古诗词

何公桥

苏轼

天壤之间,水居其多。tiān rǎng zhī jiān,shuǐ jū qí duō。
人之往来,如鹈在河。rén zhī wǎng lái,rú tí zài hé。
顺水而行,云驰鸟疾。shùn shuǐ ér xíng,yún chí niǎo jí。
维水之利,千里咫尺。wéi shuǐ zhī lì,qiān lǐ zhǐ chǐ。
乱流而涉,过膝则止。luàn liú ér shè,guò xī zé zhǐ。
维水之害,咫尺千里。wéi shuǐ zhī hài,zhǐ chǐ qiān lǐ。
沔彼滥觞,蛙跳倏游。miǎn bǐ làn shāng,wā tiào shū yóu。
溢而怀山,神禹所忧。yì ér huái shān,shén yǔ suǒ yōu。
岂无一木,支此大坏。qǐ wú yī mù,zhī cǐ dà huài。
舞于盘涡,冰折雷解。wǔ yú pán wō,bīng zhé léi jiě。
坐使此邦,画为两州。zuò shǐ cǐ bāng,huà wèi liǎng zhōu。
鸡犬相闻,胡越莫救。jī quǎn xiāng wén,hú yuè mò jiù。
允毅何公,甚勇于仁。yǔn yì hé gōng,shén yǒng yú rén。
始作石梁,其艰其勤。shǐ zuò shí liáng,qí jiān qí qín。
将作复止,更此百难。jiāng zuò fù zhǐ,gèng cǐ bǎi nán。
公心如铁,非石则坚。gōng xīn rú tiě,fēi shí zé jiān。
公以身先,民以悦使。gōng yǐ shēn xiān,mín yǐ yuè shǐ。
老壮负石,如负其子。lǎo zhuàng fù shí,rú fù qí zi。
疏为玉虹,隐为金堤。shū wèi yù hóng,yǐn wèi jīn dī。
直栏横槛,百贾所栖。zhí lán héng kǎn,bǎi jiǎ suǒ qī。
我来与公,同载而出。wǒ lái yǔ gōng,tóng zài ér chū。
欢呼填道,抱其马足。huān hū tián dào,bào qí mǎ zú。
我叹而言,视此滔滔。wǒ tàn ér yán,shì cǐ tāo tāo。
未见刚者,孰为此桥。wèi jiàn gāng zhě,shú wèi cǐ qiáo。
愿公千岁,与桥寿考。yuàn gōng qiān suì,yǔ qiáo shòu kǎo。
持节复来,以慰父老。chí jié fù lái,yǐ wèi fù lǎo。
如朱仲卿,食于桐乡。rú zhū zhòng qīng,shí yú tóng xiāng。
我作铭诗,子孙不忘。wǒ zuò míng shī,zi sūn bù wàng。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮

苏轼

买田阳羡吾将老,从来只为溪山好。mǎi tián yáng xiàn wú jiāng lǎo,cóng lái zhǐ wèi xī shān hǎo。
来往一虚舟,聊从物外游。lái wǎng yī xū zhōu,liáo cóng wù wài yóu。
有书仍懒著,《水调》歌归去。yǒu shū réng lǎn zhù,shuǐ diào gē guī qù。
筋力不辞诗,要须风雨时。jīn lì bù cí shī,yào xū fēng yǔ shí。

蝶恋花·述怀

苏轼

云水萦回溪上路。yún shuǐ yíng huí xī shàng lù。
叠叠青山,环绕溪东注。dié dié qīng shān,huán rào xī dōng zhù。
月白沙汀翘宿鹭,更无一点尘来处。yuè bái shā tīng qiào sù lù,gèng wú yī diǎn chén lái chù。
溪叟相看私自语。xī sǒu xiāng kàn sī zì yǔ。
底事区区,苦要为官去。dǐ shì qū qū,kǔ yào wèi guān qù。
樽酒不空田百亩,归来分取闲中趣。zūn jiǔ bù kōng tián bǎi mǔ,guī lái fēn qǔ xián zhōng qù。

临江仙·夜到扬州,席上作

苏轼

樽酒何人怀李白,草堂遥指江东。zūn jiǔ hé rén huái lǐ bái,cǎo táng yáo zhǐ jiāng dōng。
珠帘十里卷香风。zhū lián shí lǐ juǎn xiāng fēng。
花开花谢,离恨几千重。huā kāi huā xiè,lí hèn jǐ qiān zhòng。
轻舸渡江连夜到,一时惊笑衰容。qīng gě dù jiāng lián yè dào,yī shí jīng xiào shuāi róng。
语音犹自带吴侬。yǔ yīn yóu zì dài wú nóng。
夜阑对酒,依旧梦魂中。yè lán duì jiǔ,yī jiù mèng hún zhōng。

