古诗词

和黄鲁直烧香二首

苏轼

丹青已是前世,竹石时窥一斑。dān qīng yǐ shì qián shì,zhú shí shí kuī yī bān。
五字当还靖节,数行谁似高闲。wǔ zì dāng hái jìng jié,shù xíng shuí shì gāo xián。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

朱寿昌郎中,少不知母所在,刺血写经,求之五十年,去岁得之蜀中。以诗贺之

苏轼

嗟君七岁知念母,怜君壮大心愈苦。jiē jūn qī suì zhī niàn mǔ,lián jūn zhuàng dà xīn yù kǔ。
羡君临老得相逢,喜极无言泪如雨。xiàn jūn lín lǎo dé xiāng féng,xǐ jí wú yán lèi rú yǔ。
不羡白衣作三公,不爱白日升青天。bù xiàn bái yī zuò sān gōng,bù ài bái rì shēng qīng tiān。
爱君五十著彩服,儿啼却得偿当年。ài jūn wǔ shí zhù cǎi fú,ér tí què dé cháng dāng nián。
烹龙为炙玉为酒,鹤发初生千万寿。pēng lóng wèi zhì yù wèi jiǔ,hè fā chū shēng qiān wàn shòu。
金花诏书锦作囊,白藤肩舆帘蹙绣。jīn huā zhào shū jǐn zuò náng,bái téng jiān yú lián cù xiù。
感君离合我酸辛,此事今无古或闻。gǎn jūn lí hé wǒ suān xīn,cǐ shì jīn wú gǔ huò wén。
长陵朅来见大姊,仲孺岂意逢将军。zhǎng líng qiè lái jiàn dà zǐ,zhòng rú qǐ yì féng jiāng jūn。
开皇苦桃空记面,建中天子终不见。kāi huáng kǔ táo kōng jì miàn,jiàn zhōng tiān zi zhōng bù jiàn。
西河郡守谁复讥,颍谷封人羞自荐。xī hé jùn shǒu shuí fù jī,yǐng gǔ fēng rén xiū zì jiàn。

汤村开运盐河雨中督役

苏轼

居官不任事,萧散羡长卿。jū guān bù rèn shì,xiāo sàn xiàn zhǎng qīng。
胡不归去来,滞留愧渊明。hú bù guī qù lái,zhì liú kuì yuān míng。
盐事星火急,谁能恤农耕。yán shì xīng huǒ jí,shuí néng xù nóng gēng。
薨薨晓鼓动,万指罗沟坑。hōng hōng xiǎo gǔ dòng,wàn zhǐ luó gōu kēng。
天雨助官政,泫然淋衣缨。tiān yǔ zhù guān zhèng,xuàn rán lín yī yīng。
人如鸭与猪,投泥相溅惊。rén rú yā yǔ zhū,tóu ní xiāng jiàn jīng。
下马荒堤上,四顾但湖泓。xià mǎ huāng dī shàng,sì gù dàn hú hóng。
线路不容足,又与牛羊争。xiàn lù bù róng zú,yòu yǔ niú yáng zhēng。
归田虽贱辱,岂失泥中行。guī tián suī jiàn rǔ,qǐ shī ní zhōng xíng。
寄语故山友,慎毋厌藜羹。jì yǔ gù shān yǒu,shèn wú yàn lí gēng。

盐官部役戏呈同事兼寄述古

苏轼

新月照水水欲冰,夜霜穿屋衣生棱。xīn yuè zhào shuǐ shuǐ yù bīng,yè shuāng chuān wū yī shēng léng。
野庐半与牛羊共,晓鼓却随鸦鹊兴。yě lú bàn yǔ niú yáng gòng,xiǎo gǔ què suí yā què xīng。
夜来履破裘穿缝,红颊曲眉应入梦。yè lái lǚ pò qiú chuān fèng,hóng jiá qū méi yīng rù mèng。
千夫在野口如林,岂不怀归畏嘲弄。qiān fū zài yě kǒu rú lín,qǐ bù huái guī wèi cháo nòng。
我州贤将知人劳,已酿白酒买豚羔。wǒ zhōu xián jiāng zhī rén láo,yǐ niàng bái jiǔ mǎi tún gāo。
耐寒努力归不远,两脚冻硬须公软。nài hán nǔ lì guī bù yuǎn,liǎng jiǎo dòng yìng xū gōng ruǎn。

