古诗词

育王寺

高翥

精蓝游历地,景物自情亲。jīng lán yóu lì dì,jǐng wù zì qíng qīn。
鹤引登山客,僧迎礼塔人。hè yǐn dēng shān kè,sēng yíng lǐ tǎ rén。
名花千佛供,乔木万夫身。míng huā qiān fú gōng,qiáo mù wàn fū shēn。
碑刻东坡作,重来为拂尘。bēi kè dōng pō zuò,zhòng lái wèi fú chén。
高翥

高翥

高翥(1170~1241)初名公弼,后改名翥(音同“著”)。字九万,号菊磵(古同“涧”),余姚(今属浙江)人。游荡江湖,布衣终身。是江南诗派中的重要人物,有“江湖游士”之称。高翥少有奇志,不屑举业,以布衣终身。他游荡江湖,专力于诗,画亦极为出名。晚年贫困潦倒,无一椽半亩,在上林湖畔搭了个简陋的草屋,小仅容身,自署“信天巢”。72岁那年,游淮染疾,死于杭州西湖。与湖山长伴,倒是遂了他的心愿。 高翥的作品>>

猜您喜欢

小楼

高翥

小楼终日脱冠巾,白发萧疏不受尘。xiǎo lóu zhōng rì tuō guān jīn,bái fā xiāo shū bù shòu chén。
虽是客身犹足乐,苦无世累未为贫。suī shì kè shēn yóu zú lè,kǔ wú shì lèi wèi wèi pín。
家书远寄凭游子,邸报频看念故人。jiā shū yuǎn jì píng yóu zi,dǐ bào pín kàn niàn gù rén。
自叹此心清似水,为他闲事恼天真。zì tàn cǐ xīn qīng shì shuǐ,wèi tā xián shì nǎo tiān zhēn。

清明日约宋正甫黄行之兄弟为东湖之集

高翥

自在嬉游遍四方,不曾孤负独春光。zì zài xī yóu biàn sì fāng,bù céng gū fù dú chūn guāng。
醉眠芳草衣裳冷,笑嚼名花齿颊香。zuì mián fāng cǎo yī shang lěng,xiào jué míng huā chǐ jiá xiāng。
既是烟霞令久任,岂应风月断来章。jì shì yān xiá lìng jiǔ rèn,qǐ yīng fēng yuè duàn lái zhāng。
故人尚有闲情不,相伴湖边举一觞。gù rén shàng yǒu xián qíng bù,xiāng bàn hú biān jǔ yī shāng。

过方孚若寺丞故庐

高翥

诗境园林万柳闲,四围秋草带愁颜。shī jìng yuán lín wàn liǔ xián,sì wéi qiū cǎo dài chóu yán。
楼台寂寞鼠成穴,岩石崔嵬蚊负山。lóu tái jì mò shǔ chéng xué,yán shí cuī wéi wén fù shān。
三径昔嫌前辈窄,一区今欠此翁闲。sān jìng xī xián qián bèi zhǎi,yī qū jīn qiàn cǐ wēng xián。
客来莫怪匆匆去,万感催人鬓易斑。kè lái mò guài cōng cōng qù,wàn gǎn cuī rén bìn yì bān。

宿囊山寺

高翥

小泊囊山古化城,山林端足擅高名。xiǎo pō náng shān gǔ huà chéng,shān lín duān zú shàn gāo míng。
楼台影外秋风老,钟磬声中夜气清。lóu tái yǐng wài qiū fēng lǎo,zhōng qìng shēng zhōng yè qì qīng。
客子情怀宜淡薄,主人言语亦分明。kè zi qíng huái yí dàn báo,zhǔ rén yán yǔ yì fēn míng。
只应海月堂前境,从此江湖有梦成。zhǐ yīng hǎi yuè táng qián jìng,cóng cǐ jiāng hú yǒu mèng chéng。

潜夫约中途遣诗相送至江山无耗寄诗督之

高翥

望诗十步九回头,目断江山望未休。wàng shī shí bù jiǔ huí tóu,mù duàn jiāng shān wàng wèi xiū。
所幸临行曾举似,仅能记忆可遮羞。suǒ xìng lín xíng céng jǔ shì,jǐn néng jì yì kě zhē xiū。
碧云漏日村村雨,红树吟风叶叶秋。bì yún lòu rì cūn cūn yǔ,hóng shù yín fēng yè yè qiū。
不见夜光生歇处,客身却恨欠迟留。bù jiàn yè guāng shēng xiē chù,kè shēn què hèn qiàn chí liú。

门径

高翥

门径萧然独自居,入无给侍出无车。mén jìng xiāo rán dú zì jū,rù wú gěi shì chū wú chē。
江湖故旧音尘绝,里巷游从酒盏疏。jiāng hú gù jiù yīn chén jué,lǐ xiàng yóu cóng jiǔ zhǎn shū。
豪举已抛三尺剑,神交惟有一床书。háo jǔ yǐ pāo sān chǐ jiàn,shén jiāo wéi yǒu yī chuáng shū。
吾兄白发家空谷,岁晚灯前最忆渠。wú xiōng bái fā jiā kōng gǔ,suì wǎn dēng qián zuì yì qú。

破屋

高翥

破屋三间书五车,一翁醉发老髿髿。pò wū sān jiān shū wǔ chē,yī wēng zuì fā lǎo suō suō。
萧墙甚窄难栽竹,草地虽平不种花。xiāo qiáng shén zhǎi nán zāi zhú,cǎo dì suī píng bù zhǒng huā。
井浅自能供日用,楼高谁怕被云遮。jǐng qiǎn zì néng gōng rì yòng,lóu gāo shuí pà bèi yún zhē。
过门人问何人住,题扇桥西百姓家。guò mén rén wèn hé rén zhù,tí shàn qiáo xī bǎi xìng jiā。

