古诗词

鳆鱼行

苏轼

渐台人散长弓射,初啖鳆鱼人未识。jiàn tái rén sàn zhǎng gōng shè,chū dàn fù yú rén wèi shí。
西陵衰老穗帐空,肯向北河亲馈食。xī líng shuāi lǎo suì zhàng kōng,kěn xiàng běi hé qīn kuì shí。
两雄一律盗汉家,嗜好亦若肩相差。liǎng xióng yī lǜ dào hàn jiā,shì hǎo yì ruò jiān xiāng chà。
食每对之先太息,不因噎呕缘疮痂。shí měi duì zhī xiān tài xī,bù yīn yē ǒu yuán chuāng jiā。
中间霸据关梁隔,一枚何啻千金直。zhōng jiān bà jù guān liáng gé,yī méi hé chì qiān jīn zhí。
百年南北鲑菜通,往往残馀饱臧获。bǎi nián nán běi guī cài tōng,wǎng wǎng cán yú bǎo zāng huò。
东随海舶号倭螺,异方珍宝来更多。dōng suí hǎi bó hào wō luó,yì fāng zhēn bǎo lái gèng duō。
磨沙瀹沈成大胾,剖蚌作脯分馀波。mó shā yuè shěn chéng dà zì,pōu bàng zuò pú fēn yú bō。
君不闻蓬莱阁下驼棋岛,八月边风备胡獠。jūn bù wén péng lái gé xià tuó qí dǎo,bā yuè biān fēng bèi hú liáo。
舶船跋浪鼋鼍震,长镵铲处崖谷倒。bó chuán bá làng yuán tuó zhèn,zhǎng chán chǎn chù yá gǔ dào。
膳夫善治荐华堂,坐令雕俎生辉光。shàn fū shàn zhì jiàn huá táng,zuò lìng diāo zǔ shēng huī guāng。
肉芝石耳不足数,醋芼鱼皮真倚墙。ròu zhī shí ěr bù zú shù,cù mào yú pí zhēn yǐ qiáng。
中都贵人珍此味,糟浥油藏能远致。zhōng dōu guì rén zhēn cǐ wèi,zāo yì yóu cáng néng yuǎn zhì。
割肥方厌万钱厨,决眦可醒千日醉。gē féi fāng yàn wàn qián chú,jué zì kě xǐng qiān rì zuì。
三韩使者金鼎来,方奁馈送烦舆台。sān hán shǐ zhě jīn dǐng lái,fāng lián kuì sòng fán yú tái。
辽东太守远自献,临淄掾吏谁为材。liáo dōng tài shǒu yuǎn zì xiàn,lín zī yuàn lì shuí wèi cái。
吾生东归收一斛,苞苴未肯钻华屋。wú shēng dōng guī shōu yī hú,bāo jū wèi kěn zuān huá wū。
分送羹材作眼明,却取细书防老读。fēn sòng gēng cái zuò yǎn míng,què qǔ xì shū fáng lǎo dú。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

和孔密州五绝见邸家园留题

苏轼

岁岁开园成故事,年年行乐不辜春。suì suì kāi yuán chéng gù shì,nián nián xíng lè bù gū chūn。
今年太守尤难继,慈爱聪明惠利人。jīn nián tài shǒu yóu nán jì,cí ài cōng míng huì lì rén。

和孔密州五绝见邸家园留题

苏轼

蜂腰鹤膝嘲希逸,春蚓秋蛇病子云。fēng yāo hè xī cháo xī yì,chūn yǐn qiū shé bìng zi yún。
醉里自书醒自笑,如今二绝更逢君。zuì lǐ zì shū xǐng zì xiào,rú jīn èr jué gèng féng jūn。

和孔密州五绝见邸家园留题

苏轼

城西千叶岂不好,笑舞春风醉脸丹。chéng xī qiān yè qǐ bù hǎo,xiào wǔ chūn fēng zuì liǎn dān。
何似后堂冰玉洁,游蜂非意不相干。hé shì hòu táng bīng yù jié,yóu fēng fēi yì bù xiāng gàn。

和赵郎中见戏二首

苏轼

燕子人亡三百秋,卷帘那复似扬州。yàn zi rén wáng sān bǎi qiū,juǎn lián nà fù shì yáng zhōu。
西行未必能胜此,空唱崔徽上白楼。xī xíng wèi bì néng shèng cǐ,kōng chàng cuī huī shàng bái lóu。

