古诗词

凤翔八观·其一·石鼓歌

苏轼

冬十二月岁辛丑,我初从政见鲁叟。dōng shí èr yuè suì xīn chǒu,wǒ chū cóng zhèng jiàn lǔ sǒu。
旧闻石鼓今见之,文字郁律蛟蛇走。jiù wén shí gǔ jīn jiàn zhī,wén zì yù lǜ jiāo shé zǒu。
细观初以指画肚,欲读嗟如钳在口。xì guān chū yǐ zhǐ huà dù,yù dú jiē rú qián zài kǒu。
韩公好古生已迟,我今况又百年后。hán gōng hǎo gǔ shēng yǐ chí,wǒ jīn kuàng yòu bǎi nián hòu。
强寻偏傍推点画,时得一二遗八九。qiáng xún piān bàng tuī diǎn huà,shí dé yī èr yí bā jiǔ。
我车既攻马亦同,其鱼维鱮贯之柳。wǒ chē jì gōng mǎ yì tóng,qí yú wéi xù guàn zhī liǔ。
古器纵横犹识鼎,众星错落仅名斗。gǔ qì zòng héng yóu shí dǐng,zhòng xīng cuò luò jǐn míng dòu。
模糊半已隐瘢胝,诘曲犹能辨跟肘。mó hú bàn yǐ yǐn bān zhī,jí qū yóu néng biàn gēn zhǒu。
娟娟缺月隐云雾,濯濯嘉禾秀稂莠。juān juān quē yuè yǐn yún wù,zhuó zhuó jiā hé xiù láng yǒu。
漂流百战偶然存,独立千载谁与友。piāo liú bǎi zhàn ǒu rán cún,dú lì qiān zài shuí yǔ yǒu。
上追轩、颉相唯诺,下揖冰、斯同鷇㝅。shàng zhuī xuān jié xiāng wéi nuò,xià yī bīng sī tóng kòu gòu。
忆昔周宣歌《鸿雁》,当时籀史变蝌蚪。yì xī zhōu xuān gē hóng yàn,dāng shí zhòu shǐ biàn kē dǒu。
厌乱人方思圣贤,中兴天为生耆耇。yàn luàn rén fāng sī shèng xián,zhōng xīng tiān wèi shēng qí gǒu。
东征徐虏阚虓虎,北伏犬戎随指嗾。dōng zhēng xú lǔ hǎn xiāo hǔ,běi fú quǎn róng suí zhǐ sǒu。
象胥杂沓贡狼鹿,方召联翩赐圭卣。xiàng xū zá dá gòng láng lù,fāng zhào lián piān cì guī yǒu。
遂因鼓鼙思将帅,岂为考击烦蒙瞍。suì yīn gǔ pí sī jiāng shuài,qǐ wèi kǎo jī fán méng sǒu。
何人作颂比《嵩高》,万古斯文齐岣嵝。hé rén zuò sòng bǐ sōng gāo,wàn gǔ sī wén qí gǒu lǒu。
勋劳至大不矜伐,文、武未远犹忠厚。xūn láo zhì dà bù jīn fá,wén wǔ wèi yuǎn yóu zhōng hòu。
欲寻年岁无甲乙,岂有名字记谁某。yù xún nián suì wú jiǎ yǐ,qǐ yǒu míng zì jì shuí mǒu。
自从周衰更七国,竟使秦人有九有。zì cóng zhōu shuāi gèng qī guó,jìng shǐ qín rén yǒu jiǔ yǒu。
扫除诗书诵法律,投弃俎豆陈鞭杻。sǎo chú shī shū sòng fǎ lǜ,tóu qì zǔ dòu chén biān chǒu。
当年何人佐祖龙,上蔡公子牵黄狗。dāng nián hé rén zuǒ zǔ lóng,shàng cài gōng zi qiān huáng gǒu。
登山刻石颂功烈,后者无继前无偶。dēng shān kè shí sòng gōng liè,hòu zhě wú jì qián wú ǒu。
皆云皇帝巡四国,烹灭强暴救黔首。jiē yún huáng dì xún sì guó,pēng miè qiáng bào jiù qián shǒu。
《六经》既已委灰尘,此鼓亦当遭击剖。liù jīng jì yǐ wěi huī chén,cǐ gǔ yì dāng zāo jī pōu。
传闻九鼎沦泗上,欲使万夫沉水取。chuán wén jiǔ dǐng lún sì shàng,yù shǐ wàn fū chén shuǐ qǔ。
暴君纵欲穷人力,神物义不污秦垢。bào jūn zòng yù qióng rén lì,shén wù yì bù wū qín gòu。
是时石鼓何处避,无乃天工令鬼守。shì shí shí gǔ hé chù bì,wú nǎi tiān gōng lìng guǐ shǒu。
兴亡百变物自闲,富贵一朝名不朽。xīng wáng bǎi biàn wù zì xián,fù guì yī cháo míng bù xiǔ。
细思物理坐叹息,人生安得如汝寿。xì sī wù lǐ zuò tàn xī,rén shēng ān dé rú rǔ shòu。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

