古诗词

杂兴四首

林逋

短褐萧萧顶幅巾,拥书才罢即颦呻。duǎn hè xiāo xiāo dǐng fú jīn,yōng shū cái bà jí pín shēn。
耕樵可似居山者,饮馔长如病酒人。gēng qiáo kě shì jū shān zhě,yǐn zhuàn zhǎng rú bìng jiǔ rén。
闭户不无慵答客,焚香除是静朝贞。bì hù bù wú yōng dá kè,fén xiāng chú shì jìng cháo zhēn。
前贤风概聊希拟,一刺偏多井大春。qián xián fēng gài liáo xī nǐ,yī cì piān duō jǐng dà chūn。
林逋

林逋

林逋(967一1028)字君复,汉族,浙江大里黄贤村人(一说杭州钱塘)。幼时刻苦好学,通晓经史百家。书载性孤高自好,喜恬淡,勿趋荣利。长大后,曾漫游江淮间,后隐居杭州西湖,结庐孤山。常驾小舟遍游西湖诸寺庙,与高僧诗友相往还。每逢客至,叫门童子纵鹤放飞,林逋见鹤必棹舟归来。作诗随就随弃,从不留存。1028年(天圣六年)卒。其侄林彰(朝散大夫)、林彬(盈州令)同至杭州,治丧尽礼。宋仁宗赐谥“和靖先生”。 林逋的作品>>

猜您喜欢

送陈纵之无为军

林逋

淮天时节少春寒,几蒂梅花雪欲残。huái tiān shí jié shǎo chūn hán,jǐ dì méi huā xuě yù cán。
水次军城囊剑入,雨馀村坞镫驴看。shuǐ cì jūn chéng náng jiàn rù,yǔ yú cūn wù dèng lǘ kàn。
名缘未出知谁异,道为深穷却自难。míng yuán wèi chū zhī shuí yì,dào wèi shēn qióng què zì nán。
第一京师早西入,庙廊题字可无韩。dì yī jīng shī zǎo xī rù,miào láng tí zì kě wú hán。

送文光师游天台

林逋

天姥山深摇锡杖,野芳春翠共葳蕤。tiān lǎo shān shēn yáo xī zhàng,yě fāng chūn cuì gòng wēi ruí。
松门过水无重数,石壁看霞到尽时。sōng mén guò shuǐ wú zhòng shù,shí bì kàn xiá dào jǐn shí。
闲避鸟啼应作观,忽闻人迹自留诗。xián bì niǎo tí yīng zuò guān,hū wén rén jì zì liú shī。
秦中河朔尝游览,莫恨此方行脚迟。qín zhōng hé shuò cháng yóu lǎn,mò hèn cǐ fāng xíng jiǎo chí。

赠胡明府

林逋

一琴牢落倚松窗,孤澹天君得趣长。yī qín láo luò yǐ sōng chuāng,gū dàn tiān jūn dé qù zhǎng。
谒庙有时封县版,坐衙终日著公裳。yè miào yǒu shí fēng xiàn bǎn,zuò yá zhōng rì zhù gōng shang。
为收牌印教村仆,偶检图书见古方。wèi shōu pái yìn jiào cūn pū,ǒu jiǎn tú shū jiàn gǔ fāng。
微足税粮人更静,却支吟策立秋廊。wēi zú shuì liáng rén gèng jìng,què zhī yín cè lì qiū láng。

赠当涂朱仲敏

林逋

甚与时流道不同,南朝台阁是家风。shén yǔ shí liú dào bù tóng,nán cháo tái gé shì jiā fēng。
高闲几格图书畔,冷澹门庭树石中。gāo xián jǐ gé tú shū pàn,lěng dàn mén tíng shù shí zhōng。
因寄诗牌寻胜景,拟投文卷数名公。yīn jì shī pái xún shèng jǐng,nǐ tóu wén juǎn shù míng gōng。
荣登显达他年后,应笑冥冥弋者鸿。róng dēng xiǎn dá tā nián hòu,yīng xiào míng míng yì zhě hóng。

舒城僧舍呈赠李仲宣文学

林逋

竹深淮寺雪萧骚,一壁寒灯伴寂寥。zhú shēn huái sì xuě xiāo sāo,yī bì hán dēng bàn jì liáo。
瘦尽骨毛终騕袅,蚀来锋刃转豪曹。shòu jǐn gǔ máo zhōng yǎo niǎo,shí lái fēng rèn zhuǎn háo cáo。
宦情冷落诗中见,谈态轩昂酒后高。huàn qíng lěng luò shī zhōng jiàn,tán tài xuān áng jiǔ hòu gāo。
莫为无辜惜才术,圣明求治正焦劳。mò wèi wú gū xī cái shù,shèng míng qiú zhì zhèng jiāo láo。

赠钱唐邑长高秘校

林逋

几万人家山水中,为官古雅少人同。jǐ wàn rén jiā shān shuǐ zhōng,wèi guān gǔ yǎ shǎo rén tóng。
疏帘衙退卷花轴,曲槛客来凭竹风。shū lián yá tuì juǎn huā zhóu,qū kǎn kè lái píng zhú fēng。
唯道簿书多傍俗,自怜琴酒未妨公。wéi dào bù shū duō bàng sú,zì lián qín jiǔ wèi fáng gōng。
等闲呵出郭门近,轻棹绕湖寻佛宫。děng xián hē chū guō mén jìn,qīng zhào rào hú xún fú gōng。

