古诗词

凤翔八观·其五·东湖

苏轼

吾家蜀江上,江水清如蓝。wú jiā shǔ jiāng shàng,jiāng shuǐ qīng rú lán。
尔来走尘土,意思殊不堪。ěr lái zǒu chén tǔ,yì sī shū bù kān。
况当岐山下,风物尤可惭。kuàng dāng qí shān xià,fēng wù yóu kě cán。
有山秃如赭,有水浊如泔。yǒu shān tū rú zhě,yǒu shuǐ zhuó rú gān。
不谓郡城东,数步见湖潭。bù wèi jùn chéng dōng,shù bù jiàn hú tán。
入门便清奥,恍如梦西南。rù mén biàn qīng ào,huǎng rú mèng xī nán。
泉源从高来,随波走涵涵。quán yuán cóng gāo lái,suí bō zǒu hán hán。
东去触重阜,尽为湖所贪。dōng qù chù zhòng fù,jǐn wèi hú suǒ tān。
但见苍石螭,开口吐清甘。dàn jiàn cāng shí chī,kāi kǒu tǔ qīng gān。
借汝腹中过,胡为目眈眈。jiè rǔ fù zhōng guò,hú wèi mù dān dān。
新荷弄晚凉,轻棹极幽探。xīn hé nòng wǎn liáng,qīng zhào jí yōu tàn。
飘飖忘远近,偃息遗佩篸。piāo yáo wàng yuǎn jìn,yǎn xī yí pèi cǎn。
深有龟与鱼,浅有螺与蚶。shēn yǒu guī yǔ yú,qiǎn yǒu luó yǔ hān。
曝晴复戏雨,戢戢多于蚕。pù qíng fù xì yǔ,jí jí duō yú cán。
浮沉无停饵,倏忽遽满篮。fú chén wú tíng ěr,shū hū jù mǎn lán。
丝缗虽强致,琐细安足戡。sī mín suī qiáng zhì,suǒ xì ān zú kān。
闻昔周道兴,翠凤栖孤岚。wén xī zhōu dào xīng,cuì fèng qī gū lán。
飞鸣饮此水,照影弄毵毵。fēi míng yǐn cǐ shuǐ,zhào yǐng nòng sān sān。
至今多梧桐,合抱如彭聃。zhì jīn duō wú tóng,hé bào rú péng dān。
彩羽无复见,上有鹯搏䳺。cǎi yǔ wú fù jiàn,shàng yǒu zhān bó yàn。
嗟予生虽晚,好古意所媅。jiē yǔ shēng suī wǎn,hǎo gǔ yì suǒ dān。
图书已漫漶,犹复访侨郯。tú shū yǐ màn huàn,yóu fù fǎng qiáo tán。
《卷阿》诗可继,此意久已含。juǎn ā shī kě jì,cǐ yì jiǔ yǐ hán。
扶风古三辅,政事岂汝谙。fú fēng gǔ sān fǔ,zhèng shì qǐ rǔ ān。
聊为湖上饮,一纵醉后谈。liáo wèi hú shàng yǐn,yī zòng zuì hòu tán。
门前远行客,劫劫无留骖。mén qián yuǎn xíng kè,jié jié wú liú cān。
问胡不回首,毋乃趁朝参。wèn hú bù huí shǒu,wú nǎi chèn cháo cān。
予今正疏懒,官长幸见函。yǔ jīn zhèng shū lǎn,guān zhǎng xìng jiàn hán。
不辞日游再,行恐岁满三。bù cí rì yóu zài,xíng kǒng suì mǎn sān。
暮归还倒载,钟鼓已韽韽。mù guī hái dào zài,zhōng gǔ yǐ ān ān。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

