古诗词

新渡寺席上,次赵景贶、陈履常韵,送欧阳叔弼。比来诸君唱和,叔弼但袖手傍睨而已,临别,忽出一篇,颇有渊明风致,坐皆惊叹

苏轼

神屠不目全,妙额惟妆半。shén tú bù mù quán,miào é wéi zhuāng bàn。
更刀乃族庖,倚市必丑悍。gèng dāo nǎi zú páo,yǐ shì bì chǒu hàn。
平生魏公筹,忽斫郢人墁。píng shēng wèi gōng chóu,hū zhuó yǐng rén màn。
诗书亦何用,适道须此馆。shī shū yì hé yòng,shì dào xū cǐ guǎn。
多言虽数穷,微中或排难。duō yán suī shù qióng,wēi zhōng huò pái nán。
子诗如清风,翏翏发将旦。zi shī rú qīng fēng,liù liù fā jiāng dàn。
胡为久闭匿,绮语真自患。hú wèi jiǔ bì nì,qǐ yǔ zhēn zì huàn。
许时笑我痴,隔屋相咏叹。xǔ shí xiào wǒ chī,gé wū xiāng yǒng tàn。
竟识彦道不?绝叫呼百万。jìng shí yàn dào bù?jué jiào hū bǎi wàn。
清朝固多士,人门子皆冠。qīng cháo gù duō shì,rén mén zi jiē guān。
莫言清颍水,从此隔河汉。mò yán qīng yǐng shuǐ,cóng cǐ gé hé hàn。
异时我独来,得鱼杨柳贯。yì shí wǒ dú lái,dé yú yáng liǔ guàn。
持归不忍食,尺素解凄断。chí guī bù rěn shí,chǐ sù jiě qī duàn。
中有清圆句,铜丸飞柘弹。zhōng yǒu qīng yuán jù,tóng wán fēi zhè dàn。
春愁结凌澌,正待一笑泮。chūn chóu jié líng sī,zhèng dài yī xiào pàn。
百篇倘寄我,呻吟郑人缓。bǎi piān tǎng jì wǒ,shēn yín zhèng rén huǎn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

赠诗僧道通

苏轼

雄豪而妙苦而腴,只有琴聪与蜜殊。xióng háo ér miào kǔ ér yú,zhǐ yǒu qín cōng yǔ mì shū。
语带烟霞从古少,气含蔬笋到公无。yǔ dài yān xiá cóng gǔ shǎo,qì hán shū sǔn dào gōng wú。
香林乍喜闻薝卜,古井惟愁断辘轳。xiāng lín zhà xǐ wén zhān bo,gǔ jǐng wéi chóu duàn lù lú。
为报韩公莫轻许,从今岛、可是诗奴。wèi bào hán gōng mò qīng xǔ,cóng jīn dǎo kě shì shī nú。

予昔作《壶中九华》诗,其后八年,复过湖口,则石已为好事者取去,乃和前韵以自解云

苏轼

江边阵马走千峰,问讯方知冀北空。jiāng biān zhèn mǎ zǒu qiān fēng,wèn xùn fāng zhī jì běi kōng。
尤物已随清梦断,真形犹在画图中。yóu wù yǐ suí qīng mèng duàn,zhēn xíng yóu zài huà tú zhōng。
归来晚岁同元亮,却扫何人伴敬通。guī lái wǎn suì tóng yuán liàng,què sǎo hé rén bàn jìng tōng。
赖有铜盆修石供,仇池玉色自璁珑。lài yǒu tóng pén xiū shí gōng,chóu chí yù sè zì cōng lóng。

次旧韵赠清凉长老

苏轼

过淮入洛地多尘,举扇西风欲污人。guò huái rù luò dì duō chén,jǔ shàn xī fēng yù wū rén。
但怪云山不改色,岂知江月解分身。dàn guài yún shān bù gǎi sè,qǐ zhī jiāng yuè jiě fēn shēn。
安心有道年颜好,遇物无情句法新。ān xīn yǒu dào nián yán hǎo,yù wù wú qíng jù fǎ xīn。
送我长芦舟一叶,笑看雪浪满衣巾。sòng wǒ zhǎng lú zhōu yī yè,xiào kàn xuě làng mǎn yī jīn。

