古诗词

送宋君用游辇下

苏轼

暴雨涨荒溪,尺水生洪流。bào yǔ zhǎng huāng xī,chǐ shuǐ shēng hóng liú。
中有泼泼鲤,泛然方快游。zhōng yǒu pō pō lǐ,fàn rán fāng kuài yóu。
安知赤日烁,沸浪生浮沤。ān zhī chì rì shuò,fèi làng shēng fú ōu。
石密岸狭束,鳞鬣窘若囚。shí mì àn xiá shù,lín liè jiǒng ruò qiú。
一失在藻乐,遂有辙鲋忧。yī shī zài zǎo lè,suì yǒu zhé fù yōu。
誓将泛江湖,雪此喣沫羞。shì jiāng fàn jiāng hú,xuě cǐ xǔ mò xiū。
江湖与荒溪,巨细虽不侔。jiāng hú yǔ huāng xī,jù xì suī bù móu。
此流彼之派,联接讵阻修。cǐ liú bǐ zhī pài,lián jiē jù zǔ xiū。
超然奋跃去,势若鹰离鞲。chāo rán fèn yuè qù,shì ruò yīng lí gōu。
浮沉谢群蛙,窟穴依长洲。fú chén xiè qún wā,kū xué yī zhǎng zhōu。
洗刷沮洳泥,被服白纹裘。xǐ shuā jǔ rù ní,bèi fú bái wén qiú。
谁知岁月久,涌浪生咽喉。shuí zhī suì yuè jiǔ,yǒng làng shēng yàn hóu。
赖尔溪中物,虽困有远谋。lài ěr xī zhōng wù,suī kùn yǒu yuǎn móu。
不似沼沚间,四合狱万鲰。bù shì zhǎo zhǐ jiān,sì hé yù wàn zōu。
纵知有江湖,绵绵隔山丘。zòng zhī yǒu jiāng hú,mián mián gé shān qiū。
人生岂异此,穷达皆有由。rén shēng qǐ yì cǐ,qióng dá jiē yǒu yóu。
吾乡广平君,少与轻薄游。wú xiāng guǎng píng jūn,shǎo yǔ qīng báo yóu。
堆金等屋梁,䆉稏百顷秋。duī jīn děng wū liáng,bà yà bǎi qǐng qiū。
朝廷罗红颜,夜庖炙肥牛。cháo tíng luó hóng yán,yè páo zhì féi niú。
落魄穷书生,多以金帛收。luò pò qióng shū shēng,duō yǐ jīn bó shōu。
高赀一朝尽,里巷谁青眸。gāo zī yī cháo jǐn,lǐ xiàng shuí qīng móu。
儿女号饥寒,亲友寡馈赒。ér nǚ hào jī hán,qīn yǒu guǎ kuì zhōu。
中夜起长叹,慷慨商声讴。zhōng yè qǐ zhǎng tàn,kāng kǎi shāng shēng ōu。
我非田农家,安能事耝耰。wǒ fēi tián nóng jiā,ān néng shì qù yōu。
又非将帅种,不惯挥戈矛。yòu fēi jiāng shuài zhǒng,bù guàn huī gē máo。
平生负壮气,岂可遂尔休。píng shēng fù zhuàng qì,qǐ kě suì ěr xiū。
今我中丞公,位隆职兼优。jīn wǒ zhōng chéng gōng,wèi lóng zhí jiān yōu。
官爵连九族,一门千骅骝。guān jué lián jiǔ zú,yī mén qiān huá liú。
虽云富贵殊,敢以贫贱投。suī yún fù guì shū,gǎn yǐ pín jiàn tóu。
姻戚苦未远,我困岂我魗。yīn qī kǔ wèi yuǎn,wǒ kùn qǐ wǒ chǒu。
八月秋风高,驾言动轻辀。bā yuè qiū fēng gāo,jià yán dòng qīng zhōu。
将行来告别,求赠安敢廋。jiāng xíng lái gào bié,qiú zèng ān gǎn sōu。
嗟子穷已甚,倚伏理亦周。jiē zi qióng yǐ shén,yǐ fú lǐ yì zhōu。
溪鱼解如此,况子知公侯。xī yú jiě rú cǐ,kuàng zi zhī gōng hóu。
马壮仆正健,去去其无留。mǎ zhuàng pū zhèng jiàn,qù qù qí wú liú。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

