古诗词

无锡县春日

高翥

吴楚新岐路,江湖旧散人。wú chǔ xīn qí lù,jiāng hú jiù sàn rén。
放船来古县,沽酒供闲身。fàng chuán lái gǔ xiàn,gū jiǔ gōng xián shēn。
花卸一村雨,鸟啼千树春。huā xiè yī cūn yǔ,niǎo tí qiān shù chūn。
野塘风卷地,无复见芳尘。yě táng fēng juǎn dì,wú fù jiàn fāng chén。
高翥

高翥

高翥(1170~1241)初名公弼,后改名翥(音同“著”)。字九万,号菊磵(古同“涧”),余姚(今属浙江)人。游荡江湖,布衣终身。是江南诗派中的重要人物,有“江湖游士”之称。高翥少有奇志,不屑举业,以布衣终身。他游荡江湖,专力于诗,画亦极为出名。晚年贫困潦倒,无一椽半亩,在上林湖畔搭了个简陋的草屋,小仅容身,自署“信天巢”。72岁那年,游淮染疾,死于杭州西湖。与湖山长伴,倒是遂了他的心愿。 高翥的作品>>

猜您喜欢

赠番阳程克己

高翥

见说番阳有老程,与人怀抱亦分明。jiàn shuō fān yáng yǒu lǎo chéng,yǔ rén huái bào yì fēn míng。
一千里外未识面,二十年间长慕名。yī qiān lǐ wài wèi shí miàn,èr shí nián jiān zhǎng mù míng。
因听酒边谈旧事,便从客里定交情。yīn tīng jiǔ biān tán jiù shì,biàn cóng kè lǐ dìng jiāo qíng。
他时我老君犹健,海内重逢即弟兄。tā shí wǒ lǎo jūn yóu jiàn,hǎi nèi zhòng féng jí dì xiōng。

灵岩寺

高翥

天柱峰高逼太清,灵岩端足擅高名。tiān zhù fēng gāo bī tài qīng,líng yán duān zú shàn gāo míng。
人间有石皆奴仆,天下无山可弟兄。rén jiān yǒu shí jiē nú pū,tiān xià wú shān kě dì xiōng。
樵径雪深多虎迹,清溪风暖尽猿声。qiáo jìng xuě shēn duō hǔ jì,qīng xī fēng nuǎn jǐn yuán shēng。
客身元是山林种,见此如何不动情。kè shēn yuán shì shān lín zhǒng,jiàn cǐ rú hé bù dòng qíng。

秋夜

高翥

小屏相对两眉攒,长夜迢迢不肯残。xiǎo píng xiāng duì liǎng méi zǎn,zhǎng yè tiáo tiáo bù kěn cán。
鼠向镫前窥坐卧,人从梦里说悲欢。shǔ xiàng dèng qián kuī zuò wò,rén cóng mèng lǐ shuō bēi huān。
故山无计行秋晚,客路从谁守岁寒。gù shān wú jì xíng qiū wǎn,kè lù cóng shuí shǒu suì hán。
留得浊醪相慰藉,酒肠犹喜十分宽。liú dé zhuó láo xiāng wèi jí,jiǔ cháng yóu xǐ shí fēn kuān。

寄王仲彝仲彝留三衢久不归省因以箴之

高翥

别君三见雁南飞,梦里相逢觉又非。bié jūn sān jiàn yàn nán fēi,mèng lǐ xiāng féng jué yòu fēi。
书去不知何日到,人来先问几时归。shū qù bù zhī hé rì dào,rén lái xiān wèn jǐ shí guī。
正堪镫火亲书卷,莫遣尘埃染客衣。zhèng kān dèng huǒ qīn shū juǎn,mò qiǎn chén āi rǎn kè yī。
二老倚门知已久,交情于此亦依依。èr lǎo yǐ mén zhī yǐ jiǔ,jiāo qíng yú cǐ yì yī yī。

拜林和靖墓

高翥

玉函香骨老云根,占断孤山水月村。yù hán xiāng gǔ lǎo yún gēn,zhàn duàn gū shān shuǐ yuè cūn。
荐菊泉清涵竹影,种梅地冷带苔痕。jiàn jú quán qīng hán zhú yǐng,zhǒng méi dì lěng dài tái hén。
生前已自全名节,身后从谁问子孙。shēng qián yǐ zì quán míng jié,shēn hòu cóng shuí wèn zi sūn。
惟是年年寒食日,游人来与酹清尊。wéi shì nián nián hán shí rì,yóu rén lái yǔ lèi qīng zūn。

多景楼

高翥

一带青山欲尽头,精蓝深处着危楼。yī dài qīng shān yù jǐn tóu,jīng lán shēn chù zhe wēi lóu。
下无馀地容车马,上有重檐接斗牛。xià wú yú dì róng chē mǎ,shàng yǒu zhòng yán jiē dòu niú。
鸦落野田长趁晚,雁沉烟渚最宜秋。yā luò yě tián zhǎng chèn wǎn,yàn chén yān zhǔ zuì yí qiū。
江南好景从来少,北望空多故国愁。jiāng nán hǎo jǐng cóng lái shǎo,běi wàng kōng duō gù guó chóu。

赏心亭

高翥

江亭如倚钓鱼矶,面面云檐势欲飞。jiāng tíng rú yǐ diào yú jī,miàn miàn yún yán shì yù fēi。
西望汀洲依白鹭,东连巷陌接乌衣。xī wàng tīng zhōu yī bái lù,dōng lián xiàng mò jiē wū yī。
六朝更代人何在,千古兴亡事总非。liù cháo gèng dài rén hé zài,qiān gǔ xīng wáng shì zǒng fēi。
客子独怜风景好,倚阑长是欲忘归。kè zi dú lián fēng jǐng hǎo,yǐ lán zhǎng shì yù wàng guī。

