古诗词

和张伯常自郢中将及敝境先寄长句

曾巩

拔薤威名高外服,握兰风力冠中台。bá xiè wēi míng gāo wài fú,wò lán fēng lì guān zhōng tái。
好音忽有双鱼至,喜气遥知五马来。hǎo yīn hū yǒu shuāng yú zhì,xǐ qì yáo zhī wǔ mǎ lái。
梨颗玉腴含雨重,菊房金粉傍寒开。lí kē yù yú hán yǔ zhòng,jú fáng jīn fěn bàng hán kāi。
池边且欲留同醉,思拙难酬白雪才。chí biān qiě yù liú tóng zuì,sī zhuō nán chóu bái xuě cái。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

楚泽

曾巩

楚泽荒凉白露根,盈虚无处问乾坤。chǔ zé huāng liáng bái lù gēn,yíng xū wú chù wèn qián kūn。
虫虫旱气连年有,寂寂遗人几户存?chóng chóng hàn qì lián nián yǒu,jì jì yí rén jǐ hù cún?
盗贼恐多从此始,经纶空健与谁论?dào zéi kǒng duō cóng cǐ shǐ,jīng lún kōng jiàn yǔ shuí lùn?
诸公日议云台上,忍使忧民独至尊。zhū gōng rì yì yún tái shàng,rěn shǐ yōu mín dú zhì zūn。

西亭

曾巩

团扇频挥到此亭,他乡愁坐思冥冥。tuán shàn pín huī dào cǐ tíng,tā xiāng chóu zuò sī míng míng。
空羞避俗无高节,转觉逢人恶独醒。kōng xiū bì sú wú gāo jié,zhuǎn jué féng rén è dú xǐng。
岁月淹留随日老,乾坤狼狈几时宁?suì yuè yān liú suí rì lǎo,qián kūn láng bèi jǐ shí níng?
欲知事事今何似,万里波涛一点萍。yù zhī shì shì jīn hé shì,wàn lǐ bō tāo yī diǎn píng。

盆池

曾巩

环环清泚旱犹深,炳炳芙蓉近可寻。huán huán qīng cǐ hàn yóu shēn,bǐng bǐng fú róng jìn kě xún。
苍壁巧藏天影入,翠奁微带藓痕侵。cāng bì qiǎo cáng tiān yǐng rù,cuì lián wēi dài xiǎn hén qīn。
能供水石三秋兴,不负江湖万里心。néng gōng shuǐ shí sān qiū xīng,bù fù jiāng hú wàn lǐ xīn。
照影独怜身老去,日添华发已盈簪。zhào yǐng dú lián shēn lǎo qù,rì tiān huá fā yǐ yíng zān。

羁游

曾巩

粗饭寒齑且自如,欲将吾道付樵渔。cū fàn hán jī qiě zì rú,yù jiāng wú dào fù qiáo yú。
羁游事事情怀恶,贫病年年故旧疏。jī yóu shì shì qíng huái è,pín bìng nián nián gù jiù shū。
自古幸容元亮醉,凡今谁喜子云书?zì gǔ xìng róng yuán liàng zuì,fán jīn shuí xǐ zi yún shū?
何由得洗尘埃尽,恣买沧洲结草庐。hé yóu dé xǐ chén āi jǐn,zì mǎi cāng zhōu jié cǎo lú。

南轩竹

曾巩

密竹娟娟数十茎,旱天萧洒有高情。mì zhú juān juān shù shí jīng,hàn tiān xiāo sǎ yǒu gāo qíng。
风吹已送烦心醒,雨洗还供远眼清。fēng chuī yǐ sòng fán xīn xǐng,yǔ xǐ hái gōng yuǎn yǎn qīng。
新笋巧穿苔石去,碎阴微破粉墙生。xīn sǔn qiǎo chuān tái shí qù,suì yīn wēi pò fěn qiáng shēng。
应须万物冰霜后,来看琅玕色转明。yīng xū wàn wù bīng shuāng hòu,lái kàn láng gān sè zhuǎn míng。

浮云楼和赵嘏

曾巩

万里聊供远眼开,檐前不尽水声哀。wàn lǐ liáo gōng yuǎn yǎn kāi,yán qián bù jǐn shuǐ shēng āi。
朝云尚拂阳台去,羽猎曾围梦泽来。cháo yún shàng fú yáng tái qù,yǔ liè céng wéi mèng zé lái。
解带欲留长日坐,倾壶难饮故人杯。jiě dài yù liú zhǎng rì zuò,qīng hú nán yǐn gù rén bēi。
邅穷万里飘萍内,到此登临更几回?zhān qióng wàn lǐ piāo píng nèi,dào cǐ dēng lín gèng jǐ huí?

