古诗词

岘山亭置酒

曾巩

石磴萦回入杳冥,筠松高下簇虚亭。shí dèng yíng huí rù yǎo míng,yún sōng gāo xià cù xū tíng。
春归野路梅争白,雪尽沙田麦正青。chūn guī yě lù méi zhēng bái,xuě jǐn shā tián mài zhèng qīng。
马窟飞云临画栋,凤林斜日照疏棂。mǎ kū fēi yún lín huà dòng,fèng lín xié rì zhào shū líng。
长年酒量殊山简,却上篮舆恨独醒。zhǎng nián jiǔ liàng shū shān jiǎn,què shàng lán yú hèn dú xǐng。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

华不注山

曾巩

虎牙千仞立巉巉,峻拔遥临济水南。hǔ yá qiān rèn lì chán chán,jùn bá yáo lín jì shuǐ nán。
翠岭嫩岚晴可掇,金舆陈迹久谁探。cuì lǐng nèn lán qíng kě duō,jīn yú chén jì jiǔ shuí tàn。
高标特起青云近,壮士三周战气酣。gāo biāo tè qǐ qīng yún jìn,zhuàng shì sān zhōu zhàn qì hān。
丑父遗忠无处问,空馀一掬野泉甘。chǒu fù yí zhōng wú chù wèn,kōng yú yī jū yě quán gān。

灵岩寺兼简重元长老二刘居士

曾巩

法定禅房临峭谷,辟支灵塔冠层峦。fǎ dìng chán fáng lín qiào gǔ,pì zhī líng tǎ guān céng luán。
轩窗势耸云林合,钟磬声高鸟道盘。xuān chuāng shì sǒng yún lín hé,zhōng qìng shēng gāo niǎo dào pán。
白鹤已飞泉自涌,青龙无迹洞常寒。bái hè yǐ fēi quán zì yǒng,qīng lóng wú jì dòng cháng hán。
更闻雷远相从乐,世道嚣尘岂可干?gèng wén léi yuǎn xiāng cóng lè,shì dào xiāo chén qǐ kě gàn?

和孔平仲

曾巩

园池方喜共追寻,正是槐榆夹路阴。yuán chí fāng xǐ gòng zhuī xún,zhèng shì huái yú jiā lù yīn。
双烛纵谈樽酒绿,一枰销日纸窗深。shuāng zhú zòng tán zūn jiǔ lǜ,yī píng xiāo rì zhǐ chuāng shēn。
波涛万字惊人笔,尘土千钟异俗心。bō tāo wàn zì jīng rén bǐ,chén tǔ qiān zhōng yì sú xīn。
佳句从来知寡和,愧将沙砾报黄金。jiā jù cóng lái zhī guǎ hé,kuì jiāng shā lì bào huáng jīn。

郡楼

曾巩

满眼青山更上楼,偶携闲客此闲游。mǎn yǎn qīng shān gèng shàng lóu,ǒu xié xián kè cǐ xián yóu。
飞花不尽随风起,野水无边带雨流。fēi huā bù jǐn suí fēng qǐ,yě shuǐ wú biān dài yǔ liú。
怀旧有情惟社燕,忘机相得更沙鸥。huái jiù yǒu qíng wéi shè yàn,wàng jī xiāng dé gèng shā ōu。
黄金驷马皆尘土,莫诉当欢酒百瓯。huáng jīn sì mǎ jiē chén tǔ,mò sù dāng huān jiǔ bǎi ōu。

郓州新堂

曾巩

百尺丰堂汶水滨,鲁侯清燕此逡巡。bǎi chǐ fēng táng wèn shuǐ bīn,lǔ hóu qīng yàn cǐ qūn xún。
溪寒素砾偏宜月,壁莹黄金不受尘。xī hán sù lì piān yí yuè,bì yíng huáng jīn bù shòu chén。
引客笙歌行处是,赏心花木四时新。yǐn kè shēng gē xíng chù shì,shǎng xīn huā mù sì shí xīn。
未应久作林泉主,天子今思旧学臣。wèi yīng jiǔ zuò lín quán zhǔ,tiān zi jīn sī jiù xué chén。

庭桧呈蒋颖叔

曾巩

樛枝高下秀森森,曾寄名卿异俗心。jiū zhī gāo xià xiù sēn sēn,céng jì míng qīng yì sú xīn。
草舍一时成往事,松身千尺见新阴。cǎo shě yī shí chéng wǎng shì,sōng shēn qiān chǐ jiàn xīn yīn。
声清不受笙竽杂,气劲能遗霰雪侵。shēng qīng bù shòu shēng yú zá,qì jìn néng yí xiàn xuě qīn。
汉节从来纵真赏,谢庭兰玉载芳音。hàn jié cóng lái zòng zhēn shǎng,xiè tíng lán yù zài fāng yīn。

甘露寺多景楼

曾巩

欲收嘉景此楼中,徙倚阑干四望通。yù shōu jiā jǐng cǐ lóu zhōng,xǐ yǐ lán gàn sì wàng tōng。
云乱水光浮紫翠,天含山气入青红。yún luàn shuǐ guāng fú zǐ cuì,tiān hán shān qì rù qīng hóng。
一川钟呗淮南月,万里帆樯海外风。yī chuān zhōng bei huái nán yuè,wàn lǐ fān qiáng hǎi wài fēng。
老去衣衿尘土在,只将心目羡冥鸿。lǎo qù yī jīn chén tǔ zài,zhǐ jiāng xīn mù xiàn míng hóng。

