古诗词

壬寅二月,有诏令郡吏分往属县减决囚禁。自十三日受命出府,至宝鸡、虢、郿、盩、厔四县。既毕事,因朝谒太平宫,而宿于南溪溪堂,遂并南山而西

苏轼

远人罹水旱,王命释俘囚。yuǎn rén lí shuǐ hàn,wáng mìng shì fú qiú。
分县传明诏,寻山得胜游。fēn xiàn chuán míng zhào,xún shān dé shèng yóu。
萧条初出郭,旷荡实消忧。xiāo tiáo chū chū guō,kuàng dàng shí xiāo yōu。
薄暮来孤镇,登临忆武侯。báo mù lái gū zhèn,dēng lín yì wǔ hóu。
峥嵘依绝壁,苍茫瞰奔流。zhēng róng yī jué bì,cāng máng kàn bēn liú。
半夜人呼急,横空火气浮。bàn yè rén hū jí,héng kōng huǒ qì fú。
天遥殊不辨,风急已难收。tiān yáo shū bù biàn,fēng jí yǐ nán shōu。
晓入陈仓县,犹馀卖酒楼。xiǎo rù chén cāng xiàn,yóu yú mài jiǔ lóu。
烟煤已狼藉,吏卒尚呀咻。yān méi yǐ láng jí,lì zú shàng ya xiū。
鸡岭云霞古,龙宫殿宇幽。jī lǐng yún xiá gǔ,lóng gōng diàn yǔ yōu。
南山连大散,归路走吾州。nán shān lián dà sàn,guī lù zǒu wú zhōu。
欲往安能遂,将还为少留。yù wǎng ān néng suì,jiāng hái wèi shǎo liú。
回趋西虢道,却渡小河洲。huí qū xī guó dào,què dù xiǎo hé zhōu。
闻道磻溪石,犹存渭水头。wén dào pán xī shí,yóu cún wèi shuǐ tóu。
苍崖虽有迹,大钓本无钩。cāng yá suī yǒu jì,dà diào běn wú gōu。
东去过郿坞,孤城象汉刘。dōng qù guò méi wù,gū chéng xiàng hàn liú。
谁言董公健,竟复伍孚仇。shuí yán dǒng gōng jiàn,jìng fù wǔ fú chóu。
白刃俄生肘,黄金谩似丘。bái rèn é shēng zhǒu,huáng jīn mán shì qiū。
平生闻太白,一见驻行驺。píng shēng wén tài bái,yī jiàn zhù xíng zōu。
鼓角谁能试,风雷果致不。gǔ jiǎo shuí néng shì,fēng léi guǒ zhì bù。
岩崖已奇绝,冰雪更雕锼。yán yá yǐ qí jué,bīng xuě gèng diāo sōu。
春旱忧无麦,山灵喜有湫。chūn hàn yōu wú mài,shān líng xǐ yǒu jiǎo。
蛟龙懒方睡,瓶罐小容偷。jiāo lóng lǎn fāng shuì,píng guàn xiǎo róng tōu。
二曲林泉胜,三川气象侔。èr qū lín quán shèng,sān chuān qì xiàng móu。
近山麰麦早,临水竹篁修。jìn shān móu mài zǎo,lín shuǐ zhú huáng xiū。
先帝膺符命,行宫画冕旒。xiān dì yīng fú mìng,xíng gōng huà miǎn liú。
侍臣簪武弁,女乐抱箜篌。shì chén zān wǔ biàn,nǚ lè bào kōng hóu。
秘殿开金锁,神人控玉虬。mì diàn kāi jīn suǒ,shén rén kòng yù qiú。
黑衣横巨剑,被发凛双眸。hēi yī héng jù jiàn,bèi fā lǐn shuāng móu。
邂逅逢佳士,相将弄彩舟。xiè hòu féng jiā shì,xiāng jiāng nòng cǎi zhōu。
投篙披绿荇,濯足乱清沟。tóu gāo pī lǜ xìng,zhuó zú luàn qīng gōu。
晚宿南溪上,森如水国秋。wǎn sù nán xī shàng,sēn rú shuǐ guó qiū。
绕湖栽翠密,终夜响飕飗。rào hú zāi cuì mì,zhōng yè xiǎng sōu liú。
冒晓穷幽邃,操戈畏炳彪。mào xiǎo qióng yōu suì,cāo gē wèi bǐng biāo。
尹生犹有宅,老氏旧停辀。yǐn shēng yóu yǒu zhái,lǎo shì jiù tíng zhōu。
问道遗踪在,登仙往事悠。wèn dào yí zōng zài,dēng xiān wǎng shì yōu。
御风归汗漫,阅世似蜉蝣。yù fēng guī hàn màn,yuè shì shì fú yóu。
羽客知人意,瑶琴系马鞦。yǔ kè zhī rén yì,yáo qín xì mǎ qiū。
不辞山寺远,来作鹿鸣呦。bù cí shān sì yuǎn,lái zuò lù míng yōu。
帝子传闻李,岩堂髣像缑。dì zi chuán wén lǐ,yán táng fǎng xiàng gōu。
轻风帏幔卷,落日髻鬟愁。qīng fēng wéi màn juǎn,luò rì jì huán chóu。
入谷惊蒙密,登坡费挽搂。rù gǔ jīng méng mì,dēng pō fèi wǎn lǒu。
乱峰搀似槊,一水澹如油。luàn fēng chān shì shuò,yī shuǐ dàn rú yóu。
中使何年到,金龙自古投。zhōng shǐ hé nián dào,jīn lóng zì gǔ tóu。
千重横翠石,百丈见游鯈。qiān zhòng héng cuì shí,bǎi zhàng jiàn yóu tiáo。
最爱泉鸣洞,初尝雪入喉。zuì ài quán míng dòng,chū cháng xuě rù hóu。
满瓶虽可致,洗耳叹无由。mǎn píng suī kě zhì,xǐ ěr tàn wú yóu。
忽忆寻蟆培,方冬脱鹿裘。hū yì xún má péi,fāng dōng tuō lù qiú。
山川良甚似,水石亦堪俦。shān chuān liáng shén shì,shuǐ shí yì kān chóu。
惟有泉傍饮,无人自献酬。wéi yǒu quán bàng yǐn,wú rén zì xiàn chóu。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

