古诗词

入峡

苏轼

自昔怀幽赏,今兹得纵探。zì xī huái yōu shǎng,jīn zī dé zòng tàn。
长江连楚蜀,万派泻东南。zhǎng jiāng lián chǔ shǔ,wàn pài xiè dōng nán。
合水来如电,黔波绿似蓝。hé shuǐ lái rú diàn,qián bō lǜ shì lán。
馀流细不数,远势竞相参。yú liú xì bù shù,yuǎn shì jìng xiāng cān。
入峡初无路,连山忽似龛。rù xiá chū wú lù,lián shān hū shì kān。
萦纡收浩渺,蹙缩作渊潭。yíng yū shōu hào miǎo,cù suō zuò yuān tán。
风过如呼吸,云生似吐含。fēng guò rú hū xī,yún shēng shì tǔ hán。
坠崖鸣窣窣,垂蔓绿毵毵。zhuì yá míng sū sū,chuí màn lǜ sān sān。
冷翠多崖竹,孤生有石楠。lěng cuì duō yá zhú,gū shēng yǒu shí nán。
飞泉飘乱雪,怪石走惊骖。fēi quán piāo luàn xuě,guài shí zǒu jīng cān。
绝涧知深浅,樵童忽两三。jué jiàn zhī shēn qiǎn,qiáo tóng hū liǎng sān。
人烟偶逢郭,沙岸可乘篮。rén yān ǒu féng guō,shā àn kě chéng lán。
野戍荒州县,邦君古子男。yě shù huāng zhōu xiàn,bāng jūn gǔ zi nán。
放衙鸣晚鼓,留客荐霜柑。fàng yá míng wǎn gǔ,liú kè jiàn shuāng gān。
闻道黄精草,丛生绿玉篸。wén dào huáng jīng cǎo,cóng shēng lǜ yù cǎn。
尽应充食饮,不见有彭、聃。jǐn yīng chōng shí yǐn,bù jiàn yǒu péng dān。
气候冬犹暖,星河夜半涵。qì hòu dōng yóu nuǎn,xīng hé yè bàn hán。
遗民悲昶、衍,旧俗接鱼蚕。yí mín bēi chǎng yǎn,jiù sú jiē yú cán。
板屋漫无瓦,岩居窄似庵。bǎn wū màn wú wǎ,yán jū zhǎi shì ān。
伐薪常冒险,得米不盈甔。fá xīn cháng mào xiǎn,dé mǐ bù yíng dān。
叹息生何陋,劬劳不自惭。tàn xī shēng hé lòu,qú láo bù zì cán。
叶舟轻远溯,大浪固尝谙。yè zhōu qīng yuǎn sù,dà làng gù cháng ān。
矍铄空相视,呕哑莫与谈。jué shuò kōng xiāng shì,ǒu yǎ mò yǔ tán。
蛮荒安可住,幽邃信难媅。mán huāng ān kě zhù,yōu suì xìn nán dān。
独爱孤栖鹘,高超百尺岚。dú ài gū qī gǔ,gāo chāo bǎi chǐ lán。
横飞应自得,远扬似无贪。héng fēi yīng zì dé,yuǎn yáng shì wú tān。
振翮游霄汉,无心顾雀䳺。zhèn hé yóu xiāo hàn,wú xīn gù què yàn。
尘劳世方病,局促我何堪。chén láo shì fāng bìng,jú cù wǒ hé kān。
尽解林泉好,多为富贵酣。jǐn jiě lín quán hǎo,duō wèi fù guì hān。
试看飞鸟乐,高遁此心甘。shì kàn fēi niǎo lè,gāo dùn cǐ xīn gān。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

和陶读《山海经》,并引

苏轼

子政洵奇逸,妙算穷阴阳。zi zhèng xún qí yì,miào suàn qióng yīn yáng。
淮南枕中诀,养鍊岁月长。huái nán zhěn zhōng jué,yǎng liàn suì yuè zhǎng。
岂伊臭浊中,争此顷刻光。qǐ yī chòu zhuó zhōng,zhēng cǐ qǐng kè guāng。
安知青藜火,丈人非中黄。ān zhī qīng lí huǒ,zhàng rén fēi zhōng huáng。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

乱离弃弱女,破冢割恩怜。luàn lí qì ruò nǚ,pò zhǒng gē ēn lián。
宁知效龟息,三岁号穷山。níng zhī xiào guī xī,sān suì hào qióng shān。
长生定可学,当信仲弓言。zhǎng shēng dìng kě xué,dāng xìn zhòng gōng yán。
支床竟不死,抱一无穷年。zhī chuáng jìng bù sǐ,bào yī wú qióng nián。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

