古诗词

芙蓉城

苏轼

芙蓉城中花冥冥,谁其主者石与丁。fú róng chéng zhōng huā míng míng,shuí qí zhǔ zhě shí yǔ dīng。
珠廉玉案翡翠屏,霞舒云卷千娉婷。zhū lián yù àn fěi cuì píng,xiá shū yún juǎn qiān pīng tíng。
中有一人长眉青,炯如微云淡疏星。zhōng yǒu yī rén zhǎng méi qīng,jiǒng rú wēi yún dàn shū xīng。
往来三世空鍊形,竟坐误读《黄庭经》。wǎng lái sān shì kōng liàn xíng,jìng zuò wù dú huáng tíng jīng。
天门夜开飞爽灵,无复白日乘云軿。tiān mén yè kāi fēi shuǎng líng,wú fù bái rì chéng yún píng。
俗缘千劫磨不尽,翠被冷落凄馀馨。sú yuán qiān jié mó bù jǐn,cuì bèi lěng luò qī yú xīn。
因过缑山朝帝廷,夜闻笙箫弭节听。yīn guò gōu shān cháo dì tíng,yè wén shēng xiāo mǐ jié tīng。
飘然而来谁使令,皎如明月入窗棂。piāo rán ér lái shuí shǐ lìng,jiǎo rú míng yuè rù chuāng líng。
忽然而去不可执,寒衾虚幌风泠泠。hū rán ér qù bù kě zhí,hán qīn xū huǎng fēng líng líng。
仙宫洞房本不扃,梦中同蹑凤凰翎。xiān gōng dòng fáng běn bù jiōng,mèng zhōng tóng niè fèng huáng líng。
径度万里如奔霆,玉楼浮空耸亭亭。jìng dù wàn lǐ rú bēn tíng,yù lóu fú kōng sǒng tíng tíng。
天书云篆谁所铭,绕楼飞步高冷竮。tiān shū yún zhuàn shuí suǒ míng,rào lóu fēi bù gāo lěng pīng。
仙风锵然韵流铃,蘧蘧形开如酒醒。xiān fēng qiāng rán yùn liú líng,qú qú xíng kāi rú jiǔ xǐng。
芳卿寄谢空丁宁,一朝覆水不返瓶,罗巾别泪空荧荧。fāng qīng jì xiè kōng dīng níng,yī cháo fù shuǐ bù fǎn píng,luó jīn bié lèi kōng yíng yíng。
春风花开秋叶零,世间罗绮纷膻腥。chūn fēng huā kāi qiū yè líng,shì jiān luó qǐ fēn shān xīng。
此身流浪随沧溟,偶然相值两浮萍。cǐ shēn liú làng suí cāng míng,ǒu rán xiāng zhí liǎng fú píng。
愿君收视观三庭,勿与嘉谷生蝗螟。yuàn jūn shōu shì guān sān tíng,wù yǔ jiā gǔ shēng huáng míng。
从渠一念三千龄,下作人间尹与邢。cóng qú yī niàn sān qiān líng,xià zuò rén jiān yǐn yǔ xíng。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

正月二十一日病后,述古邀往城外寻春

苏轼

屋上山禽苦唤人,槛前冰沼忽生鳞。wū shàng shān qín kǔ huàn rén,kǎn qián bīng zhǎo hū shēng lín。
老来厌伴红裙醉,病起空惊白发新。lǎo lái yàn bàn hóng qún zuì,bìng qǐ kōng jīng bái fā xīn。
卧听使君鸣鼓角,试呼稚子整冠巾。wò tīng shǐ jūn míng gǔ jiǎo,shì hū zhì zi zhěng guān jīn。
曲栏幽榭终寒窘,一看郊原浩荡春。qū lán yōu xiè zhōng hán jiǒng,yī kàn jiāo yuán hào dàng chūn。

有以官法酒见饷者,因用前韵,求述古为移厨饮湖上

苏轼

喜逢门外白衣人,欲脍湖中赤玉鳞。xǐ féng mén wài bái yī rén,yù kuài hú zhōng chì yù lín。
游舫已妆吴榜稳,舞衫初试越罗新。yóu fǎng yǐ zhuāng wú bǎng wěn,wǔ shān chū shì yuè luó xīn。
欲将渔钓追黄帽,未要靴刀抹绛巾。yù jiāng yú diào zhuī huáng mào,wèi yào xuē dāo mǒ jiàng jīn。
芳意十分强半在,为君先踏水边春。fāng yì shí fēn qiáng bàn zài,wèi jūn xiān tà shuǐ biān chūn。

