古诗词

俊老行送林次中赴都司

徐积

熙宁察院一开口,谁人胆落御史手。xī níng chá yuàn yī kāi kǒu,shuí rén dǎn luò yù shǐ shǒu。
其时面坚黑髭须,力欲回天气冲斗。qí shí miàn jiān hēi zī xū,lì yù huí tiān qì chōng dòu。
一从蹭蹬作外官,所居不苟心迹安。yī cóng cèng dēng zuò wài guān,suǒ jū bù gǒu xīn jì ān。
刚不可回坚不变,头如霜雪心如丹。gāng bù kě huí jiān bù biàn,tóu rú shuāng xuě xīn rú dān。
所以论者悦而服,所养有义其质端。suǒ yǐ lùn zhě yuè ér fú,suǒ yǎng yǒu yì qí zhì duān。
东西南北二十载,一朝有敕却召还。dōng xī nán běi èr shí zài,yī cháo yǒu chì què zhào hái。
皂囊封上晓班肃,绣衣步入秋霜寒。zào náng fēng shàng xiǎo bān sù,xiù yī bù rù qiū shuāng hán。
义有所徇乞得身,白日降下天上人。yì yǒu suǒ xùn qǐ dé shēn,bái rì jiàng xià tiān shàng rén。
黄金龙节青囊印,赤帷熊乘朱斑轮。huáng jīn lóng jié qīng náng yìn,chì wéi xióng chéng zhū bān lún。
以其馀才修职分,以其馀力娱精神。yǐ qí yú cái xiū zhí fēn,yǐ qí yú lì yú jīng shén。
望淮楼上对秋色,玉女花前泣晚春。wàng huái lóu shàng duì qiū sè,yù nǚ huā qián qì wǎn chūn。
时时共帐过南郭,来就陶潜漉酒巾。shí shí gòng zhàng guò nán guō,lái jiù táo qián lù jiǔ jīn。
与人论事不必合,直无所苟气色真。yǔ rén lùn shì bù bì hé,zhí wú suǒ gǒu qì sè zhēn。
持此以往无不可,古人所以为正臣。chí cǐ yǐ wǎng wú bù kě,gǔ rén suǒ yǐ wèi zhèng chén。
淮南一路事如草,嘉苗恶莠俱分了。huái nán yī lù shì rú cǎo,jiā miáo è yǒu jù fēn le。
中心皎皎如斯乎,外计区区何足道。zhōng xīn jiǎo jiǎo rú sī hū,wài jì qū qū hé zú dào。
两宫日月方齐明,群公戮力营太平。liǎng gōng rì yuè fāng qí míng,qún gōng lù lì yíng tài píng。
公议急须招俊老,清风先已过南京。gōng yì jí xū zhāo jùn lǎo,qīng fēng xiān yǐ guò nán jīng。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

渔者其二

徐积

家住前村芦苇中,一生无事是渔翁。jiā zhù qián cūn lú wěi zhōng,yī shēng wú shì shì yú wēng。
眼看波浪如平地,身向江湖若断蓬。yǎn kàn bō làng rú píng dì,shēn xiàng jiāng hú ruò duàn péng。
小艇醉眠寒夜雨,短帆闲挂夕阳风。xiǎo tǐng zuì mián hán yè yǔ,duǎn fān xián guà xī yáng fēng。
营营市井应相笑,不道锥刀尽是空。yíng yíng shì jǐng yīng xiāng xiào,bù dào zhuī dāo jǐn shì kōng。

锦被堆

徐积

春风萧索为谁张,日暖仍熏百和香。chūn fēng xiāo suǒ wèi shuí zhāng,rì nuǎn réng xūn bǎi hé xiāng。
遮处好将罗作帐,衬来堪用玉为床。zhē chù hǎo jiāng luó zuò zhàng,chèn lái kān yòng yù wèi chuáng。
风吹乱展文君宅,月下还铺宋玉墙。fēng chuī luàn zhǎn wén jūn zhái,yuè xià hái pù sòng yù qiáng。
好向谢家池上种,绿波深夜盖鸳鸯。hǎo xiàng xiè jiā chí shàng zhǒng,lǜ bō shēn yè gài yuān yāng。

