古诗词

次韵毛滂法曹感雨

苏轼

江南佳公子,遗我锦绣端。jiāng nán jiā gōng zi,yí wǒ jǐn xiù duān。
揽之温如春,公子焉得寒。lǎn zhī wēn rú chūn,gōng zi yān dé hán。
兴雨自有时,肤寸便蒙?。xīng yǔ zì yǒu shí,fū cùn biàn méng mán。
敛藏以自润,牛斗何足干。liǎn cáng yǐ zì rùn,niú dòu hé zú gàn。
空庭月与影,强结三友欢。kōng tíng yuè yǔ yǐng,qiáng jié sān yǒu huān。
我岂不足欤,要此清团团。wǒ qǐ bù zú yú,yào cǐ qīng tuán tuán。
欲欢在一醉,常恐樽中乾。yù huān zài yī zuì,cháng kǒng zūn zhōng qián。
舍酒尚可乐,明珠如弹丸。shě jiǔ shàng kě lè,míng zhū rú dàn wán。
但恐千仞雀,匆匆发虚弹。dàn kǒng qiān rèn què,cōng cōng fā xū dàn。
迨子闲暇时,种子田中丹。dài zi xián xiá shí,zhǒng zi tián zhōng dān。
一朝涉世故,空腹容欺谩。yī cháo shè shì gù,kōng fù róng qī mán。
我顷在东坡,秋菊为夕餐。wǒ qǐng zài dōng pō,qiū jú wèi xī cān。
永愧坡间人,布褐为我完。yǒng kuì pō jiān rén,bù hè wèi wǒ wán。
雪堂初覆瓦,上簟无下莞。xuě táng chū fù wǎ,shàng diàn wú xià guǎn。
时时亦设客,每醉筒辄殚。shí shí yì shè kè,měi zuì tǒng zhé dān。
一笑便倾倒,五年得轻安。yī xiào biàn qīng dào,wǔ nián dé qīng ān。
公子岂我徒,衣钵传一箪。gōng zi qǐ wǒ tú,yī bō chuán yī dān。
定非郊与岛,笔势江河宽。dìng fēi jiāo yǔ dǎo,bǐ shì jiāng hé kuān。
悲吟古寺中,穿帷雪漫漫。bēi yín gǔ sì zhōng,chuān wéi xuě màn màn。
他年记此味,芋火对懒残。tā nián jì cǐ wèi,yù huǒ duì lǎn cán。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·陈公密出侍儿素姐,歌《紫玉箫》曲劝老人酒,老人饮尽,为赋此词

苏轼

笑撚红梅亸翠翘,扬州十里最妖饶。xiào niǎn hóng méi duǒ cuì qiào,yáng zhōu shí lǐ zuì yāo ráo。
夜来绮席亲曾见,撮得精神滴滴娇。yè lái qǐ xí qīn céng jiàn,cuō dé jīng shén dī dī jiāo。
娇后眼,舞时腰,刘郎几度欲魂消。jiāo hòu yǎn,wǔ shí yāo,liú láng jǐ dù yù hún xiāo。
明朝酒醒知何处,肠断云间《紫玉箫》。míng cháo jiǔ xǐng zhī hé chù,cháng duàn yún jiān zǐ yù xiāo。

水龙吟·咏雁

苏轼

露寒烟冷蒹葭老,天外征鸿寥唳。lù hán yān lěng jiān jiā lǎo,tiān wài zhēng hóng liáo lì。
银河秋晚,长门灯悄,一声初至。yín hé qiū wǎn,zhǎng mén dēng qiāo,yī shēng chū zhì。
应念潇湘,岸遥人静,水多菰米。yīng niàn xiāo xiāng,àn yáo rén jìng,shuǐ duō gū mǐ。
□望极平田,徘徊欲下,依前被、风惊起。wàng jí píng tián,pái huái yù xià,yī qián bèi fēng jīng qǐ。
须信衡阳万里,有谁家、锦书遥寄。xū xìn héng yáng wàn lǐ,yǒu shuí jiā jǐn shū yáo jì。
万重云外,斜行横阵,才疏又缀。wàn zhòng yún wài,xié xíng héng zhèn,cái shū yòu zhuì。
仙掌月明,石头城下,影摇寒水。xiān zhǎng yuè míng,shí tóu chéng xià,yǐng yáo hán shuǐ。
念征衣未捣,佳人拂杵,有盈盈泪。niàn zhēng yī wèi dǎo,jiā rén fú chǔ,yǒu yíng yíng lèi。