蝶恋花·过涟水军赠赵晦之

苏轼

自古涟漪佳绝地。zì gǔ lián yī jiā jué dì。
绕郭荷花,欲把吴兴比。rào guō hé huā,yù bǎ wú xīng bǐ。
倦客尘埃何处洗,真君堂下寒泉水。juàn kè chén āi hé chù xǐ,zhēn jūn táng xià hán quán shuǐ。
左海门前鱼酒市。zuǒ hǎi mén qián yú jiǔ shì。
夜半潮来,月下孤舟起。yè bàn cháo lái,yuè xià gū zhōu qǐ。
倾盖相逢拚一醉,双凫飞去人千里。qīng gài xiāng féng pàn yī zuì,shuāng fú fēi qù rén qiān lǐ。

水调歌头

苏轼

昵昵儿女语,灯火夜微明。nì nì ér nǚ yǔ,dēng huǒ yè wēi míng。
恩冤尔汝来去,弹指泪和声。ēn yuān ěr rǔ lái qù,dàn zhǐ lèi hé shēng。
忽变轩昂勇士,一鼓填然作气,千里不留行。hū biàn xuān áng yǒng shì,yī gǔ tián rán zuò qì,qiān lǐ bù liú xíng。
回首暮云远,飞絮搅青冥。huí shǒu mù yún yuǎn,fēi xù jiǎo qīng míng。
众禽里,真彩凤,独不鸣。zhòng qín lǐ,zhēn cǎi fèng,dú bù míng。
跻攀分寸千险,一落百寻轻。jī pān fēn cùn qiān xiǎn,yī luò bǎi xún qīng。
烦子指间风雨,置我肠中冰炭,起坐不能平。fán zi zhǐ jiān fēng yǔ,zhì wǒ cháng zhōng bīng tàn,qǐ zuò bù néng píng。
推手从归去,无泪与君倾。tuī shǒu cóng guī qù,wú lèi yǔ jūn qīng。

满庭芳

苏轼

香叆雕盘,寒生冰箸,画堂别是风光。xiāng ài diāo pán,hán shēng bīng zhù,huà táng bié shì fēng guāng。
主人情重,开宴出红妆。zhǔ rén qíng zhòng,kāi yàn chū hóng zhuāng。
腻玉圆瑳素颈,藕丝嫩、新织仙裳。nì yù yuán cuō sù jǐng,ǒu sī nèn xīn zhī xiān shang。
双歌罢,虚檐转月,馀韵尚悠扬。shuāng gē bà,xū yán zhuǎn yuè,yú yùn shàng yōu yáng。
人间何处有,司空见惯,应谓寻常。rén jiān hé chù yǒu,sī kōng jiàn guàn,yīng wèi xún cháng。
坐中有狂客,恼乱愁肠。zuò zhōng yǒu kuáng kè,nǎo luàn chóu cháng。
报道金钗坠也,十指露、春笋纤长。bào dào jīn chāi zhuì yě,shí zhǐ lù chūn sǔn xiān zhǎng。
亲曾见,全胜宋玉,想像赋高唐。qīn céng jiàn,quán shèng sòng yù,xiǎng xiàng fù gāo táng。

如梦令·寄黄州杨使君二首(其一)

苏轼

为向东坡传语,人在玉堂深处。wèi xiàng dōng pō chuán yǔ,rén zài yù táng shēn chù。
别后有谁来,雪压小桥无路。bié hòu yǒu shuí lái,xuě yā xiǎo qiáo wú lù。
归去,归去,江上一犁春雨。guī qù,guī qù,jiāng shàng yī lí chūn yǔ。

如梦令·手种堂前桃李

苏轼

手种堂前桃李,无限绿阴青子。shǒu zhǒng táng qián táo lǐ,wú xiàn lǜ yīn qīng zi。
帘外百舌儿,惊起五更春睡。lián wài bǎi shé ér,jīng qǐ wǔ gèng chūn shuì。
居士,居士,莫忘小桥流水。jū shì,jū shì,mò wàng xiǎo qiáo liú shuǐ。

西江月·送钱待制穆父

苏轼

莫叹平齐落落,且应去鲁迟迟。mò tàn píng qí luò luò,qiě yīng qù lǔ chí chí。
与君各记少年时,须信人生如寄。yǔ jūn gè jì shǎo nián shí,xū xìn rén shēng rú jì。
白发千茎相送,深杯百罚休辞。bái fā qiān jīng xiāng sòng,shēn bēi bǎi fá xiū cí。
拍浮何用酒为池,我已为君德醉。pāi fú hé yòng jiǔ wèi chí,wǒ yǐ wèi jūn dé zuì。

