古诗词

新渠诗

苏轼

新渠之田,在渠左右。xīn qú zhī tián,zài qú zuǒ yòu。
渠来奕奕,如赴如凑。qú lái yì yì,rú fù rú còu。
如云斯积,如屋斯溜。rú yún sī jī,rú wū sī liū。
嗟唐之人,始识粳稌。jiē táng zhī rén,shǐ shí jīng tú。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

迨作《淮口遇风诗》,戏用其韵

苏轼

我诗如病骥,悲鸣向衰草。wǒ shī rú bìng jì,bēi míng xiàng shuāi cǎo。
有儿真骥子,一喷群马倒。yǒu ér zhēn jì zi,yī pēn qún mǎ dào。
养气勿吟哦,声名忌太早。yǎng qì wù yín ó,shēng míng jì tài zǎo。
风涛借笔力,势逐孤云扫。fēng tāo jiè bǐ lì,shì zhú gū yún sǎo。
何如陶家儿,绕舍觅梨枣。hé rú táo jiā ér,rào shě mì lí zǎo。
君看押强韵,已胜郊与岛。jūn kàn yā qiáng yùn,yǐ shèng jiāo yǔ dǎo。

再过常山和昔年留别诗

苏轼

伛偻山前叟,迎我如迎新。yǔ lóu shān qián sǒu,yíng wǒ rú yíng xīn。
那知梦幻躯,念念非昔人。nà zhī mèng huàn qū,niàn niàn fēi xī rén。
江湖久放浪,朝市谁相亲。jiāng hú jiǔ fàng làng,cháo shì shuí xiāng qīn。
却寻泉源去,桃花应避秦。què xún quán yuán qù,táo huā yīng bì qín。

再过超然台赠太守霍翔

苏轼

昔饮雩泉别常山,天寒岁在龙蛇间。xī yǐn yú quán bié cháng shān,tiān hán suì zài lóng shé jiān。
山中儿童拍手笑,问我西去何当还。shān zhōng ér tóng pāi shǒu xiào,wèn wǒ xī qù hé dāng hái。
十年不赴竹马约,扁舟独与渔蓑闲。shí nián bù fù zhú mǎ yuē,biǎn zhōu dú yǔ yú suō xián。
重来父老喜我在,扶挈老幼相遮攀。zhòng lái fù lǎo xǐ wǒ zài,fú qiè lǎo yòu xiāng zhē pān。
当时襁褓皆七尺,而我安得留朱颜。dāng shí qiǎng bǎo jiē qī chǐ,ér wǒ ān dé liú zhū yán。
问今太守为谁欤?护羌充国鬓未斑。wèn jīn tài shǒu wèi shuí yú?hù qiāng chōng guó bìn wèi bān。
躬持牛酒劳行役,无复杞菊嘲寒悭。gōng chí niú jiǔ láo xíng yì,wú fù qǐ jú cháo hán qiān。
超然置酒寻旧迹,尚有诗赋镵坚顽。chāo rán zhì jiǔ xún jiù jì,shàng yǒu shī fù chán jiān wán。
孤云落日在马耳,照耀金碧开烟鬟。gū yún luò rì zài mǎ ěr,zhào yào jīn bì kāi yān huán。
邞淇自古北流水,跳波下濑鸣玦环。fū qí zì gǔ běi liú shuǐ,tiào bō xià lài míng jué huán。
愿公谈笑作石埭,坐使城郭生溪湾。yuàn gōng tán xiào zuò shí dài,zuò shǐ chéng guō shēng xī wān。

遗直坊,并叙

苏轼

使君不浪出,羔雁亲扣门。shǐ jūn bù làng chū,gāo yàn qīn kòu mén。
先生但清坐,薤水已多言。xiān shēng dàn qīng zuò,xiè shuǐ yǐ duō yán。
当时邦人化,市无晨饮豚。dāng shí bāng rén huà,shì wú chén yǐn tún。
岁月曾几何,客主皆九原。suì yuè céng jǐ hé,kè zhǔ jiē jiǔ yuán。
鲁经有遗叹,楚些无归魂。lǔ jīng yǒu yí tàn,chǔ xiē wú guī hún。
我作遗直诗,过者式其藩。wǒ zuò yí zhí shī,guò zhě shì qí fān。

