古诗词

甘露寺

苏轼

江山岂不好,独游情易阑。jiāng shān qǐ bù hǎo,dú yóu qíng yì lán。
但有相携人,何必素所欢。dàn yǒu xiāng xié rén,hé bì sù suǒ huān。
我欲访甘露,当途无闲官。wǒ yù fǎng gān lù,dāng tú wú xián guān。
二子旧不识,欣然肯联鞍。èr zi jiù bù shí,xīn rán kěn lián ān。
古郡山为城,层梯转朱栏。gǔ jùn shān wèi chéng,céng tī zhuǎn zhū lán。
楼台断崖上,地窄天水宽。lóu tái duàn yá shàng,dì zhǎi tiān shuǐ kuān。
一览吞数州,山长江漫漫。yī lǎn tūn shù zhōu,shān zhǎng jiāng màn màn。
却望大明寺,惟见烟中竿。què wàng dà míng sì,wéi jiàn yān zhōng gān。
狠石卧庭下,穹窿如伏羱。hěn shí wò tíng xià,qióng lóng rú fú yuán。
缅怀卧龙公,挟策事雕钻。miǎn huái wò lóng gōng,xié cè shì diāo zuān。
一谈收猘子,再说走老瞒。yī tán shōu zhì zi,zài shuō zǒu lǎo mán。
名高有馀想,事往无留观。míng gāo yǒu yú xiǎng,shì wǎng wú liú guān。
萧公古铁镬,相对空团团。xiāo gōng gǔ tiě huò,xiāng duì kōng tuán tuán。
陂陀受百斛,积雨生微澜。bēi tuó shòu bǎi hú,jī yǔ shēng wēi lán。
泗水逸周鼎,渭城辞汉盘。sì shuǐ yì zhōu dǐng,wèi chéng cí hàn pán。
山川失故态,怪此能独完。shān chuān shī gù tài,guài cǐ néng dú wán。
僧繇六化人,霓衣挂冰纨。sēng yáo liù huà rén,ní yī guà bīng wán。
隐见十二叠,观者疑夸谩。yǐn jiàn shí èr dié,guān zhě yí kuā mán。
破板陆生画,青猊戏盘跚。pò bǎn lù shēng huà,qīng ní xì pán shān。
上有二天人,挥手如翔鸾。shàng yǒu èr tiān rén,huī shǒu rú xiáng luán。
笔墨虽欲尽,典型垂不刊。bǐ mò suī yù jǐn,diǎn xíng chuí bù kān。
赫赫赞皇公,英姿凛以寒。hè hè zàn huáng gōng,yīng zī lǐn yǐ hán。
古柏手亲种,挺然谁敢干。gǔ bǎi shǒu qīn zhǒng,tǐng rán shuí gǎn gàn。
枝撑云峰裂,根入石窟蟠。zhī chēng yún fēng liè,gēn rù shí kū pán。
薙草得断碑,斩崖出金棺。tì cǎo dé duàn bēi,zhǎn yá chū jīn guān。
瘗藏岂不牢,见伏理可叹。yì cáng qǐ bù láo,jiàn fú lǐ kě tàn。
四雄皆龙虎,遗迹俨未刓。sì xióng jiē lóng hǔ,yí jì yǎn wèi wán。
方其盛壮时,争夺肯少安。fāng qí shèng zhuàng shí,zhēng duó kěn shǎo ān。
废兴属造物,迁逝谁控抟。fèi xīng shǔ zào wù,qiān shì shuí kòng tuán。
况彼妄庸子,而欲事所难。kuàng bǐ wàng yōng zi,ér yù shì suǒ nán。
古今共一轨,后世徒辛酸。gǔ jīn gòng yī guǐ,hòu shì tú xīn suān。
聊兴广武叹,不待雍门弹。liáo xīng guǎng wǔ tàn,bù dài yōng mén dàn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

次韵范淳甫送秦少章

苏轼

宿缘在江海,世网如予何。sù yuán zài jiāng hǎi,shì wǎng rú yǔ hé。
西来庾公尘,已濯长淮波。xī lái yǔ gōng chén,yǐ zhuó zhǎng huái bō。
十年淮海人,初见一麦禾。shí nián huái hǎi rén,chū jiàn yī mài hé。
但欣争讼少,未觉舟车多。dàn xīn zhēng sòng shǎo,wèi jué zhōu chē duō。
秦郎忽过我,赋诗如《卷阿》。qín láng hū guò wǒ,fù shī rú juǎn ā。
句法本黄子,二豪与揩磨。jù fǎ běn huáng zi,èr háo yǔ kāi mó。
嗟我久离群,逝将老西河。jiē wǒ jiǔ lí qún,shì jiāng lǎo xī hé。
后生多名士,欲荐空悲歌。hòu shēng duō míng shì,yù jiàn kōng bēi gē。
小范真可人,独肯勤收罗。xiǎo fàn zhēn kě rén,dú kěn qín shōu luó。
瘦马识騄耳,枯桐得云和。shòu mǎ shí lù ěr,kū tóng dé yún hé。
近闻馆李生,病鹤借一柯。jìn wén guǎn lǐ shēng,bìng hè jiè yī kē。
赠行苦说我,妙语慰蹉跎。zèng xíng kǔ shuō wǒ,miào yǔ wèi cuō tuó。
西羌已解仇,烽火连朝那。xī qiāng yǐ jiě chóu,fēng huǒ lián cháo nà。
坐筹付公等,吾将寄潜沱。zuò chóu fù gōng děng,wú jiāng jì qián tuó。

