古诗词

送冯判官之昌国

苏轼

斩蛟将军飞上天,十年海水生红烟。zhǎn jiāo jiāng jūn fēi shàng tiān,shí nián hǎi shuǐ shēng hóng yān。
惊涛怒浪尽壁立,楼橹万艘屯战船。jīng tāo nù làng jǐn bì lì,lóu lǔ wàn sōu tún zhàn chuán。
兰山摇动秀山舞,小白桃花半吞吐。lán shān yáo dòng xiù shān wǔ,xiǎo bái táo huā bàn tūn tǔ。
鸱夷不裹壮士尸,白日貔貅雄帅府。chī yí bù guǒ zhuàng shì shī,bái rì pí xiū xióng shuài fǔ。
长鲸东来驱海鱿鳅,天吴九首龟六眸。zhǎng jīng dōng lái qū hǎi yóu qiū,tiān wú jiǔ shǒu guī liù móu。
锯牙凿齿烂如雪,屠杀小民如有仇。jù yá záo chǐ làn rú xuě,tú shā xiǎo mín rú yǒu chóu。
春雷一震海帖伏,龙变海鱼安海族。chūn léi yī zhèn hǎi tiē fú,lóng biàn hǎi yú ān hǎi zú。
鱼盐生计稍得苏,职贡重修远岛服。yú yán shēng jì shāo dé sū,zhí gòng zhòng xiū yuǎn dǎo fú。
判官家世忠孝门,独松节士之奇孙。pàn guān jiā shì zhōng xiào mén,dú sōng jié shì zhī qí sūn。
经纶手段饱周孔,岂与弓马同等伦。jīng lún shǒu duàn bǎo zhōu kǒng,qǐ yǔ gōng mǎ tóng děng lún。
昼穷经史夜兵律,麟角凤毛多异质。zhòu qióng jīng shǐ yè bīng lǜ,lín jiǎo fèng máo duō yì zhì。
直将仁义化笞榜,羞与奸赃竞刀笔。zhí jiāng rén yì huà chī bǎng,xiū yǔ jiān zāng jìng dāo bǐ。
吾闻判官昔佐元戎幕,三军进退出筹度。wú wén pàn guān xī zuǒ yuán róng mù,sān jūn jìn tuì chū chóu dù。
使移韬略事刑名,坐使剽游归礼乐。shǐ yí tāo lüè shì xíng míng,zuò shǐ piāo yóu guī lǐ lè。
凤凰池,麒麟阁,酬德报功殊不薄。fèng huáng chí,qí lín gé,chóu dé bào gōng shū bù báo。
九天雨露圣恩深,万里扶摇云外廓。jiǔ tiān yǔ lù shèng ēn shēn,wàn lǐ fú yáo yún wài kuò。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

雪诗八首

苏轼

海风吹浪去无边,倏忽凝为万顷田。hǎi fēng chuī làng qù wú biān,shū hū níng wèi wàn qǐng tián。
五月凉尘渴人肺,不知价值几多钱。wǔ yuè liáng chén kě rén fèi,bù zhī jià zhí jǐ duō qián。

雪诗八首

苏轼

高下横斜薄又浓,破窗疏户苦相攻。gāo xià héng xié báo yòu nóng,pò chuāng shū hù kǔ xiāng gōng。
莫言造物浑无意,好丑都来失旧容。mò yán zào wù hún wú yì,hǎo chǒu dōu lái shī jiù róng。

雪诗八首

苏轼

万石千钧积累成,未应忽此一毫轻。wàn shí qiān jūn jī lèi chéng,wèi yīng hū cǐ yī háo qīng。
寒松瘦竹元清劲,昨夜分明闻折声。hán sōng shòu zhú yuán qīng jìn,zuó yè fēn míng wén zhé shēng。

过都昌

苏轼

鄱阳湖上都昌县,灯火楼台一万家。pó yáng hú shàng dōu chāng xiàn,dēng huǒ lóu tái yī wàn jiā。
水隔南山人不渡,东风吹老碧桃花。shuǐ gé nán shān rén bù dù,dōng fēng chuī lǎo bì táo huā。

