古诗词

庭木

曾巩

庭中有佳树,清影四面垂。tíng zhōng yǒu jiā shù,qīng yǐng sì miàn chuí。
往往风雨夜,蛟龙此投依。wǎng wǎng fēng yǔ yè,jiāo lóng cǐ tóu yī。
留之待鸾凤,未许燕雀窥。liú zhī dài luán fèng,wèi xǔ yàn què kuī。
谁谓乌鸟恶?安巢最高枝。shuí wèi wū niǎo è?ān cháo zuì gāo zhī。
不顾白日照,直傍阴虹飞。bù gù bái rì zhào,zhí bàng yīn hóng fēi。
自恃栖托稳,岂忧弹射危。zì shì qī tuō wěn,qǐ yōu dàn shè wēi。
三春独翱翔,百鸟敛羽仪。sān chūn dú áo xiáng,bǎi niǎo liǎn yǔ yí。
凤凰不能争,况乃凫雁微。fèng huáng bù néng zhēng,kuàng nǎi fú yàn wēi。
既务志意得,都为世可欺。jì wù zhì yì dé,dōu wèi shì kě qī。
白昼攫鼎肉,从容择牷牺。bái zhòu jué dǐng ròu,cóng róng zé quán xī。
近人不肯避,一怒终夜啼。jìn rén bù kěn bì,yī nù zhōng yè tí。
遭其瞰墙屋,祸患岂可移。zāo qí kàn qiáng wū,huò huàn qǐ kě yí。
听之欲占赦,妇女固已痴。tīng zhī yù zhàn shè,fù nǚ gù yǐ chī。
忿害乃其所,何肯报福釐。fèn hài nǎi qí suǒ,hé kěn bào fú lí。
行路指之叹,童稚争骂讥。xíng lù zhǐ zhī tàn,tóng zhì zhēng mà jī。
鹦鹉献至尊,言语固可奇。yīng wǔ xiàn zhì zūn,yán yǔ gù kě qí。
翡翠输太府,器服所取资。fěi cuì shū tài fǔ,qì fú suǒ qǔ zī。
雉鸡美文章,贽赠理亦宜。zhì jī měi wén zhāng,zhì zèng lǐ yì yí。
鹰鹯逐恶鸟,天威得施为。yīng zhān zhú è niǎo,tiān wēi dé shī wèi。
关雎于周室,耿洁配后妃。guān jū yú zhōu shì,gěng jié pèi hòu fēi。
莫如此鸟顽,饱食无所裨。mò rú cǐ niǎo wán,bǎo shí wú suǒ bì。
一善不能有,丑声日交驰。yī shàn bù néng yǒu,chǒu shēng rì jiāo chí。
但知择嘉处,巍然治其栖。dàn zhī zé jiā chù,wēi rán zhì qí qī。
众怒未易忽,徼幸亦有斯。zhòng nù wèi yì hū,jiǎo xìng yì yǒu sī。
安知无刀斧,崩分弃毛皮。ān zhī wú dāo fǔ,bēng fēn qì máo pí。
且勿引蠹虫,使树心本披。qiě wù yǐn dù chóng,shǐ shù xīn běn pī。
亦有爱搏击,钩连枭与鸱。yì yǒu ài bó jī,gōu lián xiāo yǔ chī。
亦勿乐顺己,窟穴藏狐狸。yì wù lè shùn jǐ,kū xué cáng hú lí。
凡能致大患,鲜不自豪?。fán néng zhì dà huàn,xiān bù zì háo。
未知引避去,此语足自规。wèi zhī yǐn bì qù,cǐ yǔ zú zì guī。
惜哉种树意,长与事乖违。xī zāi zhǒng shù yì,zhǎng yǔ shì guāi wéi。
古来亦如此,壮士徒嗟悲。gǔ lái yì rú cǐ,zhuàng shì tú jiē bēi。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。