古诗词

出曹川

林逋

诗怀动叹嗟,驴立帽阴斜。shī huái dòng tàn jiē,lǘ lì mào yīn xié。
雨泺生新碱,茅丛夹旧槎。yǔ luò shēng xīn jiǎn,máo cóng jiā jiù chá。
午烟昏独店,冈路透谁家。wǔ yān hūn dú diàn,gāng lù tòu shuí jiā。
几日江南兴,扁舟泊岸沙。jǐ rì jiāng nán xīng,biǎn zhōu pō àn shā。
林逋

林逋

林逋(967一1028)字君复,汉族,浙江大里黄贤村人(一说杭州钱塘)。幼时刻苦好学,通晓经史百家。书载性孤高自好,喜恬淡,勿趋荣利。长大后,曾漫游江淮间,后隐居杭州西湖,结庐孤山。常驾小舟遍游西湖诸寺庙,与高僧诗友相往还。每逢客至,叫门童子纵鹤放飞,林逋见鹤必棹舟归来。作诗随就随弃,从不留存。1028年(天圣六年)卒。其侄林彰(朝散大夫)、林彬(盈州令)同至杭州,治丧尽礼。宋仁宗赐谥“和靖先生”。 林逋的作品>>

猜您喜欢

留题李休山

林逋

俗口喧喧利与名,到君风品即难凭。sú kǒu xuān xuān lì yǔ míng,dào jūn fēng pǐn jí nán píng。
曾将五老关秋梦,只爱南薰是正声。céng jiāng wǔ lǎo guān qiū mèng,zhǐ ài nán xūn shì zhèng shēng。
鸟恋药棚长独立,树欺诗壁半旁生。niǎo liàn yào péng zhǎng dú lì,shù qī shī bì bàn páng shēng。
公车便不能徵出,搔首吾皇负圣明。gōng chē biàn bù néng zhēng chū,sāo shǒu wú huáng fù shèng míng。

园庐

林逋

柴关寒井对萧辰,自爱栖迟近古人。chái guān hán jǐng duì xiāo chén,zì ài qī chí jìn gǔ rén。
闲草遍庭终胜俗,好书堆案转甘贫。xián cǎo biàn tíng zhōng shèng sú,hǎo shū duī àn zhuǎn gān pín。
桥边野水通渔路,篱外青山见寺邻。qiáo biān yě shuǐ tōng yú lù,lí wài qīng shān jiàn sì lín。
懒为躬耕咏梁甫,吾生已是太平民。lǎn wèi gōng gēng yǒng liáng fǔ,wú shēng yǐ shì tài píng mín。

安福县途中作

林逋

诗景纷拿且按鞭,坏桥危磴已鸣泉。shī jǐng fēn ná qiě àn biān,huài qiáo wēi dèng yǐ míng quán。
云根道店多沽酒,山崦人家亦种田。yún gēn dào diàn duō gū jiǔ,shān yān rén jiā yì zhǒng tián。
谷鸟惊啼冲宿雨,野梅愁绝闭寒烟。gǔ niǎo jīng tí chōng sù yǔ,yě méi chóu jué bì hán yān。
玉梁阁皂堪行遍,回得临江即上船。yù liáng gé zào kān xíng biàn,huí dé lín jiāng jí shàng chuán。

雪三首

林逋

瓦沟如粉叠楼腰,高会谁能解酒貂。wǎ gōu rú fěn dié lóu yāo,gāo huì shuí néng jiě jiǔ diāo。
清夹晓林初落索,冷和春雨转飘萧。qīng jiā xiǎo lín chū luò suǒ,lěng hé chūn yǔ zhuǎn piāo xiāo。
堪怜雀避来闲地,最爱僧冲过短桥。kān lián què bì lái xián dì,zuì ài sēng chōng guò duǎn qiáo。
独有闭关孤隐者,一轩贫病在颜瓢。dú yǒu bì guān gū yǐn zhě,yī xuān pín bìng zài yán piáo。

雪三首

林逋

湿飘乾堕著溪林,阵猛花尖聚砌阴。shī piāo qián duò zhù xī lín,zhèn měng huā jiān jù qì yīn。
晓沫平随茶箸薄,冻痕全共药锄深。xiǎo mò píng suí chá zhù báo,dòng hén quán gòng yào chú shēn。
慵多只好披诗看,狂甚无如叩几吟。yōng duō zhǐ hǎo pī shī kàn,kuáng shén wú rú kòu jǐ yín。
更想天山两三骑,臂鹰拳蹬簇骎骎。gèng xiǎng tiān shān liǎng sān qí,bì yīng quán dēng cù qīn qīn。

雪三首

林逋

皓然窗户晓来新,画轴碑厅绝点尘。hào rán chuāng hù xiǎo lái xīn,huà zhóu bēi tīng jué diǎn chén。
洛下高眠应有道,山阴清兴更无人。luò xià gāo mián yīng yǒu dào,shān yīn qīng xīng gèng wú rén。
寒连水石鸣渔墅,猛共松篁压寺邻。hán lián shuǐ shí míng yú shù,měng gòng sōng huáng yā sì lín。
酒渴已醒时味薄,独援诗笔得天真。jiǔ kě yǐ xǐng shí wèi báo,dú yuán shī bǐ dé tiān zhēn。

秋怀

林逋

惠连初拟赋秋怀,病束慵缠几未谐。huì lián chū nǐ fù qiū huái,bìng shù yōng chán jǐ wèi xié。
湿叶堕丹明晚堑,破云拖粉露晴崖。shī yè duò dān míng wǎn qiàn,pò yún tuō fěn lù qíng yá。
先甘衰落归双鬓,已觉清凉入百骸。xiān gān shuāi luò guī shuāng bìn,yǐ jué qīng liáng rù bǎi hái。
试枕离骚校闲品,竹烟杉籁满萧斋。shì zhěn lí sāo xiào xián pǐn,zhú yān shān lài mǎn xiāo zhāi。

