古诗词

大乘寺

曾巩

行春门外是东山,篮舆宁辞数往还。xíng chūn mén wài shì dōng shān,lán yú níng cí shù wǎng hái。
溪上鹿随人去远,洞中花照水长闲。xī shàng lù suí rén qù yuǎn,dòng zhōng huā zhào shuǐ zhǎng xián。
楼台势出尘埃外,钟磬声来缥缈间。lóu tái shì chū chén āi wài,zhōng qìng shēng lái piāo miǎo jiān。
自笑粗官偷暇日,暂携妻子一开颜。zì xiào cū guān tōu xiá rì,zàn xié qī zi yī kāi yán。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

喜晴赴田中

曾巩

自愁雨破西岭出,只看水缘南涧生。zì chóu yǔ pò xī lǐng chū,zhǐ kàn shuǐ yuán nán jiàn shēng。
青天忽从树杪见,白日渐向谷中明。qīng tiān hū cóng shù miǎo jiàn,bái rì jiàn xiàng gǔ zhōng míng。
豳公涤场不可失,陶令负禾须自行。bīn gōng dí chǎng bù kě shī,táo lìng fù hé xū zì xíng。
归时小榼搊亦满,固有阿连相伴倾。guī shí xiǎo kē chōu yì mǎn,gù yǒu ā lián xiāng bàn qīng。

诗一首

曾巩

食肉遗马肝,未为不知味。shí ròu yí mǎ gān,wèi wèi bù zhī wèi。
食鱼必河豚,此理果何谓。shí yú bì hé tún,cǐ lǐ guǒ hé wèi。
非鳞亦非介,芒刺皮如猬。fēi lín yì fēi jiè,máng cì pí rú wèi。
见形固可憎,况复论肠胃。jiàn xíng gù kě zēng,kuàng fù lùn cháng wèi。

冬望

曾巩

霜馀荆吴倚天山,铁色万仞光铓开。shuāng yú jīng wú yǐ tiān shān,tiě sè wàn rèn guāng máng kāi。
麻姑最秀插东极,一峰挺立高嵬嵬。má gū zuì xiù chā dōng jí,yī fēng tǐng lì gāo wéi wéi。
我生智出豪俊下,远迹久此安蒿莱。wǒ shēng zhì chū háo jùn xià,yuǎn jì jiǔ cǐ ān hāo lái。
譬如骅骝踏天路,六辔岂议收驽骀。pì rú huá liú tà tiān lù,liù pèi qǐ yì shōu nú dài。
巅崖初冬未冰雪,藓花入履思莫裁。diān yá chū dōng wèi bīng xuě,xiǎn huā rù lǚ sī mò cái。
长松夹树盖十里,苍颜毅气不可回。zhǎng sōng jiā shù gài shí lǐ,cāng yán yì qì bù kě huí。
浮云柳絮谁汝碍?欲往自尼诚愚哉。fú yún liǔ xù shuí rǔ ài?yù wǎng zì ní chéng yú zāi。
南窗圣贤有遗文,满简字字倾琪瑰。nán chuāng shèng xián yǒu yí wén,mǎn jiǎn zì zì qīng qí guī。
旁搜远探得户牖,入见奥阼何雄魁。páng sōu yuǎn tàn dé hù yǒu,rù jiàn ào zuò hé xióng kuí。
日令我意失枯槁,水之灌养源源来。rì lìng wǒ yì shī kū gǎo,shuǐ zhī guàn yǎng yuán yuán lái。
千年大说没荒冗,义路寸土谁能培?嗟予计真不自料,欲挽白日之西颓。qiān nián dà shuō méi huāng rǒng,yì lù cùn tǔ shuí néng péi?jiē yǔ jì zhēn bù zì liào,yù wǎn bái rì zhī xī tuí。
尝闻古者禹称智,过门不暇慈其孩。cháng wén gǔ zhě yǔ chēng zhì,guò mén bù xiá cí qí hái。
况今尪人冒壮任,力蹶岂更馀纤埃。kuàng jīn wāng rén mào zhuàng rèn,lì jué qǐ gèng yú xiān āi。
龙潭瀑布入胸臆,叹息但谢宗与雷。lóng tán pù bù rù xiōng yì,tàn xī dàn xiè zōng yǔ léi。
著书岂即遽有补,天下自古无能才。zhù shū qǐ jí jù yǒu bǔ,tiān xià zì gǔ wú néng cái。