自径山回,得吕察推诗,用其韵招之,宿湖上

苏轼

多君贵公子,爱山如爱色。duō jūn guì gōng zi,ài shān rú ài sè。
心随叶舟去,梦绕千山碧。xīn suí yè zhōu qù,mèng rào qiān shān bì。
新诗到中路,令我喜折屐。xīn shī dào zhōng lù,lìng wǒ xǐ zhé jī。
古来轩冕徒,操舍两悲慄。gǔ lái xuān miǎn tú,cāo shě liǎng bēi lì。
数朝辞簪笏,两脚得暂赤。shù cháo cí zān hù,liǎng jiǎo dé zàn chì。
归来不入府,却走湖上宅。guī lái bù rù fǔ,què zǒu hú shàng zhái。
宠辱吾久忘,宁畏官长诘。chǒng rǔ wú jiǔ wàng,níng wèi guān zhǎng jí。
飘然便归去,谁在子思侧。piāo rán biàn guī qù,shuí zài zi sī cè。
君能从我游,出郭及未黑。jūn néng cóng wǒ yóu,chū guō jí wèi hēi。

宿望湖楼再和

苏轼

新月如佳人,出海初弄色。xīn yuè rú jiā rén,chū hǎi chū nòng sè。
娟娟到湖上,潋潋摇空碧。juān juān dào hú shàng,liàn liàn yáo kōng bì。
夜凉人未寝,山静闻响屐。yè liáng rén wèi qǐn,shān jìng wén xiǎng jī。
骚人故多感,悲秋更憀慄。sāo rén gù duō gǎn,bēi qiū gèng liáo lì。
君胡不相就,朱墨纷黝赤。jūn hú bù xiāng jiù,zhū mò fēn yǒu chì。
我行得所嗜,十日忘家宅。wǒ xíng dé suǒ shì,shí rì wàng jiā zhái。
但恨无友生,诗病莫诃诘。dàn hèn wú yǒu shēng,shī bìng mò hē jí。
君来试吟咏,定作鹤头侧。jūn lái shì yín yǒng,dìng zuò hè tóu cè。
改罢心愈疑,满纸蛟蛇黑。gǎi bà xīn yù yí,mǎn zhǐ jiāo shé hēi。

求焦千之惠山泉诗

苏轼

兹山定空中,乳水满其腹。zī shān dìng kōng zhōng,rǔ shuǐ mǎn qí fù。
遇隙则发见,臭味实一族。yù xì zé fā jiàn,chòu wèi shí yī zú。
浅深各有值,方圆随所蓄。qiǎn shēn gè yǒu zhí,fāng yuán suí suǒ xù。
或为云汹涌,或作线断续。huò wèi yún xiōng yǒng,huò zuò xiàn duàn xù。
或鸣空洞中,杂佩间琴筑。huò míng kōng dòng zhōng,zá pèi jiān qín zhù。
或流苍石缝,宛转龙鸾蹙。huò liú cāng shí fèng,wǎn zhuǎn lóng luán cù。
瓶罂走千里,真伪半相渎。píng yīng zǒu qiān lǐ,zhēn wěi bàn xiāng dú。
贵人高宴罢,醉眼乱红绿。guì rén gāo yàn bà,zuì yǎn luàn hóng lǜ。
赤泥开方印,紫饼截圆玉。chì ní kāi fāng yìn,zǐ bǐng jié yuán yù。
倾瓯共叹赏,窃语笑僮仆。qīng ōu gòng tàn shǎng,qiè yǔ xiào tóng pū。
岂如泉上僧,盥洒自挹掬。qǐ rú quán shàng sēng,guàn sǎ zì yì jū。
故人怜我病,蒻笼寄新馥。gù rén lián wǒ bìng,ruò lóng jì xīn fù。
欠伸北窗下,昼睡美方熟。qiàn shēn běi chuāng xià,zhòu shuì měi fāng shú。
精品厌凡泉,愿子致一斛。jīng pǐn yàn fán quán,yuàn zi zhì yī hú。