山园小梅二首(其二)

林逋

剪绡零碎点酥干,向背稀稠画亦难。jiǎn xiāo líng suì diǎn sū gàn,xiàng bèi xī chóu huà yì nán。
日薄从甘春至晚,霜深应怯夜来寒。rì báo cóng gān chūn zhì wǎn,shuāng shēn yīng qiè yè lái hán。
澄鲜只共邻僧惜,冷落犹嫌俗客看。chéng xiān zhǐ gòng lín sēng xī,lěng luò yóu xián sú kè kàn。
忆著江南旧行路,酒旗斜拂堕吟鞍。yì zhù jiāng nán jiù xíng lù,jiǔ qí xié fú duò yín ān。

又咏小梅

林逋

数年闲作园林主,未有新诗到小梅。shù nián xián zuò yuán lín zhǔ,wèi yǒu xīn shī dào xiǎo méi。
摘索又开三两朵,团栾空绕百千回。zhāi suǒ yòu kāi sān liǎng duǒ,tuán luán kōng rào bǎi qiān huí。
荒邻独映山初尽,晚景相禁雪欲来。huāng lín dú yìng shān chū jǐn,wǎn jǐng xiāng jìn xuě yù lái。
寄语清香少愁结,为君吟罢一衔杯。jì yǔ qīng xiāng shǎo chóu jié,wèi jūn yín bà yī xián bēi。

梅花

林逋

吟怀长恨负芳时,为见梅花辄入诗。yín huái zhǎng hèn fù fāng shí,wèi jiàn méi huā zhé rù shī。
雪后园林才半树,水边篱落忽横枝。xuě hòu yuán lín cái bàn shù,shuǐ biān lí luò hū héng zhī。
人怜红艳多应俗,天与清香似有私。rén lián hóng yàn duō yīng sú,tiān yǔ qīng xiāng shì yǒu sī。
堪笑胡雏亦风味,解将声调角中吹。kān xiào hú chú yì fēng wèi,jiě jiāng shēng diào jiǎo zhōng chuī。

梅花

林逋

几回山脚又江头,绕著孤芳看不休。jǐ huí shān jiǎo yòu jiāng tóu,rào zhù gū fāng kàn bù xiū。
一味清新无我爱,十分孤静与伊愁。yī wèi qīng xīn wú wǒ ài,shí fēn gū jìng yǔ yī chóu。
任教月老须微见,却为春寒得少留。rèn jiào yuè lǎo xū wēi jiàn,què wèi chūn hán dé shǎo liú。
终共公言数来者,海棠端的免包羞。zhōng gòng gōng yán shù lái zhě,hǎi táng duān de miǎn bāo xiū。

梅花

林逋

小园烟景正凄迷,阵阵寒香压麝脐。xiǎo yuán yān jǐng zhèng qī mí,zhèn zhèn hán xiāng yā shè qí。
湖水倒窥疏影动,屋檐斜入一枝低。hú shuǐ dào kuī shū yǐng dòng,wū yán xié rù yī zhī dī。
画工空向闲时看,诗客休徵故事题。huà gōng kōng xiàng xián shí kàn,shī kè xiū zhēng gù shì tí。
惭愧黄鹂与蝴蝶,只知春色在桃溪。cán kuì huáng lí yǔ hú dié,zhǐ zhī chūn sè zài táo xī。

杏花

林逋

蓓蕾枝梢血点干,粉红腮颊露春寒。bèi lěi zhī shāo xuè diǎn gàn,fěn hóng sāi jiá lù chūn hán。
不禁烟雨轻欺着,只好亭台爱惜看。bù jìn yān yǔ qīng qī zhe,zhǐ hǎo tíng tái ài xī kàn。
隈柳旁桃斜欲坠,等莺期蝶猛成团。wēi liǔ páng táo xié yù zhuì,děng yīng qī dié měng chéng tuán。
京师巷陌新晴后,卖得风流更一端。jīng shī xiàng mò xīn qíng hòu,mài dé fēng liú gèng yī duān。

桃花

林逋

柳坠梅飘半月初,小园孤榭更庭除。liǔ zhuì méi piāo bàn yuè chū,xiǎo yuán gū xiè gèng tíng chú。
任应雨杏情无别,最与烟篁分不疏。rèn yīng yǔ xìng qíng wú bié,zuì yǔ yān huáng fēn bù shū。
比并合饶皮博士,形相偏属薛尚书。bǐ bìng hé ráo pí bó shì,xíng xiāng piān shǔ xuē shàng shū。
薄红深茜尖尖叶,亦有愁肠未负渠。báo hóng shēn qiàn jiān jiān yè,yì yǒu chóu cháng wèi fù qú。

山舍小轩有石竹二丛鬨

林逋

麝香眠后露檀匀,绣在罗衣色未真。shè xiāng mián hòu lù tán yún,xiù zài luó yī sè wèi zhēn。
斜倚细丛如有恨,冷摇疏朵欲生春。xié yǐ xì cóng rú yǒu hèn,lěng yáo shū duǒ yù shēng chūn。
阶前红药推词客,篱下黄花重古人。jiē qián hóng yào tuī cí kè,lí xià huáng huā zhòng gǔ rén。
今日含毫与题品,可怜殊不愧清新。jīn rì hán háo yǔ tí pǐn,kě lián shū bù kuì qīng xīn。