一鹗

曾巩

北风万里开蓬蒿,山水汹汹鸣波涛。běi fēng wàn lǐ kāi péng hāo,shān shuǐ xiōng xiōng míng bō tāo。
尝闻一鹗今始见,眼驶骨紧精神豪。cháng wén yī è jīn shǐ jiàn,yǎn shǐ gǔ jǐn jīng shén háo。
天昏雪密飞转疾,暮略东海朝临洮。tiān hūn xuě mì fēi zhuǎn jí,mù lüè dōng hǎi cháo lín táo。
社中神狐倏闪内,脑尾分磔垂弓櫜。shè zhōng shén hú shū shǎn nèi,nǎo wěi fēn zhé chuí gōng gāo。
巧兔狞鸡失草木,勇鸷一下崩其毛。qiǎo tù níng jī shī cǎo mù,yǒng zhì yī xià bēng qí máo。
窟穴呦呦哭九子,帐前活送双青猱。kū xué yōu yōu kū jiǔ zi,zhàng qián huó sòng shuāng qīng náo。
啁啾燕雀谁尔数,骇散亦自亡其曹。zhāo jiū yàn què shuí ěr shù,hài sàn yì zì wáng qí cáo。
势疑空山竭九泽,杀气已应太白高。shì yí kōng shān jié jiǔ zé,shā qì yǐ yīng tài bái gāo。
归来礧嵬载俎豆,快饮百瓮行春醪。guī lái léi wéi zài zǔ dòu,kuài yǐn bǎi wèng xíng chūn láo。
酒酣始闻壮士叹,丈夫试用何时遭。jiǔ hān shǐ wén zhuàng shì tàn,zhàng fū shì yòng hé shí zāo。

宿尊胜院

曾巩

朝寒陟山砠,宵雨集僧堂。cháo hán zhì shān jū,xiāo yǔ jí sēng táng。
蔽衣盖苦短,客卧梦不长。bì yī gài kǔ duǎn,kè wò mèng bù zhǎng。
鸣风木间起,枯槁吹欲僵。míng fēng mù jiān qǐ,kū gǎo chuī yù jiāng。
向来雪云端,叶下百仞隍。xiàng lái xuě yún duān,yè xià bǎi rèn huáng。
起攀苍崖望,正受万虑戕。qǐ pān cāng yá wàng,zhèng shòu wàn lǜ qiāng。
岁运忽当尔,我颜安得芳。suì yùn hū dāng ěr,wǒ yán ān dé fāng。
传闻羡门仙,飞身憩苍苍。chuán wén xiàn mén xiān,fēi shēn qì cāng cāng。
谁能乞其灵,相与超八方。shuí néng qǐ qí líng,xiāng yǔ chāo bā fāng。

里社

曾巩

郊天社地君所重,剪秸刲匏微得供。jiāo tiān shè dì jūn suǒ zhòng,jiǎn jiē kuī páo wēi dé gōng。
秦皇汉帝陋古初,桀畤殊坛倾力奉。qín huáng hàn dì lòu gǔ chū,jié zhì shū tán qīng lì fèng。
年年属车九重出,羽卫千人万人从。nián nián shǔ chē jiǔ zhòng chū,yǔ wèi qiān rén wàn rén cóng。
黄金日搜尽崖窟,飞樯走棰华夷动。huáng jīn rì sōu jǐn yá kū,fēi qiáng zǒu chuí huá yí dòng。
马蹄路南村有社,里老邀神迎且送。mǎ tí lù nán cūn yǒu shè,lǐ lǎo yāo shén yíng qiě sòng。
荒林破屋风雨入,野鼠山狐狼藉共。huāng lín pò wū fēng yǔ rù,yě shǔ shān hú láng jí gòng。
何言茅箸古瓦瓯,稻饭豚蹄人得用。hé yán máo zhù gǔ wǎ ōu,dào fàn tún tí rén dé yòng。