夜过马当山

高翥

独载诗书趁野航,自怜漂泊度时光。dú zài shī shū chèn yě háng,zì lián piāo pō dù shí guāng。
残年准拟登牛首,连夜匆忙过马当。cán nián zhǔn nǐ dēng niú shǒu,lián yè cōng máng guò mǎ dāng。
古庙荒寒江浸影,断崖凄惨石凝霜。gǔ miào huāng hán jiāng jìn yǐng,duàn yá qī cǎn shí níng shuāng。
壮怀未分甘衰老,回首长淮恨更长。zhuàng huái wèi fēn gān shuāi lǎo,huí shǒu zhǎng huái hèn gèng zhǎng。

挽章朋举

高翥

相逢便拜十年兄,自此交游得尽情。xiāng féng biàn bài shí nián xiōng,zì cǐ jiāo yóu dé jǐn qíng。
草纸抄书传遁甲,竹筒沽酒命添丁。cǎo zhǐ chāo shū chuán dùn jiǎ,zhú tǒng gū jiǔ mìng tiān dīng。
他时结屋期来往,今日登门隔死生。tā shí jié wū qī lái wǎng,jīn rì dēng mén gé sǐ shēng。
从此苕溪明月夜,小舟不复为君停。cóng cǐ sháo xī míng yuè yè,xiǎo zhōu bù fù wèi jūn tíng。

雨中

高翥

霍地春归唤不应,客中容易鬓星星。huò dì chūn guī huàn bù yīng,kè zhōng róng yì bìn xīng xīng。
漫山风雨樱桃紫,绕屋烟云薜荔青。màn shān fēng yǔ yīng táo zǐ,rào wū yān yún bì lì qīng。
姑恶恨谁能自苦,子规催客厌人听。gū è hèn shuí néng zì kǔ,zi guī cuī kè yàn rén tīng。
闭门独坐难抛酒,生怕离愁到短屏。bì mén dú zuò nán pāo jiǔ,shēng pà lí chóu dào duǎn píng。

拜李谪仙墓

高翥

萧萧高冢占云根,故老相传太白坟。xiāo xiāo gāo zhǒng zhàn yún gēn,gù lǎo xiāng chuán tài bái fén。
白骨定随风月冷,青山长共姓名存。bái gǔ dìng suí fēng yuè lěng,qīng shān zhǎng gòng xìng míng cún。
平生出处犹如见,一死浮沉异所闻。píng shēng chū chù yóu rú jiàn,yī sǐ fú chén yì suǒ wén。
客子开元书记后,故来浇酒些清魂。kè zi kāi yuán shū jì hòu,gù lái jiāo jiǔ xiē qīng hún。

舍侄来

高翥

自从清晓至黄昏,闲坐闲眠深闭门。zì cóng qīng xiǎo zhì huáng hūn,xián zuò xián mián shēn bì mén。
犹子雨中来息担,老夫镫下起开樽。yóu zi yǔ zhōng lái xī dān,lǎo fū dèng xià qǐ kāi zūn。
故山坟墓何人守,旧宅园亭几处存。gù shān fén mù hé rén shǒu,jiù zhái yuán tíng jǐ chù cún。
问答恍然如隔世,若非沉醉定消魂。wèn dá huǎng rán rú gé shì,ruò fēi chén zuì dìng xiāo hún。

丁卯冬送方岩

高翥

忠言历历未曾行,尽载图书出帝城。zhōng yán lì lì wèi céng xíng,jǐn zài tú shū chū dì chéng。
馀子但知才可忌,先生当以去为荣。yú zi dàn zhī cái kě jì,xiān shēng dāng yǐ qù wèi róng。
门阑竹石关心久,部曲溪山照眼明。mén lán zhú shí guān xīn jiǔ,bù qū xī shān zhào yǎn míng。
长啸归欤莫怊怅,浙江风定自潮平。zhǎng xiào guī yú mò chāo chàng,zhè jiāng fēng dìng zì cháo píng。

春夜

高翥

小窗兀兀守更残,案上诗书亦懒观。xiǎo chuāng wù wù shǒu gèng cán,àn shàng shī shū yì lǎn guān。
频剪烛花听夜雨,尽垂帘影隔春寒。pín jiǎn zhú huā tīng yè yǔ,jǐn chuí lián yǐng gé chūn hán。
破除梦幻从头了,安置身心向下看。pò chú mèng huàn cóng tóu le,ān zhì shēn xīn xiàng xià kàn。
老子静中消日月,全然不似客长安。lǎo zi jìng zhōng xiāo rì yuè,quán rán bù shì kè zhǎng ān。

杨花

高翥

万缕千丝拂水滨,尽催飞絮送残春。wàn lǚ qiān sī fú shuǐ bīn,jǐn cuī fēi xù sòng cán chūn。
风前轻薄佳人命,天外飘零宕子身。fēng qián qīng báo jiā rén mìng,tiān wài piāo líng dàng zi shēn。
绕路铺时成素毯,就泥沾处衬芳尘。rào lù pù shí chéng sù tǎn,jiù ní zhān chù chèn fāng chén。
江头雨过遗踪尽,留得柔条折赠人。jiāng tóu yǔ guò yí zōng jǐn,liú dé róu tiáo zhé zèng rén。
1421234567»