哨遍·睡起画堂

苏轼

睡起画堂,银蒜押帘,珠幕云垂地。shuì qǐ huà táng,yín suàn yā lián,zhū mù yún chuí dì。
初雨歇,洗出碧罗天,正溶溶、养花天气。chū yǔ xiē,xǐ chū bì luó tiān,zhèng róng róng yǎng huā tiān qì。
一霎暖风回芳草,荣光浮动,卷皱银塘水。yī shà nuǎn fēng huí fāng cǎo,róng guāng fú dòng,juǎn zhòu yín táng shuǐ。
方杏靥匀酥,花须吐绣,园林排比红翠。fāng xìng yè yún sū,huā xū tǔ xiù,yuán lín pái bǐ hóng cuì。
见乳燕、捎蝶过繁枝。jiàn rǔ yàn shāo dié guò fán zhī。
忽一线、炉香逐游丝。hū yī xiàn lú xiāng zhú yóu sī。
昼永人闲,独立斜阳,晚来情味。zhòu yǒng rén xián,dú lì xié yáng,wǎn lái qíng wèi。
便乘兴、携将佳丽。biàn chéng xīng xié jiāng jiā lì。
深入芳菲里。shēn rù fāng fēi lǐ。
拨胡琴语,轻拢慢撚揔利。bō hú qín yǔ,qīng lǒng màn niǎn zǒng lì。
看紧约罗裙,急趣檀板,《霓裳》入破惊鸿起。kàn jǐn yuē luó qún,jí qù tán bǎn,ní shang rù pò jīng hóng qǐ。
颦月临眉,醉霞横脸,歌声悠扬云际。pín yuè lín méi,zuì xiá héng liǎn,gē shēng yōu yáng yún jì。
任满头、红雨落花飞。rèn mǎn tóu hóng yǔ luò huā fēi。
渐鳷鹊、楼西玉蟾低。jiàn zhī què lóu xī yù chán dī。
尚徘徊、未尽欢意。shàng pái huái wèi jǐn huān yì。
君看今古悠悠,浮宦人间世。jūn kàn jīn gǔ yōu yōu,fú huàn rén jiān shì。
这些百岁,光阴几日,三万六千而已。zhè xiē bǎi suì,guāng yīn jǐ rì,sān wàn liù qiān ér yǐ。
醉乡路稳不妨行,但人生、要适情耳。zuì xiāng lù wěn bù fáng xíng,dàn rén shēng yào shì qíng ěr。

木兰花令·经旬未识东君信

苏轼

经旬未识东君信,一夕薰风来解愠。jīng xún wèi shí dōng jūn xìn,yī xī xūn fēng lái jiě yùn。
红绡衣薄麦秋寒,绿绮韵低梅雨润。hóng xiāo yī báo mài qiū hán,lǜ qǐ yùn dī méi yǔ rùn。
瓜头绿染山光嫩,弄色金桃新傅粉。guā tóu lǜ rǎn shān guāng nèn,nòng sè jīn táo xīn fù fěn。
日高慵卷水晶帘,犹带春醪红玉困。rì gāo yōng juǎn shuǐ jīng lián,yóu dài chūn láo hóng yù kùn。