画鱼歌

苏轼

天寒水落鱼在泥,短钩画水如耕犁。tiān hán shuǐ luò yú zài ní,duǎn gōu huà shuǐ rú gēng lí。
渚蒲披折藻荇乱,此意岂复遗鳅鲵。zhǔ pú pī zhé zǎo xìng luàn,cǐ yì qǐ fù yí qiū ní。
偶然信手皆虚击,本不辞劳几万一。ǒu rán xìn shǒu jiē xū jī,běn bù cí láo jǐ wàn yī。
一鱼中刃百鱼惊,虾蟹奔忙误跳掷。yī yú zhōng rèn bǎi yú jīng,xiā xiè bēn máng wù tiào zhì。
渔人养鱼如养雏,插竿冠笠惊鹈鹕。yú rén yǎng yú rú yǎng chú,chā gān guān lì jīng tí hú。
岂知白梃闹如雨,搅水觅鱼嗟已疏。qǐ zhī bái tǐng nào rú yǔ,jiǎo shuǐ mì yú jiē yǐ shū。

将之湖州戏赠莘老

苏轼

馀杭自是山水窟,仄闻吴兴更清绝。yú háng zì shì shān shuǐ kū,zè wén wú xīng gèng qīng jué。
湖中橘林新著霜,溪上苕花正浮雪。hú zhōng jú lín xīn zhù shuāng,xī shàng sháo huā zhèng fú xuě。
顾渚茶芽白于齿,梅溪木瓜红胜颊。gù zhǔ chá yá bái yú chǐ,méi xī mù guā hóng shèng jiá。
吴儿脍缕薄欲飞,未去先说馋涎垂。wú ér kuài lǚ báo yù fēi,wèi qù xiān shuō chán xián chuí。
亦知谢公到郡久,应怪杜牧寻春迟。yì zhī xiè gōng dào jùn jiǔ,yīng guài dù mù xún chūn chí。
鬓丝只可对禅榻,湖亭不用张水嬉。bìn sī zhǐ kě duì chán tà,hú tíng bù yòng zhāng shuǐ xī。

将之湖州戏赠莘老

苏轼

君不见夷甫开三窟,不如长康号痴绝。jūn bù jiàn yí fǔ kāi sān kū,bù rú zhǎng kāng hào chī jué。
痴人自得终天年,智士死智罪莫雪。chī rén zì dé zhōng tiān nián,zhì shì sǐ zhì zuì mò xuě。
困穷谁要卿料理,举头看山笏挂颊。kùn qióng shuí yào qīng liào lǐ,jǔ tóu kàn shān hù guà jiá。
野凫翅重自不飞,黄鹤何事两翼垂。yě fú chì zhòng zì bù fēi,huáng hè hé shì liǎng yì chuí。
泥中相从岂得久,今我不往行恐迟。ní zhōng xiāng cóng qǐ dé jiǔ,jīn wǒ bù wǎng xíng kǒng chí。
江夏无双应未去,恨无文字相娱嬉。jiāng xià wú shuāng yīng wèi qù,hèn wú wén zì xiāng yú xī。

鸦重麦行

苏轼

霜林老鸦闲无用,畦东拾麦畦西种。shuāng lín lǎo yā xián wú yòng,qí dōng shí mài qí xī zhǒng。
畦西种得青猗猗,畦东已作牛尾稀。qí xī zhǒng dé qīng yī yī,qí dōng yǐ zuò niú wěi xī。
明年麦熟芒攒槊,农夫未食鸦先啄。míng nián mài shú máng zǎn shuò,nóng fū wèi shí yā xiān zhuó。
徐行俯仰若自矜,鼓翅跳踉上牛角。xú xíng fǔ yǎng ruò zì jīn,gǔ chì tiào liáng shàng niú jiǎo。
忆昔舜耕历山鸟为耘,如今老鸦种麦更辛勤。yì xī shùn gēng lì shān niǎo wèi yún,rú jīn lǎo yā zhǒng mài gèng xīn qín。
农夫罗拜鸦飞起,劝农使者来行水。nóng fū luó bài yā fēi qǐ,quàn nóng shǐ zhě lái xíng shuǐ。