南歌子·别润守许仲涂

苏轼

欲执河梁手,还升月旦堂。yù zhí hé liáng shǒu,hái shēng yuè dàn táng。
酒阑人散月侵廊,北客明朝归去、雁南翔。jiǔ lán rén sàn yuè qīn láng,běi kè míng cháo guī qù yàn nán xiáng。
窈窕高明玉,风流郑季庄。yǎo tiǎo gāo míng yù,fēng liú zhèng jì zhuāng。
一时分散水云乡,惟有落花芳草、断人肠。yī shí fēn sàn shuǐ yún xiāng,wéi yǒu luò huā fāng cǎo duàn rén cháng。

采桑子·润州多景楼与孙巨源相遇

苏轼

多情多感仍多病,多景楼中,樽酒相逢,乐事回头一笑空。duō qíng duō gǎn réng duō bìng,duō jǐng lóu zhōng,zūn jiǔ xiāng féng,lè shì huí tóu yī xiào kōng。
停杯且听琵琶语,细撚轻拢,醉脸春融,斜照江天一抹红。tíng bēi qiě tīng pí pá yǔ,xì niǎn qīng lǒng,zuì liǎn chūn róng,xié zhào jiāng tiān yī mǒ hóng。

减字木兰花·银筝旋品

苏轼

银筝旋品,不用缠头千尺锦。yín zhēng xuán pǐn,bù yòng chán tóu qiān chǐ jǐn。
妙思如泉,一洗闲愁十五年。miào sī rú quán,yī xǐ xián chóu shí wǔ nián。
为公少止,起舞属公《公莫》起。wèi gōng shǎo zhǐ,qǐ wǔ shǔ gōng gōng mò qǐ。
风里银山,摆撼鱼龙我自闲。fēng lǐ yín shān,bǎi hàn yú lóng wǒ zì xián。

更漏子·送孙巨源

苏轼

水涵空,山照市。shuǐ hán kōng,shān zhào shì。
西汉二疏乡里。xī hàn èr shū xiāng lǐ。
新白发,旧黄金。xīn bái fā,jiù huáng jīn。
故人恩义深。gù rén ēn yì shēn。
海东头,山尽处。hǎi dōng tóu,shān jǐn chù。
自古客槎来去。zì gǔ kè chá lái qù。
槎有信,赴秋期。chá yǒu xìn,fù qiū qī。
使君行不归。shǐ jūn xíng bù guī。

水龙吟·咏笛材

苏轼

楚山修竹如云,异材秀出千林表。chǔ shān xiū zhú rú yún,yì cái xiù chū qiān lín biǎo。
龙须半剪,凤膺微涨,玉肌匀绕。lóng xū bàn jiǎn,fèng yīng wēi zhǎng,yù jī yún rào。
木落淮南,雨晴云梦,月明风袅。mù luò huái nán,yǔ qíng yún mèng,yuè míng fēng niǎo。
自中郎不见,桓伊去后,知辜负、秋多少。zì zhōng láng bù jiàn,huán yī qù hòu,zhī gū fù qiū duō shǎo。
闻道岭南太守,后堂深、绿珠娇小。wén dào lǐng nán tài shǒu,hòu táng shēn lǜ zhū jiāo xiǎo。
绮窗学弄,《梁州》初遍,《霓裳》未了。qǐ chuāng xué nòng,liáng zhōu chū biàn,ní shang wèi le。
嚼徵含宫,泛商流羽,一声云杪。jué zhēng hán gōng,fàn shāng liú yǔ,yī shēng yún miǎo。
为使君洗尽,蛮风瘴雨,作《霜天晓》。wèi shǐ jūn xǐ jǐn,mán fēng zhàng yǔ,zuò shuāng tiān xiǎo。

减字木兰花·送东武令赵晦之失官归海州

苏轼

贤哉令尹,三仕已之无喜愠。xián zāi lìng yǐn,sān shì yǐ zhī wú xǐ yùn。
我独何人,犹把虚名玷搢绅。wǒ dú hé rén,yóu bǎ xū míng diàn jìn shēn。
不如归去,二顷良田无觅处。bù rú guī qù,èr qǐng liáng tián wú mì chù。
归去来兮,待有良田是几时。guī qù lái xī,dài yǒu liáng tián shì jǐ shí。