西江月·闻道双衔凤带

苏轼

闻道双衔凤带,不妨单著鲛绡。wén dào shuāng xián fèng dài,bù fáng dān zhù jiāo xiāo。
夜香知与阿谁烧。yè xiāng zhī yǔ ā shuí shāo。
怅望水沈烟袅。chàng wàng shuǐ shěn yān niǎo。
云鬓风前绿卷,玉颜醉里红潮。yún bìn fēng qián lǜ juǎn,yù yán zuì lǐ hóng cháo。
莫教空度可怜宵。mò jiào kōng dù kě lián xiāo。
月与佳人共僚。yuè yǔ jiā rén gòng liáo。

华清引·平时十月幸莲汤

苏轼

平时十月幸莲汤,玉甃琼梁。píng shí shí yuè xìng lián tāng,yù zhòu qióng liáng。
五家车马如水,珠玑满路旁。wǔ jiā chē mǎ rú shuǐ,zhū jī mǎn lù páng。
翠华一去掩方床,独留烟树苍苍。cuì huá yī qù yǎn fāng chuáng,dú liú yān shù cāng cāng。
至今清夜月,依前过缭墙。zhì jīn qīng yè yuè,yī qián guò liáo qiáng。

苏幕遮·咏《选仙图》

苏轼

暑笼晴,风解愠。shǔ lóng qíng,fēng jiě yùn。
雨后馀清,闇袭衣裾润。yǔ hòu yú qīng,àn xí yī jū rùn。
一局选仙逃暑困。yī jú xuǎn xiān táo shǔ kùn。
笑指尊前、谁向青霄近。xiào zhǐ zūn qián shuí xiàng qīng xiāo jìn。
整金盆,轮玉笋。zhěng jīn pén,lún yù sǔn。
凤驾鸾车,谁敢争先进。fèng jià luán chē,shuí gǎn zhēng xiān jìn。
重五休言升最紧。zhòng wǔ xiū yán shēng zuì jǐn。
纵有碧油,到了输堂印。zòng yǒu bì yóu,dào le shū táng yìn。

临江仙·冬夜夜寒冰合井

苏轼

冬夜夜寒冰合井,画堂明月侵帏。dōng yè yè hán bīng hé jǐng,huà táng míng yuè qīn wéi。
青缸明灭照悲啼。qīng gāng míng miè zhào bēi tí。
青釭挑欲尽,粉泪裛还垂。qīng gāng tiāo yù jǐn,fěn lèi yì hái chuí。
未尽一尊先掩泪,歌声半带清悲。wèi jǐn yī zūn xiān yǎn lèi,gē shēng bàn dài qīng bēi。
情声两尽莫相违。qíng shēng liǎng jǐn mò xiāng wéi。
欲知肠断处,梁上暗尘飞。yù zhī cháng duàn chù,liáng shàng àn chén fēi。

临江仙·赠王友道

苏轼

谁道东阳都瘦损,凝然点漆精神。shuí dào dōng yáng dōu shòu sǔn,níng rán diǎn qī jīng shén。
瑶林终自隔风尘。yáo lín zhōng zì gé fēng chén。
试看披鹤氅,仍是谪仙人。shì kàn pī hè chǎng,réng shì zhé xiān rén。
省可清言挥玉麈,真须保器全真。shěng kě qīng yán huī yù zhǔ,zhēn xū bǎo qì quán zhēn。
风流何似道家纯。fēng liú hé shì dào jiā chún。
不应同蜀客,惟爱卓文君。bù yīng tóng shǔ kè,wéi ài zhuó wén jūn。

渔家傲·送张元康省亲秦川

苏轼

一曲《阳关》情几许,知君欲向秦川去。yī qū yáng guān qíng jǐ xǔ,zhī jūn yù xiàng qín chuān qù。
白马皂貂留不住,回首处,孤城不见天霏雾。bái mǎ zào diāo liú bù zhù,huí shǒu chù,gū chéng bù jiàn tiān fēi wù。
到日长安花似雨,故关杨柳初飞絮。dào rì zhǎng ān huā shì yǔ,gù guān yáng liǔ chū fēi xù。
渐见鞾刀迎夹路,谁得似,风流膝上王文度。jiàn jiàn xuē dāo yíng jiā lù,shuí dé shì,fēng liú xī shàng wáng wén dù。

