古诗词

李将

高翥

自小在行伍,得官因用兵。zì xiǎo zài xíng wǔ,dé guān yīn yòng bīng。
筹边头发竖,入阵骨毛轻。chóu biān tóu fā shù,rù zhèn gǔ máo qīng。
战马惜如命,宝刀都有名。zhàn mǎ xī rú mìng,bǎo dāo dōu yǒu míng。
酒酣常骂坐,嫌客话升平。jiǔ hān cháng mà zuò,xián kè huà shēng píng。
高翥

高翥

高翥(1170~1241)初名公弼,后改名翥(音同“著”)。字九万,号菊磵(古同“涧”),余姚(今属浙江)人。游荡江湖,布衣终身。是江南诗派中的重要人物,有“江湖游士”之称。高翥少有奇志,不屑举业,以布衣终身。他游荡江湖,专力于诗,画亦极为出名。晚年贫困潦倒,无一椽半亩,在上林湖畔搭了个简陋的草屋,小仅容身,自署“信天巢”。72岁那年,游淮染疾,死于杭州西湖。与湖山长伴,倒是遂了他的心愿。 高翥的作品>>

猜您喜欢

兄寿弟

高翥

再岁佳辰捧寿卮,今年清梦浙江湄。zài suì jiā chén pěng shòu zhī,jīn nián qīng mèng zhè jiāng méi。
鹡鸰地冷真堪□,鸿雁云飞会有时。jí líng dì lěng zhēn kān,hóng yàn yún fēi huì yǒu shí。
芍药泛杯犹共醉,梅花照座可重期。sháo yào fàn bēi yóu gòng zuì,méi huā zhào zuò kě zhòng qī。
直须千岁州成日,铜狄摩挲世自知。zhí xū qiān suì zhōu chéng rì,tóng dí mó sā shì zì zhī。

题信天巢集

高翥

信天巢小仅容身,中有图书障俗尘。xìn tiān cháo xiǎo jǐn róng shēn,zhōng yǒu tú shū zhàng sú chén。
不与世争闲意气,且随时养老精神。bù yǔ shì zhēng xián yì qì,qiě suí shí yǎng lǎo jīng shén。
破铛安稳齐钟鼎,短褐参差比缙绅。pò dāng ān wěn qí zhōng dǐng,duǎn hè cān chà bǐ jìn shēn。
渴饮三杯饥二饭,主人日用未为贫。kě yǐn sān bēi jī èr fàn,zhǔ rén rì yòng wèi wèi pín。

静对

高翥

静对炉烟一缕霞,谢天成就澹生涯。jìng duì lú yān yī lǚ xiá,xiè tiān chéng jiù dàn shēng yá。
安排瓦砚临章草,收拾瓷瓶插郑花。ān pái wǎ yàn lín zhāng cǎo,shōu shí cí píng chā zhèng huā。
莫问家储无担石,休嫌人事似团沙。mò wèn jiā chǔ wú dān shí,xiū xián rén shì shì tuán shā。
三杯竟醉醒时晚,卧看春云送日斜。sān bēi jìng zuì xǐng shí wǎn,wò kàn chūn yún sòng rì xié。

叹息

高翥

叹息闲身不自如,长年借屋客中居。tàn xī xián shēn bù zì rú,zhǎng nián jiè wū kè zhōng jū。
事多只为人情熟,贫甚还因世法疏。shì duō zhǐ wèi rén qíng shú,pín shén hái yīn shì fǎ shū。
兄弟候归应有梦,交游散去更无书。xiōng dì hòu guī yīng yǒu mèng,jiāo yóu sàn qù gèng wú shū。
攒心万感争催老,白发萧骚欲满梳。zǎn xīn wàn gǎn zhēng cuī lǎo,bái fā xiāo sāo yù mǎn shū。