喜皎然

林逋

金锡锵然款蠹关,云膏浓渚对跳峦。jīn xī qiāng rán kuǎn dù guān,yún gāo nóng zhǔ duì tiào luán。
清如霜月三五夕,瘦似烟篁一两竿。qīng rú shuāng yuè sān wǔ xī,shòu shì yān huáng yī liǎng gān。
旧社久抛魂梦破,近诗才举骨毛寒。jiù shè jiǔ pāo hún mèng pò,jìn shī cái jǔ gǔ máo hán。
池轩夜静且留宿,往往自将秋籁弹。chí xuān yè jìng qiě liú sù,wǎng wǎng zì jiāng qiū lài dàn。

寄解州李学士

林逋

解梁贤守古难同,张盖垂鞭自士风。jiě liáng xián shǒu gǔ nán tóng,zhāng gài chuí biān zì shì fēng。
馆职久衔疏旧地,郡符重剖枉名公。guǎn zhí jiǔ xián shū jiù dì,jùn fú zhòng pōu wǎng míng gōng。
印厅孤坐琴尊外,铃阁清谈易老中。yìn tīng gū zuò qín zūn wài,líng gé qīng tán yì lǎo zhōng。
闻演丝纶徵诏近,相如文学动天聪。wén yǎn sī lún zhēng zhào jìn,xiāng rú wén xué dòng tiān cōng。

寄薛学士

林逋

飞徵偶未下天衢,古郡宽闲且寄居。fēi zhēng ǒu wèi xià tiān qú,gǔ jùn kuān xián qiě jì jū。
曾许布衣通一刺,每留蔬食看群书。céng xǔ bù yī tōng yī cì,měi liú shū shí kàn qún shū。
高斋已想闲丹灶,清梦谁同话直庐。gāo zhāi yǐ xiǎng xián dān zào,qīng mèng shuí tóng huà zhí lú。
江外敢知无别计,只携琴鹤听新除。jiāng wài gǎn zhī wú bié jì,zhǐ xié qín hè tīng xīn chú。

寄傅霖

林逋

葛蔓烟枯束六经,高廉浑与昔贤停。gé màn yān kū shù liù jīng,gāo lián hún yǔ xī xián tíng。
黄牙稚子跨牛犊,白眼山人识剑形。huáng yá zhì zi kuà niú dú,bái yǎn shān rén shí jiàn xíng。
寒睡草旁林酒壮,晓思河曲雨槎腥。hán shuì cǎo páng lín jiǔ zhuàng,xiǎo sī hé qū yǔ chá xīng。
传闻曾说平生事,不要清朝梦武丁。chuán wén céng shuō píng shēng shì,bù yào qīng cháo mèng wǔ dīng。

寄岑迪

林逋

久辜才术向吾朝,公罪应该洗雪条。jiǔ gū cái shù xiàng wú cháo,gōng zuì yīng gāi xǐ xuě tiáo。
佐邑旧曾居府寺,转官新合入京僚。zuǒ yì jiù céng jū fǔ sì,zhuǎn guān xīn hé rù jīng liáo。
门庭冷落闲中住,僮仆生疏贱价招。mén tíng lěng luò xián zhōng zhù,tóng pū shēng shū jiàn jià zhāo。
别后交游定相忆,酒灯棋雨几清宵。bié hòu jiāo yóu dìng xiāng yì,jiǔ dēng qí yǔ jǐ qīng xiāo。

寄耏门梁进士

林逋

退隐无山进乏媒,杜门芳草与苍苔。tuì yǐn wú shān jìn fá méi,dù mén fāng cǎo yǔ cāng tái。
贫为吾道应关命,达似他途亦是才。pín wèi wú dào yīng guān mìng,dá shì tā tú yì shì cái。
人静合寻衙北寺,野凉还上郭西台。rén jìng hé xún yá běi sì,yě liáng hái shàng guō xī tái。
江干昨夜情多少,风雨吹灯一梦回。jiāng gàn zuó yè qíng duō shǎo,fēng yǔ chuī dēng yī mèng huí。

曹州寄任独复

林逋

交结文章尽世惊,城中幽隐更无营。jiāo jié wén zhāng jǐn shì jīng,chéng zhōng yōu yǐn gèng wú yíng。
敢将古道为吾事,耻对常流语子名。gǎn jiāng gǔ dào wèi wú shì,chǐ duì cháng liú yǔ zi míng。
秋思病弹曾独听,太玄闲写待谁评。qiū sī bìng dàn céng dú tīng,tài xuán xián xiě dài shuí píng。
清朝故实蒲轮在,合为高贤下帝京。qīng cháo gù shí pú lún zài,hé wèi gāo xián xià dì jīng。

山中寄招叶秀才

林逋

夜鹤晓猿时复闻,寥寥长似耿离群。yè hè xiǎo yuán shí fù wén,liáo liáo zhǎng shì gěng lí qún。
月中未要恨丹桂,岭上且来看白云。yuè zhōng wèi yào hèn dān guì,lǐng shàng qiě lái kàn bái yún。
棋子不妨临水著,诗题兼好共僧分。qí zi bù fáng lín shuǐ zhù,shī tí jiān hǎo gòng sēng fēn。
新忧他日荣名后,难得幽栖事静君。xīn yōu tā rì róng míng hòu,nán dé yōu qī shì jìng jūn。

寄宣城宗言侄

林逋

春水涵波绿渺弥,江南芳草又离离。chūn shuǐ hán bō lǜ miǎo mí,jiāng nán fāng cǎo yòu lí lí。
谢家元住青山郭,郤氏近攀丹桂枝。xiè jiā yuán zhù qīng shān guō,xì shì jìn pān dān guì zhī。
衣下香囊非尔好,床头诗卷愧吾痴。yī xià xiāng náng fēi ěr hǎo,chuáng tóu shī juǎn kuì wú chī。
中林独处仍多病,早晚能来慰所思。zhōng lín dú chù réng duō bìng,zǎo wǎn néng lái wèi suǒ sī。