鳆鱼行

苏轼

渐台人散长弓射,初啖鳆鱼人未识。jiàn tái rén sàn zhǎng gōng shè,chū dàn fù yú rén wèi shí。
西陵衰老穗帐空,肯向北河亲馈食。xī líng shuāi lǎo suì zhàng kōng,kěn xiàng běi hé qīn kuì shí。
两雄一律盗汉家,嗜好亦若肩相差。liǎng xióng yī lǜ dào hàn jiā,shì hǎo yì ruò jiān xiāng chà。
食每对之先太息,不因噎呕缘疮痂。shí měi duì zhī xiān tài xī,bù yīn yē ǒu yuán chuāng jiā。
中间霸据关梁隔,一枚何啻千金直。zhōng jiān bà jù guān liáng gé,yī méi hé chì qiān jīn zhí。
百年南北鲑菜通,往往残馀饱臧获。bǎi nián nán běi guī cài tōng,wǎng wǎng cán yú bǎo zāng huò。
东随海舶号倭螺,异方珍宝来更多。dōng suí hǎi bó hào wō luó,yì fāng zhēn bǎo lái gèng duō。
磨沙瀹沈成大胾,剖蚌作脯分馀波。mó shā yuè shěn chéng dà zì,pōu bàng zuò pú fēn yú bō。
君不闻蓬莱阁下驼棋岛,八月边风备胡獠。jūn bù wén péng lái gé xià tuó qí dǎo,bā yuè biān fēng bèi hú liáo。
舶船跋浪鼋鼍震,长镵铲处崖谷倒。bó chuán bá làng yuán tuó zhèn,zhǎng chán chǎn chù yá gǔ dào。
膳夫善治荐华堂,坐令雕俎生辉光。shàn fū shàn zhì jiàn huá táng,zuò lìng diāo zǔ shēng huī guāng。
肉芝石耳不足数,醋芼鱼皮真倚墙。ròu zhī shí ěr bù zú shù,cù mào yú pí zhēn yǐ qiáng。
中都贵人珍此味,糟浥油藏能远致。zhōng dōu guì rén zhēn cǐ wèi,zāo yì yóu cáng néng yuǎn zhì。
割肥方厌万钱厨,决眦可醒千日醉。gē féi fāng yàn wàn qián chú,jué zì kě xǐng qiān rì zuì。
三韩使者金鼎来,方奁馈送烦舆台。sān hán shǐ zhě jīn dǐng lái,fāng lián kuì sòng fán yú tái。
辽东太守远自献,临淄掾吏谁为材。liáo dōng tài shǒu yuǎn zì xiàn,lín zī yuàn lì shuí wèi cái。
吾生东归收一斛,苞苴未肯钻华屋。wú shēng dōng guī shōu yī hú,bāo jū wèi kěn zuān huá wū。
分送羹材作眼明,却取细书防老读。fēn sòng gēng cái zuò yǎn míng,què qǔ xì shū fáng lǎo dú。

登州海市,并叙

苏轼

东方云海空复空,群仙出没空明中。dōng fāng yún hǎi kōng fù kōng,qún xiān chū méi kōng míng zhōng。
荡摇浮世生万象,岂有贝阙藏珠宫。dàng yáo fú shì shēng wàn xiàng,qǐ yǒu bèi quē cáng zhū gōng。
心知所见皆幻影,敢以耳目烦神工。xīn zhī suǒ jiàn jiē huàn yǐng,gǎn yǐ ěr mù fán shén gōng。
岁寒水冷天地闭,为我起蛰鞭鱼龙。suì hán shuǐ lěng tiān dì bì,wèi wǒ qǐ zhé biān yú lóng。
重楼翠阜出霜晓,异事惊倒百岁翁。zhòng lóu cuì fù chū shuāng xiǎo,yì shì jīng dào bǎi suì wēng。
人间所得容力取,世外无物谁为雄。rén jiān suǒ dé róng lì qǔ,shì wài wú wù shuí wèi xióng。
率然有请不我拒,信我人厄非天穷。lǜ rán yǒu qǐng bù wǒ jù,xìn wǒ rén è fēi tiān qióng。
潮阳太守南迁归,喜见石廪堆祝融。cháo yáng tài shǒu nán qiān guī,xǐ jiàn shí lǐn duī zhù róng。
自言正直动山鬼,岂知造物哀龙钟。zì yán zhèng zhí dòng shān guǐ,qǐ zhī zào wù āi lóng zhōng。
伸眉一笑岂易得,神之报汝亦已丰。shēn méi yī xiào qǐ yì dé,shén zhī bào rǔ yì yǐ fēng。
斜阳万里孤鸟没,但见碧海磨青铜。xié yáng wàn lǐ gū niǎo méi,dàn jiàn bì hǎi mó qīng tóng。
新诗绮语亦安用,相与变灭随东风。xīn shī qǐ yǔ yì ān yòng,xiāng yǔ biàn miè suí dōng fēng。