蝶恋花·微雪,客有善吹笛击鼓者,方醉中,有人送《苦寒诗》求和,遂以此答之

苏轼

帘外东风交雨霰。lián wài dōng fēng jiāo yǔ xiàn。
帘里佳人,笑语如莺燕。lián lǐ jiā rén,xiào yǔ rú yīng yàn。
深惜今年正月暖,灯光酒色摇金琖。shēn xī jīn nián zhèng yuè nuǎn,dēng guāng jiǔ sè yáo jīn zhǎn。
掺鼓《渔阳》挝未遍。càn gǔ yú yáng wō wèi biàn。
舞褪琼钗,汗湿香罗软。wǔ tuì qióng chāi,hàn shī xiāng luó ruǎn。
今夜何人吟古怨,清诗未了冰生砚。jīn yè hé rén yín gǔ yuàn,qīng shī wèi le bīng shēng yàn。

满江红·正月十日,送文安国还朝

苏轼

天岂无情,天也解、多情留客。tiān qǐ wú qíng,tiān yě jiě duō qíng liú kè。
春向暖、朝来底事,尚飘轻雪。chūn xiàng nuǎn cháo lái dǐ shì,shàng piāo qīng xuě。
君过春来纡组绶,我应老去寻泉石。jūn guò chūn lái yū zǔ shòu,wǒ yīng lǎo qù xún quán shí。
恐异时、杯酒忽相思,云山隔。kǒng yì shí bēi jiǔ hū xiāng sī,yún shān gé。
浮世事,俱难必。fú shì shì,jù nán bì。
人纵健、头应白。rén zòng jiàn tóu yīng bái。
何辞更一醉,此欢难觅。hé cí gèng yī zuì,cǐ huān nán mì。
却向佳人诉离恨,泪珠先已凝双睫。què xiàng jiā rén sù lí hèn,lèi zhū xiān yǐ níng shuāng jié。
但莫遣、新燕却来时,音书绝。dàn mò qiǎn xīn yàn què lái shí,yīn shū jué。

殢人娇·戏邦直

苏轼

别驾来时,灯火荧煌无数。bié jià lái shí,dēng huǒ yíng huáng wú shù。
向青琐、隙中偷觑。xiàng qīng suǒ xì zhōng tōu qù。
元来便是,共彩鸾仙侣。yuán lái biàn shì,gòng cǎi luán xiān lǚ。
方见了、管须低声说与。fāng jiàn le guǎn xū dī shēng shuō yǔ。
百子流苏,千枝宝炬。bǎi zi liú sū,qiān zhī bǎo jù。
人间有、洞房烟雾。rén jiān yǒu dòng fáng yān wù。
春来何事,故抛人别处。chūn lái hé shì,gù pāo rén bié chù。
坐望断,楼中远山归路。zuò wàng duàn,lóu zhōng yuǎn shān guī lù。

望江南·暮春

苏轼

春已老,春服几时成。chūn yǐ lǎo,chūn fú jǐ shí chéng。
曲水浪低蕉叶稳,舞雩风软纻罗轻。qū shuǐ làng dī jiāo yè wěn,wǔ yú fēng ruǎn zhù luó qīng。
酣咏乐升平。hān yǒng lè shēng píng。
微雨过,何处不催耕。wēi yǔ guò,hé chù bù cuī gēng。
百舌无言桃李尽,柘林深处鹁鸪鸣。bǎi shé wú yán táo lǐ jǐn,zhè lín shēn chù bó gū míng。
春色属芜菁。chūn sè shǔ wú jīng。

