不自强。wú xìng suī shì xué,nián shǎo bù zì qiáng。
所至未及门,安能望其堂?suǒ zhì wèi jí mén,ān néng wàng qí táng?
荏苒岁云几,家事已独当。rěn rǎn suì yún jǐ,jiā shì yǐ dú dāng。
经营食众口,四方走遑遑。jīng yíng shí zhòng kǒu,sì fāng zǒu huáng huáng。
一身如飞云,遇风任飘扬。yī shēn rú fēi yún,yù fēng rèn piāo yáng。
山川浩无涯,险怪靡不尝。shān chuān hào wú yá,xiǎn guài mí bù cháng。
落日号虎豹,吾未停车箱。luò rì hào hǔ bào,wú wèi tíng chē xiāng。
波涛动蛟龙,吾方进舟航。bō tāo dòng jiāo lóng,wú fāng jìn zhōu háng。
所勤半天下,所济一毫芒。suǒ qín bàn tiān xià,suǒ jì yī háo máng。
最自忆往岁,病躯久羸尪。zuì zì yì wǎng suì,bìng qū jiǔ léi wāng。
呻吟千里外,苍黄值亲丧。shēn yín qiān lǐ wài,cāng huáng zhí qīn sàng。
母弟各在远,计归恐惊惶。mǔ dì gè zài yuǎn,jì guī kǒng jīng huáng。
凶祸甘独任,危形载孤艎。xiōng huò gān dú rèn,wēi xíng zài gū huáng。
崎岖护旅榇,缅邈投故乡。qí qū hù lǚ chèn,miǎn miǎo tóu gù xiāng。
至今惊未定,生还乃非常。zhì jīn jīng wèi dìng,shēng hái nǎi fēi cháng。
忧虑心胆耗,驰驱筋力伤。yōu lǜ xīn dǎn hào,chí qū jīn lì shāng。
况已近衰境,而常犯风霜。kuàng yǐ jìn shuāi jìng,ér cháng fàn fēng shuāng。
驱之久如此,负疴固宜长。qū zhī jiǔ rú cǐ,fù kē gù yí zhǎng。
朝晡暂一饱,百回步空廊。cháo bū zàn yī bǎo,bǎi huí bù kōng láng。
未免废坐卧,其能视缣缃。wèi miǎn fèi zuò wò,qí néng shì jiān xiāng。
新知固云少,旧学亦已忘。xīn zhī gù yún shǎo,jiù xué yì yǐ wàng。
百家异旨趣,六经富文章。bǎi jiā yì zhǐ qù,liù jīng fù wén zhāng。
其言既卓阔,其义固荒茫。qí yán jì zhuó kuò,qí yì gù huāng máng。
古人至白首,搜穷败肝肠。gǔ rén zhì bái shǒu,sōu qióng bài gān cháng。
仅名通一艺,著书欲煌煌。jǐn míng tōng yī yì,zhù shū yù huáng huáng。
瑕疵自掩覆,后世更昭彰。xiá cī zì yǎn fù,hòu shì gèng zhāo zhāng。
世久无孔子,指画随其方。shì jiǔ wú kǒng zi,zhǐ huà suí qí fāng。
后生以中才,胸臆妄度量。hòu shēng yǐ zhōng cái,xiōng yì wàng dù liàng。
彼专犹未达,吾慵复何望?端忧类童稚,习书倒偏傍。bǐ zhuān yóu wèi dá,wú yōng fù hé wàng?duān yōu lèi tóng zhì,xí shū dào piān bàng。
况令议文物,规摹讵能详?轮辕孰挠直?冠盖孰纁黄?kuàng lìng yì wén wù,guī mó jù néng xiáng?lún yuán shú náo zhí?guān gài shú xūn huáng?