风水洞二首和李节推其二

苏轼

山前乳水隔尘凡,山上仙风舞桧杉。shān qián rǔ shuǐ gé chén fán,shān shàng xiān fēng wǔ guì shān。
细细龙鳞生乱石,团团羊角转空岩。xì xì lóng lín shēng luàn shí,tuán tuán yáng jiǎo zhuǎn kōng yán。
冯夷窟宅非梁栋,御寇车舆谢辔衔。féng yí kū zhái fēi liáng dòng,yù kòu chē yú xiè pèi xián。
世事渐艰吾欲去,永随二子脱讥谗。shì shì jiàn jiān wú yù qù,yǒng suí èr zi tuō jī chán。

新城道中二首(其一)

苏轼

东风知我欲山行,吹断檐间积雨声。dōng fēng zhī wǒ yù shān xíng,chuī duàn yán jiān jī yǔ shēng。
岭上晴云披絮帽,树头初日挂铜钲。lǐng shàng qíng yún pī xù mào,shù tóu chū rì guà tóng zhēng。
野桃含笑竹篱短,溪柳自摇沙水清。yě táo hán xiào zhú lí duǎn,xī liǔ zì yáo shā shuǐ qīng。
西崦人家应最乐,煮芹烧笋饷春耕。xī yān rén jiā yīng zuì lè,zhǔ qín shāo sǔn xiǎng chūn gēng。

新城道中二首(其二)

苏轼

身世悠悠我此行,溪边委辔听溪声。shēn shì yōu yōu wǒ cǐ xíng,xī biān wěi pèi tīng xī shēng。
散材畏见搜林斧,疲马思闻卷旆钲。sàn cái wèi jiàn sōu lín fǔ,pí mǎ sī wén juǎn pèi zhēng。
细雨足时茶户喜,乱山深处长官清。xì yǔ zú shí chá hù xǐ,luàn shān shēn chù zhǎng guān qīng。
人间岐路知多少,试向桑田问耦耕。rén jiān qí lù zhī duō shǎo,shì xiàng sāng tián wèn ǒu gēng。

同曾元恕游龙山,吕穆仲不至

苏轼

青春不觉老朱颜,强半销磨簿领间。qīng chūn bù jué lǎo zhū yán,qiáng bàn xiāo mó bù lǐng jiān。
愁客倦吟花似酒,佳人休唱日衔山。chóu kè juàn yín huā shì jiǔ,jiā rén xiū chàng rì xián shān。
共知寒食明朝过,且赴僧窗半日闲。gòng zhī hán shí míng cháo guò,qiě fù sēng chuāng bàn rì xián。
命驾吕安邀不至,浴沂曾点暮方还。mìng jià lǚ ān yāo bù zhì,yù yí céng diǎn mù fāng hái。

次韵孙莘老见赠,时莘老移庐州,因以别之

苏轼

炉锤一手赋形殊,造化无心敢望渠。lú chuí yī shǒu fù xíng shū,zào huà wú xīn gǎn wàng qú。
我本疏顽固当尔,子犹沦落况其馀。wǒ běn shū wán gù dāng ěr,zi yóu lún luò kuàng qí yú。
龚、黄侧畔难言政,罗、赵前头且眩书。gōng huáng cè pàn nán yán zhèng,luó zhào qián tóu qiě xuàn shū。
惟有阳关一杯酒,殷勤重唱赠离居。wéi yǒu yáng guān yī bēi jiǔ,yīn qín zhòng chàng zèng lí jū。

李钤辖坐上分题戴花

苏轼

二八佳人细马驮,十千美酒渭城歌。èr bā jiā rén xì mǎ tuó,shí qiān měi jiǔ wèi chéng gē。
帘前柳絮惊春晚,头上花枝奈老何。lián qián liǔ xù jīng chūn wǎn,tóu shàng huā zhī nài lǎo hé。
露湿醉巾香掩冉,月明归路影婆娑。lù shī zuì jīn xiāng yǎn rǎn,yuè míng guī lù yǐng pó suō。
绿珠吹笛何时见,欲把斜红插皂罗。lǜ zhū chuī dí hé shí jiàn,yù bǎ xié hóng chā zào luó。

自昌化双溪馆下步寻溪源,至治平寺,二首

苏轼

乱山滴翠衣裘重,双涧响空窗户摇。luàn shān dī cuì yī qiú zhòng,shuāng jiàn xiǎng kōng chuāng hù yáo。
饱食不嫌溪笋瘦,穿林闲觅野芎苗。bǎo shí bù xián xī sǔn shòu,chuān lín xián mì yě qiōng miáo。
却愁县令知游寺,尚喜渔人争渡桥。què chóu xiàn lìng zhī yóu sì,shàng xǐ yú rén zhēng dù qiáo。
正似醴泉山下路,桑枝刺眼麦齐腰。zhèng shì lǐ quán shān xià lù,sāng zhī cì yǎn mài qí yāo。