南歌子·笑怕蔷薇罥

苏轼

笑怕蔷薇罥,行忧宝瑟僵。xiào pà qiáng wēi juàn,xíng yōu bǎo sè jiāng。
美人依约在西厢,只恐暗中迷路、认馀香。měi rén yī yuē zài xī xiāng,zhǐ kǒng àn zhōng mí lù rèn yú xiāng。
午夜风翻幔,三更月到床。wǔ yè fēng fān màn,sān gèng yuè dào chuáng。
簟纹如水玉肌凉,何物与侬归去、有残妆。diàn wén rú shuǐ yù jī liáng,hé wù yǔ nóng guī qù yǒu cán zhuāng。

江神子·墨云拖雨过西楼

苏轼

墨云拖雨过西楼,水东流,晚烟收。mò yún tuō yǔ guò xī lóu,shuǐ dōng liú,wǎn yān shōu。
柳外残阳,回照动帘钩。liǔ wài cán yáng,huí zhào dòng lián gōu。
今夜巫山真个好,花未落,酒新篘。jīn yè wū shān zhēn gè hǎo,huā wèi luò,jiǔ xīn chōu。
美人微笑转星眸,月华羞,捧金瓯。měi rén wēi xiào zhuǎn xīng móu,yuè huá xiū,pěng jīn ōu。
歌扇萦风,吹散一春愁。gē shàn yíng fēng,chuī sàn yī chūn chóu。
试问江南诸伴侣,谁似我,醉扬州。shì wèn jiāng nán zhū bàn lǚ,shuí shì wǒ,zuì yáng zhōu。

江神子·腻红匀脸衬檀唇

苏轼

腻红匀脸衬檀唇,晚妆新,暗伤春。nì hóng yún liǎn chèn tán chún,wǎn zhuāng xīn,àn shāng chūn。
手撚花枝,谁会两眉颦。shǒu niǎn huā zhī,shuí huì liǎng méi pín。
连理带头双□□,留待与、个中人。lián lǐ dài tóu shuāng,liú dài yǔ gè zhōng rén。
淡烟笼月绣帘阴,画堂深,夜沈沈。dàn yān lóng yuè xiù lián yīn,huà táng shēn,yè shěn shěn。
谁道□□,□系得人心。shuí dào,xì dé rén xīn。
一自绿窗偷见后,便憔悴、到如今。yī zì lǜ chuāng tōu jiàn hòu,biàn qiáo cuì dào rú jīn。

蝶恋花·记得画屏初会遇

苏轼

记得画屏初会遇。jì dé huà píng chū huì yù。
好梦惊回,望断高唐路。hǎo mèng jīng huí,wàng duàn gāo táng lù。
燕子双飞来又去。yàn zi shuāng fēi lái yòu qù。
纱窗几度春光暮。shā chuāng jǐ dù chūn guāng mù。
那日绣帘相见处。nà rì xiù lián xiāng jiàn chù。
低眼佯行,笑整香云缕。dī yǎn yáng xíng,xiào zhěng xiāng yún lǚ。
敛尽春山羞不语。liǎn jǐn chūn shān xiū bù yǔ。
人前深意难轻诉。rén qián shēn yì nán qīng sù。