圭璋国之器,孰杀孰锋铓?问十九未谕,其一犹面墙。guī zhāng guó zhī qì,shú shā shú fēng máng?wèn shí jiǔ wèi yù,qí yī yóu miàn qiáng。
几微言性命,萌兆审兴亡。jǐ wēi yán xìng mìng,méng zhào shěn xīng wáng。
兹尤觉浩浩,吾讵免伥伥。zī yóu jué hào hào,wú jù miǎn chāng chāng。
因思幸尚壮,曷不自激昂。yīn sī xìng shàng zhuàng,hé bù zì jī áng。
前谋信已拙,来效庶云臧。qián móu xìn yǐ zhuō,lái xiào shù yún zāng。
渐有田数亩,春秋可耕桑。jiàn yǒu tián shù mǔ,chūn qiū kě gēng sāng。
休问就医药,疾病可消禳。xiū wèn jiù yī yào,jí bìng kě xiāo ráng。
性本反澄澈,情田去榛荒。xìng běn fǎn chéng chè,qíng tián qù zhēn huāng。
长编倚修架,大轴解深囊。zhǎng biān yǐ xiū jià,dà zhóu jiě shēn náng。
收功畏奔景,窥星起幽房。shōu gōng wèi bēn jǐng,kuī xīng qǐ yōu fáng。
虚窗达深暝,明膏续飞光。xū chuāng dá shēn míng,míng gāo xù fēi guāng。
搜穷力虽惫,磨砺志须偿。sōu qióng lì suī bèi,mó lì zhì xū cháng。
譬如勤种艺,无忧匮囷仓。pì rú qín zhǒng yì,wú yōu kuì qūn cāng。
又如导涓涓,宁难致汤汤。yòu rú dǎo juān juān,níng nán zhì tāng tāng。
昔废渐开辟,新输日收藏。xī fèi jiàn kāi pì,xīn shū rì shōu cáng。
经营但亹亹,积累自穰穰。jīng yíng dàn wěi wěi,jī lèi zì ráng ráng。
既多又须择,储精弃其糠。jì duō yòu xū zé,chǔ jīng qì qí kāng。
一正以孔孟,其挥乃韩庄。yī zhèng yǐ kǒng mèng,qí huī nǎi hán zhuāng。
宾朋顾空馆,议论据方床。bīn péng gù kōng guǎn,yì lùn jù fāng chuáng。
试为出其有,始如宫应商。shì wèi chū qí yǒu,shǐ rú gōng yīng shāng。
纷纭遇叩击,律吕乃交相。fēn yún yù kòu jī,lǜ lǚ nǎi jiāo xiāng。
须臾极万变,开阖争阴阳。xū yú jí wàn biàn,kāi hé zhēng yīn yáng。
南山对尘案,相摩露青苍。nán shān duì chén àn,xiāng mó lù qīng cāng。
百鸟听徘徊,忽如来凤凰。bǎi niǎo tīng pái huái,hū rú lái fèng huáng。
乃知千载后,坐可见虞唐。nǎi zhī qiān zài hòu,zuò kě jiàn yú táng。
施行虽未果,贮蓄岂非良。shī xíng suī wèi guǒ,zhù xù qǐ fēi liáng。
何殊厩中马,纵龁草满场。hé shū jiù zhōng mǎ,zòng hé cǎo mǎn chǎng。
形骸苟充实,气力易腾骧。xíng hái gǒu chōng shí,qì lì yì téng xiāng。
此求苦未晚,此志在坚刚。cǐ qiú kǔ wèi wǎn,cǐ zhì zài jiān gāng。