渔家傲·临水纵横回晚鞚

苏轼

临水纵横回晚鞚,归来转觉情怀动。lín shuǐ zòng héng huí wǎn kòng,guī lái zhuǎn jué qíng huái dòng。
梅笛烟中闻几弄,秋阴重,西山雪淡云凝冻。méi dí yān zhōng wén jǐ nòng,qiū yīn zhòng,xī shān xuě dàn yún níng dòng。
美酒一杯谁与共,尊前舞雪狂歌送。měi jiǔ yī bēi shuí yǔ gòng,zūn qián wǔ xuě kuáng gē sòng。
腰跨金鱼旌旆拥,将何用,只堪妆点浮生梦。yāo kuà jīn yú jīng pèi yōng,jiāng hé yòng,zhǐ kān zhuāng diǎn fú shēng mèng。

定风波·重阳

苏轼

与客携壶上翠微,江涵秋影雁初飞。yǔ kè xié hú shàng cuì wēi,jiāng hán qiū yǐng yàn chū fēi。
尘世难逢开口笑,年少,菊花须插满头归。chén shì nán féng kāi kǒu xiào,nián shǎo,jú huā xū chā mǎn tóu guī。
酩酊但酬佳节了,云峤,登临不用怨斜晖,古往今来谁不老,多少,牛山何必更沾衣。mǐng dīng dàn chóu jiā jié le,yún jiào,dēng lín bù yòng yuàn xié huī,gǔ wǎng jīn lái shuí bù lǎo,duō shǎo,niú shān hé bì gèng zhān yī。

南乡子·有感

苏轼

冰雪透香肌,姑射仙人不似伊。bīng xuě tòu xiāng jī,gū shè xiān rén bù shì yī。
濯锦江头新样锦,非宜,故著寻常淡薄衣。zhuó jǐn jiāng tóu xīn yàng jǐn,fēi yí,gù zhù xún cháng dàn báo yī。
暖日下重帏,春睡香凝索起迟。nuǎn rì xià zhòng wéi,chūn shuì xiāng níng suǒ qǐ chí。
曼倩风流缘底事,当时,爱被西真唤作儿。màn qiàn fēng liú yuán dǐ shì,dāng shí,ài bèi xī zhēn huàn zuò ér。

南乡子·双茘支

苏轼

天与化工知,赐得衣裳总是绯。tiān yǔ huà gōng zhī,cì dé yī shang zǒng shì fēi。
每向华堂深处见,怜伊,两个心肠一片儿。měi xiàng huá táng shēn chù jiàn,lián yī,liǎng gè xīn cháng yī piàn ér。
自小便相随,绮席歌筵不暂离。zì xiǎo biàn xiāng suí,qǐ xí gē yán bù zàn lí。
苦恨人人分拆破,东西,怎得成双似旧时。kǔ hèn rén rén fēn chāi pò,dōng xī,zěn dé chéng shuāng shì jiù shí。

南乡子·集句

苏轼

寒玉细凝肤,清歌一曲《倒金壶》。hán yù xì níng fū,qīng gē yī qū dào jīn hú。
冶叶倡条遍相识,争如,豆蔻花梢二月初。yě yè chàng tiáo biàn xiāng shí,zhēng rú,dòu kòu huā shāo èr yuè chū。
年少即须臾,芳时偷得醉工夫。nián shǎo jí xū yú,fāng shí tōu dé zuì gōng fū。
罗帐细垂银烛背,欢娱,豁得平生俊气无。luó zhàng xì chuí yín zhú bèi,huān yú,huō dé píng shēng jùn qì wú。