古诗词

边将

曾巩

太祖太宗能得人,长垒横边遮虏尘。tài zǔ tài zōng néng dé rén,zhǎng lěi héng biān zhē lǔ chén。
太傅李汉超,侍中何继筠,二子追接吴与孙,镇齐抚棣功业均。tài fù lǐ hàn chāo,shì zhōng hé jì yún,èr zi zhuī jiē wú yǔ sūn,zhèn qí fǔ dì gōng yè jūn。
卓哉祖宗信英特,明如秋泉断如石。zhuó zāi zǔ zōng xìn yīng tè,míng rú qiū quán duàn rú shí。
一朝出节合二子,口付心随断纤惑。yī cháo chū jié hé èr zi,kǒu fù xīn suí duàn xiān huò。
磨笄之旁郡城下,酒利商租若山积。mó jī zhī páng jùn chéng xià,jiǔ lì shāng zū ruò shān jī。
二子开库啖战士,以屋量金乘量帛。èr zi kāi kù dàn zhàn shì,yǐ wū liàng jīn chéng liàng bó。
洪涛入坐行酒杯,牛胾羊蒸委若灰。hóng tāo rù zuò xíng jiǔ bēi,niú zì yáng zhēng wěi ruò huī。
岁费巨万不计籍,战士欢酣气皆百。suì fèi jù wàn bù jì jí,zhàn shì huān hān qì jiē bǎi。
二子按辔行边隅,牙纛宛转翻以舒。èr zi àn pèi xíng biān yú,yá dào wǎn zhuǎn fān yǐ shū。
汛扫沙碛无纤埃,塞门千里常夜开。xùn sǎo shā qì wú xiān āi,sāi mén qiān lǐ cháng yè kāi。
壮耕老餔安且愉,桑麻蔽野华芬敷。zhuàng gēng lǎo bù ān qiě yú,sāng má bì yě huá fēn fū。
济南远清书乐石,百井夜出摧穹庐。jì nán yuǎn qīng shū lè shí,bǎi jǐng yè chū cuī qióng lú。
神哉祖宗知大体,赵任李牧真如是。shén zāi zǔ zōng zhī dà tǐ,zhào rèn lǐ mù zhēn rú shì。
汉文龌龊岂足称,郎吏致激面污骍。hàn wén wò chuò qǐ zú chēng,láng lì zhì jī miàn wū xīng。
当今羌夷久猖獗,兵如疽痈理须决。dāng jīn qiāng yí jiǔ chāng jué,bīng rú jū yōng lǐ xū jué。
堂堂诸公把旄钺,硕策神韬困羁绁。táng táng zhū gōng bǎ máo yuè,shuò cè shén tāo kùn jī xiè。
祖宗宪度存诸书,㸌若白日明天衢。zǔ zōng xiàn dù cún zhū shū,huò ruò bái rì míng tiān qú。
国容军政不可乱,荐此以为陛下娱。guó róng jūn zhèng bù kě luàn,jiàn cǐ yǐ wèi bì xià yú。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

霿凇

曾巩

园林初日静无风,霿凇开花处处同。yuán lín chū rì jìng wú fēng,méng sōng kāi huā chù chù tóng。
记得集英深殿里,舞人齐插玉笼?。jì dé jí yīng shēn diàn lǐ,wǔ rén qí chā yù lóng zǒng。

正月六日雪霁

曾巩

雪消山水见精神,满眼东风送早春。xuě xiāo shān shuǐ jiàn jīng shén,mǎn yǎn dōng fēng sòng zǎo chūn。
明日杏园应烂熳,便须期约看花人。míng rì xìng yuán yīng làn màn,biàn xū qī yuē kàn huā rén。

夜出过利涉门

曾巩

红纱笼烛照斜桥,复观翚飞入斗杓。hóng shā lóng zhú zhào xié qiáo,fù guān huī fēi rù dòu biāo。
人在画船犹未睡,满堤明月一溪潮。rén zài huà chuán yóu wèi shuì,mǎn dī míng yuè yī xī cháo。

城南二首(其一)