戏呈休文屯田

曾巩

陈侯隽拔人所羡,岁晚江湖初识面。chén hóu juàn bá rén suǒ xiàn,suì wǎn jiāng hú chū shí miàn。
已闻清论至更仆,更读新诗欲焚砚。yǐ wén qīng lùn zhì gèng pū,gèng dú xīn shī yù fén yàn。
天子无由熟姓名,诸公固合思论荐。tiān zi wú yóu shú xìng míng,zhū gōng gù hé sī lùn jiàn。
乌靴况已踏台省,黑绶未得辞州县。wū xuē kuàng yǐ tà tái shěng,hēi shòu wèi dé cí zhōu xiàn。
落落逢人愈难合,欣欣顾我能忘倦。luò luò féng rén yù nán hé,xīn xīn gù wǒ néng wàng juàn。
跬步粗官别经岁,角巾广坐今相见。kuǐ bù cū guān bié jīng suì,jiǎo jīn guǎng zuò jīn xiāng jiàn。
绕郭青山叠寒玉,萦堤远水铺文练。rào guō qīng shān dié hán yù,yíng dī yuǎn shuǐ pù wén liàn。
明红靓白花千树,隔叶跳枝莺百啭。míng hóng jìng bái huā qiān shù,gé yè tiào zhī yīng bǎi zhuàn。
佳时苦雨已萧索,落蕊随风还面旋。jiā shí kǔ yǔ yǐ xiāo suǒ,luò ruǐ suí fēng hái miàn xuán。
纵无供帐出郊野,尚有清樽就闲燕。zòng wú gōng zhàng chū jiāo yě,shàng yǒu qīng zūn jiù xián yàn。
脱遗拘检任真率,放恣嘲谐较豪健。tuō yí jū jiǎn rèn zhēn lǜ,fàng zì cháo xié jiào háo jiàn。
东廊解榻不共语,明日离亭空眷眷。dōng láng jiě tà bù gòng yǔ,míng rì lí tíng kōng juàn juàn。

杂诗五首

曾巩

三季已千载,古道久荒榛。sān jì yǐ qiān zài,gǔ dào jiǔ huāng zhēn。
纷纷东汉士,飞鸣不当辰。fēn fēn dōng hàn shì,fēi míng bù dāng chén。
经营救氛沴,此志卒埃尘。jīng yíng jiù fēn lì,cǐ zhì zú āi chén。
士生有进退,何必弃其身。shì shēng yǒu jìn tuì,hé bì qì qí shēn。
其道虽褊迫,其行绝缁磷。qí dào suī biǎn pò,qí xíng jué zī lín。
公心不吾诳,复求无此人。gōng xīn bù wú kuáng,fù qiú wú cǐ rén。

杂诗五首

曾巩

贫仕任固小,会计未可失。pín shì rèn gù xiǎo,huì jì wèi kě shī。
方今备千品,内外有卑秩。fāng jīn bèi qiān pǐn,nèi wài yǒu bēi zhì。
孰当责在己,施设能自必。shú dāng zé zài jǐ,shī shè néng zì bì。
拘文已难骋,避世固多屈。jū wén yǐ nán chěng,bì shì gù duō qū。
细云且可略,于大复何实?xì yún qiě kě lüè,yú dà fù hé shí?
所就正如斯,与古岂同术?suǒ jiù zhèng rú sī,yǔ gǔ qǐ tóng shù?
虽非万钟富,苟冒归一律。suī fēi wàn zhōng fù,gǒu mào guī yī lǜ。
焉能示朋友,学仕空自咄。yān néng shì péng yǒu,xué shì kōng zì duō。

杂诗五首

曾巩

韩公缀文辞,笔力乃天授。hán gōng zhuì wén cí,bǐ lì nǎi tiān shòu。
并驱六经中,独立千载后。bìng qū liù jīng zhōng,dú lì qiān zài hòu。
谓为学可及,不觉惊缩手。wèi wèi xué kě jí,bù jué jīng suō shǒu。
如天有日月,厥耀无与偶。rú tiān yǒu rì yuè,jué yào wú yǔ ǒu。
当之万象莹,所照百怪走。dāng zhī wàn xiàng yíng,suǒ zhào bǎi guài zǒu。
此其自然光,万物安得有?cǐ qí zì rán guāng,wàn wù ān dé yǒu?
其人虽已殁,其气著星斗。qí rén suī yǐ mò,qí qì zhù xīng dòu。
穷天破大惑,更觉功业久。qióng tiān pò dà huò,gèng jué gōng yè jiǔ。
其馀施诸小,未负风义厚。qí yú shī zhū xiǎo,wèi fù fēng yì hòu。
当身止自善,所遇时则不。dāng shēn zhǐ zì shàn,suǒ yù shí zé bù。
致官九列齐,此理嗟亦苟。zhì guān jiǔ liè qí,cǐ lǐ jiē yì gǒu。
去就惟用舍,士固无常守。qù jiù wéi yòng shě,shì gù wú cháng shǒu。
孔孟非其称,斗禄应未取。kǒng mèng fēi qí chēng,dòu lù yīng wèi qǔ。
惜哉天下才,甘受外物诱。xī zāi tiān xià cái,gān shòu wài wù yòu。