过莱州雪后望三山

苏轼

东海如碧环,西北卷登莱。dōng hǎi rú bì huán,xī běi juǎn dēng lái。
云光与天色,直到三山回。yún guāng yǔ tiān sè,zhí dào sān shān huí。
我行适冬仲,薄雪收浮埃。wǒ xíng shì dōng zhòng,báo xuě shōu fú āi。
黄昏风絮定,半夜扶桑开。huáng hūn fēng xù dìng,bàn yè fú sāng kāi。
参差太华顶,出没云涛堆。cān chà tài huá dǐng,chū méi yún tāo duī。
安期与羡门,乘龙安在哉。ān qī yǔ xiàn mén,chéng lóng ān zài zāi。
茂陵秋风客,劝尔麾一杯。mào líng qiū fēng kè,quàn ěr huī yī bēi。
帝乡不可期,楚些招归来。dì xiāng bù kě qī,chǔ xiē zhāo guī lái。

次韵赵令铄惠酒

苏轼

神山无石髓,生世悲暂寓。shén shān wú shí suǐ,shēng shì bēi zàn yù。
坐待玉膏流,千载真旦暮。zuò dài yù gāo liú,qiān zài zhēn dàn mù。
青州老从事,鬲上非所部。qīng zhōu lǎo cóng shì,gé shàng fēi suǒ bù。
惠然肯见从,知我憎市酤。huì rán kěn jiàn cóng,zhī wǒ zēng shì gū。
开瓶自洗盏,肴核谁与具。kāi píng zì xǐ zhǎn,yáo hé shuí yǔ jù。
门前听剥啄,烹鱼得尺素。mén qián tīng bō zhuó,pēng yú dé chǐ sù。

送范纯粹守庆州

苏轼

才大古难用,论高常近迂。cái dà gǔ nán yòng,lùn gāo cháng jìn yū。
君看赵魏老,乃为滕大夫。jūn kàn zhào wèi lǎo,nǎi wèi téng dà fū。
浮云无根蒂,黄潦能须臾。fú yún wú gēn dì,huáng lǎo néng xū yú。
知经几成败,得见真贤愚。zhī jīng jǐ chéng bài,dé jiàn zhēn xián yú。
羽旄照城阙,谈笑安边隅。yǔ máo zhào chéng quē,tán xiào ān biān yú。
当年老使君,赤手降於菟。dāng nián lǎo shǐ jūn,chì shǒu jiàng yú tú。
诸郎更何事,折棰鞭其雏。zhū láng gèng hé shì,zhé chuí biān qí chú。
吾知邓平叔,不斗月支胡。wú zhī dèng píng shū,bù dòu yuè zhī hú。

次韵王定国谢韩子华过饮

苏轼

楚有孙叔敖,长城隐千里。chǔ yǒu sūn shū áo,zhǎng chéng yǐn qiān lǐ。
哀哉练裙子,负薪蹑破履。āi zāi liàn qún zi,fù xīn niè pò lǚ。
岂无故交亲,逝去如覆水。qǐ wú gù jiāo qīn,shì qù rú fù shuǐ。
不如老优孟,谈笑托谐美。bù rú lǎo yōu mèng,tán xiào tuō xié měi。
世家不可恃,如倚折足几。shì jiā bù kě shì,rú yǐ zhé zú jǐ。
祥符有贤相,手握天下砥。xiáng fú yǒu xián xiāng,shǒu wò tiān xià dǐ。
懿敏亦名公,三贵德爵齿。yì mǐn yì míng gōng,sān guì dé jué chǐ。
盖棺今几日,公子谁料理。gài guān jīn jǐ rì,gōng zi shuí liào lǐ。
谁要卿料理,欲说且止止。shuí yào qīng liào lǐ,yù shuō qiě zhǐ zhǐ。
宅相开府公,久为苍生起。zhái xiāng kāi fǔ gōng,jiǔ wèi cāng shēng qǐ。
如何垂老别,冰盘馈苍耳。rú hé chuí lǎo bié,bīng pán kuì cāng ěr。
亲嫌妨鹗荐,相对发微泚。qīn xián fáng è jiàn,xiāng duì fā wēi cǐ。
新诗如弹丸,脱手不移晷。xīn shī rú dàn wán,tuō shǒu bù yí guǐ。
我亦老宾客,苦语落纨绮。wǒ yì lǎo bīn kè,kǔ yǔ luò wán qǐ。
莫辞三上章,有道贫贱耻。mò cí sān shàng zhāng,yǒu dào pín jiàn chǐ。