二山在咫尺,灵药非草木。èr shān zài zhǐ chǐ,líng yào fēi cǎo mù。
玄芝生太元,黄精出长谷。xuán zhī shēng tài yuán,huáng jīng chū zhǎng gǔ。
仙都浩如海,岂不供一浴。xiān dōu hào rú hǎi,qǐ bù gōng yī yù。
何当从山火,束缊分寸烛。hé dāng cóng shān huǒ,shù yūn fēn cùn zhú。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

蜀士李八百,穴居吴山阴。shǔ shì lǐ bā bǎi,xué jū wú shān yīn。
默坐但形语,从者纷如林。mò zuò dàn xíng yǔ,cóng zhě fēn rú lín。
其后有李宽,鸡鹄非同音。qí hòu yǒu lǐ kuān,jī gǔ fēi tóng yīn。
口耳固多伪,识真要在心。kǒu ěr gù duō wěi,shí zhēn yào zài xīn。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

黄花冒甘谷,灵根固深长。huáng huā mào gān gǔ,líng gēn gù shēn zhǎng。
廖井窖丹砂,红泉涌寻常。liào jǐng jiào dān shā,hóng quán yǒng xún cháng。
二女戏口鼻,松膏以为粮。èr nǚ xì kǒu bí,sōng gāo yǐ wèi liáng。
闻此不能寐,起坐夜未央。wén cǐ bù néng mèi,qǐ zuò yè wèi yāng。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

谈道鄙俗儒,远自太史走。tán dào bǐ sú rú,yuǎn zì tài shǐ zǒu。
仲尼实不死,于圣亦何负。zhòng ní shí bù sǐ,yú shèng yì hé fù。
紫文出吴宫,丹雀本无有。zǐ wén chū wú gōng,dān què běn wú yǒu。
辽哉广桑君,独显三季后。liáo zāi guǎng sāng jūn,dú xiǎn sān jì hòu。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

金丹不可成,安期渺云海。jīn dān bù kě chéng,ān qī miǎo yún hǎi。
谁谓黄门妻,至道乃近在。shuí wèi huáng mén qī,zhì dào nǎi jìn zài。
尸解竟不传,化去空馀悔。shī jiě jìng bù chuán,huà qù kōng yú huǐ。
丹成亦安用,御气本无待。dān chéng yì ān yòng,yù qì běn wú dài。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

郑君故多方,元翁所亲指。zhèng jūn gù duō fāng,yuán wēng suǒ qīn zhǐ。
奇文二百篇,了未出生死。qí wén èr bǎi piān,le wèi chū shēng sǐ。
素书在黄石,岂敢辞跪履。sù shū zài huáng shí,qǐ gǎn cí guì lǚ。
万法等成坏,金丹差可恃。wàn fǎ děng chéng huài,jīn dān chà kě shì。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

古强本庸妄,蔡诞亦夸士。gǔ qiáng běn yōng wàng,cài dàn yì kuā shì。
曼都斥仙人,谒帝轻举止。màn dōu chì xiān rén,yè dì qīng jǔ zhǐ。
学道未有得,自欺谁不尔。xué dào wèi yǒu dé,zì qī shuí bù ěr。
稚川亦隘人,疏录此庸子。zhì chuān yì ài rén,shū lù cǐ yōng zi。

和陶读《山海经》,并引

苏轼

东坡信畸人,涉世真散材。dōng pō xìn jī rén,shè shì zhēn sàn cái。
仇池有归路,罗浮岂徒来。chóu chí yǒu guī lù,luó fú qǐ tú lái。
践蛇及茹蛊,心空了无猜。jiàn shé jí rú gǔ,xīn kōng le wú cāi。
携手葛与陶,归哉复归哉。xié shǒu gé yǔ táo,guī zāi fù guī zāi。