杂诗五首

曾巩

少年百事锐,岂谓身力孱。shǎo nián bǎi shì ruì,qǐ wèi shēn lì càn。
心笑古时士,树立势苦难。xīn xiào gǔ shí shì,shù lì shì kǔ nán。
差池岁月迈,自照失朱颜。chà chí suì yuè mài,zì zhào shī zhū yán。
初心不复道,龃龉常未安。chū xīn bù fù dào,jǔ yǔ cháng wèi ān。
纷纷忧与劳,几不伤肺肝。fēn fēn yōu yǔ láo,jǐ bù shāng fèi gān。
人生省己分,静默固其端。rén shēng shěng jǐ fēn,jìng mò gù qí duān。
诗书可自喜,施设谅漫漫。shī shū kě zì xǐ,shī shè liàng màn màn。

杂诗五首

曾巩

相去几年今与古,睢阳几人朱与紫?xiāng qù jǐ nián jīn yǔ gǔ,suī yáng jǐ rén zhū yǔ zǐ?
嗟哉二子独有名,义烈乃能长不死。jiē zāi èr zi dú yǒu míng,yì liè nǎi néng zhǎng bù sǐ。
当时美人欢未足,一日苍皇行万里。dāng shí měi rén huān wèi zú,yī rì cāng huáng xíng wàn lǐ。
岂无公卿尊且宠,急反与胡为眼耳。qǐ wú gōng qīng zūn qiě chǒng,jí fǎn yǔ hú wèi yǎn ěr。
丈夫感激世莫测,二子引身蒿下起。zhàng fū gǎn jī shì mò cè,èr zi yǐn shēn hāo xià qǐ。
忠驱义激鬼神动,漠漠胡沙来此止。zhōng qū yì jī guǐ shén dòng,mò mò hú shā lái cǐ zhǐ。

送宣州杜都官

曾巩

夜闻陵阳峰上雨,晓见宛溪春水平。yè wén líng yáng fēng shàng yǔ,xiǎo jiàn wǎn xī chūn shuǐ píng。
画船不待双橹挟,归客喜成千里行。huà chuán bù dài shuāng lǔ xié,guī kè xǐ chéng qiān lǐ xíng。
牧之文采宜未泯,夫子风流今有声。mù zhī wén cǎi yí wèi mǐn,fū zi fēng liú jīn yǒu shēng。
篇什高吟凤凰下,翰墨醉洒烟云生。piān shén gāo yín fèng huáng xià,hàn mò zuì sǎ yān yún shēng。
拨置簿书有馀力,放意樽罍无俗情。bō zhì bù shū yǒu yú lì,fàng yì zūn léi wú sú qíng。
忠义非徒劝风俗,恺悌固可交神明。zhōng yì fēi tú quàn fēng sú,kǎi tì gù kě jiāo shén míng。
馀休比户得涵泳,嚚讼累岁皆澄清。yú xiū bǐ hù dé hán yǒng,yín sòng lèi suì jiē chéng qīng。
荐章交论付丞相,士行如此宜名卿。jiàn zhāng jiāo lùn fù chéng xiāng,shì xíng rú cǐ yí míng qīng。
江湖一见十年旧,谈笑相逢肝胆倾。jiāng hú yī jiàn shí nián jiù,tán xiào xiāng féng gān dǎn qīng。
鹪鹩一枝亦自得,去矣黄鹄高飞鸣。jiāo liáo yī zhī yì zì dé,qù yǐ huáng gǔ gāo fēi míng。