古诗词

湘寇

曾巩

衡湘有寇未诛剪,杀气凛凛围江浔。héng xiāng yǒu kòu wèi zhū jiǎn,shā qì lǐn lǐn wéi jiāng xún。
北兵居南匪便习,若以大舶乘高岑。běi bīng jū nán fěi biàn xí,ruò yǐ dà bó chéng gāo cén。
伧人操兵快如鹘,千百其旅巢深林。cāng rén cāo bīng kuài rú gǔ,qiān bǎi qí lǚ cháo shēn lín。
超突溪崖出又伏,势变不易施戈镡。chāo tū xī yá chū yòu fú,shì biàn bù yì shī gē chán。
能者张弓入城郭,连邑累镇遭驱侵。néng zhě zhāng gōng rù chéng guō,lián yì lèi zhèn zāo qū qīn。
群党争夸杀吏士,白骨弃野谁棺衾?qún dǎng zhēng kuā shā lì shì,bái gǔ qì yě shuí guān qīn?
貔貅数万直何用?月费空已逾千金。pí xiū shù wàn zhí hé yòng?yuè fèi kōng yǐ yú qiān jīn。
楚为贫乡乃其素,应此调发宁能禁?chǔ wèi pín xiāng nǎi qí sù,yīng cǐ diào fā níng néng jìn?
捷如马援不得志,强曳两足登嵚崟。jié rú mǎ yuán bù dé zhì,qiáng yè liǎng zú dēng qīn yín。
乌蚁睢盱倚岩险,此虑难胜端非今。wū yǐ suī xū yǐ yán xiǎn,cǐ lǜ nán shèng duān fēi jīn。
较然大体著方册,唯用守长怀其心。jiào rán dà tǐ zhù fāng cè,wéi yòng shǒu zhǎng huái qí xīn。
祝良张侨乃真选,李瑑道古徒为擒。zhù liáng zhāng qiáo nǎi zhēn xuǎn,lǐ zhuàn dào gǔ tú wèi qín。
呜呼庙堂不慎择,彼士龊龊何能任?大中咸通乃商鉴,养以岁月其忧深。wū hū miào táng bù shèn zé,bǐ shì chuò chuò hé néng rèn?dà zhōng xián tōng nǎi shāng jiàn,yǎng yǐ suì yuè qí yōu shēn。
愿书此语致太史,献之以补丹扆箴。yuàn shū cǐ yǔ zhì tài shǐ,xiàn zhī yǐ bǔ dān yǐ zhēn。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

送人移知贺州

曾巩

溪石胶船秋濑微,南山巉空势峨巍。xī shí jiāo chuán qiū lài wēi,nán shān chán kōng shì é wēi。
风露气严花草腓,天色㵳㵳初雁飞。fēng lù qì yán huā cǎo féi,tiān sè liáo liáo chū yàn fēi。
君子往守东南圻,旟旝彩错如翔翚。jūn zi wǎng shǒu dōng nán qí,yú kuài cǎi cuò rú xiáng huī。
象茜照地荣笏衣,先后隶从何颀颀。xiàng qiàn zhào dì róng hù yī,xiān hòu lì cóng hé qí qí。
初君治县参德威,吾人涵濡乐以肥。chū jūn zhì xiàn cān dé wēi,wú rén hán rú lè yǐ féi。
念今夺去失所依,出者遮行居者希。niàn jīn duó qù shī suǒ yī,chū zhě zhē xíng jū zhě xī。
我思群公坐天围,心与星斗争光辉。wǒ sī qún gōng zuò tiān wéi,xīn yǔ xīng dòu zhēng guāng huī。
荐贤绌否言无违,迅若发石乘高机。jiàn xián chù fǒu yán wú wéi,xùn ruò fā shí chéng gāo jī。
何此茂器时所稀,噤无一语为发挥。hé cǐ mào qì shí suǒ xī,jìn wú yī yǔ wèi fā huī。
敢作此什传王畿,旦暮玺书来敕归。gǎn zuò cǐ shén chuán wáng jī,dàn mù xǐ shū lái chì guī。