和欧阳少师寄赵少师次韵

苏轼

朱门有遗啄,千里来燕雀。zhū mén yǒu yí zhuó,qiān lǐ lái yàn què。
公家冷如冰,百呼无一诺。gōng jiā lěng rú bīng,bǎi hū wú yī nuò。
平生亲友半迁逝,公虽不怪旁人愕。píng shēng qīn yǒu bàn qiān shì,gōng suī bù guài páng rén è。
世事如今腊酒醲,交情自古春云薄。shì shì rú jīn là jiǔ nóng,jiāo qíng zì gǔ chūn yún báo。
二公凛凛和非同,畴昔心亲岂貌从。èr gōng lǐn lǐn hé fēi tóng,chóu xī xīn qīn qǐ mào cóng。
白须相映松间鹤,清句更酬雪里鸿。bái xū xiāng yìng sōng jiān hè,qīng jù gèng chóu xuě lǐ hóng。
何日扬雄一廛足,却追范蠡五湖中。hé rì yáng xióng yī chán zú,què zhuī fàn lí wǔ hú zhōng。

监试呈诸试官

苏轼

我本山中人,寒苦盗寸廪。wǒ běn shān zhōng rén,hán kǔ dào cùn lǐn。
文辞虽少作,勉强非天禀。wén cí suī shǎo zuò,miǎn qiáng fēi tiān bǐng。
既得旋废忘,懒惰今十稔。jì dé xuán fèi wàng,lǎn duò jīn shí rěn。
麻衣如再著,墨水真可饮。má yī rú zài zhù,mò shuǐ zhēn kě yǐn。
每闻科诏下,白汗如流沈。měi wén kē zhào xià,bái hàn rú liú shěn。
此邦东南会,多士敢题品。cǐ bāng dōng nán huì,duō shì gǎn tí pǐn。
刍荛尽兰荪,香不数葵荏。chú ráo jǐn lán sūn,xiāng bù shù kuí rěn。
贫家见珠贝,眩晃自难审。pín jiā jiàn zhū bèi,xuàn huǎng zì nán shěn。
缅怀嘉祐初,文格变已甚。miǎn huái jiā yòu chū,wén gé biàn yǐ shén。
千金碎全璧,百衲收寸锦。qiān jīn suì quán bì,bǎi nà shōu cùn jǐn。
调和椒桂酽,咀嚼沙砾碜。diào hé jiāo guì yàn,jǔ jué shā lì chěn。
广眉成半额,学步归踔踸。guǎng méi chéng bàn é,xué bù guī chuō chěn。
维时老宗伯,气压群儿凛。wéi shí lǎo zōng bó,qì yā qún ér lǐn。
蛟龙不世出,鱼鲔初惊淰。jiāo lóng bù shì chū,yú wěi chū jīng niǎn。
至音久乃信,知味犹食椹。zhì yīn jiǔ nǎi xìn,zhī wèi yóu shí shèn。
至今天下士,微、管几左衽。zhì jīn tiān xià shì,wēi guǎn jǐ zuǒ rèn。
谓当千载后,石室祠高眹。wèi dāng qiān zài hòu,shí shì cí gāo zhèn。
尔来又一变,此学初谁谂。ěr lái yòu yī biàn,cǐ xué chū shuí shěn。
权衡破旧法,刍豢笑凡饪。quán héng pò jiù fǎ,chú huàn xiào fán rèn。
高言追卫、乐,篆刻鄙曹、沈。gāo yán zhuī wèi lè,zhuàn kè bǐ cáo shěn。
先生周、孔出,弟子渊、骞寝。xiān shēng zhōu kǒng chū,dì zi yuān qiān qǐn。
却顾老钝躯,顽朴谢镌锓。què gù lǎo dùn qū,wán pǔ xiè juān qǐn。
诸君况才杰,容我懒且噤。zhū jūn kuàng cái jié,róng wǒ lǎn qiě jìn。
聊欲废书眠,秋涛舂午枕。liáo yù fèi shū mián,qiū tāo chōng wǔ zhěn。

