古诗词

司竹监烧苇园,因召都巡检柴贻最左藏,以其徒会猎园下

苏轼

官园刈苇留枯槎,深冬放火如红霞。guān yuán yì wěi liú kū chá,shēn dōng fàng huǒ rú hóng xiá。
枯槎烧尽有根在,春雨一洗皆萌芽。kū chá shāo jǐn yǒu gēn zài,chūn yǔ yī xǐ jiē méng yá。
黄狐老兔最狡捷,卖侮百兽常矜夸。huáng hú lǎo tù zuì jiǎo jié,mài wǔ bǎi shòu cháng jīn kuā。
年年此厄竟不悟,但爱蒙密争来家。nián nián cǐ è jìng bù wù,dàn ài méng mì zhēng lái jiā。
风回焰卷毛尾热,欲出已被苍鹰遮。fēng huí yàn juǎn máo wěi rè,yù chū yǐ bèi cāng yīng zhē。
野人来言此最乐,徒手晓出归满车。yě rén lái yán cǐ zuì lè,tú shǒu xiǎo chū guī mǎn chē。
巡边将军在近邑,呼来飒飒从矛叉。xún biān jiāng jūn zài jìn yì,hū lái sà sà cóng máo chā。
戍兵久闲可小试,战鼓虽冻犹堪挝。shù bīng jiǔ xián kě xiǎo shì,zhàn gǔ suī dòng yóu kān wō。
雄心欲抟南涧虎,阵势颇学常山蛇。xióng xīn yù tuán nán jiàn hǔ,zhèn shì pǒ xué cháng shān shé。
霜乾火烈声爆野,飞走无路号且呀。shuāng qián huǒ liè shēng bào yě,fēi zǒu wú lù hào qiě ya。
迎人截来砉逢箭,避犬逸去穷投罝。yíng rén jié lái huò féng jiàn,bì quǎn yì qù qióng tóu jū。
击鲜走马殊未厌,但恐落日催栖鸦。jī xiān zǒu mǎ shū wèi yàn,dàn kǒng luò rì cuī qī yā。
弊旗仆鼓坐数获,鞍挂雉兔肩分麚。bì qí pū gǔ zuò shù huò,ān guà zhì tù jiān fēn jiā。
主人置酒聚狂客,纷纷醉语晚更哗。zhǔ rén zhì jiǔ jù kuáng kè,fēn fēn zuì yǔ wǎn gèng huā。
燎毛燔肉不暇割,饮啖直欲追羲娲。liáo máo fán ròu bù xiá gē,yǐn dàn zhí yù zhuī xī wā。
青丘云梦古所吒,与此何啻百倍加。qīng qiū yún mèng gǔ suǒ zhā,yǔ cǐ hé chì bǎi bèi jiā。
苦遭谏疏说夷羿,又被词客嘲淫奢。kǔ zāo jiàn shū shuō yí yì,yòu bèi cí kè cháo yín shē。
岂如闲官走山邑,放旷不与趋朝衙。qǐ rú xián guān zǒu shān yì,fàng kuàng bù yǔ qū cháo yá。
农工已毕岁云暮,车骑虽少宾殊嘉。nóng gōng yǐ bì suì yún mù,chē qí suī shǎo bīn shū jiā。
酒酣上马去不告,猎猎霜风吹帽斜。jiǔ hān shàng mǎ qù bù gào,liè liè shuāng fēng chuī mào xié。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

踏莎行

苏轼

这个秃奴,修行忒煞。zhè gè tū nú,xiū xíng tè shā。
云山顶上空持戒。yún shān dǐng shàng kōng chí jiè。
一从迷恋玉楼人,鹑衣百结浑无奈。yī cóng mí liàn yù lóu rén,chún yī bǎi jié hún wú nài。
毒手伤人,花容粉碎。dú shǒu shāng rén,huā róng fěn suì。
空空色色今何在。kōng kōng sè sè jīn hé zài。
臂间刺道苦相思,这回还了相思债。bì jiān cì dào kǔ xiāng sī,zhè huí hái le xiāng sī zhài。

失调名

苏轼

寂寂珠帘蛛网满。jì jì zhū lián zhū wǎng mǎn。

定风波

苏轼

闲卧藤床观社柳。xián wò téng chuáng guān shè liǔ。

定风波

苏轼

子瞻书困点新茶。zi zhān shū kùn diǎn xīn chá。

失调名

苏轼

唤起离情,慵推孤枕。huàn qǐ lí qíng,yōng tuī gū zhěn。

失调名

苏轼

山头望,波光泼眼。shān tóu wàng,bō guāng pō yǎn。

失调名

苏轼

揭起裙儿,一阵油盐酱醋香。jiē qǐ qún ér,yī zhèn yóu yán jiàng cù xiāng。

鹧鸪天·佳人

苏轼

罗带双垂画不成。luó dài shuāng chuí huà bù chéng。
殢人娇态最轻盈。tì rén jiāo tài zuì qīng yíng。
酥胸斜抱天边月,玉手轻弹水面冰。sū xiōng xié bào tiān biān yuè,yù shǒu qīng dàn shuǐ miàn bīng。
无限事,许多情。wú xiàn shì,xǔ duō qíng。
四弦丝竹苦丁宁。sì xián sī zhú kǔ dīng níng。
饶君拨尽相思调,待听梧桐叶落声。ráo jūn bō jǐn xiāng sī diào,dài tīng wú tóng yè luò shēng。

