古诗词

甘露寺

苏轼

江山岂不好,独游情易阑。jiāng shān qǐ bù hǎo,dú yóu qíng yì lán。
但有相携人,何必素所欢。dàn yǒu xiāng xié rén,hé bì sù suǒ huān。
我欲访甘露,当途无闲官。wǒ yù fǎng gān lù,dāng tú wú xián guān。
二子旧不识,欣然肯联鞍。èr zi jiù bù shí,xīn rán kěn lián ān。
古郡山为城,层梯转朱栏。gǔ jùn shān wèi chéng,céng tī zhuǎn zhū lán。
楼台断崖上,地窄天水宽。lóu tái duàn yá shàng,dì zhǎi tiān shuǐ kuān。
一览吞数州,山长江漫漫。yī lǎn tūn shù zhōu,shān zhǎng jiāng màn màn。
却望大明寺,惟见烟中竿。què wàng dà míng sì,wéi jiàn yān zhōng gān。
狠石卧庭下,穹窿如伏羱。hěn shí wò tíng xià,qióng lóng rú fú yuán。
缅怀卧龙公,挟策事雕钻。miǎn huái wò lóng gōng,xié cè shì diāo zuān。
一谈收猘子,再说走老瞒。yī tán shōu zhì zi,zài shuō zǒu lǎo mán。
名高有馀想,事往无留观。míng gāo yǒu yú xiǎng,shì wǎng wú liú guān。
萧公古铁镬,相对空团团。xiāo gōng gǔ tiě huò,xiāng duì kōng tuán tuán。
陂陀受百斛,积雨生微澜。bēi tuó shòu bǎi hú,jī yǔ shēng wēi lán。
泗水逸周鼎,渭城辞汉盘。sì shuǐ yì zhōu dǐng,wèi chéng cí hàn pán。
山川失故态,怪此能独完。shān chuān shī gù tài,guài cǐ néng dú wán。
僧繇六化人,霓衣挂冰纨。sēng yáo liù huà rén,ní yī guà bīng wán。
隐见十二叠,观者疑夸谩。yǐn jiàn shí èr dié,guān zhě yí kuā mán。
破板陆生画,青猊戏盘跚。pò bǎn lù shēng huà,qīng ní xì pán shān。
上有二天人,挥手如翔鸾。shàng yǒu èr tiān rén,huī shǒu rú xiáng luán。
笔墨虽欲尽,典型垂不刊。bǐ mò suī yù jǐn,diǎn xíng chuí bù kān。
赫赫赞皇公,英姿凛以寒。hè hè zàn huáng gōng,yīng zī lǐn yǐ hán。
古柏手亲种,挺然谁敢干。gǔ bǎi shǒu qīn zhǒng,tǐng rán shuí gǎn gàn。
枝撑云峰裂,根入石窟蟠。zhī chēng yún fēng liè,gēn rù shí kū pán。
薙草得断碑,斩崖出金棺。tì cǎo dé duàn bēi,zhǎn yá chū jīn guān。
瘗藏岂不牢,见伏理可叹。yì cáng qǐ bù láo,jiàn fú lǐ kě tàn。
四雄皆龙虎,遗迹俨未刓。sì xióng jiē lóng hǔ,yí jì yǎn wèi wán。
方其盛壮时,争夺肯少安。fāng qí shèng zhuàng shí,zhēng duó kěn shǎo ān。
废兴属造物,迁逝谁控抟。fèi xīng shǔ zào wù,qiān shì shuí kòng tuán。
况彼妄庸子,而欲事所难。kuàng bǐ wàng yōng zi,ér yù shì suǒ nán。
古今共一轨,后世徒辛酸。gǔ jīn gòng yī guǐ,hòu shì tú xīn suān。
聊兴广武叹,不待雍门弹。liáo xīng guǎng wǔ tàn,bù dài yōng mén dàn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

过黎君郊居

苏轼

半园荒草没佳蔬,煮得占禾半是藷。bàn yuán huāng cǎo méi jiā shū,zhǔ dé zhàn hé bàn shì shǔ。
万事思量都是错,不如还叩仲尼居。wàn shì sī liàng dōu shì cuò,bù rú hái kòu zhòng ní jū。

南华老师示四韵,事忙,姑以一偈答之

苏轼

恶业相缠五十年,常行八棒十三禅。è yè xiāng chán wǔ shí nián,cháng xíng bā bàng shí sān chán。
却著衲衣归玉局,自疑身是五通仙。què zhù nà yī guī yù jú,zì yí shēn shì wǔ tōng xiān。