坤成节集英殿宴教坊词致语口号。

苏轼

三朝遗老九门前,又见承平大有年。sān cháo yí lǎo jiǔ mén qián,yòu jiàn chéng píng dà yǒu nián。
文母忧勤初化俗,曾孙仁孝已通天。wén mǔ yōu qín chū huà sú,céng sūn rén xiào yǐ tōng tiān。
史书元祐三千牍,乐奏坤成第一篇。shǐ shū yuán yòu sān qiān dú,lè zòu kūn chéng dì yī piān。
欲采蟠桃归献寿,蓬莱清浅半桑田。yù cǎi pán táo guī xiàn shòu,péng lái qīng qiǎn bàn sāng tián。

集英殿秋宴教坊词致语口号

苏轼

霜霏碧瓦尚生烟,日泛彤庭已集仙。shuāng fēi bì wǎ shàng shēng yān,rì fàn tóng tíng yǐ jí xiān。
霭霭四门多吉士,熙熙万国屡丰年。ǎi ǎi sì mén duō jí shì,xī xī wàn guó lǚ fēng nián。
高秋爽气明宫殿,元祐和声入管弦。gāo qiū shuǎng qì míng gōng diàn,yuán yòu hé shēng rù guǎn xián。
菊有芳兮兰有秀,从臣谁和《白云篇》。jú yǒu fāng xī lán yǒu xiù,cóng chén shuí hé bái yún piān。

紫宸殿正旦教坊词致语口号

苏轼

九霄清跸一声雷,万物欣荣意已开。jiǔ xiāo qīng bì yī shēng léi,wàn wù xīn róng yì yǐ kāi。
晓日自随天仗出,春风不待斗杓回。xiǎo rì zì suí tiān zhàng chū,chūn fēng bù dài dòu biāo huí。
行看菖叶催耕籍,共喜椒花映寿杯。xíng kàn chāng yè cuī gēng jí,gòng xǐ jiāo huā yìng shòu bēi。
欲识太平全盛事,振振鹓鹭满云台。yù shí tài píng quán shèng shì,zhèn zhèn yuān lù mǎn yún tái。

集英殿春宴教坊词致语口号

苏轼

万人歌舞乐芳辰,长养恩深第四春。wàn rén gē wǔ lè fāng chén,zhǎng yǎng ēn shēn dì sì chūn。
令下风雷常有信,时来草木岂知仁。lìng xià fēng léi cháng yǒu xìn,shí lái cǎo mù qǐ zhī rén。
璿玑已正三阶泰,玉琯初知九奏均。xuán jī yǐ zhèng sān jiē tài,yù guǎn chū zhī jiǔ zòu jūn。
更欲年年同此乐,故应相继得元臣。gèng yù nián nián tóng cǐ lè,gù yīng xiāng jì dé yuán chén。

兴龙节集英殿宴教坊词致语口号

苏轼

凛凛重瞳日月新,四方惊喜识天人。lǐn lǐn zhòng tóng rì yuè xīn,sì fāng jīng xǐ shí tiān rén。
共知若木初升旦,且种蟠桃莫计春。gòng zhī ruò mù chū shēng dàn,qiě zhǒng pán táo mò jì chūn。
请吏黑山归属国,给扶黄发拜严宸。qǐng lì hēi shān guī shǔ guó,gěi fú huáng fā bài yán chén。
紫皇应在红云里,试问清都侍从臣。zǐ huáng yīng zài hóng yún lǐ,shì wèn qīng dōu shì cóng chén。

兴龙节集英殿宴教坊词致语口号

苏轼

风卷云舒合两班,曈曈瑞日映天颜。fēng juǎn yún shū hé liǎng bān,tóng tóng ruì rì yìng tiān yán。
观书已获千秋镜,积德长为万岁山。guān shū yǐ huò qiān qiū jìng,jī dé zhǎng wèi wàn suì shān。
腊雪未消三务起,壬人不用五兵闲。là xuě wèi xiāo sān wù qǐ,rén rén bù yòng wǔ bīng xián。
相逢父老争相贺,却笑华胥是梦间。xiāng féng fù lǎo zhēng xiāng hè,què xiào huá xū shì mèng jiān。

