古诗词

鳆鱼行

苏轼

渐台人散长弓射,初啖鳆鱼人未识。jiàn tái rén sàn zhǎng gōng shè,chū dàn fù yú rén wèi shí。
西陵衰老穗帐空,肯向北河亲馈食。xī líng shuāi lǎo suì zhàng kōng,kěn xiàng běi hé qīn kuì shí。
两雄一律盗汉家,嗜好亦若肩相差。liǎng xióng yī lǜ dào hàn jiā,shì hǎo yì ruò jiān xiāng chà。
食每对之先太息,不因噎呕缘疮痂。shí měi duì zhī xiān tài xī,bù yīn yē ǒu yuán chuāng jiā。
中间霸据关梁隔,一枚何啻千金直。zhōng jiān bà jù guān liáng gé,yī méi hé chì qiān jīn zhí。
百年南北鲑菜通,往往残馀饱臧获。bǎi nián nán běi guī cài tōng,wǎng wǎng cán yú bǎo zāng huò。
东随海舶号倭螺,异方珍宝来更多。dōng suí hǎi bó hào wō luó,yì fāng zhēn bǎo lái gèng duō。
磨沙瀹沈成大胾,剖蚌作脯分馀波。mó shā yuè shěn chéng dà zì,pōu bàng zuò pú fēn yú bō。
君不闻蓬莱阁下驼棋岛,八月边风备胡獠。jūn bù wén péng lái gé xià tuó qí dǎo,bā yuè biān fēng bèi hú liáo。
舶船跋浪鼋鼍震,长镵铲处崖谷倒。bó chuán bá làng yuán tuó zhèn,zhǎng chán chǎn chù yá gǔ dào。
膳夫善治荐华堂,坐令雕俎生辉光。shàn fū shàn zhì jiàn huá táng,zuò lìng diāo zǔ shēng huī guāng。
肉芝石耳不足数,醋芼鱼皮真倚墙。ròu zhī shí ěr bù zú shù,cù mào yú pí zhēn yǐ qiáng。
中都贵人珍此味,糟浥油藏能远致。zhōng dōu guì rén zhēn cǐ wèi,zāo yì yóu cáng néng yuǎn zhì。
割肥方厌万钱厨,决眦可醒千日醉。gē féi fāng yàn wàn qián chú,jué zì kě xǐng qiān rì zuì。
三韩使者金鼎来,方奁馈送烦舆台。sān hán shǐ zhě jīn dǐng lái,fāng lián kuì sòng fán yú tái。
辽东太守远自献,临淄掾吏谁为材。liáo dōng tài shǒu yuǎn zì xiàn,lín zī yuàn lì shuí wèi cái。
吾生东归收一斛,苞苴未肯钻华屋。wú shēng dōng guī shōu yī hú,bāo jū wèi kěn zuān huá wū。
分送羹材作眼明,却取细书防老读。fēn sòng gēng cái zuò yǎn míng,què qǔ xì shū fáng lǎo dú。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

和子由除夜元日省宿致斋三首

苏轼

当年踏月走东风,坐看春闱锁醉翁。dāng nián tà yuè zǒu dōng fēng,zuò kàn chūn wéi suǒ zuì wēng。
白发门生几人在,却将新句调儿童。bái fā mén shēng jǐ rén zài,què jiāng xīn jù diào ér tóng。

韩康公坐上侍儿求书扇上二首

苏轼

窗摇细浪鱼吹日,手弄黄花蝶透衣。chuāng yáo xì làng yú chuī rì,shǒu nòng huáng huā dié tòu yī。
不觉春风吹酒醒,空教明月照人归。bù jué chūn fēng chuī jiǔ xǐng,kōng jiào míng yuè zhào rén guī。

韩康公坐上侍儿求书扇上二首

苏轼

一一窗扉面水开,更于何处觅蓬莱。yī yī chuāng fēi miàn shuǐ kāi,gèng yú hé chù mì péng lái。
天香满袖人知否,曾到旃檀小殿来。tiān xiāng mǎn xiù rén zhī fǒu,céng dào zhān tán xiǎo diàn lái。

