古诗词

次韵子由除日见寄

苏轼

薄宦驱我西,远别不容惜。báo huàn qū wǒ xī,yuǎn bié bù róng xī。
方愁后会远,未暇忧岁夕。fāng chóu hòu huì yuǎn,wèi xiá yōu suì xī。
强欢虽有酒,冷酌不成席。qiáng huān suī yǒu jiǔ,lěng zhuó bù chéng xí。
秦烹惟羊羹,陇馔有熊腊。qín pēng wéi yáng gēng,lǒng zhuàn yǒu xióng là。
念为儿童岁,屈指已成昔。niàn wèi ér tóng suì,qū zhǐ yǐ chéng xī。
往事今何追,忽若箭已释。wǎng shì jīn hé zhuī,hū ruò jiàn yǐ shì。
感时嗟事变,所得不偿失。gǎn shí jiē shì biàn,suǒ dé bù cháng shī。
府卒来驱傩,矍铄惊远客。fǔ zú lái qū nuó,jué shuò jīng yuǎn kè。
愁来岂有魔,烦汝为攘磔。chóu lái qǐ yǒu mó,fán rǔ wèi rǎng zhé。
寒梅与冻杏,嫩萼初似麦。hán méi yǔ dòng xìng,nèn è chū shì mài。
攀条为惆怅,玉蕊何时折。pān tiáo wèi chóu chàng,yù ruǐ hé shí zhé。
不忧春艳晚,行见弃夏覈。bù yōu chūn yàn wǎn,xíng jiàn qì xià hé。
人生行乐耳,安用声名籍。rén shēng xíng lè ěr,ān yòng shēng míng jí。
胡为独多感,不见膏自炙。hú wèi dú duō gǎn,bù jiàn gāo zì zhì。
诗来苦相宽,子意远可射。shī lái kǔ xiāng kuān,zi yì yuǎn kě shè。
依依见其面,疑子在咫尺。yī yī jiàn qí miàn,yí zi zài zhǐ chǐ。
兄今虽小官,幸忝佐方伯。xiōng jīn suī xiǎo guān,xìng tiǎn zuǒ fāng bó。
北池近所凿,中有汧水碧。běi chí jìn suǒ záo,zhōng yǒu qiān shuǐ bì。
临池饮美酒,尚可消永日。lín chí yǐn měi jiǔ,shàng kě xiāo yǒng rì。
但恐诗力弱,斗健未免馘。dàn kǒng shī lì ruò,dòu jiàn wèi miǎn guó。
诗成十日到,谁谓千里隔。shī chéng shí rì dào,shuí wèi qiān lǐ gé。
一月寄一篇,忧愁何足掷。yī yuè jì yī piān,yōu chóu hé zú zhì。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

南乡子·集句

苏轼

怅望送春杯,渐老逢春能几回。chàng wàng sòng chūn bēi,jiàn lǎo féng chūn néng jǐ huí。
花满楚城愁远别,伤怀,何况清丝急管催。huā mǎn chǔ chéng chóu yuǎn bié,shāng huái,hé kuàng qīng sī jí guǎn cuī。
吟断望乡台,万里归心独上来。yín duàn wàng xiāng tái,wàn lǐ guī xīn dú shàng lái。
景物登临闲始见,徘徊,一寸相思一寸灰。jǐng wù dēng lín xián shǐ jiàn,pái huái,yī cùn xiāng sī yī cùn huī。

南乡子·集句

苏轼

何处倚阑干,弦管高楼月正圆。hé chù yǐ lán gàn,xián guǎn gāo lóu yuè zhèng yuán。
胡蝶梦中家万里,依然,老去愁来强自宽。hú dié mèng zhōng jiā wàn lǐ,yī rán,lǎo qù chóu lái qiáng zì kuān。
明镜借红颜,须著人间比梦间。míng jìng jiè hóng yán,xū zhù rén jiān bǐ mèng jiān。
蜡烛半笼金翡翠,更阑,绣被焚香独自眠。là zhú bàn lóng jīn fěi cuì,gèng lán,xiù bèi fén xiāng dú zì mián。

菩萨蛮·城隅静女何人见

苏轼

城隅静女何人见,先生日夜歌彤管。chéng yú jìng nǚ hé rén jiàn,xiān shēng rì yè gē tóng guǎn。
谁识蔡姬贤,江南顾彦先。shuí shí cài jī xián,jiāng nán gù yàn xiān。
先生那久困,汤沐须名郡。xiān shēng nà jiǔ kùn,tāng mù xū míng jùn。
惟有谢夫人,从来是拟伦。wéi yǒu xiè fū rén,cóng lái shì nǐ lún。

浣溪沙·傅粉郎君又粉奴

苏轼

傅粉郎君又粉奴,莫教施粉与施朱。fù fěn láng jūn yòu fěn nú,mò jiào shī fěn yǔ shī zhū。
自然冰玉照香酥。zì rán bīng yù zhào xiāng sū。
有客能为《神女赋》,凭君送与雪儿书。yǒu kè néng wèi shén nǚ fù,píng jūn sòng yǔ xuě ér shū。
梦魂东去觅桑榆。mèng hún dōng qù mì sāng yú。

浣溪沙·道字娇讹语未成

苏轼

道字娇讹语未成,未应春阁梦多情。dào zì jiāo é yǔ wèi chéng,wèi yīng chūn gé mèng duō qíng。
朝来何事绿鬟倾。cháo lái hé shì lǜ huán qīng。
彩索身轻长趁燕,红窗睡重不闻莺。cǎi suǒ shēn qīng zhǎng chèn yàn,hóng chuāng shuì zhòng bù wén yīng。
困人天气近清明。kùn rén tiān qì jìn qīng míng。