满江红·东武会流杯亭

苏轼

东武南城,新堤畔、涟漪初溢。dōng wǔ nán chéng,xīn dī pàn lián yī chū yì。
隐隐遍、长林高阜,卧红堆碧。yǐn yǐn biàn zhǎng lín gāo fù,wò hóng duī bì。
枝上残花吹尽也,与君试向江头觅。zhī shàng cán huā chuī jǐn yě,yǔ jūn shì xiàng jiāng tóu mì。
问向前、犹有几多春,三之一。wèn xiàng qián yóu yǒu jǐ duō chūn,sān zhī yī。
官里事,何时毕。guān lǐ shì,hé shí bì。
风雨外,无多日。fēng yǔ wài,wú duō rì。
相将泛曲水,满城争出。xiāng jiāng fàn qū shuǐ,mǎn chéng zhēng chū。
君不见、兰亭修禊事,当时坐上皆豪逸。jūn bù jiàn lán tíng xiū xì shì,dāng shí zuò shàng jiē háo yì。
到如今、修竹满山阴,空陈迹。dào rú jīn xiū zhú mǎn shān yīn,kōng chén jì。
四八

画堂春·寄子由

苏轼

柳花飞处麦摇波,晚湖净,鉴新磨。liǔ huā fēi chù mài yáo bō,wǎn hú jìng,jiàn xīn mó。
小舟飞棹去如梭,齐唱采菱歌。xiǎo zhōu fēi zhào qù rú suō,qí chàng cǎi líng gē。
平野水云溶漾,小楼风日晴和。píng yě shuǐ yún róng yàng,xiǎo lóu fēng rì qíng hé。
济南何在暮云多,归去奈愁何。jì nán hé zài mù yún duō,guī qù nài chóu hé。

江神子·前瞻马耳九仙山

苏轼

前瞻马耳九仙山,碧连天,晚云闲。qián zhān mǎ ěr jiǔ xiān shān,bì lián tiān,wǎn yún xián。
城上高台,真个是超然。chéng shàng gāo tái,zhēn gè shì chāo rán。
莫使匆匆云雨散,今夜里,月婵娟。mò shǐ cōng cōng yún yǔ sàn,jīn yè lǐ,yuè chán juān。
小溪鸥鹭静联拳,去翩翩,点轻烟。xiǎo xī ōu lù jìng lián quán,qù piān piān,diǎn qīng yān。
人事凄凉,回首便他年。rén shì qī liáng,huí shǒu biàn tā nián。
莫忘使君歌笑处,垂柳下,矮槐前。mò wàng shǐ jūn gē xiào chù,chuí liǔ xià,ǎi huái qián。

江神子·东武雪中送客

苏轼

相从不觉又初寒,对尊前,惜流年。xiāng cóng bù jué yòu chū hán,duì zūn qián,xī liú nián。
风紧离亭,冰结泪珠圆。fēng jǐn lí tíng,bīng jié lèi zhū yuán。
雪意留君君不住,从此去,少清欢。xuě yì liú jūn jūn bù zhù,cóng cǐ qù,shǎo qīng huān。
转头山上转头看,路漫漫,玉花翻。zhuǎn tóu shān shàng zhuǎn tóu kàn,lù màn màn,yù huā fān。
银海光宽,何处是超然。yín hǎi guāng kuān,hé chù shì chāo rán。
知道故人相念否,携翠袖,倚朱阑。zhī dào gù rén xiāng niàn fǒu,xié cuì xiù,yǐ zhū lán。

南乡子·席上劝李公择酒

苏轼

不到谢公台,明月清风好在哉。bù dào xiè gōng tái,míng yuè qīng fēng hǎo zài zāi。
旧日髯孙何处去,重来,短李风流更上才。jiù rì rán sūn hé chù qù,zhòng lái,duǎn lǐ fēng liú gèng shàng cái。
秋色渐摧颓,满院黄英映酒杯。qiū sè jiàn cuī tuí,mǎn yuàn huáng yīng yìng jiǔ bēi。
看取桃花春二月,争开,尽是刘郎去后栽。kàn qǔ táo huā chūn èr yuè,zhēng kāi,jǐn shì liú láng qù hòu zāi。