之南丰道上寄介甫

曾巩

应逮冒烦暑,驱驰山水间。yīng dǎi mào fán shǔ,qū chí shān shuǐ jiān。
泥泉沃渴肺,沙风吹汗颜。ní quán wò kě fèi,shā fēng chuī hàn yán。
疲骖喘沫白,殆仆负肩殷。pí cān chuǎn mò bái,dài pū fù jiān yīn。
仰嗟旱云高,俯爱芳陂潺。yǎng jiē hàn yún gāo,fǔ ài fāng bēi chán。
空邮降尘榻,净馆排霞关。kōng yóu jiàng chén tà,jìng guǎn pái xiá guān。
城隍壮形势,冈谷来回环。chéng huáng zhuàng xíng shì,gāng gǔ lái huí huán。
红芰姹相照,翠树郁可攀。hóng jì chà xiāng zhào,cuì shù yù kě pān。
野苗杂青黄,雨露施尚悭。yě miáo zá qīng huáng,yǔ lù shī shàng qiān。
巫觋谒群望,箫鼓鸣空山。wū xí yè qún wàng,xiāo gǔ míng kōng shān。
忧农非吾职,望岁窃所叹。yōu nóng fēi wú zhí,wàng suì qiè suǒ tàn。
憩当午日烈,行瞻月初弯。qì dāng wǔ rì liè,xíng zhān yuè chū wān。
星斗弄光彩,罗络灶火斑。xīng dòu nòng guāng cǎi,luó luò zào huǒ bān。
跋履虽云倦,桑梓得暂还。bá lǚ suī yún juàn,sāng zǐ dé zàn hái。
林僧授馆舍,田客攀鞍镮。lín sēng shòu guǎn shě,tián kè pān ān huán。
吾心本皎皎,彼诟徒㘖㘖。wú xīn běn jiǎo jiǎo,bǐ gòu tú yán yán。
方投定鉴照,即使征马班。fāng tóu dìng jiàn zhào,jí shǐ zhēng mǎ bān。
相期木兰楫,荡漾穷川湾。xiāng qī mù lán jí,dàng yàng qióng chuān wān。

谢章伯益惠砚

曾巩

人生对门东西陌,口耳一间心谁传。rén shēng duì mén dōng xī mò,kǒu ěr yī jiān xīn shuí chuán。
况乃天地相去远,一在南海一在燕。kuàng nǎi tiān dì xiāng qù yuǎn,yī zài nán hǎi yī zài yàn。
古今万世复万世,彼亦居下此在前。gǔ jīn wàn shì fù wàn shì,bǐ yì jū xià cǐ zài qián。
是非得失错且繁,以情相话何由缘。shì fēi dé shī cuò qiě fán,yǐ qíng xiāng huà hé yóu yuán。
造化岂不大且渊,到此缩缩智且悭。zào huà qǐ bù dà qiě yuān,dào cǐ suō suō zhì qiě qiān。
圣人智出造化先,始独俯仰模坤乾。shèng rén zhì chū zào huà xiān,shǐ dú fǔ yǎng mó kūn qián。
一人诘曲意百千,以文写意意乃宣。yī rén jí qū yì bǎi qiān,yǐ wén xiě yì yì nǎi xuān。
简书轴载道相联,驰夷走貊通百蛮。jiǎn shū zhóu zài dào xiāng lián,chí yí zǒu mò tōng bǎi mán。
羲皇向今谷屡迁,言语应接旦暮间。xī huáng xiàng jīn gǔ lǚ qiān,yán yǔ yīng jiē dàn mù jiān。
圣人不死术以此,又与其类殊蚑蠕。shèng rén bù sǐ shù yǐ cǐ,yòu yǔ qí lèi shū qí rú。
外之君臣内父子,仁义礼乐定笔端。wài zhī jūn chén nèi fù zi,rén yì lǐ lè dìng bǐ duān。
砚与笔墨乃舟船,论功次第谁能攀?yàn yǔ bǐ mò nǎi zhōu chuán,lùn gōng cì dì shuí néng pān?
伯益于文敏且颛,字向纸上生戈鋋。bó yì yú wén mǐn qiě zhuān,zì xiàng zhǐ shàng shēng gē chán。
与砚出入宜不捐,胡乃贽我璧弃泉。yǔ yàn chū rù yí bù juān,hú nǎi zhì wǒ bì qì quán。
作诗知砚功小大,报不充赐心焦然。zuò shī zhī yàn gōng xiǎo dà,bào bù chōng cì xīn jiāo rán。