斋日致语口号

苏轼

娲皇得道自神仙,金母长生不计年。wā huáng dé dào zì shén xiān,jīn mǔ zhǎng shēng bù jì nián。
甲子会逢三朔旦,岁星行看两周天。jiǎ zi huì féng sān shuò dàn,suì xīng xíng kàn liǎng zhōu tiān。
消兵渐觉腰无犊,种德方知福有田。xiāo bīng jiàn jué yāo wú dú,zhǒng dé fāng zhī fú yǒu tián。
彤管何人书后会,椒花椿颂一时编。tóng guǎn hé rén shū hòu huì,jiāo huā chūn sòng yī shí biān。

寒食宴提刑致语口号

苏轼

云间画鼓叠春雷,千骑寻芳戏马台。yún jiān huà gǔ dié chūn léi,qiān qí xún fāng xì mǎ tái。
半道已逢山简醉,万人争看谪仙来。bàn dào yǐ féng shān jiǎn zuì,wàn rén zhēng kàn zhé xiān lái。
淮西按部威尤凛,历下怀仁首重回。huái xī àn bù wēi yóu lǐn,lì xià huái rén shǒu zhòng huí。
还把去年留客意,折花临水更徘徊。hái bǎ qù nián liú kè yì,zhé huā lín shuǐ gèng pái huái。

黄楼致语口号

苏轼

一新柱石壮严闉,更值西风落帽辰。yī xīn zhù shí zhuàng yán yīn,gèng zhí xī fēng luò mào chén。
不用游从夸燕子,直将气燄压波神。bù yòng yóu cóng kuā yàn zi,zhí jiāng qì yàn yā bō shén。
山川尚绕当时国,城郭犹飘广陌尘。shān chuān shàng rào dāng shí guó,chéng guō yóu piāo guǎng mò chén。
谁凭阑干赏风月,使君留意在斯民。shuí píng lán gàn shǎng fēng yuè,shǐ jūn liú yì zài sī mín。

王氏生日致语口号

苏轼

罗浮山下已三春,松笋穿阶昼掩门。luó fú shān xià yǐ sān chūn,sōng sǔn chuān jiē zhòu yǎn mén。
太白犹逃水仙洞,紫箫来问玉华君。tài bái yóu táo shuǐ xiān dòng,zǐ xiāo lái wèn yù huá jūn。
天容水色聊同夜,发泽肤光自鉴人。tiān róng shuǐ sè liáo tóng yè,fā zé fū guāng zì jiàn rén。
万户春风为子寿,坐看沧海起扬尘。wàn hù chūn fēng wèi zi shòu,zuò kàn cāng hǎi qǐ yáng chén。

题永叔会老堂

苏轼

三朝出处共雍容,岁晚交情见二公。sān cháo chū chù gòng yōng róng,suì wǎn jiāo qíng jiàn èr gōng。
乘兴不辞千里远,放怀还喜一樽同。chéng xīng bù cí qiān lǐ yuǎn,fàng huái hái xǐ yī zūn tóng。
嘉谋定国垂青史,盛事传家有素风。jiā móu dìng guó chuí qīng shǐ,shèng shì chuán jiā yǒu sù fēng。
自顾尘缨犹未濯,九霄终日羡冥鸿。zì gù chén yīng yóu wèi zhuó,jiǔ xiāo zhōng rì xiàn míng hóng。

赵成伯家有丽人,仆忝乡人,不肯开樽,徒吟春雪美句,次韵一笑

苏轼

绣帘朱户未曾开,谁见梅花落镜台。xiù lián zhū hù wèi céng kāi,shuí jiàn méi huā luò jìng tái。
试问高吟三十韵,何如低唱两三杯。shì wèn gāo yín sān shí yùn,hé rú dī chàng liǎng sān bēi。
莫言衰鬓聊相映,须得纤腰与共回。mò yán shuāi bìn liáo xiāng yìng,xū dé xiān yāo yǔ gòng huí。
知道文君隔青琐,梁园赋客肯言才。zhī dào wén jūn gé qīng suǒ,liáng yuán fù kè kěn yán cái。