古诗词

山水屏

曾巩

吴缣落寒机,舒卷光乱目。wú jiān luò hán jī,shū juǎn guāng luàn mù。
秋刀剪新屏,尺寸随折曲。qiū dāo jiǎn xīn píng,chǐ cùn suí zhé qū。
搜罗得珍匠,徙倚思先属。sōu luó dé zhēn jiàng,xǐ yǐ sī xiān shǔ。
经营顷刻内,千里在一幅。jīng yíng qǐng kè nèi,qiān lǐ zài yī fú。
定视乃渐通,纪数难迫促。dìng shì nǎi jiàn tōng,jì shù nán pò cù。
山乱若无穷,负抱颇重复。shān luàn ruò wú qióng,fù bào pǒ zhòng fù。
高棱最当中,桀大势尤独。gāo léng zuì dāng zhōng,jié dà shì yóu dú。
回环众峰接,趋向若奔伏。huí huán zhòng fēng jiē,qū xiàng ruò bēn fú。
矜雄跨九州,争险挂星宿。jīn xióng kuà jiǔ zhōu,zhēng xiǎn guà xīng sù。
深疑雪霜积,暗觉烟雾触。shēn yí xuě shuāng jī,àn jué yān wù chù。
泉源出青冥,涨潦两厓束。quán yuán chū qīng míng,zhǎng lǎo liǎng yá shù。
历远始纡徐,派别输众谷。lì yuǎn shǐ yū xú,pài bié shū zhòng gǔ。
轻舟漾其间,沿溯无缓速。qīng zhōu yàng qí jiān,yán sù wú huǎn sù。
微寻得修径,侧起破苍麓。wēi xún dé xiū jìng,cè qǐ pò cāng lù。
远到无限极,穷升犯云族。yuǎn dào wú xiàn jí,qióng shēng fàn yún zú。
游子定何之,顾眄停马足。yóu zi dìng hé zhī,gù miǎn tíng mǎ zú。
磐石长自闲,空原偶谁筑?pán shí zhǎng zì xián,kōng yuán ǒu shuí zhù?
尘氛见荒林,物色存古俗。chén fēn jiàn huāng lín,wù sè cún gǔ sú。
粲粲弄幽花,苍苍阴嘉木。càn càn nòng yōu huā,cāng cāng yīn jiā mù。
遗牛上岩颠,惊麇出槎腹。yí niú shàng yán diān,jīng jūn chū chá fù。
鲜明极万状,指似才一粟。xiān míng jí wàn zhuàng,zhǐ shì cái yī sù。
虽从人力为,颇类阴怪续。suī cóng rén lì wèi,pǒ lèi yīn guài xù。
深堂得欹眠,高枕生远瞩。shēn táng dé yī mián,gāo zhěn shēng yuǎn zhǔ。
馀光耀衾帱,清意凝幔褥。yú guāng yào qīn chóu,qīng yì níng màn rù。
愚诃世幸略,慵卧嗜尤酷。yú hē shì xìng lüè,yōng wò shì yóu kù。
因能助佳梦,肯顾跻杲旭。yīn néng zhù jiā mèng,kěn gù jī gǎo xù。
将相有时材,溪岩真我欲。jiāng xiāng yǒu shí cái,xī yán zhēn wǒ yù。
儒林耻未博,俗阱思自赎。rú lín chǐ wèi bó,sú jǐng sī zì shú。
婚嫁累苟轻,耕钓吾已卜。hūn jià lèi gǒu qīng,gēng diào wú yǐ bo。
图屏持自慰,寤寐心思逐。tú píng chí zì wèi,wù mèi xīn sī zhú。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。