古诗词

路中对月

曾巩

山川困游人,而不断归梦。shān chuān kùn yóu rén,ér bù duàn guī mèng。
其馀惟日月,朝夕南北共。qí yú wéi rì yuè,cháo xī nán běi gòng。
日光驱人身,扰扰逐群动。rì guāng qū rén shēn,rǎo rǎo zhú qún dòng。
乡思须暂忘,世事那止重。xiāng sī xū zàn wàng,shì shì nà zhǐ zhòng。
岂如月可喜,露坐息倥偬。qǐ rú yuè kě xǐ,lù zuò xī kōng zǒng。
清明入襟怀,万里绝纤霿。qīng míng rù jīn huái,wàn lǐ jué xiān méng。
爱之不能飧,但以目睛送。ài zhī bù néng sūn,dàn yǐ mù jīng sòng。
想知吾在庐,皎皎上修栋。xiǎng zhī wú zài lú,jiǎo jiǎo shàng xiū dòng。
慈亲坐高堂,切切儿女众。cí qīn zuò gāo táng,qiè qiè ér nǚ zhòng。
怜其到吾前,不使降帷幪。lián qí dào wú qián,bù shǐ jiàng wéi méng。
岂不映时节,荏苒更季仲。qǐ bù yìng shí jié,rěn rǎn gèng jì zhòng。
而我去方急,其能计归鞚。ér wǒ qù fāng jí,qí néng jì guī kòng。
我非土木为,耳目异聋瞢。wǒ fēi tǔ mù wèi,ěr mù yì lóng méng。
念之曷由安?肠胃百忧中。niàn zhī hé yóu ān?cháng wèi bǎi yōu zhōng。
何言月可喜,喜意亦有用。hé yán yuè kě xǐ,xǐ yì yì yǒu yòng。
为其同此时,水木光可弄。wèi qí tóng cǐ shí,shuǐ mù guāng kě nòng。
犹胜梦中事,记之聊一诵。yóu shèng mèng zhōng shì,jì zhī liáo yī sòng。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。