西江月·佳人

苏轼

碧雾轻笼两凤,寒烟淡拂双鸦。bì wù qīng lóng liǎng fèng,hán yān dàn fú shuāng yā。
为谁流睇不归家。wèi shuí liú dì bù guī jiā。
错认门前过马。cuò rèn mén qián guò mǎ。
有意偷回笑眼,无言强整衣纱。yǒu yì tōu huí xiào yǎn,wú yán qiáng zhěng yī shā。
刘郎一见武陵花。liú láng yī jiàn wǔ líng huā。
从此春心荡也。cóng cǐ chūn xīn dàng yě。

永遇乐

苏轼

长忆别时,景疏楼上,明月如水。zhǎng yì bié shí,jǐng shū lóu shàng,míng yuè rú shuǐ。
美酒清歌,留连不住,月随人千里。měi jiǔ qīng gē,liú lián bù zhù,yuè suí rén qiān lǐ。
别来三度,孤光又满,冷落共谁同醉?卷珠帘、凄然顾影,共伊到明无寐。bié lái sān dù,gū guāng yòu mǎn,lěng luò gòng shuí tóng zuì?juǎn zhū lián qī rán gù yǐng,gòng yī dào míng wú mèi。
今朝有客,来从淮上,能道使君深意。jīn cháo yǒu kè,lái cóng huái shàng,néng dào shǐ jūn shēn yì。
凭仗清淮,分明到海,中有相思泪。píng zhàng qīng huái,fēn míng dào hǎi,zhōng yǒu xiāng sī lèi。
而今何在,西垣清禁,夜永露华侵被。ér jīn hé zài,xī yuán qīng jìn,yè yǒng lù huá qīn bèi。
此时看、回廊晓月,也应暗记。cǐ shí kàn huí láng xiǎo yuè,yě yīng àn jì。

西江月

苏轼

照野弥弥浅浪,横空隐隐层霄。zhào yě mí mí qiǎn làng,héng kōng yǐn yǐn céng xiāo。
障泥未解玉骢骄,我欲醉眠芳草。zhàng ní wèi jiě yù cōng jiāo,wǒ yù zuì mián fāng cǎo。
可惜一溪风月,莫教踏碎琼瑶。kě xī yī xī fēng yuè,mò jiào tà suì qióng yáo。
解鞍欹枕绿杨桥,杜宇一声春晓。jiě ān yī zhěn lǜ yáng qiáo,dù yǔ yī shēng chūn xiǎo。

满庭芳·余谪居黄州五年,将赴临汝,作《满庭芳》一篇别黄人。既至南郡,蒙恩放归阳羡,复作一篇

苏轼

归去来兮,清溪无底,上有千仞嵯峨。guī qù lái xī,qīng xī wú dǐ,shàng yǒu qiān rèn cuó é。
画楼东畔,天远夕阳多。huà lóu dōng pàn,tiān yuǎn xī yáng duō。
老去君恩未报,空回首、弹铗悲歌。lǎo qù jūn ēn wèi bào,kōng huí shǒu dàn jiá bēi gē。
船头转,长风万里,归马驻平坡。chuán tóu zhuǎn,zhǎng fēng wàn lǐ,guī mǎ zhù píng pō。
无何,何处有,银潢尽处,天女停梭。wú hé,hé chù yǒu,yín huáng jǐn chù,tiān nǚ tíng suō。
问何事人间,久戏风波。wèn hé shì rén jiān,jiǔ xì fēng bō。
顾谓同来稚子,应烂汝、腰下长柯。gù wèi tóng lái zhì zi,yīng làn rǔ yāo xià zhǎng kē。
青衫破,群仙笑我,千缕挂烟蓑。qīng shān pò,qún xiān xiào wǒ,qiān lǚ guà yān suō。

南歌子·再用前韵

苏轼

苒苒中秋过,萧萧两鬓华。rǎn rǎn zhōng qiū guò,xiāo xiāo liǎng bìn huá。
寓身此世一尘沙。yù shēn cǐ shì yī chén shā。
笑看潮来潮去、了生涯。xiào kàn cháo lái cháo qù le shēng yá。
方士三山路,渔人一叶家。fāng shì sān shān lù,yú rén yī yè jiā。
早知身世两聱牙。zǎo zhī shēn shì liǎng áo yá。
好伴骑鲸公子、赋雄夸。hǎo bàn qí jīng gōng zi fù xióng kuā。

浣溪沙

苏轼

簌簌衣巾落枣花,村南村北响缫车,牛衣古柳卖黄瓜。sù sù yī jīn luò zǎo huā,cūn nán cūn běi xiǎng sāo chē,niú yī gǔ liǔ mài huáng guā。
酒困路长惟欲睡,日高人渴漫思茶。jiǔ kùn lù zhǎng wéi yù shuì,rì gāo rén kě màn sī chá。
敲门试问野人家。qiāo mén shì wèn yě rén jiā。

南乡子·和元素

苏轼

凉簟碧纱厨,一枕清风昼睡馀。liáng diàn bì shā chú,yī zhěn qīng fēng zhòu shuì yú。
臥听晚衙无一事,徐徐。wò tīng wǎn yá wú yī shì,xú xú。
读尽床头几卷书。dú jǐn chuáng tóu jǐ juǎn shū。
搔首赋归欤,自觉功名懒更疏。sāo shǒu fù guī yú,zì jué gōng míng lǎn gèng shū。
若问使君才与术,何如。ruò wèn shǐ jūn cái yǔ shù,hé rú。
占得人间一味愚。zhàn dé rén jiān yī wèi yú。