行香子·茶词

苏轼

绮席才终,欢意犹浓。qǐ xí cái zhōng,huān yì yóu nóng。
酒阑时、高兴无穷。jiǔ lán shí gāo xīng wú qióng。
共夸君赐,初拆臣封。gòng kuā jūn cì,chū chāi chén fēng。
看分香饼,黄金缕,密云龙。kàn fēn xiāng bǐng,huáng jīn lǚ,mì yún lóng。
斗赢一水,功敌千钟。dòu yíng yī shuǐ,gōng dí qiān zhōng。
觉凉生、两腋清风。jué liáng shēng liǎng yè qīng fēng。
暂留红袖,少却纱笼。zàn liú hóng xiù,shǎo què shā lóng。
放笙歌散,庭馆静,略从容。fàng shēng gē sàn,tíng guǎn jìng,lüè cóng róng。

定风波

苏轼

月满苕溪照夜堂,五星一老斗光芒。yuè mǎn sháo xī zhào yè táng,wǔ xīng yī lǎo dòu guāng máng。
十五年间真梦里,何事,长庚对月独凄凉。shí wǔ nián jiān zhēn mèng lǐ,hé shì,zhǎng gēng duì yuè dú qī liáng。
绿鬓苍颜同一醉,还是,六人吟笑水云乡。lǜ bìn cāng yán tóng yī zuì,hái shì,liù rén yín xiào shuǐ yún xiāng。
宾主谈锋谁得似,看取,曹刘今对两苏张。bīn zhǔ tán fēng shuí dé shì,kàn qǔ,cáo liú jīn duì liǎng sū zhāng。

点绛唇·己巳重九和苏坚

苏轼

我辈情钟,古来谁似龙山宴。wǒ bèi qíng zhōng,gǔ lái shuí shì lóng shān yàn。
而今楚甸,戏马馀飞观。ér jīn chǔ diān,xì mǎ yú fēi guān。
顾谓佳人,不觉秋强半。gù wèi jiā rén,bù jué qiū qiáng bàn。
筝声远,鬓云吹乱,愁入参差雁。zhēng shēng yuǎn,bìn yún chuī luàn,chóu rù cān chà yàn。

临江仙·疾愈,登望湖楼,赠项长官

苏轼

多病休文都瘦损,不堪金带垂腰。duō bìng xiū wén dōu shòu sǔn,bù kān jīn dài chuí yāo。
望湖楼上暗香飘。wàng hú lóu shàng àn xiāng piāo。
和风春弄袖,明月夜闻箫。hé fēng chūn nòng xiù,míng yuè yè wén xiāo。
酒醒梦回清漏永,隐床无限更潮。jiǔ xǐng mèng huí qīng lòu yǒng,yǐn chuáng wú xiàn gèng cháo。
佳人不见董娇饶。jiā rén bù jiàn dǒng jiāo ráo。
徘徊花上月,空度可怜宵。pái huái huā shàng yuè,kōng dù kě lián xiāo。

临江仙·送王緘

苏轼

忘却成都来十载,因君未免思量。wàng què chéng dōu lái shí zài,yīn jūn wèi miǎn sī liàng。
凭将清泪洒江阳。píng jiāng qīng lèi sǎ jiāng yáng。
故山知好在,孤客自悲凉。gù shān zhī hǎo zài,gū kè zì bēi liáng。
坐上别愁君未见,归来欲断无肠。zuò shàng bié chóu jūn wèi jiàn,guī lái yù duàn wú cháng。
殷勤且更尽离觞。yīn qín qiě gèng jǐn lí shāng。
此身如传舍,何处是吾乡?cǐ shēn rú chuán shě,hé chù shì wú xiāng?

南歌子·湖景和前韵

苏轼

古岸开青葑,新渠走碧流。gǔ àn kāi qīng fēng,xīn qú zǒu bì liú。
会看光满万家楼,记取他年扶路、入西州。huì kàn guāng mǎn wàn jiā lóu,jì qǔ tā nián fú lù rù xī zhōu。
佳节连梅雨,馀生寄叶舟。jiā jié lián méi yǔ,yú shēng jì yè zhōu。
只将菱角与鸡头,更有月明千顷、一时留。zhǐ jiāng líng jiǎo yǔ jī tóu,gèng yǒu yuè míng qiān qǐng yī shí liú。