次韵陈履常雪中

苏轼

可怜扰扰雪中人,饥饱终同寓一尘。kě lián rǎo rǎo xuě zhōng rén,jī bǎo zhōng tóng yù yī chén。
老桧作花真强项,冻鸢储肉巧谋身。lǎo guì zuò huā zhēn qiáng xiàng,dòng yuān chǔ ròu qiǎo móu shēn。
忍寒吟咏君堪笑,得暖欢呼我未贫。rěn hán yín yǒng jūn kān xiào,dé nuǎn huān hū wǒ wèi pín。
坐听屐声知有路,拥裘来看玉梅春。zuò tīng jī shēng zhī yǒu lù,yōng qiú lái kàn yù méi chūn。

和陈传道雪中观灯

苏轼

新年乐事叹何曾,闭閤烧香一病僧。xīn nián lè shì tàn hé céng,bì gé shāo xiāng yī bìng sēng。
未忍便倾浇别酒,且来同看照愁灯。wèi rěn biàn qīng jiāo bié jiǔ,qiě lái tóng kàn zhào chóu dēng。
颍鱼跃处新亭近,湖雪消时画舫升。yǐng yú yuè chù xīn tíng jìn,hú xuě xiāo shí huà fǎng shēng。
只恐樽前无此客,清诗还有士龙能。zhǐ kǒng zūn qián wú cǐ kè,qīng shī hái yǒu shì lóng néng。

次韵林子中春日新堤书事见寄

苏轼

东都寄食似浮云,襆被真成一宿宾。dōng dōu jì shí shì fú yún,fú bèi zhēn chéng yī sù bīn。
收得玉堂挥翰手,却为淮月弄舟人。shōu dé yù táng huī hàn shǒu,què wèi huái yuè nòng zhōu rén。
羡君湖上斋摇碧,笑我花时甑有尘。xiàn jūn hú shàng zhāi yáo bì,xiào wǒ huā shí zèng yǒu chén。
为报年来杀风景,连江梦雨不知春。wèi bào nián lái shā fēng jǐng,lián jiāng mèng yǔ bù zhī chūn。