送戴蒙赴成都玉局观,将老焉

苏轼

拾遗被酒行歌处,野梅官柳西郊路。shí yí bèi jiǔ xíng gē chù,yě méi guān liǔ xī jiāo lù。
闻道华阳版籍中,至今尚有城南杜。wén dào huá yáng bǎn jí zhōng,zhì jīn shàng yǒu chéng nán dù。
我欲归寻万里桥,水花风叶暮萧萧。wǒ yù guī xún wàn lǐ qiáo,shuǐ huā fēng yè mù xiāo xiāo。
芋魁径尺谁能尽,桤木三年巳足烧。yù kuí jìng chǐ shuí néng jǐn,qī mù sān nián sì zú shāo。
百岁风狂定何有,羡君今作峨眉叟。bǎi suì fēng kuáng dìng hé yǒu,xiàn jūn jīn zuò é méi sǒu。
纵未家生执戟郎,也应世出埋轮守。zòng wèi jiā shēng zhí jǐ láng,yě yīng shì chū mái lún shǒu。
莫欺老病未归身,玉局他年第几人。mò qī lǎo bìng wèi guī shēn,yù jú tā nián dì jǐ rén。
会待子猷清兴发,还须雪夜去寻君。huì dài zi yóu qīng xīng fā,hái xū xuě yè qù xún jūn。

和王晋卿,并引

苏轼

先生饮东坡,独舞无所属。xiān shēng yǐn dōng pō,dú wǔ wú suǒ shǔ。
当时挹明月,对影三人足。dāng shí yì míng yuè,duì yǐng sān rén zú。
醉眠草棘间,虫虺莫予毒。zuì mián cǎo jí jiān,chóng huī mò yǔ dú。
醒来送归雁,一寄千里目。xǐng lái sòng guī yàn,yī jì qiān lǐ mù。
怅然怀公子,旅食久不玉。chàng rán huái gōng zi,lǚ shí jiǔ bù yù。
欲书加餐字,远托西飞鹄。yù shū jiā cān zì,yuǎn tuō xī fēi gǔ。
谓言相濡沫,未足救沟渎。wèi yán xiāng rú mò,wèi zú jiù gōu dú。
吾生如寄耳,何者为祸福。wú shēng rú jì ěr,hé zhě wèi huò fú。
不如两相忘,昨梦那可逐。bù rú liǎng xiāng wàng,zuó mèng nà kě zhú。
上书得自便,归老湖山曲。shàng shū dé zì biàn,guī lǎo hú shān qū。
躬耕二顷田,自种十年木。gōng gēng èr qǐng tián,zì zhǒng shí nián mù。
岂知垂老眼,却对金莲烛。qǐ zhī chuí lǎo yǎn,què duì jīn lián zhú。
公子亦生还,仍分刺史竹。gōng zi yì shēng hái,réng fēn cì shǐ zhú。
贤愚有定分,樽俎守尸祝。xián yú yǒu dìng fēn,zūn zǔ shǒu shī zhù。
文章何足云,执技等医卜。wén zhāng hé zú yún,zhí jì děng yī bo。
朝廷方西顾,羌虏骄未伏。cháo tíng fāng xī gù,qiāng lǔ jiāo wèi fú。
遥知重阳酒,白羽落黄菊。yáo zhī zhòng yáng jiǔ,bái yǔ luò huáng jú。
羡君真将家,浮面气可掬。xiàn jūn zhēn jiāng jiā,fú miàn qì kě jū。
何当请长缨,一战河湟复。hé dāng qǐng zhǎng yīng,yī zhàn hé huáng fù。