浣溪沙·春情

苏轼

桃李溪边驻画轮,鹧鸪声里倒清樽。táo lǐ xī biān zhù huà lún,zhè gū shēng lǐ dào qīng zūn。
夕阳虽好近黄昏。xī yáng suī hǎo jìn huáng hūn。
香在衣裳妆在臂,水连芳草月连云。xiāng zài yī shang zhuāng zài bì,shuǐ lián fāng cǎo yuè lián yún。
几时归去不销魂。jǐ shí guī qù bù xiāo hún。

浣溪沙·徐邈能中酒圣贤

苏轼

徐邈能中酒圣贤,刘伶席地幕青天。xú miǎo néng zhōng jiǔ shèng xián,liú líng xí dì mù qīng tiān。
潘郎白璧为谁连。pān láng bái bì wèi shuí lián。
无可奈何新白发,不如归去旧青山。wú kě nài hé xīn bái fā,bù rú guī qù jiù qīng shān。
恨无人借买山钱。hèn wú rén jiè mǎi shān qián。

浣溪沙·画隼横江喜再游

苏轼

画隼横江喜再游,老鱼跳槛识清讴。huà sǔn héng jiāng xǐ zài yóu,lǎo yú tiào kǎn shí qīng ōu。
流年未肯付东流。liú nián wèi kěn fù dōng liú。
黄菊篱边无怅望,白云乡里有温柔。huáng jú lí biān wú chàng wàng,bái yún xiāng lǐ yǒu wēn róu。
挽回霜鬓莫教休。wǎn huí shuāng bìn mò jiào xiū。

浣溪沙·新秋

苏轼

风卷珠帘自上钩,萧萧乱叶报新秋。fēng juǎn zhū lián zì shàng gōu,xiāo xiāo luàn yè bào xīn qiū。
独携纤手上高楼。dú xié xiān shǒu shàng gāo lóu。
缺月向人舒窈窕,三星当户照绸缪。quē yuè xiàng rén shū yǎo tiǎo,sān xīng dāng hù zhào chóu móu。
香生雾縠见纤柔。xiāng shēng wù hú jiàn xiān róu。

浣溪沙·方响

苏轼

花满银塘水漫流。huā mǎn yín táng shuǐ màn liú。
犀槌玉板奏《凉州》。xī chuí yù bǎn zòu liáng zhōu。
顺风环佩过秦楼。shùn fēng huán pèi guò qín lóu。
远汉碧云轻漠漠,今宵人在鹊桥头。yuǎn hàn bì yún qīng mò mò,jīn xiāo rén zài què qiáo tóu。
一声敲彻绛河秋。yī shēng qiāo chè jiàng hé qiū。

南歌子·暮春

苏轼

紫陌寻春去,红尘拂面来。zǐ mò xún chūn qù,hóng chén fú miàn lái。
无人不道看花回。wú rén bù dào kàn huā huí。
惟见石榴新蕊、一枝开。wéi jiàn shí liú xīn ruǐ yī zhī kāi。
冰簟堆云髻,金尊滟玉醅。bīng diàn duī yún jì,jīn zūn yàn yù pēi。
绿阴青子莫相催,留取红巾千点、照池台。lǜ yīn qīng zi mò xiāng cuī,liú qǔ hóng jīn qiān diǎn zhào chí tái。

南歌子·寸恨谁云短

苏轼

寸恨谁云短,绵绵岂易裁。cùn hèn shuí yún duǎn,mián mián qǐ yì cái。
半年眉绿未曾开。bàn nián méi lǜ wèi céng kāi。
明月好风闲处、是人猜。míng yuè hǎo fēng xián chù shì rén cāi。
春雨消残冻,温风到冷灰。chūn yǔ xiāo cán dòng,wēn fēng dào lěng huī。
尊前一曲为谁哉。zūn qián yī qū wèi shuí zāi。
留取曲终一拍、待君来。liú qǔ qū zhōng yī pāi dài jūn lái。

减字木兰花·晓来风细

苏轼

晓来风细,不会鹊声来报喜。xiǎo lái fēng xì,bù huì què shēng lái bào xǐ。
却羡寒梅,先觉春风一夜来。què xiàn hán méi,xiān jué chūn fēng yī yè lái。
香笺一纸,写尽回纹机上意。xiāng jiān yī zhǐ,xiě jǐn huí wén jī shàng yì。
欲卷重开,读遍千回与万回。yù juǎn zhòng kāi,dú biàn qiān huí yǔ wàn huí。

减字木兰花·赠小鬟琵琶

苏轼

琵琶绝艺,年纪都来才一二。pí pá jué yì,nián jì dōu lái cái yī èr。
试抹幺弦,未解将心指下传。shì mǒ yāo xián,wèi jiě jiāng xīn zhǐ xià chuán。
主人嗔小,拟向樽前拚醉倒。zhǔ rén chēn xiǎo,nǐ xiàng zūn qián pàn zuì dào。
已属君家,更与从容等待些。yǐ shǔ jūn jiā,gèng yǔ cóng róng děng dài xiē。

减字木兰花·雪

苏轼

云容皓白,破晓玉英纷似织。yún róng hào bái,pò xiǎo yù yīng fēn shì zhī。
风力无端,教学杨花更耐寒。fēng lì wú duān,jiào xué yáng huā gèng nài hán。
相如未老,梁苑犹能陪俊少。xiāng rú wèi lǎo,liáng yuàn yóu néng péi jùn shǎo。
莫惹闲愁,且折江梅上小楼。mò rě xián chóu,qiě zhé jiāng méi shàng xiǎo lóu。