孙少述示近诗兼仰高致

曾巩

大句闳篇久擅场,一函初得胜琳琅。dà jù hóng piān jiǔ shàn chǎng,yī hán chū dé shèng lín láng。
少陵雅健材孤出,彭泽清闲兴最长。shǎo líng yǎ jiàn cái gū chū,péng zé qīng xián xīng zuì zhǎng。
世外麒麟谁可系?shì wài qí lín shuí kě xì?
云中鸿雁本高翔。yún zhōng hóng yàn běn gāo xiáng。
白头多病襄阳守,展卷临风欲自强。bái tóu duō bìng xiāng yáng shǒu,zhǎn juǎn lín fēng yù zì qiáng。

金山寺

曾巩

尘外岧峣鹫岭宫,架虚排险出青红。chén wài tiáo yáo jiù lǐng gōng,jià xū pái xiǎn chū qīng hóng。
林光巧转沧波上,海色遥涵白日东。lín guāng qiǎo zhuǎn cāng bō shàng,hǎi sè yáo hán bái rì dōng。
夜静神龙听咒食,秋深苍鹘起抟风。yè jìng shén lóng tīng zhòu shí,qiū shēn cāng gǔ qǐ tuán fēng。
连荆控蜀长江水,尽在回廊顾盼中。lián jīng kòng shǔ zhǎng jiāng shuǐ,jǐn zài huí láng gù pàn zhōng。

水西亭书事

曾巩

一番雨熟林间杏,四面风开水上花。yī fān yǔ shú lín jiān xìng,sì miàn fēng kāi shuǐ shàng huā。
岸尽龙鳞盘翠筱,溪深鳌背露晴沙。àn jǐn lóng lín pán cuì xiǎo,xī shēn áo bèi lù qíng shā。
陇头刈麦催行馌,桑下缫丝急转车。lǒng tóu yì mài cuī xíng yè,sāng xià sāo sī jí zhuǎn chē。
总是白头官长事,莫嫌粗俗向人夸。zǒng shì bái tóu guān zhǎng shì,mò xián cū sú xiàng rén kuā。

彭城道中

曾巩

百步洪声潦退初,白沙新岸凑舟车。bǎi bù hóng shēng lǎo tuì chū,bái shā xīn àn còu zhōu chē。
一时屠钓英雄尽,千载河山战伐馀。yī shí tú diào yīng xióng jǐn,qiān zài hé shān zhàn fá yú。
楚汉旧歌流俚耳,韩彭遗壁冠荒墟。chǔ hàn jiù gē liú lǐ ěr,hán péng yí bì guān huāng xū。
可怜马上纵横略,只在邳桥一卷书。kě lián mǎ shàng zòng héng lüè,zhǐ zài pī qiáo yī juǎn shū。

送程殿丞还朝

曾巩

如云青发拥朝簪,佳誉喧喧动士林。rú yún qīng fā yōng cháo zān,jiā yù xuān xuān dòng shì lín。
自重肯悲三献玉,不欺常慎四知金。zì zhòng kěn bēi sān xiàn yù,bù qī cháng shèn sì zhī jīn。
芝兰秀出清门盛,鸿鹭翻飞紫殿深。zhī lán xiù chū qīng mén shèng,hóng lù fān fēi zǐ diàn shēn。
别后斋中挂尘榻,更将梁甫向谁吟?bié hòu zhāi zhōng guà chén tà,gèng jiāng liáng fǔ xiàng shuí yín?

送高秘丞

曾巩

簿书壅处精神健,风俗浇时质性淳。bù shū yōng chù jīng shén jiàn,fēng sú jiāo shí zhì xìng chún。
公退种花常满县,政成驯雉不惊人。gōng tuì zhǒng huā cháng mǎn xiàn,zhèng chéng xùn zhì bù jīng rén。
指麾细柳通河外,歌咏《甘棠》付汉滨。zhǐ huī xì liǔ tōng hé wài,gē yǒng gān táng fù hàn bīn。
惆怅不能留自助,谩将樽酒驻车轮。chóu chàng bù néng liú zì zhù,mán jiāng zūn jiǔ zhù chē lún。

康定军使高秘丞自襄阳司农寺勾业寺丞自光化相继迁拜签判程殿丞受代还朝预有惜别之意辄书长句奉呈

曾巩

千里分符汉上城,为僚方喜得时英。qiān lǐ fēn fú hàn shàng chéng,wèi liáo fāng xǐ dé shí yīng。
已无楚泽行吟意,便有南阳坐啸名。yǐ wú chǔ zé xíng yín yì,biàn yǒu nán yáng zuò xiào míng。
骥力用来精爽紧,鹓行归去羽翰轻。jì lì yòng lái jīng shuǎng jǐn,yuān xíng guī qù yǔ hàn qīng。
须知别后狂山简,梦寐清谈鄙吝生。xū zhī bié hòu kuáng shān jiǎn,mèng mèi qīng tán bǐ lìn shēng。

雨中王驾部席上

曾巩

鸠呼连日始成阴,薄雨聊宽望岁心。jiū hū lián rì shǐ chéng yīn,báo yǔ liáo kuān wàng suì xīn。
浴雁野塘新浪细,藏鸦宫柳嫩条深。yù yàn yě táng xīn làng xì,cáng yā gōng liǔ nèn tiáo shēn。
春寒巧放花迟发,人老嗟辞酒满斟。chūn hán qiǎo fàng huā chí fā,rén lǎo jiē cí jiǔ mǎn zhēn。
英隽并游知最幸,名园偷暇更追寻。yīng juàn bìng yóu zhī zuì xìng,míng yuán tōu xiá gèng zhuī xún。