失题二首其二

苏轼

浮云有意藏山顶,流水无声入稻田。fú yún yǒu yì cáng shān dǐng,liú shuǐ wú shēng rù dào tián。
古木微风时起籁,诸峰落日尽藏烟。gǔ mù wēi fēng shí qǐ lài,zhū fēng luò rì jǐn cáng yān。

无题七绝一首

苏轼

春风寂寂夜寥寥,一望苍苔雪影遥。chūn fēng jì jì yè liáo liáo,yī wàng cāng tái xuě yǐng yáo。
何处幽香飞几片,只宜月色带花飘。hé chù yōu xiāng fēi jǐ piàn,zhǐ yí yuè sè dài huā piāo。

万州太守高公宿约游岑公洞,而夜雨连明,戏赠二小诗

苏轼

肩舆欲到岑公洞,正怯冲泥傍险行。jiān yú yù dào cén gōng dòng,zhèng qiè chōng ní bàng xiǎn xíng。
定是岑公閟清境,春江一夜雨连明。dìng shì cén gōng bì qīng jìng,chūn jiāng yī yè yǔ lián míng。

万州太守高公宿约游岑公洞,而夜雨连明,戏赠二小诗

苏轼

蓬窗高枕雨如绳,恰似糟床压酒声。péng chuāng gāo zhěn yǔ rú shéng,qià shì zāo chuáng yā jiǔ shēng。
今日岑公不能饮,吾侪犹健可频倾。jīn rì cén gōng bù néng yǐn,wú chái yóu jiàn kě pín qīng。

答子勉三首其三

苏轼

欧倩腰支柳一涡,小梅催拍大梅歌。ōu qiàn yāo zhī liǔ yī wō,xiǎo méi cuī pāi dà méi gē。
舞馀片片梨花落,争奈当涂风物何。wǔ yú piàn piàn lí huā luò,zhēng nài dāng tú fēng wù hé。

和人回文五首

苏轼

红窗小泣低声怨,永夕春寒斗帐空。hóng chuāng xiǎo qì dī shēng yuàn,yǒng xī chūn hán dòu zhàng kōng。
中酒落花飞絮乱,晓莺啼破梦匆匆。zhōng jiǔ luò huā fēi xù luàn,xiǎo yīng tí pò mèng cōng cōng。

和人回文五首

苏轼

同谁更倚闲窗绣,落日红扉小院深。tóng shuí gèng yǐ xián chuāng xiù,luò rì hóng fēi xiǎo yuàn shēn。
东复西流分水岭,恨兼愁续断弦琴。dōng fù xī liú fēn shuǐ lǐng,hèn jiān chóu xù duàn xián qín。

和人回文五首

苏轼

寒信风飘霜叶黄,冷灯残月照空床。hán xìn fēng piāo shuāng yè huáng,lěng dēng cán yuè zhào kōng chuáng。
看君寄忆传文锦,字字萦愁写断肠。kàn jūn jì yì chuán wén jǐn,zì zì yíng chóu xiě duàn cháng。

和人回文五首

苏轼

前堂画烛夜凝泪,半夜清香荔惹衾。qián táng huà zhú yè níng lèi,bàn yè qīng xiāng lì rě qīn。
烟锁竹枝寒宿鸟,水沉天色霁横参。yān suǒ zhú zhī hán sù niǎo,shuǐ chén tiān sè jì héng cān。

和人回文五首

苏轼

蛾翠敛时闻燕语,泪珠弹处见鸿归。é cuì liǎn shí wén yàn yǔ,lèi zhū dàn chù jiàn hóng guī。
多情妾似风花乱,薄幸郎如露草晞。duō qíng qiè shì fēng huā luàn,báo xìng láng rú lù cǎo xī。

又赠老谦

苏轼

泻汤旧得茶三昧,觅句近窥诗一斑。xiè tāng jiù dé chá sān mèi,mì jù jìn kuī shī yī bān。
清夜漫漫困披览,斋肠那得许悭顽。qīng yè màn màn kùn pī lǎn,zhāi cháng nà dé xǔ qiān wán。