古诗词

西梁山下泊船怀别润州杲上人

林逋

画图行李是随缘,立别江头雨霁天。huà tú xíng lǐ shì suí yuán,lì bié jiāng tóu yǔ jì tiān。
铁瓮独归三月寺,铜瓶轻挂两潮船。tiě wèng dú guī sān yuè sì,tóng píng qīng guà liǎng cháo chuán。
吟焚篆籀香初竭,老拥云霞衲已穿。yín fén zhuàn zhòu xiāng chū jié,lǎo yōng yún xiá nà yǐ chuān。
昨夜西梁山下月,为师怀想几凄然。zuó yè xī liáng shān xià yuè,wèi shī huái xiǎng jǐ qī rán。
林逋

林逋

林逋(967一1028)字君复,汉族,浙江大里黄贤村人(一说杭州钱塘)。幼时刻苦好学,通晓经史百家。书载性孤高自好,喜恬淡,勿趋荣利。长大后,曾漫游江淮间,后隐居杭州西湖,结庐孤山。常驾小舟遍游西湖诸寺庙,与高僧诗友相往还。每逢客至,叫门童子纵鹤放飞,林逋见鹤必棹舟归来。作诗随就随弃,从不留存。1028年(天圣六年)卒。其侄林彰(朝散大夫)、林彬(盈州令)同至杭州,治丧尽礼。宋仁宗赐谥“和靖先生”。 林逋的作品>>

猜您喜欢

林逋

本无高亮似阳城,但爱松风入耳声。běn wú gāo liàng shì yáng chéng,dàn ài sōng fēng rù ěr shēng。
五亩自开林下隐,一尊聊敌世间名。wǔ mǔ zì kāi lín xià yǐn,yī zūn liáo dí shì jiān míng。
交谈不远樵农客,弄翰慵夸子墨卿。jiāo tán bù yuǎn qiáo nóng kè,nòng hàn yōng kuā zi mò qīng。
异日青冥肯回顾,夫君门族旧和羹。yì rì qīng míng kěn huí gù,fū jūn mén zú jiù hé gēng。

寿阳城南写望怀历阳故友

林逋

楚山重叠矗淮濆,堪与王维立画勋。chǔ shān zhòng dié chù huái fén,kān yǔ wáng wéi lì huà xūn。
白鸟一行天在水,绿芜千阵野平云。bái niǎo yī xíng tiān zài shuǐ,lǜ wú qiān zhèn yě píng yún。
孤崖拂阁晴光见,极浦渔舟晓未分。gū yá fú gé qíng guāng jiàn,jí pǔ yú zhōu xiǎo wèi fēn。
吟罢骚然略回首,历阳诗社久离群。yín bà sāo rán lüè huí shǒu,lì yáng shī shè jiǔ lí qún。

玉梁峡口怀朱严从事之官岭外两夕舟次

林逋

苍莽江湾尽入深,数家村坞在山阴。cāng mǎng jiāng wān jǐn rù shēn,shù jiā cūn wù zài shān yīn。
烟横落木寒初静,水带微阳晚未沉。yān héng luò mù hán chū jìng,shuǐ dài wēi yáng wǎn wèi chén。
极览定非他辈事,不来终负此生心。jí lǎn dìng fēi tā bèi shì,bù lái zhōng fù cǐ shēng xīn。
鲈鱼斫鲙松醪酒,曾属诗人两日吟。lú yú zhuó kuài sōng láo jiǔ,céng shǔ shī rén liǎng rì yín。

春日怀历阳后园游兼寄宣城天使

林逋

昔年行乐伴王孙,事尽清狂是后园。xī nián xíng lè bàn wáng sūn,shì jǐn qīng kuáng shì hòu yuán。
一榻竹风横懒架,半轩花月到顽盆。yī tà zhú fēng héng lǎn jià,bàn xuān huā yuè dào wán pén。
佳人暗引莺言语,芳草闲迷蝶梦魂。jiā rén àn yǐn yīng yán yǔ,fāng cǎo xián mí dié mèng hún。
今日凄凉旧春色,可堪烟雨近黄昏。jīn rì qī liáng jiù chūn sè,kě kān yān yǔ jìn huáng hūn。

招思齐上人

林逋

两枪未试泠泠水,五鬣长闲淅淅风。liǎng qiāng wèi shì líng líng shuǐ,wǔ liè zhǎng xián xī xī fēng。
清会几时搔首后,病怀无复曲肱中。qīng huì jǐ shí sāo shǒu hòu,bìng huái wú fù qū gōng zhōng。
寒云片段浮重巘,白鸟横斜入远空。hán yún piàn duàn fú zhòng yǎn,bái niǎo héng xié rù yuǎn kōng。
一帙逍遥不能解,牛头焚尽待支公。yī zhì xiāo yáo bù néng jiě,niú tóu fén jǐn dài zhī gōng。

闻灵皎师自信州归越以诗招之

林逋

天师苍翠横金锡,地藏清凉掩竹扉。tiān shī cāng cuì héng jīn xī,dì cáng qīng liáng yǎn zhú fēi。
千里白云随野步,一湖明月上秋衣。qiān lǐ bái yún suí yě bù,yī hú míng yuè shàng qiū yī。
诗寻静语应无极,琴弄寒声转入微。shī xún jìng yǔ yīng wú jí,qín nòng hán shēng zhuǎn rù wēi。
我亦孤山有泉石,肯来松下共忘机。wǒ yì gū shān yǒu quán shí,kěn lái sōng xià gòng wàng jī。