南源庄

曾巩

床上不废看青山,门前便踏南涧路。chuáng shàng bù fèi kàn qīng shān,mén qián biàn tà nán jiàn lù。
绕墙顿失车马喧,岸帻日得沧洲趣。rào qiáng dùn shī chē mǎ xuān,àn zé rì dé cāng zhōu qù。
尝嗟秋蓬转,未有茅屋据。cháng jiē qiū péng zhuǎn,wèi yǒu máo wū jù。
对此耳目新,始觉精爽聚。duì cǐ ěr mù xīn,shǐ jué jīng shuǎng jù。
沧溟未可泛舟入,雁荡谁能胝足去。cāng míng wèi kě fàn zhōu rù,yàn dàng shuí néng zhī zú qù。
医闾在夷蛮,罗浮苦烟雾。yī lǘ zài yí mán,luó fú kǔ yān wù。
子真自爱谷口家,孔丘老亦洙泗住。zi zhēn zì ài gǔ kǒu jiā,kǒng qiū lǎo yì zhū sì zhù。
吾能放意游八极,此兴久与前贤附。wú néng fàng yì yóu bā jí,cǐ xīng jiǔ yǔ qián xián fù。
悄然怪我思虑深,已欲摧倒闻猿树。qiāo rán guài wǒ sī lǜ shēn,yǐ yù cuī dào wén yuán shù。
眼前了了破青阪,屈椽小栋随时具。yǎn qián le le pò qīng bǎn,qū chuán xiǎo dòng suí shí jù。
野柔川深春事来,笋鞋瞑戛青云步。yě róu chuān shēn chūn shì lái,sǔn xié míng jiá qīng yún bù。
秫田试犊耕早风,茗圃分篮摘宵露。shú tián shì dú gēng zǎo fēng,míng pǔ fēn lán zhāi xiāo lù。
竹林扫月散絺葛,雪艇搜溪出鲂鱮。zhú lín sǎo yuè sàn chī gé,xuě tǐng sōu xī chū fáng xù。
帽尘便可临水濯,里斗何妨闭门拒。mào chén biàn kě lín shuǐ zhuó,lǐ dòu hé fáng bì mén jù。
介推母厌俗,久思颠崖住不顾。jiè tuī mǔ yàn sú,jiǔ sī diān yá zhù bù gù。
梁鸿妻亦高,能快穿衣与藜茹。liáng hóng qī yì gāo,néng kuài chuān yī yǔ lí rú。
成家倘已嫁诸妹,有立不忧吾弟孺。chéng jiā tǎng yǐ jià zhū mèi,yǒu lì bù yōu wú dì rú。
攘攘天地间,万类殊好恶。rǎng rǎng tiān dì jiān,wàn lèi shū hǎo è。
欢合无一非,睽穷有百牾。huān hé wú yī fēi,kuí qióng yǒu bǎi wǔ。
吾独安能逐毛发,饮泉食力从所慕。wú dú ān néng zhú máo fā,yǐn quán shí lì cóng suǒ mù。

论交

曾巩

德操庞公林下时,入门岂复知客主。dé cāo páng gōng lín xià shí,rù mén qǐ fù zhī kè zhǔ。
夷吾鲍叔贫贱间,分财亦不辞多取。yí wú bào shū pín jiàn jiān,fēn cái yì bù cí duō qǔ。
相倾顿使形迹空,素定已各肝胆许。xiāng qīng dùn shǐ xíng jì kōng,sù dìng yǐ gè gān dǎn xǔ。
世间未信亦论交,得失秋毫有乖忤。shì jiān wèi xìn yì lùn jiāo,dé shī qiū háo yǒu guāi wǔ。

南轩

曾巩

木端青崖轩,惨澹寒日暮。mù duān qīng yá xuān,cǎn dàn hán rì mù。
鸣鸠已安巢,飞鹊尚求树。míng jiū yǐ ān cháo,fēi què shàng qiú shù。
物情限与夺,兹理奚以据。wù qíng xiàn yǔ duó,zī lǐ xī yǐ jù。
谅知巧者劳,岂得违所赋。liàng zhī qiǎo zhě láo,qǐ dé wéi suǒ fù。
久无胸中忧,颇识书上趣。jiǔ wú xiōng zhōng yōu,pǒ shí shū shàng qù。
圣贤虽山丘,相望心或庶。shèng xián suī shān qiū,xiāng wàng xīn huò shù。

兵间

曾巩

大义缺绝久未图,小人轻险何不至。dà yì quē jué jiǔ wèi tú,xiǎo rén qīng xiǎn hé bù zhì。
世上固自有百为,兵间乃独求一试。shì shàng gù zì yǒu bǎi wèi,bīng jiān nǎi dú qiú yī shì。
赵括敢将亦已危,李平请守那复议。zhào kuò gǎn jiāng yì yǐ wēi,lǐ píng qǐng shǒu nà fù yì。
吁嗟忍易万人生,冀幸将徼一身利。xū jiē rěn yì wàn rén shēng,jì xìng jiāng jiǎo yī shēn lì。

种园

曾巩

於陵为人灌园蔬,我今园地不自种。yú líng wèi rén guàn yuán shū,wǒ jīn yuán dì bù zì zhǒng。
惰慵苟恃乡井助,缓急孰与朋友共?duò yōng gǒu shì xiāng jǐng zhù,huǎn jí shú yǔ péng yǒu gòng?
支离有疾上虽恕,陈平不事家焉用?zhī lí yǒu jí shàng suī shù,chén píng bù shì jiā yān yòng?
著书倘得一言利,长者或许酬内讼。zhù shū tǎng dé yī yán lì,zhǎng zhě huò xǔ chóu nèi sòng。

