古诗词

深居杂兴六首

林逋

隐居松籁细铮然,何独微之重碧鲜。yǐn jū sōng lài xì zhēng rán,hé dú wēi zhī zhòng bì xiān。
已被远峰擎??,更禁初月吐娟娟。yǐ bèi yuǎn fēng qíng sǒng sǒng,gèng jìn chū yuè tǔ juān juān。
门庭静极霖苔露,篱援凉生袅菊烟。mén tíng jìng jí lín tái lù,lí yuán liáng shēng niǎo jú yān。
中有病夫披白搭,瘦行清坐咏遗篇。zhōng yǒu bìng fū pī bái dā,shòu xíng qīng zuò yǒng yí piān。
林逋

林逋

林逋(967一1028)字君复,汉族,浙江大里黄贤村人(一说杭州钱塘)。幼时刻苦好学,通晓经史百家。书载性孤高自好,喜恬淡,勿趋荣利。长大后,曾漫游江淮间,后隐居杭州西湖,结庐孤山。常驾小舟遍游西湖诸寺庙,与高僧诗友相往还。每逢客至,叫门童子纵鹤放飞,林逋见鹤必棹舟归来。作诗随就随弃,从不留存。1028年(天圣六年)卒。其侄林彰(朝散大夫)、林彬(盈州令)同至杭州,治丧尽礼。宋仁宗赐谥“和靖先生”。 林逋的作品>>

猜您喜欢

送丁秀才归四明

林逋

有似东浮沧海君,乘槎泛泛逐归云。yǒu shì dōng fú cāng hǎi jūn,chéng chá fàn fàn zhú guī yún。
蛟绡市得能为寄,拟写清真隐秘文。jiāo xiāo shì dé néng wèi jì,nǐ xiě qīng zhēn yǐn mì wén。

送谢氏昆仲归闽中

林逋

清邵才高云与机,林间文会忽相违。qīng shào cái gāo yún yǔ jī,lín jiān wén huì hū xiāng wéi。
南中草木正黄落,或羡冥鸿两两飞。nán zhōng cǎo mù zhèng huáng luò,huò xiàn míng hóng liǎng liǎng fēi。

送遂

林逋

贝叶松枝想暂闲,半囊乘兴几时还。bèi yè sōng zhī xiǎng zàn xián,bàn náng chéng xīng jǐ shí hái。
船窗月上沧洲远,应有诗题忆旧山。chuán chuāng yuè shàng cāng zhōu yuǎn,yīng yǒu shī tí yì jiù shān。

送遵式

林逋

杯渡当过白鹭滩,石城春气尚微寒。bēi dù dāng guò bái lù tān,shí chéng chūn qì shàng wēi hán。
公台谒罢如乘兴,试访南朝事迹看。gōng tái yè bà rú chéng xīng,shì fǎng nán cháo shì jì kàn。

送遵式

林逋

高牙熊轼隐铃斋,棠树阴浓长绿苔。gāo yá xióng shì yǐn líng zhāi,táng shù yīn nóng zhǎng lǜ tái。
丞相望尊宾谒少,清言应喜道人来。chéng xiāng wàng zūn bīn yè shǎo,qīng yán yīng xǐ dào rén lái。

送遵式

林逋

天竺孱颜暂掩扉,讲香浮穗上行衣。tiān zhú càn yán zàn yǎn fēi,jiǎng xiāng fú suì shàng xíng yī。
白猿声里生公石,莫遣移文怨晚归。bái yuán shēng lǐ shēng gōng shí,mò qiǎn yí wén yuàn wǎn guī。

送善中师归四明

林逋

四明山水别多时,老病心闲事事违。sì míng shān shuǐ bié duō shí,lǎo bìng xīn xián shì shì wéi。
梦想西湖古兰若,又和秋色送僧归。mèng xiǎng xī hú gǔ lán ruò,yòu hé qiū sè sòng sēng guī。

送人游金山

林逋

水烟霜树矗层峦,点破江心一簇寒。shuǐ yān shuāng shù chù céng luán,diǎn pò jiāng xīn yī cù hán。
见说天多剩得月,为予间上上方看。jiàn shuō tiān duō shèng dé yuè,wèi yǔ jiān shàng shàng fāng kàn。

送然上人南还

林逋

囊携琴谱与诗稿,寄卧船窗一榻深。náng xié qín pǔ yǔ shī gǎo,jì wò chuán chuāng yī tà shēn。
莫向云中认江树,等闲惊起故园心。mò xiàng yún zhōng rèn jiāng shù,děng xián jīng qǐ gù yuán xīn。

送人之

林逋

侧身南望但依依,片席乘风去似飞。cè shēn nán wàng dàn yī yī,piàn xí chéng fēng qù shì fēi。
莫谓苍梧在天末,帝乡看逐白云归。mò wèi cāng wú zài tiān mò,dì xiāng kàn zhú bái yún guī。

送有交师辇下

林逋

滤罗闲佩氎巾轻,秋籁随身指去程。lǜ luó xián pèi dié jīn qīng,qiū lài suí shēn zhǐ qù chéng。
辇下大僚多好事,退朝谁著道衣迎。niǎn xià dà liáo duō hǎo shì,tuì cháo shuí zhù dào yī yíng。

送大方师归金陵

林逋

渺渺江天白鸟飞,石城秋色送僧归。miǎo miǎo jiāng tiān bái niǎo fēi,shí chéng qiū sè sòng sēng guī。
长干古寺经行了,为到清凉看翠微。zhǎng gàn gǔ sì jīng xíng le,wèi dào qīng liáng kàn cuì wēi。

监郡吴殿丞惠以笔墨建茶各吟一绝谢之笔

林逋

犀利锋铓敌五兵,梦中青镂未为灵。xī lì fēng máng dí wǔ bīng,mèng zhōng qīng lòu wèi wèi líng。
空山日午南窗暖,拟写黄庭内景经。kōng shān rì wǔ nán chuāng nuǎn,nǐ xiě huáng tíng nèi jǐng jīng。

监郡吴殿丞惠以笔墨建茶各吟一绝谢之墨

林逋

青晕时磨半砚云,更将书帖拂秋尘。qīng yūn shí mó bàn yàn yún,gèng jiāng shū tiē fú qiū chén。
衰羸自顾空多感,不是临池苦学人。shuāi léi zì gù kōng duō gǎn,bù shì lín chí kǔ xué rén。

监郡吴殿丞惠以笔墨建茶各吟一绝谢之茶

林逋

石辗轻飞瑟瑟尘,乳花烹出建溪春。shí niǎn qīng fēi sè sè chén,rǔ huā pēng chū jiàn xī chūn。
世间绝品人难识,闲对茶经忆古人。shì jiān jué pǐn rén nán shí,xián duì chá jīng yì gǔ rén。