闻林夫当自徙灵隐寺寓居,戏作灵隐前一首

苏轼

灵隐前,天竺后,两涧春淙一灵鹫。líng yǐn qián,tiān zhú hòu,liǎng jiàn chūn cóng yī líng jiù。
不知水从何处来,跳波赴壑如奔雷。bù zhī shuǐ cóng hé chù lái,tiào bō fù hè rú bēn léi。
无情有意两莫测,肯向冷泉亭下相萦回。wú qíng yǒu yì liǎng mò cè,kěn xiàng lěng quán tíng xià xiāng yíng huí。
我在钱塘六百日,山中暂来不暖席。wǒ zài qián táng liù bǎi rì,shān zhōng zàn lái bù nuǎn xí。
今君欲作灵隐居,葛衣草屦随僧蔬。jīn jūn yù zuò líng yǐn jū,gé yī cǎo jù suí sēng shū。
能与冷泉作主一百日,不用二十四考书中书。néng yǔ lěng quán zuò zhǔ yī bǎi rì,bù yòng èr shí sì kǎo shū zhōng shū。

和陶饮酒二十首

苏轼

我不如陶生,世事缠绵之。wǒ bù rú táo shēng,shì shì chán mián zhī。
云何得一适,亦有如生时。yún hé dé yī shì,yì yǒu rú shēng shí。
寸田无荆棘,佳处正在兹。cùn tián wú jīng jí,jiā chù zhèng zài zī。
纵心与事往,所遇无复疑。zòng xīn yǔ shì wǎng,suǒ yù wú fù yí。
偶得酒中趣,空杯亦常持。ǒu dé jiǔ zhōng qù,kōng bēi yì cháng chí。

和陶饮酒二十首

苏轼

二豪诋醉客,气涌胸中山。èr háo dǐ zuì kè,qì yǒng xiōng zhōng shān。
漼然似冰释,亦复在一言。cuǐ rán shì bīng shì,yì fù zài yī yán。
啬气实其腹,云当享长年。sè qì shí qí fù,yún dāng xiǎng zhǎng nián。
少饮得径醉,此秘君勿传。shǎo yǐn dé jìng zuì,cǐ mì jūn wù chuán。

和陶饮酒二十首

苏轼

道丧士失己,出语辄不情。dào sàng shì shī jǐ,chū yǔ zhé bù qíng。
江左风流人,醉中亦求名。jiāng zuǒ fēng liú rén,zuì zhōng yì qiú míng。
渊明独清真,谈笑得此生。yuān míng dú qīng zhēn,tán xiào dé cǐ shēng。
身如受风竹,掩冉众叶惊。shēn rú shòu fēng zhú,yǎn rǎn zhòng yè jīng。
俯仰各有态,得酒诗自成。fǔ yǎng gè yǒu tài,dé jiǔ shī zì chéng。

和陶饮酒二十首

苏轼

蠢蠕食叶虫,仰空慕高飞。chǔn rú shí yè chóng,yǎng kōng mù gāo fēi。
一朝传两翅,乃得黏网悲。yī cháo chuán liǎng chì,nǎi dé nián wǎng bēi。
啁啾同巢雀,沮泽疑可依。zhāo jiū tóng cháo què,jǔ zé yí kě yī。
赴水生两壳,遭闭何时归。fù shuǐ shēng liǎng ké,zāo bì hé shí guī。
二虫竟谁是,一笑百念衰。èr chóng jìng shuí shì,yī xiào bǎi niàn shuāi。
幸此未化间,有酒君莫违。xìng cǐ wèi huà jiān,yǒu jiǔ jūn mò wéi。

和陶饮酒二十首

苏轼

小舟真一叶,下有暗浪喧。xiǎo zhōu zhēn yī yè,xià yǒu àn làng xuān。
夜棹醉中发,不知枕几偏。yè zhào zuì zhōng fā,bù zhī zhěn jǐ piān。
天明问前路,已度千重山。tiān míng wèn qián lù,yǐ dù qiān zhòng shān。
嗟我亦何为,此道常往还。jiē wǒ yì hé wèi,cǐ dào cháng wǎng hái。
未来宁早计,既往复何言。wèi lái níng zǎo jì,jì wǎng fù hé yán。

和陶饮酒二十首

苏轼

百年六十化,念念竟非是。bǎi nián liù shí huà,niàn niàn jìng fēi shì。
是身如虚空,谁受誉与毁。shì shēn rú xū kōng,shuí shòu yù yǔ huǐ。
得酒未举杯,丧我固忘尔。dé jiǔ wèi jǔ bēi,sàng wǒ gù wàng ěr。
倒床自甘寝,不择菅与绮。dào chuáng zì gān qǐn,bù zé jiān yǔ qǐ。