孙莘老求墨妙亭诗

苏轼

兰亭茧纸入昭陵,世间遗迹犹龙腾。lán tíng jiǎn zhǐ rù zhāo líng,shì jiān yí jì yóu lóng téng。
颜公变法出新意,细筋入骨如秋鹰。yán gōng biàn fǎ chū xīn yì,xì jīn rù gǔ rú qiū yīng。
徐家父子亦秀绝,字外出力中藏棱。xú jiā fù zi yì xiù jué,zì wài chū lì zhōng cáng léng。
峄山传刻典刑在,千载笔法留阳冰。yì shān chuán kè diǎn xíng zài,qiān zài bǐ fǎ liú yáng bīng。
杜陵评书贵瘦硬,此论未公吾不凭。dù líng píng shū guì shòu yìng,cǐ lùn wèi gōng wú bù píng。
短长肥瘦各有态,玉环飞燕谁敢憎。duǎn zhǎng féi shòu gè yǒu tài,yù huán fēi yàn shuí gǎn zēng。
吴兴太守真好古,购买断缺挥缣缯。wú xīng tài shǒu zhēn hǎo gǔ,gòu mǎi duàn quē huī jiān zēng。
龟趺入座螭隐壁,空斋昼静闻登登。guī fū rù zuò chī yǐn bì,kōng zhāi zhòu jìng wén dēng dēng。
奇踪散出走吴越,胜事传说夸友朋。qí zōng sàn chū zǒu wú yuè,shèng shì chuán shuō kuā yǒu péng。
书来乞诗要自写,为把栗尾书溪藤。shū lái qǐ shī yào zì xiě,wèi bǎ lì wěi shū xī téng。
后来视今犹视昔,过眼百世如风灯。hòu lái shì jīn yóu shì xī,guò yǎn bǎi shì rú fēng dēng。
他年刘郎忆贺监,还道同时须服膺。tā nián liú láng yì hè jiān,hái dào tóng shí xū fú yīng。

李公择求黄鹤楼诗,因记旧所闻于冯当世者

苏轼

黄鹤楼前月满川,抱关老卒饥不眠。huáng hè lóu qián yuè mǎn chuān,bào guān lǎo zú jī bù mián。
夜闻三人笑语言,羽衣著屐响空山。yè wén sān rén xiào yǔ yán,yǔ yī zhù jī xiǎng kōng shān。
非鬼非人意其仙,石扉三叩声清圆。fēi guǐ fēi rén yì qí xiān,shí fēi sān kòu shēng qīng yuán。
洞中铿鈜落门关,缥缈入石如飞烟。dòng zhōng kēng hóng luò mén guān,piāo miǎo rù shí rú fēi yān。
鸡鸣月落风驭还,迎拜稽首愿执鞭。jī míng yuè luò fēng yù hái,yíng bài jī shǒu yuàn zhí biān。
汝非其人骨腥膻,黄金乞得重莫肩。rǔ fēi qí rén gǔ xīng shān,huáng jīn qǐ dé zhòng mò jiān。
持归包裹敝席毡,夜穿茅屋光射天。chí guī bāo guǒ bì xí zhān,yè chuān máo wū guāng shè tiān。
里闾来观已变迁,似石非石铅非铅。lǐ lǘ lái guān yǐ biàn qiān,shì shí fēi shí qiān fēi qiān。
或取而有众愤喧,讼归有司今几年。huò qǔ ér yǒu zhòng fèn xuān,sòng guī yǒu sī jīn jǐ nián。
无功暴得喜欲颠,神人戏汝真可怜。wú gōng bào dé xǐ yù diān,shén rén xì rǔ zhēn kě lián。
愿君为考然不然,此语可信冯公传。yuàn jūn wèi kǎo rán bù rán,cǐ yǔ kě xìn féng gōng chuán。

八月十日夜看月有怀子由并崔度贤良

苏轼

宛丘先生自不饱,更笑老崔穷百巧。wǎn qiū xiān shēng zì bù bǎo,gèng xiào lǎo cuī qióng bǎi qiǎo。
一更相过三更归,古柏阴中看参昴。yī gèng xiāng guò sān gèng guī,gǔ bǎi yīn zhōng kàn cān mǎo。
去年举君苜蓿盘,夜倾闽酒赤如丹。qù nián jǔ jūn mù xu pán,yè qīng mǐn jiǔ chì rú dān。
今年还看去年月,露冷遥知范叔寒。jīn nián hái kàn qù nián yuè,lù lěng yáo zhī fàn shū hán。
典衣自种一顷豆,那知积雨生科斗。diǎn yī zì zhǒng yī qǐng dòu,nà zhī jī yǔ shēng kē dòu。
归来四壁草虫鸣,不如王江常饮酒。guī lái sì bì cǎo chóng míng,bù rú wáng jiāng cháng yǐn jiǔ。

