古诗词

代书寄赵宏

曾巩

忆承昨岁致书召,遂入江城同一笑。yì chéng zuó suì zhì shū zhào,suì rù jiāng chéng tóng yī xiào。
羸奴小马君所借,出犯朝寒鞅频掉。léi nú xiǎo mǎ jūn suǒ jiè,chū fàn cháo hán yāng pín diào。
从来万事固已拙,况乃病敦颜不少。cóng lái wàn shì gù yǐ zhuō,kuàng nǎi bìng dūn yán bù shǎo。
去随众后已自枉,更苦世情非可料。qù suí zhòng hòu yǐ zì wǎng,gèng kǔ shì qíng fēi kě liào。
一心耿耿浪诚直,百口幡幡竞诃诮。yī xīn gěng gěng làng chéng zhí,bǎi kǒu fān fān jìng hē qiào。
独君踊跃于我顾,譬于真玉火空烧。dú jūn yǒng yuè yú wǒ gù,pì yú zhēn yù huǒ kōng shāo。
别来未几岁云换,杨柳得春还窈窕。bié lái wèi jǐ suì yún huàn,yáng liǔ dé chūn hái yǎo tiǎo。
东溪最好水已渌,桃李万株红白照。dōng xī zuì hǎo shuǐ yǐ lù,táo lǐ wàn zhū hóng bái zhào。
当时病卧不能出,日倚东风想同调。dāng shí bìng wò bù néng chū,rì yǐ dōng fēng xiǎng tóng diào。
逡巡红白委地休,新叶可书阴可钓。qūn xún hóng bái wěi dì xiū,xīn yè kě shū yīn kě diào。
君持使传入南师,忽领貔貅过蓬藋。jūn chí shǐ chuán rù nán shī,hū lǐng pí xiū guò péng diào。
僧堂取酒就君饮,不觉乘欢盏频釂。sēng táng qǔ jiǔ jiù jūn yǐn,bù jué chéng huān zhǎn pín jiào。
屋西明月过帘白,帘角有时飞熠耀。wū xī míng yuè guò lián bái,lián jiǎo yǒu shí fēi yì yào。
明闻钲鼓催军发,共上高楼看旗旐。míng wén zhēng gǔ cuī jūn fā,gòng shàng gāo lóu kàn qí zhào。
日高行忽又别君,从此闭门谁可啸?rì gāo xíng hū yòu bié jūn,cóng cǐ bì mén shuí kě xiào?
秋风已尽始得书,喜听车轮返穷徼。qiū fēng yǐ jǐn shǐ dé shū,xǐ tīng chē lún fǎn qióng jiǎo。
身欲追随病未能,目断珊瑚遮海峤。shēn yù zhuī suí bìng wèi néng,mù duàn shān hú zhē hǎi jiào。
是时肺气壮更恶,日以沉冥忧不疗。shì shí fèi qì zhuàng gèng è,rì yǐ chén míng yōu bù liáo。
岂其艰苦天所悯,晚节幸值巫彭妙。qǐ qí jiān kǔ tiān suǒ mǐn,wǎn jié xìng zhí wū péng miào。
放心已保性命在,握手犹惊骨骸峭。fàng xīn yǐ bǎo xìng mìng zài,wò shǒu yóu jīng gǔ hái qiào。
今年霜霰虽未重,室冷尚无薪可燎。jīn nián shuāng xiàn suī wèi zhòng,shì lěng shàng wú xīn kě liáo。
一亩酸寒岂易言,局促不殊鱼在罩。yī mǔ suān hán qǐ yì yán,jú cù bù shū yú zài zhào。
劳君书札数问讯,深愧薄材无象肖。láo jūn shū zhá shù wèn xùn,shēn kuì báo cái wú xiàng xiào。
君心卓荦众未识,安得辨口闻廊庙。jūn xīn zhuó luò zhòng wèi shí,ān dé biàn kǒu wén láng miào。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。