李朝议挽词

徐积

一从洪井到处州,见说洪人总泪流。yī cóng hóng jǐng dào chù zhōu,jiàn shuō hóng rén zǒng lèi liú。
本望圣朝令久任,若论明吏合封侯。běn wàng shèng cháo lìng jiǔ rèn,ruò lùn míng lì hé fēng hóu。
高才所至都无事,厚德于今可镇浮。gāo cái suǒ zhì dōu wú shì,hòu dé yú jīn kě zhèn fú。
故作此诗传野史,不须铭记掩诸幽。gù zuò cǐ shī chuán yě shǐ,bù xū míng jì yǎn zhū yōu。

卜居一篇二章别望之

徐积

卜居何所尚,静轩栽此君。bo jū hé suǒ shàng,jìng xuān zāi cǐ jūn。
万事付流水,一心游白云。wàn shì fù liú shuǐ,yī xīn yóu bái yún。

卜居一篇二章别望之

徐积

亦有灵寿杖,可登浮光山。yì yǒu líng shòu zhàng,kě dēng fú guāng shān。
圣朝须旧德,玉笋虚清班。shèng cháo xū jiù dé,yù sǔn xū qīng bān。

和张文潜晚春

徐积

春在亦饮酒,春去亦饮酒。chūn zài yì yǐn jiǔ,chūn qù yì yǐn jiǔ。
若问此闲时,便是无何有。ruò wèn cǐ xián shí,biàn shì wú hé yǒu。

和张文潜晚春

徐积

昨日枝头红,鲜鲜染人指。zuó rì zhī tóu hóng,xiān xiān rǎn rén zhǐ。
今朝寻不见,已在污泥底。jīn cháo xún bù jiàn,yǐ zài wū ní dǐ。

和张文潜晚春

徐积

麦颖未黄乾,桑实半红湿。mài yǐng wèi huáng qián,sāng shí bàn hóng shī。
恰得一犁雨,田事正火急。qià dé yī lí yǔ,tián shì zhèng huǒ jí。

和张文潜晚春

徐积

人事无如何,多于道傍草。rén shì wú rú hé,duō yú dào bàng cǎo。
但问酒有无,莫管老不老。dàn wèn jiǔ yǒu wú,mò guǎn lǎo bù lǎo。

和张文潜晚春

徐积

人生少娱乐,闲日亦有数。rén shēng shǎo yú lè,xián rì yì yǒu shù。
药草正肥时,好望云山去。yào cǎo zhèng féi shí,hǎo wàng yún shān qù。

和张文潜晚春

徐积

风暖燕窠牢,云晴鸟翅健。fēng nuǎn yàn kē láo,yún qíng niǎo chì jiàn。
物生自有乐,亦各适其愿。wù shēng zì yǒu lè,yì gè shì qí yuàn。

思诚斋夜坐

徐积

胸中不平气,忽然凌太虚。xiōng zhōng bù píng qì,hū rán líng tài xū。
无人哭一声,半夜思唐衢。wú rén kū yī shēng,bàn yè sī táng qú。

送云鹤山人

徐积

倦鹤寻流水,闲云归故山。juàn hè xún liú shuǐ,xián yún guī gù shān。
青囊书在否,留取教人闲。qīng náng shū zài fǒu,liú qǔ jiào rén xián。

寄江子和

徐积

为问江行辈,何时访白须。wèi wèn jiāng xíng bèi,hé shí fǎng bái xū。
老怀何所慰,得子寄来书。lǎo huái hé suǒ wèi,dé zi jì lái shū。

送慎彦邻赴举

徐积

天子诏多士,喜君为此行。tiān zi zhào duō shì,xǐ jūn wèi cǐ xíng。
美璞必三献,大禽终一鸣。měi pú bì sān xiàn,dà qín zhōng yī míng。