吴中田妇叹

苏轼

今年粳稻熟苦迟,庶见霜风来几时。jīn nián jīng dào shú kǔ chí,shù jiàn shuāng fēng lái jǐ shí。
霜风来时雨如泻,杷头出菌镰生衣。shuāng fēng lái shí yǔ rú xiè,pá tóu chū jūn lián shēng yī。
眼枯泪尽雨不尽,忍见黄穗卧青泥。yǎn kū lèi jǐn yǔ bù jǐn,rěn jiàn huáng suì wò qīng ní。
茅苫一月陇上宿,天晴穫稻随车归。máo shān yī yuè lǒng shàng sù,tiān qíng huò dào suí chē guī。
汗流肩赪载入市,价贱乞与如糠粞。hàn liú jiān chēng zài rù shì,jià jiàn qǐ yǔ rú kāng xī。
卖牛纳税拆屋炊,虑浅不及明年饥。mài niú nà shuì chāi wū chuī,lǜ qiǎn bù jí míng nián jī。
官今要钱不要米,西北万里招羌儿。guān jīn yào qián bù yào mǐ,xī běi wàn lǐ zhāo qiāng ér。
龚黄满朝人更苦,不如却作河伯妇。gōng huáng mǎn cháo rén gèng kǔ,bù rú què zuò hé bó fù。

游道场山何山

苏轼

道场山顶何山麓,上彻云峰下幽谷。dào chǎng shān dǐng hé shān lù,shàng chè yún fēng xià yōu gǔ。
我从山水窟中来,尚爱此山看不足。wǒ cóng shān shuǐ kū zhōng lái,shàng ài cǐ shān kàn bù zú。
陂湖行尽白漫漫,青山忽作龙蛇盘。bēi hú xíng jǐn bái màn màn,qīng shān hū zuò lóng shé pán。
山高无风松自响,误认石齿号惊湍。shān gāo wú fēng sōng zì xiǎng,wù rèn shí chǐ hào jīng tuān。
山僧不放山泉出,屋底清池照瑶席。shān sēng bù fàng shān quán chū,wū dǐ qīng chí zhào yáo xí。
阶前合抱香入云,月里仙人亲手植。jiē qián hé bào xiāng rù yún,yuè lǐ xiān rén qīn shǒu zhí。
出山回望翠云鬟,碧瓦朱栏缥缈间。chū shān huí wàng cuì yún huán,bì wǎ zhū lán piāo miǎo jiān。
白水田头问行路,小溪深处是何山。bái shuǐ tián tóu wèn xíng lù,xiǎo xī shēn chù shì hé shān。
高人读书夜达旦,至今山鹤鸣夜半。gāo rén dú shū yè dá dàn,zhì jīn shān hè míng yè bàn。
我今废学不归山,山中对酒空三叹。wǒ jīn fèi xué bù guī shān,shān zhōng duì jiǔ kōng sān tàn。

至秀州,赠钱端公安道,并寄其弟惠山老

苏轼

鸳鸯湖边月如水,孤舟夜榜鸳鸯起。yuān yāng hú biān yuè rú shuǐ,gū zhōu yè bǎng yuān yāng qǐ。
平明系缆石桥亭,惭愧冒寒髯御史。píng míng xì lǎn shí qiáo tíng,cán kuì mào hán rán yù shǐ。
结交最晚情独厚,论心无数今有几。jié jiāo zuì wǎn qíng dú hòu,lùn xīn wú shù jīn yǒu jǐ。
寂寞抱关叹萧生,耆老执戟哀扬子。jì mò bào guān tàn xiāo shēng,qí lǎo zhí jǐ āi yáng zi。
怪君颜采却秀发,无乃迁谪反便美。guài jūn yán cǎi què xiù fā,wú nǎi qiān zhé fǎn biàn měi。
天公欲困无奈何,世人共抑真疏矣。tiān gōng yù kùn wú nài hé,shì rén gòng yì zhēn shū yǐ。
毗陵高山锡为骨,陆子遗味泉冰齿。pí líng gāo shān xī wèi gǔ,lù zi yí wèi quán bīng chǐ。
贤哉仲氏早拂衣,占断此山长洗耳。xián zāi zhòng shì zǎo fú yī,zhàn duàn cǐ shān zhǎng xǐ ěr。
山头望湖光泼眼,山下濯足波生指。shān tóu wàng hú guāng pō yǎn,shān xià zhuó zú bō shēng zhǐ。
倘容逸少问金堂,记与嵇康留石髓。tǎng róng yì shǎo wèn jīn táng,jì yǔ jī kāng liú shí suǐ。