次韵王觌正言喜雪

苏轼

圣人与天通,有诏宽狱市。shèng rén yǔ tiān tōng,yǒu zhào kuān yù shì。
好语夜喧街,湿云朝覆砌。hǎo yǔ yè xuān jiē,shī yún cháo fù qì。
纷然退朝后,色映宫槐媚。fēn rán tuì cháo hòu,sè yìng gōng huái mèi。
欲夸剪刻工,故上朱蓝袂。yù kuā jiǎn kè gōng,gù shàng zhū lán mèi。
我方执笔侍,未敢书上瑞。wǒ fāng zhí bǐ shì,wèi gǎn shū shàng ruì。
君犹伏阁争,高论亦少慰。jūn yóu fú gé zhēng,gāo lùn yì shǎo wèi。
霏霏止还作,盎盎风与气。fēi fēi zhǐ hái zuò,àng àng fēng yǔ qì。
神龙久潜伏,一怒势必倍。shén lóng jiǔ qián fú,yī nù shì bì bèi。
行当见三白,拜舞欢万岁。xíng dāng jiàn sān bái,bài wǔ huān wàn suì。
归来饮君家,酣咏追《既醉》。guī lái yǐn jūn jiā,hān yǒng zhuī jì zuì。

送陈睦知潭州

苏轼

华清缥缈浮高栋,上有缬林藏石瓮。huá qīng piāo miǎo fú gāo dòng,shàng yǒu xié lín cáng shí wèng。
一杯此地初识君,千岩夜上同飞鞚。yī bēi cǐ dì chū shí jūn,qiān yán yè shàng tóng fēi kòng。
君时年少面如玉,一饮百觚嫌未痛。jūn shí nián shǎo miàn rú yù,yī yǐn bǎi gū xián wèi tòng。
白鹿泉头山月出,寒光泼眼如流汞。bái lù quán tóu shān yuè chū,hán guāng pō yǎn rú liú gǒng。
朝元阁上酒醒时,卧听风銮鸣铁凤。cháo yuán gé shàng jiǔ xǐng shí,wò tīng fēng luán míng tiě fèng。
旧游空在人何处,二十三年真一梦。jiù yóu kōng zài rén hé chù,èr shí sān nián zhēn yī mèng。
我得生还雪髯满,君亦老嫌金带重。wǒ dé shēng hái xuě rán mǎn,jūn yì lǎo xián jīn dài zhòng。
有如社燕与秋鸿,相逢未稳还相送。yǒu rú shè yàn yǔ qiū hóng,xiāng féng wèi wěn hái xiāng sòng。
洞庭青草渺无际,天柱紫盖森欲动。dòng tíng qīng cǎo miǎo wú jì,tiān zhù zǐ gài sēn yù dòng。
湖南万古一长嗟,付与骚人发嘲弄。hú nán wàn gǔ yī zhǎng jiē,fù yǔ sāo rén fā cháo nòng。

用前韵答西掖诸公见和

苏轼

双猊蟠础龙缠栋,金井辘轳鸣晓瓮。shuāng ní pán chǔ lóng chán dòng,jīn jǐng lù lú míng xiǎo wèng。
小殿垂帘白玉钩,大宛立仗朱丝鞚。xiǎo diàn chuí lián bái yù gōu,dà wǎn lì zhàng zhū sī kòng。
风驭宾天云雨隔,孤臣忍泪肝肠痛。fēng yù bīn tiān yún yǔ gé,gū chén rěn lèi gān cháng tòng。
羡君意气风生座,落笔纵横盘走汞。xiàn jūn yì qì fēng shēng zuò,luò bǐ zòng héng pán zǒu gǒng。
上樽日日泻黄封,赐茗时时开小凤。shàng zūn rì rì xiè huáng fēng,cì míng shí shí kāi xiǎo fèng。
闭门怜我老太玄,给札看君赋云梦。bì mén lián wǒ lǎo tài xuán,gěi zhá kàn jūn fù yún mèng。
金奏不知江海眩,木瓜屡费瑶琼重。jīn zòu bù zhī jiāng hǎi xuàn,mù guā lǚ fèi yáo qióng zhòng。
岂惟蹇步苦追攀,已觉侍史疲奔送。qǐ wéi jiǎn bù kǔ zhuī pān,yǐ jué shì shǐ pí bēn sòng。
春还宫柳腰支活,水入御沟鳞甲动。chūn hái gōng liǔ yāo zhī huó,shuǐ rù yù gōu lín jiǎ dòng。
借君妙语发舂容,顾我风琴不成弄。jiè jūn miào yǔ fā chōng róng,gù wǒ fēng qín bù chéng nòng。