蝶恋花

苏轼

昨夜秋风来万里。zuó yè qiū fēng lái wàn lǐ。
月上屏帏,冷透人衣袂。yuè shàng píng wéi,lěng tòu rén yī mèi。
有客抱衾愁不寐,那堪玉漏长如岁。yǒu kè bào qīn chóu bù mèi,nà kān yù lòu zhǎng rú suì。
羁舍留连归计未。jī shě liú lián guī jì wèi。
梦断魂销,一枕相思泪。mèng duàn hún xiāo,yī zhěn xiāng sī lèi。
衣带渐宽无别意,新书报我添憔悴。yī dài jiàn kuān wú bié yì,xīn shū bào wǒ tiān qiáo cuì。

蝶恋花·玉枕冰寒消暑气

苏轼

玉枕冰寒消暑气。yù zhěn bīng hán xiāo shǔ qì。
碧簟沙厨,向午朦胧睡。bì diàn shā chú,xiàng wǔ méng lóng shuì。
莺舌惺忪如会意,无端画扇惊飞起。yīng shé xīng sōng rú huì yì,wú duān huà shàn jīng fēi qǐ。
雨后初凉生水际。yǔ hòu chū liáng shēng shuǐ jì。
人面桃花,的的遥相似。rén miàn táo huā,de de yáo xiāng shì。
眼看红芳犹抱蕊,丛中已结新莲子。yǎn kàn hóng fāng yóu bào ruǐ,cóng zhōng yǐ jié xīn lián zi。

蝶恋花·雨霰疏疏经泼火

苏轼

雨霰疏疏经泼火。yǔ xiàn shū shū jīng pō huǒ。
巷陌秋千,犹未清明过。xiàng mò qiū qiān,yóu wèi qīng míng guò。
杏子梢头香蕾破。xìng zi shāo tóu xiāng lěi pò。
淡红褪白胭脂涴。dàn hóng tuì bái yān zhī wò。
苦被多情相折挫。kǔ bèi duō qíng xiāng zhé cuò。
病绪厌厌,浑似年时个。bìng xù yàn yàn,hún shì nián shí gè。
绕遍回廊还独坐。rào biàn huí láng hái dú zuò。
月笼云暗重门锁。yuè lóng yún àn zhòng mén suǒ。

蝶恋花·蝶懒莺慵春过半

苏轼

蝶懒莺慵春过半。dié lǎn yīng yōng chūn guò bàn。
花落狂风,小院残红满。huā luò kuáng fēng,xiǎo yuàn cán hóng mǎn。
午醉未醒红日晚,黄昏帘幕无人卷。wǔ zuì wèi xǐng hóng rì wǎn,huáng hūn lián mù wú rén juǎn。
云鬓鬅松眉黛浅。yún bìn péng sōng méi dài qiǎn。
总是愁媒,欲诉谁消遣。zǒng shì chóu méi,yù sù shuí xiāo qiǎn。
未信此情难系绊,杨花犹有东风管。wèi xìn cǐ qíng nán xì bàn,yáng huā yóu yǒu dōng fēng guǎn。

行香子·三入承明

苏轼

三入承明,四至九卿。sān rù chéng míng,sì zhì jiǔ qīng。
问儒生、何辱何荣。wèn rú shēng hé rǔ hé róng。
金张七叶,纨绮貂缨。jīn zhāng qī yè,wán qǐ diāo yīng。
无汗马事,不献赋,不明经。wú hàn mǎ shì,bù xiàn fù,bù míng jīng。
成都卜肆,寂寞君平。chéng dōu bo sì,jì mò jūn píng。
郑子真、岩谷躬耕。zhèng zi zhēn yán gǔ gōng gēng。
寒灰炙手,人重人轻。hán huī zhì shǒu,rén zhòng rén qīng。
除竺乾学,得无念,得无名。chú zhú qián xué,dé wú niàn,dé wú míng。

点绛唇·离恨

苏轼

月转乌啼,画堂宫徵生离恨。yuè zhuǎn wū tí,huà táng gōng zhēng shēng lí hèn。
美人愁闷。měi rén chóu mèn。
不管罗衣褪。bù guǎn luó yī tuì。
清泪斑斑,挥断柔肠寸。qīng lèi bān bān,huī duàn róu cháng cùn。
瞋人问。chēn rén wèn。
背灯偷揾。bèi dēng tōu wèn。
拭尽残妆粉。shì jǐn cán zhuāng fěn。