正月九日,有美堂饮,醉归径睡,五鼓方醒,不复能眠,起阅文书,得鲜于子骏所寄《杂兴》,作《古意》一首答之

苏轼

众人事纷扰,志士独悄悄。zhòng rén shì fēn rǎo,zhì shì dú qiāo qiāo。
何意琵琶弦,常遭腰鼓闹。hé yì pí pá xián,cháng zāo yāo gǔ nào。
三杯忘万虑,醒后还皎皎。sān bēi wàng wàn lǜ,xǐng hòu hái jiǎo jiǎo。
有如辘轳索,已脱重萦绕。yǒu rú lù lú suǒ,yǐ tuō zhòng yíng rào。
家人自约饬,始慕陈妇孝。jiā rén zì yuē chì,shǐ mù chén fù xiào。
可怜原巨先,放荡今谁吊。kě lián yuán jù xiān,fàng dàng jīn shuí diào。
平生嗜羊炙,识味肯轻饱。píng shēng shì yáng zhì,shí wèi kěn qīng bǎo。
烹蛇啖蛙蛤,颇讶能稍稍。pēng shé dàn wā há,pǒ yà néng shāo shāo。
忧来自不寐,起视天汉渺。yōu lái zì bù mèi,qǐ shì tiān hàn miǎo。
阑干玉绳低,耿耿太白晓。lán gàn yù shéng dī,gěng gěng tài bái xiǎo。

次韵答章传道见赠

苏轼

并生天地宇,同阅古今宙。bìng shēng tiān dì yǔ,tóng yuè gǔ jīn zhòu。
视下则有高,无前孰为后。shì xià zé yǒu gāo,wú qián shú wèi hòu。
达人千钧弩,一弛难再彀。dá rén qiān jūn nǔ,yī chí nán zài gòu。
下士沐猴冠,已系犹跳骤。xià shì mù hóu guān,yǐ xì yóu tiào zhòu。
欲将驹过隙,坐待石穿溜。yù jiāng jū guò xì,zuò dài shí chuān liū。
君看汉唐主,宫殿悲《麦秀》。jūn kàn hàn táng zhǔ,gōng diàn bēi mài xiù。
而况彼区区,何异壹醉富。ér kuàng bǐ qū qū,hé yì yī zuì fù。
鶢鶋非所养,俯仰眩金奏。yuán jū fēi suǒ yǎng,fǔ yǎng xuàn jīn zòu。
髑髅有馀乐,不博南面后。dú lóu yǒu yú lè,bù bó nán miàn hòu。
嗟我昔少年,守道贫非疚。jiē wǒ xī shǎo nián,shǒu dào pín fēi jiù。
自从出求仕,役物恐见囿。zì cóng chū qiú shì,yì wù kǒng jiàn yòu。
马融既依梁,班固亦事窦。mǎ róng jì yī liáng,bān gù yì shì dòu。
效矉岂不欲,顽质谢镌镂。xiào pín qǐ bù yù,wán zhì xiè juān lòu。
仄闻长者言,婞直非养寿。zè wén zhǎng zhě yán,xìng zhí fēi yǎng shòu。
唾面慎勿拭,出胯当俯就。tuò miàn shèn wù shì,chū kuà dāng fǔ jiù。
居然成懒废,敢复齿豪右。jū rán chéng lǎn fèi,gǎn fù chǐ háo yòu。
子如照海珠,纲目疏见漏。zi rú zhào hǎi zhū,gāng mù shū jiàn lòu。
宏材乏近用,巧舞困短袖。hóng cái fá jìn yòng,qiǎo wǔ kùn duǎn xiù。
坐令倾国容,临老见邂逅。zuò lìng qīng guó róng,lín lǎo jiàn xiè hòu。
吾衰信久矣,书绝十年旧。wú shuāi xìn jiǔ yǐ,shū jué shí nián jiù。
门前可罗雀,感子烦屡叩。mén qián kě luó què,gǎn zi fán lǚ kòu。
愿言歌《缁衣》,子粲还予授。yuàn yán gē zī yī,zi càn hái yǔ shòu。