自昌化双溪馆下步寻溪源,至治平寺,二首

苏轼

每见田园辄自招,倦飞不拟控扶摇。měi jiàn tián yuán zhé zì zhāo,juàn fēi bù nǐ kòng fú yáo。
共疑杨恽非锄豆,谁信刘章解立苗。gòng yí yáng yùn fēi chú dòu,shuí xìn liú zhāng jiě lì miáo。
老去尚贪彭泽米,梦归时到锦江桥。lǎo qù shàng tān péng zé mǐ,mèng guī shí dào jǐn jiāng qiáo。
宦游莫作无家客,举族长悬似细腰。huàn yóu mò zuò wú jiā kè,jǔ zú zhǎng xuán shì xì yāo。

会客有美堂,周邠长官与数僧同泛湖往北山,湖中闻堂上歌笑声,以诗见寄,因和二首,时周有服

苏轼

霭霭君诗似岭云,从来不许醉红裙。ǎi ǎi jūn shī shì lǐng yún,cóng lái bù xǔ zuì hóng qún。
不知野屐穿山翠,惟见轻桡破浪纹。bù zhī yě jī chuān shān cuì,wéi jiàn qīng ráo pò làng wén。
颇忆呼卢袁彦道,难邀骂座灌将军。pǒ yì hū lú yuán yàn dào,nán yāo mà zuò guàn jiāng jūn。
晚风落日元无主,不惜清凉与子分。wǎn fēng luò rì yuán wú zhǔ,bù xī qīng liáng yǔ zi fēn。

会客有美堂,周邠长官与数僧同泛湖往北山,湖中闻堂上歌笑声,以诗见寄,因和二首,时周有服

苏轼

载酒无人过子云,掩关昼卧客书裙。zài jiǔ wú rén guò zi yún,yǎn guān zhòu wò kè shū qún。
歌喉不共听珠贯,醉面何因作缬纹。gē hóu bù gòng tīng zhū guàn,zuì miàn hé yīn zuò xié wén。
僧侣且陪香火社,诗坛欲敛鹳鹅军。sēng lǚ qiě péi xiāng huǒ shè,shī tán yù liǎn guàn é jūn。
凭君遍绕湖边寺,涨绿晴来已十分。píng jūn biàn rào hú biān sì,zhǎng lǜ qíng lái yǐ shí fēn。

立秋日祷雨,宿灵隐寺,同周、徐二令

苏轼

百重堆案掣身闲,一叶秋声对榻眠。bǎi zhòng duī àn chè shēn xián,yī yè qiū shēng duì tà mián。
床下雪霜侵户月,枕中琴筑落阶泉。chuáng xià xuě shuāng qīn hù yuè,zhěn zhōng qín zhù luò jiē quán。
崎岖世味尝应遍,寂寞山栖老渐便。qí qū shì wèi cháng yīng biàn,jì mò shān qī lǎo jiàn biàn。
惟有悯农心尚在,起占云汉更茫然。wéi yǒu mǐn nóng xīn shàng zài,qǐ zhàn yún hàn gèng máng rán。

病中独游净慈,谒本长老,周长官以诗见寄,仍邀游灵隐,因次韵答之

苏轼

卧闻禅老入南山,净扫清风五百间。wò wén chán lǎo rù nán shān,jìng sǎo qīng fēng wǔ bǎi jiān。
我与世疏宜独往,君缘诗好不容攀。wǒ yǔ shì shū yí dú wǎng,jūn yuán shī hǎo bù róng pān。
自知乐事年年减,难得高人日日闲。zì zhī lè shì nián nián jiǎn,nán dé gāo rén rì rì xián。
欲问云公觅心地,要知何处是无还。yù wèn yún gōng mì xīn dì,yào zhī hé chù shì wú hái。

病中游祖塔院

苏轼

紫李黄瓜村路香,乌纱白葛道衣凉。zǐ lǐ huáng guā cūn lù xiāng,wū shā bái gé dào yī liáng。
闭门野寺松阴转,攲枕风轩客梦长。bì mén yě sì sōng yīn zhuǎn,qī zhěn fēng xuān kè mèng zhǎng。
因病得闲殊不恶,安心是药更无方。yīn bìng dé xián shū bù è,ān xīn shì yào gèng wú fāng。
道人不惜阶前水,借与匏樽自在尝。dào rén bù xī jiē qián shuǐ,jiè yǔ páo zūn zì zài cháng。