虞美人·冰肌自是生来瘦

苏轼

冰肌自是生来瘦,那更分飞后。bīng jī zì shì shēng lái shòu,nà gèng fēn fēi hòu。
日长帘幕望黄昏。rì zhǎng lián mù wàng huáng hūn。
及至黄昏时候、转消魂。jí zhì huáng hūn shí hòu zhuǎn xiāo hún。
君还知道相思苦,怎忍抛奴去。jūn hái zhī dào xiāng sī kǔ,zěn rěn pāo nú qù。
不辞迢递过关山。bù cí tiáo dì guò guān shān。
只恐别郎容易、见郎难。zhǐ kǒng bié láng róng yì jiàn láng nán。

虞美人·深深庭院清明过

苏轼

深深庭院清明过,桃李初红破。shēn shēn tíng yuàn qīng míng guò,táo lǐ chū hóng pò。
柳丝搭在玉阑干,帘外潇潇微雨、做轻寒。liǔ sī dā zài yù lán gàn,lián wài xiāo xiāo wēi yǔ zuò qīng hán。
晚晴台榭增明媚,已拚花前醉。wǎn qíng tái xiè zēng míng mèi,yǐ pàn huā qián zuì。
更阑人静月侵廊,独自行来行去,好思量。gèng lán rén jìng yuè qīn láng,dú zì xíng lái xíng qù,hǎo sī liàng。

诉衷情·小莲初上琵琶弦

苏轼

小莲初上琵琶弦,弹破碧云天。xiǎo lián chū shàng pí pá xián,dàn pò bì yún tiān。
分明绣阁幽恨,都向曲中传。fēn míng xiù gé yōu hèn,dōu xiàng qū zhōng chuán。
肤莹玉,鬓梳蝉,绮窗前。fū yíng yù,bìn shū chán,qǐ chuāng qián。
素娥今夜,故故随人,似斗婵娟。sù é jīn yè,gù gù suí rén,shì dòu chán juān。

意难忘·妓馆

苏轼

花拥鸳房。huā yōng yuān fáng。
记亸肩髻小。jì duǒ jiān jì xiǎo。
约鬓眉长。yuē bìn méi zhǎng。
轻身翻燕舞。qīng shēn fān yàn wǔ。
低语啭莺簧。dī yǔ zhuàn yīng huáng。
相见处。xiāng jiàn chù。
便难忘。biàn nán wàng。
肯亲度瑶觞。kěn qīn dù yáo shāng。
向夜阑。xiàng yè lán。
歌翻郢曲。gē fān yǐng qū。
带换韩香。dài huàn hán xiāng。
别来音信难将。bié lái yīn xìn nán jiāng。
似云收楚峡。shì yún shōu chǔ xiá。
雨散巫阳。yǔ sàn wū yáng。
相逢情有在。xiāng féng qíng yǒu zài。
不语意难量。bù yǔ yì nán liàng。
些个事。xiē gè shì。
断人肠。duàn rén cháng。
怎禁得恓惶。zěn jìn dé xī huáng。
待与伊、移根换叶。dài yǔ yī yí gēn huàn yè。
试又何妨。shì yòu hé fáng。

菩萨蛮·回文

苏轼

落花闲院春衫薄,薄衫春院闲花落。luò huā xián yuàn chūn shān báo,báo shān chūn yuàn xián huā luò。
迟日恨依依,依依恨日迟。chí rì hèn yī yī,yī yī hèn rì chí。
梦回莺舌弄,弄舌莺回梦。mèng huí yīng shé nòng,nòng shé yīng huí mèng。
邮便问人羞,羞人问便邮。yóu biàn wèn rén xiū,xiū rén wèn biàn yóu。