催试官考较戏作

苏轼

八月十五夜,月色随处好。bā yuè shí wǔ yè,yuè sè suí chù hǎo。
不择茅檐与市楼,况我官居似蓬岛。bù zé máo yán yǔ shì lóu,kuàng wǒ guān jū shì péng dǎo。
凤咮堂前野橘香,剑潭桥畔秋荷老。fèng zhòu táng qián yě jú xiāng,jiàn tán qiáo pàn qiū hé lǎo。
八月十八潮,壮观天下无。bā yuè shí bā cháo,zhuàng guān tiān xià wú。
鲲鹏水击三千里,组练长驱十万夫。kūn péng shuǐ jī sān qiān lǐ,zǔ liàn zhǎng qū shí wàn fū。
红旗青盖互明灭,黑沙白浪相吞屠。hóng qí qīng gài hù míng miè,hēi shā bái làng xiāng tūn tú。
人生会合古难必,此景此行那两得。rén shēng huì hé gǔ nán bì,cǐ jǐng cǐ xíng nà liǎng dé。
愿君闻此添蜡烛,门外白袍如立鹄。yuàn jūn wén cǐ tiān là zhú,mén wài bái páo rú lì gǔ。

梵天寺见僧守诠小诗清婉可爱,次韵

苏轼

但闻烟外钟,不见烟中寺。dàn wén yān wài zhōng,bù jiàn yān zhōng sì。
幽人行未已,草露湿芒屦。yōu rén xíng wèi yǐ,cǎo lù shī máng jù。
惟应山头月,夜夜照来去。wéi yīng shān tóu yuè,yè yè zhào lái qù。

听贤师琴

苏轼

大弦春温和且平,小弦廉折亮以清。dà xián chūn wēn hé qiě píng,xiǎo xián lián zhé liàng yǐ qīng。
平生未识宫与角,但闻牛鸣盎中雉登木。píng shēng wèi shí gōng yǔ jiǎo,dàn wén niú míng àng zhōng zhì dēng mù。
门前剥啄谁叩门,山僧未闲君勿嗔。mén qián bō zhuó shuí kòu mén,shān sēng wèi xián jūn wù chēn。
归家且觅千斛水,净洗从前筝笛耳。guī jiā qiě mì qiān hú shuǐ,jìng xǐ cóng qián zhēng dí ěr。

次韵孔文仲推官见赠

苏轼

我本麋鹿性,谅非伏辕姿。wǒ běn mí lù xìng,liàng fēi fú yuán zī。
君如汗血马,作驹已权奇。jūn rú hàn xuè mǎ,zuò jū yǐ quán qí。
齐驱大道中,并带銮镳驰。qí qū dà dào zhōng,bìng dài luán biāo chí。
闻声自决骤,那复受絷维。wén shēng zì jué zhòu,nà fù shòu zhí wéi。
谓君朝发燕,秣楚日未攲。wèi jūn cháo fā yàn,mò chǔ rì wèi qī。
云何中道止,连蹇驴骡随。yún hé zhōng dào zhǐ,lián jiǎn lǘ luó suí。
金鞍冒翠锦,玉勒垂青丝。jīn ān mào cuì jǐn,yù lēi chuí qīng sī。
旁观信美矣,自揣良厌之。páng guān xìn měi yǐ,zì chuāi liáng yàn zhī。
均为人所劳,何必陋盐辎。jūn wèi rén suǒ láo,hé bì lòu yán zī。
君看立仗马,不敢鸣且窥。jūn kàn lì zhàng mǎ,bù gǎn míng qiě kuī。
调习困鞭棰,仅存骨与皮。diào xí kùn biān chuí,jǐn cún gǔ yǔ pí。
人生各有志,此论我久持。rén shēng gè yǒu zhì,cǐ lùn wǒ jiǔ chí。
他人闻定笑,聊与吾子期。tā rén wén dìng xiào,liáo yǔ wú zi qī。
空斋卧积雨,病骨烦撑支。kōng zhāi wò jī yǔ,bìng gǔ fán chēng zhī。
秋草上垣墙,霜叶鸣阶墀。qiū cǎo shàng yuán qiáng,shuāng yè míng jiē chí。
门前自无客,敢作扬雄麾。mén qián zì wú kè,gǎn zuò yáng xióng huī。
候吏报君来,弭节江之湄。hòu lì bào jūn lái,mǐ jié jiāng zhī méi。
一对高人谈,稍忘俗吏卑。yī duì gāo rén tán,shāo wàng sú lì bēi。
今朝枉诗句,粲如凤来仪。jīn cháo wǎng shī jù,càn rú fèng lái yí。
上山绝梯磴,堕海迷津涯。shàng shān jué tī dèng,duò hǎi mí jīn yá。
怜我枯槁质,借润生华滋。lián wǒ kū gǎo zhì,jiè rùn shēng huá zī。
肯效世俗人,洗刮求瘢痍。kěn xiào shì sú rén,xǐ guā qiú bān yí。
贤明日登用,《清庙》歌缉熙。xián míng rì dēng yòng,qīng miào gē jī xī。
胡不学长卿,预作《封禅词》。hú bù xué zhǎng qīng,yù zuò fēng chán cí。