送刘医博

曾巩

小人久病如愁感,每叹地僻无良医。xiǎo rén jiǔ bìng rú chóu gǎn,měi tàn dì pì wú liáng yī。
穷居索寞俗事少,坐对荏苒风光移。qióng jū suǒ mò sú shì shǎo,zuò duì rěn rǎn fēng guāng yí。
深冬山城万木落,阴气荡射生寒飔。shēn dōng shān chéng wàn mù luò,yīn qì dàng shè shēng hán sī。
东方吐日光入户,素壁闪闪含清辉。dōng fāng tǔ rì guāng rù hù,sù bì shǎn shǎn hán qīng huī。
临汀刘君落落者,六伎绝伟如天资。lín tīng liú jūn luò luò zhě,liù jì jué wěi rú tiān zī。
潜心密与造化会,布指夐有精灵随。qián xīn mì yǔ zào huà huì,bù zhǐ xiòng yǒu jīng líng suí。
马蹄所至病魔屈,我于此时欣得之。mǎ tí suǒ zhì bìng mó qū,wǒ yú cǐ shí xīn dé zhī。
一来握手与我话,委曲衰王肺与脾。yī lái wò shǒu yǔ wǒ huà,wěi qū shuāi wáng fèi yǔ pí。
囊中珍丸撮星斗,俾我嚼咀心颜怡。náng zhōng zhēn wán cuō xīng dòu,bǐ wǒ jué jǔ xīn yán yí。
洒然沉疴一日解,始免未老为枯骸。sǎ rán chén kē yī rì jiě,shǐ miǎn wèi lǎo wèi kū hái。
越人湔肠术已缓,仲景纳饼术可卑。yuè rén jiān cháng shù yǐ huǎn,zhòng jǐng nà bǐng shù kě bēi。
刘君与我德至大,拱璧巨鼎非酬裨。liú jūn yǔ wǒ dé zhì dà,gǒng bì jù dǐng fēi chóu bì。
我嗟刘君乃士类,进退婉婉无瑕疵。wǒ jiē liú jūn nǎi shì lèi,jìn tuì wǎn wǎn wú xiá cī。
况又新承太守荐,羁鞅日背东门驰。kuàng yòu xīn chéng tài shǒu jiàn,jī yāng rì bèi dōng mén chí。
禁林侍从务周慎,君挟所有直相宜。jìn lín shì cóng wù zhōu shèn,jūn xié suǒ yǒu zhí xiāng yí。
贵人四难真可患,去去足以为时规。guì rén sì nán zhēn kě huàn,qù qù zú yǐ wèi shí guī。

送陈商学士

曾巩

柳黄半出年将破,溪溜浸苔强万个。liǔ huáng bàn chū nián jiāng pò,xī liū jìn tái qiáng wàn gè。
溪头蒲苇各萌芽,山梅最繁花已堕。xī tóu pú wěi gè méng yá,shān méi zuì fán huā yǐ duò。
物色撩人思易狂,况跻别馆情何那。wù sè liāo rén sī yì kuáng,kuàng jī bié guǎn qíng hé nà。
城东日晚公将去,纛影未离愁四座。chéng dōng rì wǎn gōng jiāng qù,dào yǐng wèi lí chóu sì zuò。
公于万事不雕镌,心意恢恢无坎坷。gōng yú wàn shì bù diāo juān,xīn yì huī huī wú kǎn kě。
来从奎璧光铓下,笑倚樽筵成郡课。lái cóng kuí bì guāng máng xià,xiào yǐ zūn yán chéng jùn kè。
嗟予龊龊才性下,弃置合守丘樊饿。jiē yǔ chuò chuò cái xìng xià,qì zhì hé shǒu qiū fán è。
公持姓名动人主,祓饰宁嫌笔端挫。gōng chí xìng míng dòng rén zhǔ,fú shì níng xián bǐ duān cuò。
从今清夜思江路,梦送公船先北过。cóng jīn qīng yè sī jiāng lù,mèng sòng gōng chuán xiān běi guò。

和章友直城东春日

曾巩

东流抱孤城,雨洗见春色。dōng liú bào gū chéng,yǔ xǐ jiàn chūn sè。
风吹百草根,道路千里碧。fēng chuī bǎi cǎo gēn,dào lù qiān lǐ bì。
莫尽溪漫漫,波澜散无迹。mò jǐn xī màn màn,bō lán sàn wú jì。
遥林缺见山,冉冉苍蔼积。yáo lín quē jiàn shān,rǎn rǎn cāng ǎi jī。
沙禽有遗踪,文字不可识。shā qín yǒu yí zōng,wén zì bù kě shí。
青松对桃李,桃红李花白。qīng sōng duì táo lǐ,táo hóng lǐ huā bái。
红白势方竞,青青守岩侧。hóng bái shì fāng jìng,qīng qīng shǒu yán cè。
君意无不谐,研谈欲俱得。jūn yì wú bù xié,yán tán yù jù dé。
赋诗多所陈,炳若观龟坼。fù shī duō suǒ chén,bǐng ruò guān guī chè。
城东不待到,众物已历历。chéng dōng bù dài dào,zhòng wù yǐ lì lì。