双石,并叙

苏轼

梦时良是觉时非,汲水埋盆故自痴。mèng shí liáng shì jué shí fēi,jí shuǐ mái pén gù zì chī。
但见玉峰横太白,便从鸟道绝峨眉。dàn jiàn yù fēng héng tài bái,biàn cóng niǎo dào jué é méi。
秋风与作烟云意,晓日令涵草木姿。qiū fēng yǔ zuò yān yún yì,xiǎo rì lìng hán cǎo mù zī。
一点空明是何处,老人真欲住仇池。yī diǎn kōng míng shì hé chù,lǎo rén zhēn yù zhù chóu chí。

王文玉挽词

苏轼

才名谁似广文寒,月斧云斤琢肺肝。cái míng shuí shì guǎng wén hán,yuè fǔ yún jīn zuó fèi gān。
玄晏一生都卧病,子云三世不迁官。xuán yàn yī shēng dōu wò bìng,zi yún sān shì bù qiān guān。
幽兰空觉香风在,宿草何曾泪叶乾。yōu lán kōng jué xiāng fēng zài,sù cǎo hé céng lèi yè qián。
犹喜诸郎有曹志,文章还复富波澜。yóu xǐ zhū láng yǒu cáo zhì,wén zhāng hái fù fù bō lán。

行宿、泗间,见徐州张天骥,次旧韵

苏轼

二年三蹑过淮舟,款段还逢马少游。èr nián sān niè guò huái zhōu,kuǎn duàn hái féng mǎ shǎo yóu。
无事不妨长好饮,著书自要见穷愁。wú shì bù fáng zhǎng hǎo yǐn,zhù shū zì yào jiàn qióng chóu。
孤松早偃原非病,倦鸟虽还岂是休。gū sōng zǎo yǎn yuán fēi bìng,juàn niǎo suī hái qǐ shì xiū。
更欲河边几来往,只今霜雪已蒙头。gèng yù hé biān jǐ lái wǎng,zhǐ jīn shuāng xuě yǐ méng tóu。

次韵刘景文赠傅羲秀才

苏轼

幼眇文章宜和寡,峥嵘肝肺亦交难。yòu miǎo wén zhāng yí hé guǎ,zhēng róng gān fèi yì jiāo nán。
未能飞瓦弹清角,肯便投泥戏泼寒。wèi néng fēi wǎ dàn qīng jiǎo,kěn biàn tóu ní xì pō hán。
忽见秋风吹洛水,遥知霜叶满长安。hū jiàn qiū fēng chuī luò shuǐ,yáo zhī shuāng yè mǎn zhǎng ān。
诗成送与刘夫子,莫遣孙郎帐下看。shī chéng sòng yǔ liú fū zi,mò qiǎn sūn láng zhàng xià kàn。

在彭城日,与定国为九日黄楼之会。今复以是日,相遇于宋。凡十五年,忧乐出处,有不可胜言者。而定国学道有得,百念灰冷,而颜益壮,顾予衰病,

苏轼

菊盏萸囊自古传,长房宁复是臞仙。jú zhǎn yú náng zì gǔ chuán,zhǎng fáng níng fù shì qú xiān。
应从汉武横汾日,数到刘公戏马年。yīng cóng hàn wǔ héng fén rì,shù dào liú gōng xì mǎ nián。
对玉山人今老矣,见恒河性故依然。duì yù shān rén jīn lǎo yǐ,jiàn héng hé xìng gù yī rán。
王郎九日诗千首,今赋黄楼第二篇。wáng láng jiǔ rì shī qiān shǒu,jīn fù huáng lóu dì èr piān。

次韵蒋颖叔、钱穆父从驾景灵宫二首

苏轼

归来病鹤记城闉,旧踏松枝雨露新。guī lái bìng hè jì chéng yīn,jiù tà sōng zhī yǔ lù xīn。
半白不羞垂领发,软红犹恋属车尘。bàn bái bù xiū chuí lǐng fā,ruǎn hóng yóu liàn shǔ chē chén。
雨收九陌丰登后,日丽三元下降辰。yǔ shōu jiǔ mò fēng dēng hòu,rì lì sān yuán xià jiàng chén。
粗识君王为民意,不才何以助精禋。cū shí jūn wáng wèi mín yì,bù cái hé yǐ zhù jīng yīn。