清明日招社友

高翥

面皮如铁鬓如丝,依旧粗豪似向时。miàn pí rú tiě bìn rú sī,yī jiù cū háo shì xiàng shí。
嗜酒更拚三日醉,看花因费一春诗。shì jiǔ gèng pàn sān rì zuì,kàn huā yīn fèi yī chūn shī。
生前富贵谁能必,身后声名我不知。shēng qián fù guì shuí néng bì,shēn hòu shēng míng wǒ bù zhī。
且趁酴醾对醽醁,共来相与一伸眉。qiě chèn tú mí duì líng lù,gòng lái xiāng yǔ yī shēn méi。

感怀二首

高翥

漂泊南州又过年,恰如杜子客鄜川。piāo pō nán zhōu yòu guò nián,qià rú dù zi kè fū chuān。
酒堪度日难为醉,诗怕伤时未可传。jiǔ kān dù rì nán wèi zuì,shī pà shāng shí wèi kě chuán。
店舍无烟兵火后,街坊有月试灯前。diàn shě wú yān bīng huǒ hòu,jiē fāng yǒu yuè shì dēng qián。
荒凉古驿闻吹笛,老泪纵横落枕边。huāng liáng gǔ yì wén chuī dí,lǎo lèi zòng héng luò zhěn biān。

感怀二首

高翥

行遍千山复万山,不应蜀道若为难。xíng biàn qiān shān fù wàn shān,bù yīng shǔ dào ruò wèi nán。
数茎发向殊方白,一寸心从故国丹。shù jīng fā xiàng shū fāng bái,yī cùn xīn cóng gù guó dān。
弓软臂无三斗力,杯深量欠十分宽。gōng ruǎn bì wú sān dòu lì,bēi shēn liàng qiàn shí fēn kuān。
粗豪到了非吾事,只盍家居度岁寒。cū háo dào le fēi wú shì,zhǐ hé jiā jū dù suì hán。

挽陈复斋

高翥

忧世心劳鬓易斑,笑颦还与世相关。yōu shì xīn láo bìn yì bān,xiào pín hái yǔ shì xiāng guān。
秋霜烈日君臣际,和气春风母子闲。qiū shuāng liè rì jūn chén jì,hé qì chūn fēng mǔ zi xián。
学道期传千载统,献言先办一生闲。xué dào qī chuán qiān zài tǒng,xiàn yán xiān bàn yī shēng xián。
堂堂仰止人何在,独有名如不动山。táng táng yǎng zhǐ rén hé zài,dú yǒu míng rú bù dòng shān。

同刘潜夫登乌石山望海有怀方孚若柯东海陈复斋旧游

高翥

念念思归身欲翰,旧题无暇遍寻看。niàn niàn sī guī shēn yù hàn,jiù tí wú xiá biàn xún kàn。
故人尽入黄泉路,远客空登乌石山。gù rén jǐn rù huáng quán lù,yuǎn kè kōng dēng wū shí shān。
休起痴心乘九鲤,莫劳病眼望三韩。xiū qǐ chī xīn chéng jiǔ lǐ,mò láo bìng yǎn wàng sān hán。
神仙未必知吾事,道在何妨两鬓斑。shén xiān wèi bì zhī wú shì,dào zài hé fáng liǎng bìn bān。

山中哭复斋

高翥

封章字少纳忠多,袖疏前陈无柰何。fēng zhāng zì shǎo nà zhōng duō,xiù shū qián chén wú nài hé。
但得中天行日月,不愁平地起风波。dàn dé zhōng tiān xíng rì yuè,bù chóu píng dì qǐ fēng bō。
台官论罪终投笔,山贼闻名亦倒戈。tái guān lùn zuì zhōng tóu bǐ,shān zéi wén míng yì dào gē。
惆怅脊梁如铁硬,天胡忍使閟山河。chóu chàng jí liáng rú tiě yìng,tiān hú rěn shǐ bì shān hé。

怀安王宰索得助

高翥

亭在唐贤好句中,阑干六曲尽春风。tíng zài táng xián hǎo jù zhōng,lán gàn liù qū jǐn chūn fēng。
不知脚下是官府,但见面前如渚宫。bù zhī jiǎo xià shì guān fǔ,dàn jiàn miàn qián rú zhǔ gōng。
江水逢潮音激切,山云因雨思溟蒙。jiāng shuǐ féng cháo yīn jī qiè,shān yún yīn yǔ sī míng méng。
主人雅兴居诗外,花影琴声事事工。zhǔ rén yǎ xīng jū shī wài,huā yǐng qín shēng shì shì gōng。

清明日延平道上

高翥

自从闽峤至延平,试问归涂第几程。zì cóng mǐn jiào zhì yán píng,shì wèn guī tú dì jǐ chéng。
人向烟岚深处出,鸟依云树密边鸣。rén xiàng yān lán shēn chù chū,niǎo yī yún shù mì biān míng。
润沾破屐春泥滑,寒入征衫晓雨晴。rùn zhān pò jī chūn ní huá,hán rù zhēng shān xiǎo yǔ qíng。
多谢山家插杨柳,报侬今日是清明。duō xiè shān jiā chā yáng liǔ,bào nóng jīn rì shì qīng míng。