次韵答张天觉二首

苏轼

车轻马稳辔衔坚,但有蚊虻喜扑缘。chē qīng mǎ wěn pèi xián jiān,dàn yǒu wén méng xǐ pū yuán。
截断口前君莫问,人间差乐胜巢仙。jié duàn kǒu qián jūn mò wèn,rén jiān chà lè shèng cháo xiān。

次韵答张天觉二首

苏轼

驭风骑气我何劳,且要长松作土毛。yù fēng qí qì wǒ hé láo,qiě yào zhǎng sōng zuò tǔ máo。
亦如诃佛丹霞老,却向清凉礼白毫。yì rú hē fú dān xiá lǎo,què xiàng qīng liáng lǐ bái háo。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

此君何处不相宜,况有能言老令威。cǐ jūn hé chù bù xiāng yí,kuàng yǒu néng yán lǎo lìng wēi。
谁识长身古君子,犹将缁布缘深衣。shuí shí zhǎng shēn gǔ jūn zi,yóu jiāng zī bù yuán shēn yī。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

太华西南第几峰,落花流水自重重。tài huá xī nán dì jǐ fēng,luò huā liú shuǐ zì zhòng zhòng。
幽人只采黄精去,不见春山鹿养茸。yōu rén zhǐ cǎi huáng jīng qù,bù jiàn chūn shān lù yǎng rōng。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

天工剪刻为谁妍,抱蕊游蜂自作团。tiān gōng jiǎn kè wèi shuí yán,bào ruǐ yóu fēng zì zuò tuán。
把酒惜春都是梦,不如闲客此闲看。bǎ jiǔ xī chūn dōu shì mèng,bù rú xián kè cǐ xián kàn。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

半脱莲房露压攲,绿荷深处有游龟。bàn tuō lián fáng lù yā qī,lǜ hé shēn chù yǒu yóu guī。
只应翡翠兰苕上,独见玄夫曝日时。zhǐ yīng fěi cuì lán sháo shàng,dú jiàn xuán fū pù rì shí。

谢宋汉杰惠李承晏墨

苏轼

老松烧尽结轻花,妙法来从北李家。lǎo sōng shāo jǐn jié qīng huā,miào fǎ lái cóng běi lǐ jiā。
翠色冷光何所似,墙东鬒发堕寒鸦。cuì sè lěng guāng hé suǒ shì,qiáng dōng zhěn fā duò hán yā。

碣石庵戏赠湛庵主

苏轼

保康桥上夜观灯,喝石岩前夏饮冰。bǎo kāng qiáo shàng yè guān dēng,hē shí yán qián xià yǐn bīng。
莫把山林笑朝市,老夫手里有乌藤。mò bǎ shān lín xiào cháo shì,lǎo fū shǒu lǐ yǒu wū téng。

送钱穆父出守越州绝句二首

苏轼

簿书常苦百忧集,樽酒今应一笑开。bù shū cháng kǔ bǎi yōu jí,zūn jiǔ jīn yīng yī xiào kāi。
京兆从教思广汉,会稽聊喜得方回。jīng zhào cóng jiào sī guǎng hàn,huì jī liáo xǐ dé fāng huí。

送钱穆父出守越州绝句二首

苏轼

若耶溪水云门寺,贺监荷花空自开。ruò yé xī shuǐ yún mén sì,hè jiān hé huā kōng zì kāi。
我恨今犹在泥滓,劝君莫棹酒船回。wǒ hèn jīn yóu zài ní zǐ,quàn jūn mò zhào jiǔ chuán huí。

书林次中所得李伯时《归去来》、《阳关》二图后

苏轼

不见何戡唱《渭城》,旧人空数米嘉荣。bù jiàn hé kān chàng wèi chéng,jiù rén kōng shù mǐ jiā róng。
龙眠独识殷勤处,画出阳关意外声。lóng mián dú shí yīn qín chù,huà chū yáng guān yì wài shēng。

书林次中所得李伯时《归去来》、《阳关》二图后

苏轼

两本新图宝墨香,樽前独唱《小秦王》。liǎng běn xīn tú bǎo mò xiāng,zūn qián dú chàng xiǎo qín wáng。
为君翻作《归来引》,不学《阳关》空断肠。wèi jūn fān zuò guī lái yǐn,bù xué yáng guān kōng duàn cháng。