闻正辅表兄将至,以诗迎之

苏轼

生逢尧舜仁,得作岭海游。shēng féng yáo shùn rén,dé zuò lǐng hǎi yóu。
虽怀跫然喜,岂免跕堕忧。suī huái qióng rán xǐ,qǐ miǎn diǎn duò yōu。
暮雨侵重膇,晓烟腾郁攸。mù yǔ qīn zhòng zhuì,xiǎo yān téng yù yōu。
朝盘见蜜唧,夜枕闻鸺鹠。cháo pán jiàn mì jī,yè zhěn wén xiū liú。
几欲烹郁屈,固尝馔钩辀。jǐ yù pēng yù qū,gù cháng zhuàn gōu zhōu。
舌音渐獠变,面汗尝骍羞。shé yīn jiàn liáo biàn,miàn hàn cháng xīng xiū。
赖我存黄庭,有时仍丹丘。lài wǒ cún huáng tíng,yǒu shí réng dān qiū。
目听不任耳,踵息殆废喉。mù tīng bù rèn ěr,zhǒng xī dài fèi hóu。
稍欣素月夜,遂度黄茅秋。shāo xīn sù yuè yè,suì dù huáng máo qiū。
我兄清庙器,持节瘴海头。wǒ xiōng qīng miào qì,chí jié zhàng hǎi tóu。
萧然三家步,横此万斛舟。xiāo rán sān jiā bù,héng cǐ wàn hú zhōu。
人言得汉吏,天遣活楚囚。rén yán dé hàn lì,tiān qiǎn huó chǔ qiú。
惠然再过我,乐哉十日留。huì rán zài guò wǒ,lè zāi shí rì liú。
但恨参语贤,忽潜九原幽。dàn hèn cān yǔ xián,hū qián jiǔ yuán yōu。
万里倘同归,两鳏当对耰。wàn lǐ tǎng tóng guī,liǎng guān dāng duì yōu。
强歌非真达,何必师庄周。qiáng gē fēi zhēn dá,hé bì shī zhuāng zhōu。

和陶贫士七首,并引

苏轼

长庚与残月,耿耿如相依。zhǎng gēng yǔ cán yuè,gěng gěng rú xiāng yī。
以我旦暮心,惜此须臾晖。yǐ wǒ dàn mù xīn,xī cǐ xū yú huī。
青天无今古,谁知织乌飞。qīng tiān wú jīn gǔ,shuí zhī zhī wū fēi。
我欲作九原,独与渊明归。wǒ yù zuò jiǔ yuán,dú yǔ yuān míng guī。
俗子不自悼,顾忧斯人饥。sú zi bù zì dào,gù yōu sī rén jī。
堂堂谁有此,千驷良可悲。táng táng shuí yǒu cǐ,qiān sì liáng kě bēi。

和陶贫士七首,并引

苏轼

夷、齐耻周粟,高歌诵虞轩。yí qí chǐ zhōu sù,gāo gē sòng yú xuān。
产、禄彼何人,能致绮与园。chǎn lù bǐ hé rén,néng zhì qǐ yǔ yuán。
古来避世士,死灰或馀烟。gǔ lái bì shì shì,sǐ huī huò yú yān。
末路益可羞,朱墨手自研。mò lù yì kě xiū,zhū mò shǒu zì yán。
渊明初亦仕,弦歌本诚言。yuān míng chū yì shì,xián gē běn chéng yán。
不乐乃径归,视世羞独贤。bù lè nǎi jìng guī,shì shì xiū dú xián。

和陶贫士七首,并引

苏轼

谁谓渊明贫,尚有一素琴。shuí wèi yuān míng pín,shàng yǒu yī sù qín。
心闲手自适,寄此无穷音。xīn xián shǒu zì shì,jì cǐ wú qióng yīn。
佳辰爱重九,芳菊起自寻。jiā chén ài zhòng jiǔ,fāng jú qǐ zì xún。
疏巾叹虚漉,尘爵笑空斟。shū jīn tàn xū lù,chén jué xiào kōng zhēn。
忽饷二万钱,颜生良足钦。hū xiǎng èr wàn qián,yán shēng liáng zú qīn。
急送酒家保,勿违故人心。jí sòng jiǔ jiā bǎo,wù wéi gù rén xīn。

和陶贫士七首,并引

苏轼

人皆有耳目,夫子旷与娄。rén jiē yǒu ěr mù,fū zi kuàng yǔ lóu。
弱毫写万象,水镜无停酬。ruò háo xiě wàn xiàng,shuǐ jìng wú tíng chóu。
闲居惜重九,感此岁月周。xián jū xī zhòng jiǔ,gǎn cǐ suì yuè zhōu。
端如孔北海,只有樽空忧。duān rú kǒng běi hǎi,zhǐ yǒu zūn kōng yōu。
二子不并世,高风两无俦。èr zi bù bìng shì,gāo fēng liǎng wú chóu。
我后五百年,清梦未易求。wǒ hòu wǔ bǎi nián,qīng mèng wèi yì qiú。