和赵郎中见戏二首

苏轼

我击藤床君唱歌,明年六十奈君何。wǒ jī téng chuáng jūn chàng gē,míng nián liù shí nài jūn hé。
醉颠只要装风景,莫向人前自洗磨。zuì diān zhǐ yào zhuāng fēng jǐng,mò xiàng rén qián zì xǐ mó。

子由将赴南都,与余会宿于逍遥堂,作两绝句,读之殆不可为怀,因和其诗以自解。余观子由,自少旷达,天资近道,又得至人养生长年之诀,而余亦窃闻其一二。以为今者宦游相别之日浅,而异时退休相从之日长,既以自解,且以慰子由云

苏轼

别期渐近不堪闻,风雨萧萧已断魂。bié qī jiàn jìn bù kān wén,fēng yǔ xiāo xiāo yǐ duàn hún。
犹胜相逢不相识,形容变尽语音存。yóu shèng xiāng féng bù xiāng shí,xíng róng biàn jǐn yǔ yīn cún。

子由将赴南都,与余会宿于逍遥堂,作两绝句,读之殆不可为怀,因和其诗以自解。余观子由,自少旷达,天资近道,又得至人养生长年之诀,而余亦窃闻其一二。以为今者宦游相别之日浅,而异时退休相从之日长,既以自解,且以慰子由云

苏轼

但令朱雀长金花,此别还同一转车。dàn lìng zhū què zhǎng jīn huā,cǐ bié hái tóng yī zhuǎn chē。
五百年间谁复在?wǔ bǎi nián jiān shuí fù zài?
会看铜狄两咨嗟。huì kàn tóng dí liǎng zī jiē。

和孔周翰二绝再观邸园留题

苏轼

小园香雾晓蒙笼,醉守狂词未必工。xiǎo yuán xiāng wù xiǎo méng lóng,zuì shǒu kuáng cí wèi bì gōng。
鲁叟录《诗》应有取,曲收彤管《邶、鄘风》。lǔ sǒu lù shī yīng yǒu qǔ,qū shōu tóng guǎn bèi yōng fēng。

和孔周翰二绝再观邸园留题

苏轼

弱羽巢林在一枝,幽人蜗舍两相宜。ruò yǔ cháo lín zài yī zhī,yōu rén wō shě liǎng xiāng yí。
乐天长短三千首,却爱韦郎五字诗。lè tiān zhǎng duǎn sān qiān shǒu,què ài wéi láng wǔ zì shī。

登望谼亭

苏轼

河涨西来失旧谼,孤城浑在水光中。hé zhǎng xī lái shī jiù hóng,gū chéng hún zài shuǐ guāng zhōng。
忽然归壑无寻处,千里禾麻一半空。hū rán guī hè wú xún chù,qiān lǐ hé má yī bàn kōng。

《虔州八境图》八首,并引

苏轼

坐看奔湍绕石楼,使君高会百无忧。zuò kàn bēn tuān rào shí lóu,shǐ jūn gāo huì bǎi wú yōu。
三犀窃鄙秦太守,八咏聊同沈隐侯。sān xī qiè bǐ qín tài shǒu,bā yǒng liáo tóng shěn yǐn hóu。

《虔州八境图》八首,并引

苏轼

涛头寂寞打城还,章贡台前暮霭寒。tāo tóu jì mò dǎ chéng hái,zhāng gòng tái qián mù ǎi hán。
倦客登临无限思,孤云落日是长安。juàn kè dēng lín wú xiàn sī,gū yún luò rì shì zhǎng ān。

《虔州八境图》八首,并引

苏轼

白鹊楼前翠作堆,萦云岭路若为开。bái què lóu qián cuì zuò duī,yíng yún lǐng lù ruò wèi kāi。
故人应在千山外,不寄梅花远信来。gù rén yīng zài qiān shān wài,bù jì méi huā yuǎn xìn lái。

《虔州八境图》八首,并引

苏轼

朱楼深处日微明,皂盖归时酒半醒。zhū lóu shēn chù rì wēi míng,zào gài guī shí jiǔ bàn xǐng。
薄暮渔樵人去尽,碧溪青嶂绕螺亭。báo mù yú qiáo rén qù jǐn,bì xī qīng zhàng rào luó tíng。

《虔州八境图》八首,并引

苏轼

使君那暇日参禅,一望丛林一怅然。shǐ jūn nà xiá rì cān chán,yī wàng cóng lín yī chàng rán。
成佛莫教灵运后,著鞭从使祖生先。chéng fú mò jiào líng yùn hòu,zhù biān cóng shǐ zǔ shēng xiān。