次韵蒋颖叔、钱穆父从驾景灵宫二首

苏轼

与君并直记初元,白首还同入禁门。yǔ jūn bìng zhí jì chū yuán,bái shǒu hái tóng rù jìn mén。
玉殿齐班容小语,霜廷稽首泫微温。yù diàn qí bān róng xiǎo yǔ,shuāng tíng jī shǒu xuàn wēi wēn。
病贪赐茗浮铜叶,老怯香泉滟宝樽。bìng tān cì míng fú tóng yè,lǎo qiè xiāng quán yàn bǎo zūn。
回首鹓行有人杰,坐知羌虏是游魂。huí shǒu yuān xíng yǒu rén jié,zuò zhī qiāng lǔ shì yóu hún。

次韵穆父尚书侍祠郊丘,瞻望天光,退而相庆,引满醉吟

苏轼

千章杞梓荫云天,樗散谁收老郑虔。qiān zhāng qǐ zǐ yīn yún tiān,chū sàn shuí shōu lǎo zhèng qián。
喜气到君浮白里,丰年及我挂冠前。xǐ qì dào jūn fú bái lǐ,fēng nián jí wǒ guà guān qián。
令严钟鼓三更月,野宿貔貅万灶烟。lìng yán zhōng gǔ sān gèng yuè,yě sù pí xiū wàn zào yān。
太息何人知帝力,归来金帛看赪肩。tài xī hé rén zhī dì lì,guī lái jīn bó kàn chēng jiān。

次韵王仲至喜雪御筵

苏轼

三军喜气铄飞花,睡起空惊月在沙。sān jūn xǐ qì shuò fēi huā,shuì qǐ kōng jīng yuè zài shā。
未集骅骝金騕袅,故残鳷鹊玉横斜。wèi jí huá liú jīn yǎo niǎo,gù cán zhī què yù héng xié。
偶还仗内身如寄,尚忆江南酒可赊。ǒu hái zhàng nèi shēn rú jì,shàng yì jiāng nán jiǔ kě shē。
宣劝不多心自醉,强扶衰白拜君嘉。xuān quàn bù duō xīn zì zuì,qiáng fú shuāi bái bài jūn jiā。

沐浴启圣僧舍,与赵德麟邂逅

苏轼

南山北阙两非真,东颍西湖迹已陈。nán shān běi quē liǎng fēi zhēn,dōng yǐng xī hú jì yǐ chén。
季子来归初可喜,老聃新沐定非人。jì zi lái guī chū kě xǐ,lǎo dān xīn mù dìng fēi rén。
酒清不醉休休暖,睡稳如禅息息匀。jiǔ qīng bù zuì xiū xiū nuǎn,shuì wěn rú chán xī xī yún。
自笑尘劳馀一念,明年同泛越溪春。zì xiào chén láo yú yī niàn,míng nián tóng fàn yuè xī chūn。

次韵奉和钱穆父、蒋颖叔、王仲至诗四首其四藉田

苏轼

上穷非想亦非非,下与风轮共一痴。shàng qióng fēi xiǎng yì fēi fēi,xià yǔ fēng lún gòng yī chī。
翠羽若知牛有角,空瓶何必井之眉。cuì yǔ ruò zhī niú yǒu jiǎo,kōng píng hé bì jǐng zhī méi。
还朝暂接鹓鸾翼,谢病行收麋鹿姿。hái cháo zàn jiē yuān luán yì,xiè bìng xíng shōu mí lù zī。
记取和诗三益友,他年弭节过仇池。jì qǔ hé shī sān yì yǒu,tā nián mǐ jié guò chóu chí。

次韵奉和钱穆父、蒋颖叔、王仲至诗四首其四藉田

苏轼

承平苑囿杂耕桑,六圣勤民计虑长。chéng píng yuàn yòu zá gēng sāng,liù shèng qín mín jì lǜ zhǎng。
碧水东流还旧派,紫坛南峙表连冈。bì shuǐ dōng liú hái jiù pài,zǐ tán nán zhì biǎo lián gāng。
不逢迟日莺花乱,空想疏林雪月光。bù féng chí rì yīng huā luàn,kōng xiǎng shū lín xuě yuè guāng。
千亩何时躬帝藉,斜阳寂历锁云庄。qiān mǔ hé shí gōng dì jí,xié yáng jì lì suǒ yún zhuāng。