照影亭

曾巩

河流萦槛色辉辉,无数幽禽入镜飞。hé liú yíng kǎn sè huī huī,wú shù yōu qín rù jìng fēi。
已映渚花红四出,更涵沙柳翠相围。yǐ yìng zhǔ huā hóng sì chū,gèng hán shā liǔ cuì xiāng wéi。
不欺毫发公虽有,太尽妍媸道恐非。bù qī háo fā gōng suī yǒu,tài jǐn yán chī dào kǒng fēi。
自笑病容随步见,未衰华发满缁衣。zì xiào bìng róng suí bù jiàn,wèi shuāi huá fā mǎn zī yī。

晚望

曾巩

蛮荆人事几推移,旧国兴亡欲问谁?mán jīng rén shì jǐ tuī yí,jiù guó xīng wáng yù wèn shuí?
郑袖风流今已尽,屈原辞赋世空悲。zhèng xiù fēng liú jīn yǐ jǐn,qū yuán cí fù shì kōng bēi。
深山大泽成千古,暮雨朝云又一时。shēn shān dà zé chéng qiān gǔ,mù yǔ cháo yún yòu yī shí。
落日西楼凭槛久,闲愁唯有此心知。luò rì xī lóu píng kǎn jiǔ,xián chóu wéi yǒu cǐ xīn zhī。

书阁

曾巩

自怜野性生来拙,谁许交情晚最亲?zì lián yě xìng shēng lái zhuō,shuí xǔ jiāo qíng wǎn zuì qīn?
世路因仍忧槛阱,他乡衰暮傍风尘。shì lù yīn réng yōu kǎn jǐng,tā xiāng shuāi mù bàng fēng chén。
惟将菽藿还求志,未有丝毫可为人。wéi jiāng shū huò hái qiú zhì,wèi yǒu sī háo kě wèi rén。
一亩萧然须暂得,欲偷闲日长精神。yī mǔ xiāo rán xū zàn dé,yù tōu xián rì zhǎng jīng shén。

寄孙正之

曾巩

貌癯心苦气飘飘,长饿空林不可招。mào qú xīn kǔ qì piāo piāo,zhǎng è kōng lín bù kě zhāo。
能举丘山惟笔力,可摩云日是风标。néng jǔ qiū shān wéi bǐ lì,kě mó yún rì shì fēng biāo。
诗篇缀缉应千首,学术窥寻岂一朝?shī piān zhuì jī yīng qiān shǒu,xué shù kuī xún qǐ yī cháo?
耳冷高谈经岁远,江南春动雪还消。ěr lěng gāo tán jīng suì yuǎn,jiāng nán chūn dòng xuě hái xiāo。

简翁都官

曾巩

倦游公府曳长裾,笑上扁舟指旧庐。juàn yóu gōng fǔ yè zhǎng jū,xiào shàng biǎn zhōu zhǐ jiù lú。
自有文章真杞梓,不须雕琢是璠玙。zì yǒu wén zhāng zhēn qǐ zǐ,bù xū diāo zuó shì fán yú。
浮蛆满瓮尝春酒,垂露临窗理素书。fú qū mǎn wèng cháng chūn jiǔ,chuí lù lín chuāng lǐ sù shū。
况得君宾同壮节,一乡清问更谁如?kuàng dé jūn bīn tóng zhuàng jié,yī xiāng qīng wèn gèng shuí rú?

陈祁秀才园亭

曾巩

眼无尘土境殊清,一绕芳蹊病体轻。yǎn wú chén tǔ jìng shū qīng,yī rào fāng qī bìng tǐ qīng。
烟树疑从古画见,水轩真在碧天行。yān shù yí cóng gǔ huà jiàn,shuǐ xuān zhēn zài bì tiān xíng。
君能极巧安山势,我欲忘归听竹声。jūn néng jí qiǎo ān shān shì,wǒ yù wàng guī tīng zhú shēng。
只恐主人难住此,弟兄嘉行满乡评。zhǐ kǒng zhǔ rén nán zhù cǐ,dì xiōng jiā xíng mǎn xiāng píng。

上杜相公

曾巩

水为舟楫旱为霖,社稷生民注意深。shuǐ wèi zhōu jí hàn wèi lín,shè jì shēng mín zhù yì shēn。
岂谓便辞黄阁议,翻然求就紫芝吟。qǐ wèi biàn cí huáng gé yì,fān rán qiú jiù zǐ zhī yín。
始终好古儒林士,进退忧时国老心。shǐ zhōng hǎo gǔ rú lín shì,jìn tuì yōu shí guó lǎo xīn。
只有声名随日远,不令功被管弦音。zhǐ yǒu shēng míng suí rì yuǎn,bù lìng gōng bèi guǎn xián yīn。

酬材叔江西道中作

曾巩

枉渚荒源百里间,草根经烧旧痕乾。wǎng zhǔ huāng yuán bǎi lǐ jiān,cǎo gēn jīng shāo jiù hén qián。
入陂野水冬来浅,对树诸峰雪后寒。rù bēi yě shuǐ dōng lái qiǎn,duì shù zhū fēng xuě hòu hán。
坞笛最宜风外听,岭梅初得醉中看。wù dí zuì yí fēng wài tīng,lǐng méi chū dé zuì zhōng kàn。
行寻故友心无事,不觉西游道路难。xíng xún gù yǒu xīn wú shì,bù jué xī yóu dào lù nán。

送双渐之汉阳

曾巩

楚国封疆最上流,夹江分命两诸侯。chǔ guó fēng jiāng zuì shàng liú,jiā jiāng fēn mìng liǎng zhū hóu。
何年南狩牙樯出,六月西来雪浪浮。hé nián nán shòu yá qiáng chū,liù yuè xī lái xuě làng fú。
夏口楼台供夕望,晴川风物待春游。xià kǒu lóu tái gōng xī wàng,qíng chuān fēng wù dài chūn yóu。
可能频度渔阳曲,不负当年鹦鹉洲。kě néng pín dù yú yáng qū,bù fù dāng nián yīng wǔ zhōu。
3761234567»