梦中绝句

苏轼

楸树高花欲插天,暖风迟日共茫然。qiū shù gāo huā yù chā tiān,nuǎn fēng chí rì gòng máng rán。
落英满地君方见,惆怅春光又一年。luò yīng mǎn dì jūn fāng jiàn,chóu chàng chūn guāng yòu yī nián。

寒食夜

苏轼

漏声透入碧窗纱,人静秋千影半斜。lòu shēng tòu rù bì chuāng shā,rén jìng qiū qiān yǐng bàn xié。
沉麝不烧金鸭冷,淡云笼月照梨花。chén shè bù shāo jīn yā lěng,dàn yún lóng yuè zhào lí huā。

书黄筌画《翎毛花蝶图》二首

苏轼

短翎长喙喜喧卑,曳练双翔亦自奇。duǎn líng zhǎng huì xǐ xuān bēi,yè liàn shuāng xiáng yì zì qí。
赖有黄鹂斗嬛好,独依藓石立多时。lài yǒu huáng lí dòu huán hǎo,dú yī xiǎn shí lì duō shí。

书黄筌画《翎毛花蝶图》二首

苏轼

绿阴青子已愁人,忍见中庭燕麦新。lǜ yīn qīng zi yǐ chóu rén,rěn jiàn zhōng tíng yàn mài xīn。
怊怅刘郎今白首,时来看卷觅馀春。chāo chàng liú láng jīn bái shǒu,shí lái kàn juǎn mì yú chūn。

陆莲庵

苏轼

何妨红粉唱迎仙,来伴山僧到处禅。hé fáng hóng fěn chàng yíng xiān,lái bàn shān sēng dào chù chán。
陆地生花安足怪,而今更有火中莲。lù dì shēng huā ān zú guài,ér jīn gèng yǒu huǒ zhōng lián。

书寄韵

苏轼

已将镜镊投诸地,喜见苍颜白发新。yǐ jiāng jìng niè tóu zhū dì,xǐ jiàn cāng yán bái fā xīn。
历数三朝轩冕客,色声谁是独完人。lì shù sān cháo xuān miǎn kè,sè shēng shuí shì dú wán rén。

谒敦诗先生因留一绝

苏轼

凛凛人言君似雪,我言凛凛雪如君。lǐn lǐn rén yán jūn shì xuě,wǒ yán lǐn lǐn xuě rú jūn。
时人尽怪苏司业,不解将钱与广文。shí rén jǐn guài sū sī yè,bù jiě jiāng qián yǔ guǎng wén。

春夜

苏轼

春宵一刻值千金,花有清香月有阴。chūn xiāo yī kè zhí qiān jīn,huā yǒu qīng xiāng yuè yǒu yīn。
歌管楼台声细细,秋千院落夜沉沉。gē guǎn lóu tái shēng xì xì,qiū qiān yuàn luò yè chén chén。

醉睡者

苏轼

有道难行不如醉,有口难言不如睡。yǒu dào nán xíng bù rú zuì,yǒu kǒu nán yán bù rú shuì。
先生醉卧此石间,万古无人知此意。xiān shēng zuì wò cǐ shí jiān,wàn gǔ wú rén zhī cǐ yì。

绝句二首

苏轼

峨峨叠石立何孤,赖有萧萧翠竹俱。é é dié shí lì hé gū,lài yǒu xiāo xiāo cuì zhú jù。
日暮无人鸥鸟散,空留野水伴寒芦。rì mù wú rén ōu niǎo sàn,kōng liú yě shuǐ bàn hán lú。

绝句二首

苏轼

漠漠秋高露气清,新蒲倚石近溪生。mò mò qiū gāo lù qì qīng,xīn pú yǐ shí jìn xī shēng。
夜来雨后西风急,静向窗前似有声。yè lái yǔ hòu xī fēng jí,jìng xiàng chuāng qián shì yǒu shēng。

题李景元画

苏轼

闻说神仙郭恕先,醉中狂笔势澜翻。wén shuō shén xiān guō shù xiān,zuì zhōng kuáng bǐ shì lán fān。
百年寥落何人在,只有华亭李景元。bǎi nián liáo luò hé rén zài,zhǐ yǒu huá tíng lǐ jǐng yuán。

又答毡帐

苏轼

卧病经旬减带围,清樽忘却故人期。wò bìng jīng xún jiǎn dài wéi,qīng zūn wàng què gù rén qī。
莫嫌雪里闲毡帐,作事犹来未合时。mò xián xuě lǐ xián zhān zhàng,zuò shì yóu lái wèi hé shí。