叹嗟

曾巩

夜叹不为絺绤单,昼嗟不为薇蕨少。yè tàn bù wèi chī xì dān,zhòu jiē bù wèi wēi jué shǎo。
天弓不肯射胡星,欃枪久已躔朱鸟。tiān gōng bù kěn shè hú xīng,chán qiāng jiǔ yǐ chán zhū niǎo。
徐扬复忧羽虫孽,襄汉正病昭回杳。xú yáng fù yōu yǔ chóng niè,xiāng hàn zhèng bìng zhāo huí yǎo。
力能怀畏未足忧,忧在北极群阴绕。lì néng huái wèi wèi zú yōu,yōu zài běi jí qún yīn rào。

寄孙之翰

曾巩

孙侯腹载天下书,崔嵬岂啻重百车。sūn hóu fù zài tiān xià shū,cuī wéi qǐ chì zhòng bǎi chē。
伏羲以来可悉数,孰若自作何有馀。fú xī yǐ lái kě xī shù,shú ruò zì zuò hé yǒu yú。
更能议论恣倾倒,万里一泻昆仑渠。gèng néng yì lùn zì qīng dào,wàn lǐ yī xiè kūn lún qú。
谁为胸中斡太极,元气浩浩随卷舒。shuí wèi xiōng zhōng wò tài jí,yuán qì hào hào suí juǎn shū。
昔来谏官对天子,何秽不欲亲芟锄。xī lái jiàn guān duì tiān zi,hé huì bù yù qīn shān chú。
不容乃独见磊落,出走并海飘长裾。bù róng nǎi dú jiàn lěi luò,chū zǒu bìng hǎi piāo zhǎng jū。
孙侯风节何所似?雪洗八荒看太虚。sūn hóu fēng jié hé suǒ shì?xuě xǐ bā huāng kàn tài xū。
亲如国忠眼不顾,旧若张禹手所除。qīn rú guó zhōng yǎn bù gù,jiù ruò zhāng yǔ shǒu suǒ chú。
归来已绝褒贬笔,进用只调敖仓储。guī lái yǐ jué bāo biǎn bǐ,jìn yòng zhǐ diào áo cāng chǔ。
合持《诗》《书》《白虎论》,更护日月金华居。hé chí shī shū bái hǔ lùn,gèng hù rì yuè jīn huá jū。
万世根深固社稷,百年旧叟休田闾。wàn shì gēn shēn gù shè jì,bǎi nián jiù sǒu xiū tián lǘ。
素识孤生爱茅屋,久将老母求山砠。sù shí gū shēng ài máo wū,jiǔ jiāng lǎo mǔ qiú shān jū。
秋归愿事九江获,夜出未倦安丰渔。qiū guī yuàn shì jiǔ jiāng huò,yè chū wèi juàn ān fēng yú。
孔明苟欲性命遂,孟子岂病王公疏。kǒng míng gǒu yù xìng mìng suì,mèng zi qǐ bìng wáng gōng shū。
尘埃未得见此乐,太息一付西江鱼。chén āi wèi dé jiàn cǐ lè,tài xī yī fù xī jiāng yú。

豪杰

曾巩

老哺薇蕨西山翁,乐倾瓢水陋巷士。lǎo bǔ wēi jué xī shān wēng,lè qīng piáo shuǐ lòu xiàng shì。
不顾无复问周公,可归乃独知孔子。bù gù wú fù wèn zhōu gōng,kě guī nǎi dú zhī kǒng zi。
自期动即重丘山,所去何啻轻糠秕?zì qī dòng jí zhòng qiū shān,suǒ qù hé chì qīng kāng bǐ?
取合悠悠富贵儿,岂知豪杰心之耻?qǔ hé yōu yōu fù guì ér,qǐ zhī háo jié xīn zhī chǐ?

侯荆

曾巩

侯嬴夷门白发翁,荆轲易水奇节士。hóu yíng yí mén bái fā wēng,jīng kē yì shuǐ qí jié shì。
偶邀礼数车上足,暂饱腥膻馆中侈。ǒu yāo lǐ shù chē shàng zú,zàn bǎo xīng shān guǎn zhōng chǐ。
师回拔剑不顾生,酒酣拂衣亦送死。shī huí bá jiàn bù gù shēng,jiǔ hān fú yī yì sòng sǐ。
磊落高贤勿笑今,豢养倾人久如此。lěi luò gāo xián wù xiào jīn,huàn yǎng qīng rén jiǔ rú cǐ。