复赓前韵且以陋居幽胜

林逋

画共药材悬屋壁,琴兼茶具入船扉。huà gòng yào cái xuán wū bì,qín jiān chá jù rù chuán fēi。
秋花挹露如红粉,水鸟冲烟湿翠衣。qiū huā yì lù rú hóng fěn,shuǐ niǎo chōng yān shī cuì yī。
石磴背穿林寺近,竹烟横点海山微。shí dèng bèi chuān lín sì jìn,zhú yān héng diǎn hǎi shān wēi。
百千幽胜无人见,说向吾师是泄机。bǎi qiān yōu shèng wú rén jiàn,shuō xiàng wú shī shì xiè jī。

诗招南阳秀才

林逋

莫因公荐偶失意,便拟飘蓬作旅人。mò yīn gōng jiàn ǒu shī yì,biàn nǐ piāo péng zuò lǚ rén。
志壮任存题柱事,病多争向倚门亲。zhì zhuàng rèn cún tí zhù shì,bìng duō zhēng xiàng yǐ mén qīn。
危堤柳色休伤别,上苑杏花长自春。wēi dī liǔ sè xiū shāng bié,shàng yuàn xìng huā zhǎng zì chūn。
况有西湖好山水,归来且濯锦衣尘。kuàng yǒu xī hú hǎo shān shuǐ,guī lái qiě zhuó jǐn yī chén。

谢马程先

林逋

数幅丹霞夹白云,封题何事寄幽人。shù fú dān xiá jiā bái yún,fēng tí hé shì jì yōu rén。
亏君视草禁中客,乞我浣花溪上春。kuī jūn shì cǎo jìn zhōng kè,qǐ wǒ huàn huā xī shàng chūn。
且与巾箱为玩好,更无篇什写清新。qiě yǔ jīn xiāng wèi wán hǎo,gèng wú piān shén xiě qīng xīn。
我来卧病还多感,一笔蛛丝满砚尘。wǒ lái wò bìng hái duō gǎn,yī bǐ zhū sī mǎn yàn chén。

读王黄州诗集

林逋

坐吟行看对清秋,懒架仍移近枕头。zuò yín xíng kàn duì qīng qiū,lǎn jià réng yí jìn zhěn tóu。
放达有唐惟白傅,纵横吾宋是黄州。fàng dá yǒu táng wéi bái fù,zòng héng wú sòng shì huáng zhōu。
左迁商岭题无数,三入承明兴未休。zuǒ qiān shāng lǐng tí wú shù,sān rù chéng míng xīng wèi xiū。
红药紫薇千一古,又添杨子伴牢愁。hóng yào zǐ wēi qiān yī gǔ,yòu tiān yáng zi bàn láo chóu。

读种先生丁密谏诗

林逋

旧草闲看即自卑,圣朝空道苦于诗。jiù cǎo xián kàn jí zì bēi,shèng cháo kōng dào kǔ yú shī。
高才眩望如明逸,新句无因似谓之。gāo cái xuàn wàng rú míng yì,xīn jù wú yīn shì wèi zhī。
淮甸月华攲枕静,秣陵春色按鞭迟。huái diān yuè huá qī zhěn jìng,mò líng chūn sè àn biān chí。
邯郸独步西施笑,落得星星两鬓丝。hán dān dú bù xī shī xiào,luò dé xīng xīng liǎng bìn sī。

喜侄宥及第

林逋

新榜传闻事可惊,单平于尔一何荣。xīn bǎng chuán wén shì kě jīng,dān píng yú ěr yī hé róng。
玉阶已忝登高第,金口仍教改旧名。yù jiē yǐ tiǎn dēng gāo dì,jīn kǒu réng jiào gǎi jiù míng。
闻喜宴游秋色雅,慈恩题记墨行清。wén xǐ yàn yóu qiū sè yǎ,cí ēn tí jì mò xíng qīng。
岩扉掩罢无他意,但爇灵芜感盛明。yán fēi yǎn bà wú tā yì,dàn ruò líng wú gǎn shèng míng。

伤白积殿丞

林逋

吏散门墙转寂然,疏狂投分向生前。lì sàn mén qiáng zhuǎn jì rán,shū kuáng tóu fēn xiàng shēng qián。
苦无名位高今世,空有文章出古贤。kǔ wú míng wèi gāo jīn shì,kōng yǒu wén zhāng chū gǔ xián。
遗传得谁修阙下,孤坟应祇客江边。yí chuán dé shuí xiū quē xià,gū fén yīng qí kè jiāng biān。
池阳渺渺堪垂睫,奠罢秋枝一叫蝉。chí yáng miǎo miǎo kān chuí jié,diàn bà qiū zhī yī jiào chán。

伤朱寺丞

林逋

妻女飘零五岭头,为君南望涕横流。qī nǚ piāo líng wǔ lǐng tóu,wèi jūn nán wàng tì héng liú。
浮荣暂得衣朱绂,远宦寻闻丧白州。fú róng zàn dé yī zhū fú,yuǎn huàn xún wén sàng bái zhōu。
天与声名还自折,瘴侵编什有谁收。tiān yǔ shēng míng hái zì zhé,zhàng qīn biān shén yǒu shuí shōu。
朝中交旧知多少,应惜无儿似邓攸。cháo zhōng jiāo jiù zhī duō shǎo,yīng xī wú ér shì dèng yōu。

吊薛公孟

林逋

未第身魂殁帝京,东还长欠奠幽灵。wèi dì shēn hún mò dì jīng,dōng hái zhǎng qiàn diàn yōu líng。
遗文尽合编家传,高行谁堪撰墓铭。yí wén jǐn hé biān jiā chuán,gāo xíng shuí kān zhuàn mù míng。
谈柄寂寥尘久暗,墨池荒废草空青。tán bǐng jì liáo chén jiǔ àn,mò chí huāng fèi cǎo kōng qīng。
三招不见山巾湿,拟画轩昂太白星。sān zhāo bù jiàn shān jīn shī,nǐ huà xuān áng tài bái xīng。