拜尹和靖先生墓

高翥

和靖祠堂在半村,敬瞻遗像忆师门。hé jìng cí táng zài bàn cūn,jìng zhān yí xiàng yì shī mén。
洛中虽去名犹重,吴下曾来道益尊。luò zhōng suī qù míng yóu zhòng,wú xià céng lái dào yì zūn。
言立岂徒规后学,书存端可识真源。yán lì qǐ tú guī hòu xué,shū cún duān kě shí zhēn yuán。
瓣香再拜公应鉴,自愧传衣忝嫡孙。bàn xiāng zài bài gōng yīng jiàn,zì kuì chuán yī tiǎn dí sūn。

重阳述怀

高翥

年年客里过佳期,时节难逢莫皱眉。nián nián kè lǐ guò jiā qī,shí jié nán féng mò zhòu méi。
酒量且为重九尽,杯行不必再三辞。jiǔ liàng qiě wèi zhòng jiǔ jǐn,bēi xíng bù bì zài sān cí。
登高兴懒诗仍赋,怀古情深泪自垂。dēng gāo xīng lǎn shī réng fù,huái gǔ qíng shēn lèi zì chuí。
纵使西风落乌帽,黄花犹恋鬓边丝。zòng shǐ xī fēng luò wū mào,huáng huā yóu liàn bìn biān sī。

冬日书怀用正甫韵

高翥

惯将双手托虚空,岁事虽穷道不穷。guàn jiāng shuāng shǒu tuō xū kōng,suì shì suī qióng dào bù qióng。
身健不知行路远,心安还与在家同。shēn jiàn bù zhī xíng lù yuǎn,xīn ān hái yǔ zài jiā tóng。
客携酒至一樽绿,兄寄书来三印红。kè xié jiǔ zhì yī zūn lǜ,xiōng jì shū lái sān yìn hóng。
看罢兄书斟客酒,闲愁无事置胸中。kàn bà xiōng shū zhēn kè jiǔ,xián chóu wú shì zhì xiōng zhōng。

题二小姬扇二首

高翥

庆娘颦翠眉,春瘦怯罗衣。qìng niáng pín cuì méi,chūn shòu qiè luó yī。
笑问采花蝶,如何成对飞。xiào wèn cǎi huā dié,rú hé chéng duì fēi。

题二小姬扇二首

高翥

湘湘未识羞,独坐抱箜篌。xiāng xiāng wèi shí xiū,dú zuò bào kōng hóu。
贪学耆婆舞,抬身拜部头。tān xué qí pó wǔ,tái shēn bài bù tóu。

戍妇吟二首

高翥

将身托战争,世事百无情。jiāng shēn tuō zhàn zhēng,shì shì bǎi wú qíng。
相对生离别,浑如落叶轻。xiāng duì shēng lí bié,hún rú luò yè qīng。

戍妇吟二首

高翥

辞家出戍边,北望隔青烟。cí jiā chū shù biān,běi wàng gé qīng yān。
怕作沙场梦,秋宵不敢眠。pà zuò shā chǎng mèng,qiū xiāo bù gǎn mián。

岩桂花

高翥

玉蕊琅玕树,天香知意薰。yù ruǐ láng gān shù,tiān xiāng zhī yì xūn。
露寒清透骨,风定远含芬。lù hán qīng tòu gǔ,fēng dìng yuǎn hán fēn。

送别

高翥

老去情怀怕别离,年来不作送行诗。lǎo qù qíng huái pà bié lí,nián lái bù zuò sòng xíng shī。
人前举似终难信,问着垂杨便可知。rén qián jǔ shì zhōng nán xìn,wèn zhe chuí yáng biàn kě zhī。

春日北山二首

高翥

人缘白石溯清溪,手剥苍苔认旧题。rén yuán bái shí sù qīng xī,shǒu bō cāng tái rèn jiù tí。
春色满山归不去,拆桐花里画眉啼。chūn sè mǎn shān guī bù qù,chāi tóng huā lǐ huà méi tí。

春日北山二首

高翥

插花吹笛两山中,桃李尊前日日同。chā huā chuī dí liǎng shān zhōng,táo lǐ zūn qián rì rì tóng。
待得马头飞絮满,更来沽酒看残红。dài dé mǎ tóu fēi xù mǎn,gèng lái gū jiǔ kàn cán hóng。
142«45678910