简如晦伯益

曾巩

一年孟春月已晦,思去去臈如须臾。yī nián mèng chūn yuè yǐ huì,sī qù qù là rú xū yú。
春事竞在二月间,急景岂与正月殊。chūn shì jìng zài èr yuè jiān,jí jǐng qǐ yǔ zhèng yuè shū。
今看桃李花未出,不知花开能几日。jīn kàn táo lǐ huā wèi chū,bù zhī huā kāi néng jǐ rì。
日寻桃李不暂停,恐未十回花已失。rì xún táo lǐ bù zàn tíng,kǒng wèi shí huí huā yǐ shī。
筋骸纵病心尚壮,酒醴虽无邻可乞。jīn hái zòng bìng xīn shàng zhuàng,jiǔ lǐ suī wú lín kě qǐ。
城东欲与君试行,莫嫌冷落逐书生。chéng dōng yù yǔ jūn shì xíng,mò xián lěng luò zhú shū shēng。

高松

曾巩

高松高干云,众木安可到?gāo sōng gāo gàn yún,zhòng mù ān kě dào?
汤汤鸣寒溪,偃偃倚翠纛。tāng tāng míng hán xī,yǎn yǎn yǐ cuì dào。
侧听心神醒,仰视目睛眊。cè tīng xīn shén xǐng,yǎng shì mù jīng mào。
风雨天地动,一叶不欹倒。fēng yǔ tiān dì dòng,yī yè bù yī dào。
岂同涧中萍,上下逐流潦。qǐ tóng jiàn zhōng píng,shàng xià zhú liú lǎo。
岂同墙根槐,卷卷秋可扫。qǐ tóng qiáng gēn huái,juǎn juǎn qiū kě sǎo。
凤凰引众禽,此木阴可焘。fèng huáng yǐn zhòng qín,cǐ mù yīn kě dào。
君求百常柱,星日此可造。jūn qiú bǎi cháng zhù,xīng rì cǐ kě zào。
般匠世有无,方钟野人好。bān jiàng shì yǒu wú,fāng zhōng yě rén hǎo。

青青间青青

曾巩

青青间青青,尽望密如罅。qīng qīng jiān qīng qīng,jǐn wàng mì rú xià。
风柔声自和,草缛阴可藉。fēng róu shēng zì hé,cǎo rù yīn kě jí。
游蜂不暂去,啼鸟时独下。yóu fēng bù zàn qù,tí niǎo shí dú xià。
缭墙隔深园,高枝出虚榭。liáo qiáng gé shēn yuán,gāo zhī chū xū xiè。
贵人无馀事,欢言持玉斝。guì rén wú yú shì,huān yán chí yù jiǎ。
茅檐亦自好,吾庐四如画。máo yán yì zì hǎo,wú lú sì rú huà。
故人傥可迟,倒屣不辞迓。gù rén tǎng kě chí,dào xǐ bù cí yà。

洪州

曾巩

洪州城中荒且远,每到弱马常驱驰。hóng zhōu chéng zhōng huāng qiě yuǎn,měi dào ruò mǎ cháng qū chí。
交朋顾我亦已厚,谢词有礼宁当违。jiāo péng gù wǒ yì yǐ hòu,xiè cí yǒu lǐ níng dāng wéi。
人生有累乃汲汲,万事敦迫如衔羁。rén shēng yǒu lèi nǎi jí jí,wàn shì dūn pò rú xián jī。
山中无尘水清白,安得去吟梁甫辞?shān zhōng wú chén shuǐ qīng bái,ān dé qù yín liáng fǔ cí?

溯河

曾巩

客舟溯河西北行,日夜似与河流争。kè zhōu sù hé xī běi xíng,rì yè shì yǔ hé liú zhēng。
不知汹汹竟何为,怒意彼此何时平。bù zhī xiōng xiōng jìng hé wèi,nù yì bǐ cǐ hé shí píng。
但疑天地送秋至,恶雨疾风相触声。dàn yí tiān dì sòng qiū zhì,è yǔ jí fēng xiāng chù shēng。
我病入寒饶睡思,归梦正美还遭惊。wǒ bìng rù hán ráo shuì sī,guī mèng zhèng měi hái zāo jīng。
东南水乡我所住,杨花散时春水生。dōng nán shuǐ xiāng wǒ suǒ zhù,yáng huā sàn shí chūn shuǐ shēng。
湖江渺邈不见岸,汩汩自流无可憎。hú jiāng miǎo miǎo bù jiàn àn,gǔ gǔ zì liú wú kě zēng。
石泉百丈落山觜,此纵有声清可听。shí quán bǎi zhàng luò shān zī,cǐ zòng yǒu shēng qīng kě tīng。
莫如此水极凶骜,土木暂触还轰轰。mò rú cǐ shuǐ jí xiōng ào,tǔ mù zàn chù hái hōng hōng。
吁嗟造化何厚薄,恶物受禀无由更。xū jiē zào huà hé hòu báo,è wù shòu bǐng wú yóu gèng。