和陶饮酒二十首

苏轼

顷者大雪年,海派翻玉英。qǐng zhě dà xuě nián,hǎi pài fān yù yīng。
有士常痛饮,饥寒见真情。yǒu shì cháng tòng yǐn,jī hán jiàn zhēn qíng。
床头有败榼,孤坐时一倾。chuáng tóu yǒu bài kē,gū zuò shí yī qīng。
未能平体粟,且复浇肠鸣。wèi néng píng tǐ sù,qiě fù jiāo cháng míng。
脱衣裹冻酒,每醉念此生。tuō yī guǒ dòng jiǔ,měi zuì niàn cǐ shēng。

和陶饮酒二十首

苏轼

我坐华堂上,不必麋鹿姿。wǒ zuò huá táng shàng,bù bì mí lù zī。
时来蜀冈头,喜见霜松枝。shí lái shǔ gāng tóu,xǐ jiàn shuāng sōng zhī。
心知百尺底,已结千岁奇。xīn zhī bǎi chǐ dǐ,yǐ jié qiān suì qí。
煌煌凌霄花,缠绕复何为。huáng huáng líng xiāo huā,chán rào fù hé wèi。
举觞酹其根,无事莫相羁。jǔ shāng lèi qí gēn,wú shì mò xiāng jī。

和陶饮酒二十首

苏轼

芙蓉在秋水,时节自阖开。fú róng zài qiū shuǐ,shí jié zì hé kāi。
清风亦何意,入我芝兰怀。qīng fēng yì hé yì,rù wǒ zhī lán huái。
一随采折去,永与江湖乖。yī suí cǎi zhé qù,yǒng yǔ jiāng hú guāi。
断丝不复续,斗水何足栖。duàn sī bù fù xù,dòu shuǐ hé zú qī。
不如玉井莲,结根天池泥。bù rú yù jǐng lián,jié gēn tiān chí ní。
感此每自慰,吾事幸不谐。gǎn cǐ měi zì wèi,wú shì xìng bù xié。
醉中有归路,了了初不迷。zuì zhōng yǒu guī lù,le le chū bù mí。
乘流且复逝,抵曲吾当回。chéng liú qiě fù shì,dǐ qū wú dāng huí。

和陶饮酒二十首

苏轼

蓝舆兀醉守,路转古城隅。lán yú wù zuì shǒu,lù zhuǎn gǔ chéng yú。
酒力如过雨,清风消半途。jiǔ lì rú guò yǔ,qīng fēng xiāo bàn tú。
前山正可数,后骑且勿驱。qián shān zhèng kě shù,hòu qí qiě wù qū。
我缘在东南,往寄白发馀。wǒ yuán zài dōng nán,wǎng jì bái fā yú。
遥知万松岭,下有三亩居。yáo zhī wàn sōng lǐng,xià yǒu sān mǔ jū。

和陶饮酒二十首

苏轼

民劳吏无德,岁美天有道。mín láo lì wú dé,suì měi tiān yǒu dào。
暑雨避麦秋,温风送蚕老。shǔ yǔ bì mài qiū,wēn fēng sòng cán lǎo。
三咽初有闻,一溉未濡槁。sān yàn chū yǒu wén,yī gài wèi rú gǎo。
诏书宽积欠,父老颜色好。zhào shū kuān jī qiàn,fù lǎo yán sè hǎo。
再拜贺吾君,获此不贪宝。zài bài hè wú jūn,huò cǐ bù tān bǎo。
颓然笑阮籍,醉几书谢表。tuí rán xiào ruǎn jí,zuì jǐ shū xiè biǎo。

和陶饮酒二十首

苏轼

我梦入小学,自谓总角时。wǒ mèng rù xiǎo xué,zì wèi zǒng jiǎo shí。
不记有白发,犹诵论语辞。bù jì yǒu bái fā,yóu sòng lùn yǔ cí。
人间本儿戏,颠倒略似兹。rén jiān běn ér xì,diān dào lüè shì zī。
惟有醉时真,空洞了无疑。wéi yǒu zuì shí zhēn,kōng dòng le wú yí。
坠车终无伤,庄叟不吾欺。zhuì chē zhōng wú shāng,zhuāng sǒu bù wú qī。
呼儿具纸笔,醉语辄录之。hū ér jù zhǐ bǐ,zuì yǔ zhé lù zhī。

和陶饮酒二十首

苏轼

醉中虽可乐,犹是生灭境。zuì zhōng suī kě lè,yóu shì shēng miè jìng。
云何得此身,不醉亦不醒。yún hé dé cǐ shēn,bù zuì yì bù xǐng。
痴如景升牛,莫保尻与领。chī rú jǐng shēng niú,mò bǎo kāo yǔ lǐng。
黠如东郭逡,束缚作毛颖。xiá rú dōng guō qūn,shù fù zuò máo yǐng。
乃知嵇叔夜,非坐虎文炳。nǎi zhī jī shū yè,fēi zuò hǔ wén bǐng。