法惠寺横翠阁

苏轼

朝见吴山横,暮见吴山纵。cháo jiàn wú shān héng,mù jiàn wú shān zòng。
吴山故多态,转折为君容。wú shān gù duō tài,zhuǎn zhé wèi jūn róng。
幽人起朱阁,空洞更无物。yōu rén qǐ zhū gé,kōng dòng gèng wú wù。
惟有千步冈,东西作帘额。wéi yǒu qiān bù gāng,dōng xī zuò lián é。
春来故国归无期,人言秋悲春更悲。chūn lái gù guó guī wú qī,rén yán qiū bēi chūn gèng bēi。
已泛平湖思濯锦,更看横翠忆峨眉。yǐ fàn píng hú sī zhuó jǐn,gèng kàn héng cuì yì é méi。
雕栏能得几时好,不独凭栏人易老。diāo lán néng dé jǐ shí hǎo,bù dú píng lán rén yì lǎo。
百年兴废更堪哀,悬知草莽化池台。bǎi nián xīng fèi gèng kān āi,xuán zhī cǎo mǎng huà chí tái。
游人寻我旧游处,但觅吴山横处来。yóu rén xún wǒ jiù yóu chù,dàn mì wú shān héng chù lái。

往富阳新城,李节推先行三日,留风水洞见待

苏轼

春山磔磔鸣春禽,此间不可无我吟。chūn shān zhé zhé míng chūn qín,cǐ jiān bù kě wú wǒ yín。
路长漫漫傍江浦,此间不可无君语。lù zhǎng màn màn bàng jiāng pǔ,cǐ jiān bù kě wú jūn yǔ。
金鲫池边不见君,追君直过定山村。jīn jì chí biān bù jiàn jūn,zhuī jūn zhí guò dìng shān cūn。
路人皆言君未远,骑马少年清且婉。lù rén jiē yán jūn wèi yuǎn,qí mǎ shǎo nián qīng qiě wǎn。
风岩水穴旧闻名,只隔山溪夜不行。fēng yán shuǐ xué jiù wén míng,zhǐ gé shān xī yè bù xíng。
溪桥晓溜浮梅萼,知君系马岩花落。xī qiáo xiǎo liū fú méi è,zhī jūn xì mǎ yán huā luò。
出城三日尚逶迟,妻孥怪骂归何时。chū chéng sān rì shàng wēi chí,qī nú guài mà guī hé shí。
世上小儿夸疾走,如君相待今安有。shì shàng xiǎo ér kuā jí zǒu,rú jūn xiāng dài jīn ān yǒu。

自普照游二庵

苏轼

长松吟风晚雨细,东庵半掩西庵闭。zhǎng sōng yín fēng wǎn yǔ xì,dōng ān bàn yǎn xī ān bì。
山行尽日不逢人,裛裛野梅香入袂。shān xíng jǐn rì bù féng rén,yì yì yě méi xiāng rù mèi。
居僧笑我恋清景,自厌山深出无计。jū sēng xiào wǒ liàn qīng jǐng,zì yàn shān shēn chū wú jì。
我虽爱山亦自笑,独往神伤后难继。wǒ suī ài shān yì zì xiào,dú wǎng shén shāng hòu nán jì。
不如西湖饮美酒,红杏碧桃香覆髻。bù rú xī hú yǐn měi jiǔ,hóng xìng bì táo xiāng fù jì。
作诗寄谢采薇翁,本不避人那避世。zuò shī jì xiè cǎi wēi wēng,běn bù bì rén nà bì shì。