秋怀二首

苏轼

苦热念西风,常恐来无时。kǔ rè niàn xī fēng,cháng kǒng lái wú shí。
及兹遂凄凛,又作徂年悲。jí zī suì qī lǐn,yòu zuò cú nián bēi。
蟋蟀鸣我床,黄叶投我帷。xī shuài míng wǒ chuáng,huáng yè tóu wǒ wéi。
窗前有栖鵩,夜啸如狐狸。chuāng qián yǒu qī fú,yè xiào rú hú lí。
露冷梧叶脱,孤眠无安枝。lù lěng wú yè tuō,gū mián wú ān zhī。
熠耀亦有偶,高屋飞相追。yì yào yì yǒu ǒu,gāo wū fēi xiāng zhuī。
定知无几见,迫此清霜期。dìng zhī wú jǐ jiàn,pò cǐ qīng shuāng qī。
物化逝不留,我兴为嗟咨。wù huà shì bù liú,wǒ xīng wèi jiē zī。
便当勤秉烛,为乐戒暮迟。biàn dāng qín bǐng zhú,wèi lè jiè mù chí。

秋怀二首

苏轼

海风东南来,吹尽三日雨。hǎi fēng dōng nán lái,chuī jǐn sān rì yǔ。
空阶有馀滴,似与幽人语。kōng jiē yǒu yú dī,shì yǔ yōu rén yǔ。
念我平生欢,寂寞守环堵。niàn wǒ píng shēng huān,jì mò shǒu huán dǔ。
壶浆慰作劳,裹饭救寒苦。hú jiāng wèi zuò láo,guǒ fàn jiù hán kǔ。
今年秋应熟,过从饱鸡黍。jīn nián qiū yīng shú,guò cóng bǎo jī shǔ。
嗟我独何求,万里涉江浦。jiē wǒ dú hé qiú,wàn lǐ shè jiāng pǔ。
居贫岂无食,自不安畎亩。jū pín qǐ wú shí,zì bù ān quǎn mǔ。
念此坐达晨,残灯翳复吐。niàn cǐ zuò dá chén,cán dēng yì fù tǔ。

朱寿昌郎中,少不知母所在,刺血写经,求之五十年,去岁得之蜀中。以诗贺之

苏轼

嗟君七岁知念母,怜君壮大心愈苦。jiē jūn qī suì zhī niàn mǔ,lián jūn zhuàng dà xīn yù kǔ。
羡君临老得相逢,喜极无言泪如雨。xiàn jūn lín lǎo dé xiāng féng,xǐ jí wú yán lèi rú yǔ。
不羡白衣作三公,不爱白日升青天。bù xiàn bái yī zuò sān gōng,bù ài bái rì shēng qīng tiān。
爱君五十著彩服,儿啼却得偿当年。ài jūn wǔ shí zhù cǎi fú,ér tí què dé cháng dāng nián。
烹龙为炙玉为酒,鹤发初生千万寿。pēng lóng wèi zhì yù wèi jiǔ,hè fā chū shēng qiān wàn shòu。
金花诏书锦作囊,白藤肩舆帘蹙绣。jīn huā zhào shū jǐn zuò náng,bái téng jiān yú lián cù xiù。
感君离合我酸辛,此事今无古或闻。gǎn jūn lí hé wǒ suān xīn,cǐ shì jīn wú gǔ huò wén。
长陵朅来见大姊,仲孺岂意逢将军。zhǎng líng qiè lái jiàn dà zǐ,zhòng rú qǐ yì féng jiāng jūn。
开皇苦桃空记面,建中天子终不见。kāi huáng kǔ táo kōng jì miàn,jiàn zhōng tiān zi zhōng bù jiàn。
西河郡守谁复讥,颍谷封人羞自荐。xī hé jùn shǒu shuí fù jī,yǐng gǔ fēng rén xiū zì jiàn。