曾巩

雨过横塘水满堤,乱山高下路东西。yǔ guò héng táng shuǐ mǎn dī,luàn shān gāo xià lù dōng xī。
一番桃李花开尽,惟有青青草色齐。yī fān táo lǐ huā kāi jǐn,wéi yǒu qīng qīng cǎo sè qí。

城南二首

曾巩

水满横塘雨过时,一番红景杂花飞。shuǐ mǎn héng táng yǔ guò shí,yī fān hóng jǐng zá huā fēi。
送春无限情惆怅,身在天涯未得归。sòng chūn wú xiàn qíng chóu chàng,shēn zài tiān yá wèi dé guī。

夜出城南祷雨

曾巩

海天重叠四山云,半出星辰亦半昏。hǎi tiān zhòng dié sì shān yún,bàn chū xīng chén yì bàn hūn。
上得篮舆是中夜,两街灯照九重门。shàng dé lán yú shì zhōng yè,liǎng jiē dēng zhào jiǔ zhòng mén。

西楼

曾巩

海浪如云去却回,北风吹起数声雷。hǎi làng rú yún qù què huí,běi fēng chuī qǐ shù shēng léi。
朱楼四面钩疏箔,卧看千山急雨来。zhū lóu sì miàn gōu shū bó,wò kàn qiān shān jí yǔ lái。

荔枝四首

曾巩

剖见隋珠醉眼开,丹砂缘手落尘埃。pōu jiàn suí zhū zuì yǎn kāi,dān shā yuán shǒu luò chén āi。
谁能有力如黄犊?shuí néng yǒu lì rú huáng dú?
摘尽繁星始下来。zhāi jǐn fán xīng shǐ xià lái。

荔枝四首

曾巩

玉润冰清不受尘,仙衣裁剪绛纱新。yù rùn bīng qīng bù shòu chén,xiān yī cái jiǎn jiàng shā xīn。
千门万户谁曾得?qiān mén wàn hù shuí céng dé?
只有昭阳第一人。zhǐ yǒu zhāo yáng dì yī rén。

荔枝四首

曾巩

绛縠囊收白露团,未曾封值向长安。jiàng hú náng shōu bái lù tuán,wèi céng fēng zhí xiàng zhǎng ān。
昭阳殿里才闻得,已道佳人不奈寒。zhāo yáng diàn lǐ cái wén dé,yǐ dào jiā rén bù nài hán。

荔枝四首

曾巩

金钗双捧玉纤纤,星宿光芒动宝奁。jīn chāi shuāng pěng yù xiān xiān,xīng sù guāng máng dòng bǎo lián。
解笑诗人夸博物,只知红颗味酸甜。jiě xiào shī rén kuā bó wù,zhǐ zhī hóng kē wèi suān tián。

北归三首

曾巩

终日思归今日归,著鞭鞭马尚嫌迟。zhōng rì sī guī jīn rì guī,zhù biān biān mǎ shàng xián chí。
曲台殿里官虽冷,须胜天涯海角时。qū tái diàn lǐ guān suī lěng,xū shèng tiān yá hǎi jiǎo shí。

北归三首

曾巩

拜捧恩书喜满颜,马蹄遥望斗杓还。bài pěng ēn shū xǐ mǎn yán,mǎ tí yáo wàng dòu biāo hái。
从今步步行平地,出得千山与万山。cóng jīn bù bù xíng píng dì,chū dé qiān shān yǔ wàn shān。

北归三首

曾巩

江海多年似转蓬,白头归拜未央宫。jiāng hǎi duō nián shì zhuǎn péng,bái tóu guī bài wèi yāng gōng。
堵墙学士惊相问,何处尘埃瘦老翁?dǔ qiáng xué shì jīng xiāng wèn,hé chù chén āi shòu lǎo wēng?

和赵宫保别杭州

曾巩

紞鼓留公岂是催,湖山得意且徘徊。dǎn gǔ liú gōng qǐ shì cuī,hú shān dé yì qiě pái huái。
更应准拟须乘兴,范蠡扁舟去却来。gèng yīng zhǔn nǐ xū chéng xīng,fàn lí biǎn zhōu qù què lái。