哭尹师鲁

曾巩

众人生死如尘泥,一贤废死千载悲。zhòng rén shēng sǐ rú chén ní,yī xián fèi sǐ qiān zài bēi。
汉初董生不大用,厥政自此惭隆姬。hàn chū dǒng shēng bù dà yòng,jué zhèng zì cǐ cán lóng jī。
至今董生没虽久,语者为汉常嗟欷。zhì jīn dǒng shēng méi suī jiǔ,yǔ zhě wèi hàn cháng jiē xī。
尹公素志任天下,众亦共望齐皋伊。yǐn gōng sù zhì rèn tiān xià,zhòng yì gòng wàng qí gāo yī。
文章气节盖当世,尚在功德如豪氂。wén zhāng qì jié gài dāng shì,shàng zài gōng dé rú háo máo。
安知蔓草蔽原野,雪霰先折青松枝。ān zhī màn cǎo bì yuán yě,xuě xiàn xiān zhé qīng sōng zhī。
百身可赎世岂惜,讣告四至人犹疑。bǎi shēn kě shú shì qǐ xī,fù gào sì zhì rén yóu yí。
悲公尚至千载后,况复悲者同其时。bēi gōng shàng zhì qiān zài hòu,kuàng fù bēi zhě tóng qí shí。
非公生平旧相识,跽向北极陈斯诗。fēi gōng shēng píng jiù xiāng shí,jì xiàng běi jí chén sī shī。

咏史二首

曾巩

仲尼一旅人,吴楚据南面。zhòng ní yī lǚ rén,wú chǔ jù nán miàn。
不知千载下,究竟谁贵贱?bù zhī qiān zài xià,jiū jìng shuí guì jiàn?

咏史二首

曾巩

赐也相国尊,子思终不慕。cì yě xiāng guó zūn,zi sī zhōng bù mù。
乃知古今士,轻重复内顾。nǎi zhī gǔ jīn shì,qīng zhòng fù nèi gù。

发松门寄介甫

曾巩

南风夜发吹孤舟,起视北极星辰稠。nán fēng yè fā chuī gū zhōu,qǐ shì běi jí xīng chén chóu。
晓开征帆破长浪,挟以两橹当中流。xiǎo kāi zhēng fān pò zhǎng làng,xié yǐ liǎng lǔ dāng zhōng liú。
松门东面见庐阜,其上少日烟气浮。sōng mén dōng miàn jiàn lú fù,qí shàng shǎo rì yān qì fú。
舟人指我极四望,黑处无底蛟龙湫。zhōu rén zhǐ wǒ jí sì wàng,hēi chù wú dǐ jiāo lóng jiǎo。
槠溪左蠡信浩荡,两涘若粒分冈丘。zhū xī zuǒ lí xìn hào dàng,liǎng sì ruò lì fēn gāng qiū。
落星囷囷孰可状,清汉夜独垂牵牛。luò xīng qūn qūn shú kě zhuàng,qīng hàn yè dú chuí qiān niú。
故人曾期此同载,舍棹直抵云山游。gù rén céng qī cǐ tóng zài,shě zhào zhí dǐ yún shān yóu。
念今五载负斯语,心独动荡风中斿。niàn jīn wǔ zài fù sī yǔ,xīn dú dòng dàng fēng zhōng yóu。
况闻肥遁须山在,早时事力胡能谋。kuàng wén féi dùn xū shān zài,zǎo shí shì lì hú néng móu。
所嗟亲老食未足,安得一亩操锄耰。suǒ jiē qīn lǎo shí wèi zú,ān dé yī mǔ cāo chú yōu。
此言此笑吾此取,非子世孰吾相投。cǐ yán cǐ xiào wú cǐ qǔ,fēi zi shì shú wú xiāng tóu。
今谐与子脱然去,亦有文字歌唐周。jīn xié yǔ zi tuō rán qù,yì yǒu wén zì gē táng zhōu。