古诗词

鲁恭王祠

徐积

帝子非无贤,孰有恭王者。dì zi fēi wú xián,shú yǒu gōng wáng zhě。
脱身辞汉储,一芥视天下。tuō shēn cí hàn chǔ,yī jiè shì tiān xià。
勇故不失义,智故不失几。yǒng gù bù shī yì,zhì gù bù shī jǐ。
身既脱诸险,德亦潜其辉。shēn jì tuō zhū xiǎn,dé yì qián qí huī。
群奸非无目,浑浑无罅窥。qún jiān fēi wú mù,hún hún wú xià kuī。
阴谋不得奋,佞舌不得施。yīn móu bù dé fèn,nìng shé bù dé shī。
以此终其身,万世不可非。yǐ cǐ zhōng qí shēn,wàn shì bù kě fēi。
初王受汉封,奉诏实都鲁。chū wáng shòu hàn fēng,fèng zhào shí dōu lǔ。
如何千载后,庙貌在东楚。rú hé qiān zài hòu,miào mào zài dōng chǔ。
岂非王之赐,生尝及兹土。qǐ fēi wáng zhī cì,shēng cháng jí zī tǔ。
所以淮上人,世世作神宇。suǒ yǐ huái shàng rén,shì shì zuò shén yǔ。
然而鬼神道,不可接形声。rán ér guǐ shén dào,bù kě jiē xíng shēng。
所感唯以德,所通唯以诚。suǒ gǎn wéi yǐ dé,suǒ tōng wéi yǐ chéng。
去年冬不雪,江淮非一城。qù nián dōng bù xuě,jiāng huái fēi yī chéng。
人心谁无戚,蔡守最不宁。rén xīn shuí wú qī,cài shǒu zuì bù níng。
守乃款王祠,俯伏祈于廷。shǒu nǎi kuǎn wáng cí,fǔ fú qí yú tíng。
其日腊且尽,其夕大雪零。qí rì là qiě jǐn,qí xī dà xuě líng。
前驱方入郭,后乘犹在坰。qián qū fāng rù guō,hòu chéng yóu zài jiōng。
田者欢于野,途者欢于行。tián zhě huān yú yě,tú zhě huān yú xíng。
如饥哺斯食,如疾医斯平。rú jī bǔ sī shí,rú jí yī sī píng。
骄阳遁无迹,和气来有形。jiāo yáng dùn wú jì,hé qì lái yǒu xíng。
因知王之心,虽殁不变更。yīn zhī wáng zhī xīn,suī mò bù biàn gèng。
好诚而乐义,凛凛如平生。hǎo chéng ér lè yì,lǐn lǐn rú píng shēng。
一祷辄已应,为赐良不轻。yī dǎo zhé yǐ yīng,wèi cì liáng bù qīng。
侯拜神之贶,民歌侯之明。hóu bài shén zhī kuàng,mín gē hóu zhī míng。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

麻姑

徐积

不道风尘良苦辛,却停仙仗醉红尘。bù dào fēng chén liáng kǔ xīn,què tíng xiān zhàng zuì hóng chén。
青鸾一去无消息,只被麻姑误杀人。qīng luán yī qù wú xiāo xī,zhǐ bèi má gū wù shā rén。

闲仙

徐积

先生坐时云满裳,先生卧时云满床。xiān shēng zuò shí yún mǎn shang,xiān shēng wò shí yún mǎn chuáng。
白云终日自来去,若比先生云尚忙。bái yún zhōng rì zì lái qù,ruò bǐ xiān shēng yún shàng máng。

棋仙

徐积

壶中白日何曾夜,洞里桃花别是春。hú zhōng bái rì hé céng yè,dòng lǐ táo huā bié shì chūn。
一局闲棋犹未了,坐中老却采樵人。yī jú xián qí yóu wèi le,zuò zhōng lǎo què cǎi qiáo rén。

夜宴仙

徐积

阊阖宫中夜宴开,手挥明月坐瑶台。chāng hé gōng zhōng yè yàn kāi,shǒu huī míng yuè zuò yáo tái。
不教偷药姮娥到,却放投壶玉女来。bù jiào tōu yào héng é dào,què fàng tóu hú yù nǚ lái。

夜宴仙

徐积

明月宫中夜宴多,坐中齐唱白云歌。míng yuè gōng zhōng yè yàn duō,zuò zhōng qí chàng bái yún gē。
瑶环玉佩三千女,不著人闲俗绮罗。yáo huán yù pèi sān qiān nǚ,bù zhù rén xián sú qǐ luó。

困仙

徐积

洞中一觉春风梦,落尽桃源万树花。dòng zhōng yī jué chūn fēng mèng,luò jǐn táo yuán wàn shù huā。
灶上丹砂寻不见,骑鸾误入阿谁家。zào shàng dān shā xún bù jiàn,qí luán wù rù ā shuí jiā。

浴仙

徐积

玉佩珠襦自辟尘,瑶池浴罢卧红云。yù pèi zhū rú zì pì chén,yáo chí yù bà wò hóng yún。
指挥莫放香波去,留与龙儿并凤群。zhǐ huī mò fàng xiāng bō qù,liú yǔ lóng ér bìng fèng qún。

诗酒仙

徐积

玉谱天书金版字,桂花浓酿碧霞浆。yù pǔ tiān shū jīn bǎn zì,guì huā nóng niàng bì xiá jiāng。
无人敢与为诗敌,有客时来觅酒尝。wú rén gǎn yǔ wèi shī dí,yǒu kè shí lái mì jiǔ cháng。

诗酒仙

徐积

闲云淡月为诗态,春日春风是酒容。xián yún dàn yuè wèi shī tài,chūn rì chūn fēng shì jiǔ róng。
玉女争求新乐府,金童时献碧瑶钟。yù nǚ zhēng qiú xīn lè fǔ,jīn tóng shí xiàn bì yáo zhōng。

太平仙

徐积

谁知我是太平仙,歌罢浮云笑暮烟。shuí zhī wǒ shì tài píng xiān,gē bà fú yún xiào mù yān。
更倚玉楼吟乐府,断虹消尽月明天。gèng yǐ yù lóu yín lè fǔ,duàn hóng xiāo jǐn yuè míng tiān。

赠别仙

徐积

平日忠言薄万金,此时何惜赠君行。píng rì zhōng yán báo wàn jīn,cǐ shí hé xī zèng jūn xíng。
好名不是真人事,莫向人闲留姓名。hǎo míng bù shì zhēn rén shì,mò xiàng rén xián liú xìng míng。

雪仙

徐积

九重天路忽难通,谁与传书寄阆风。jiǔ zhòng tiān lù hū nán tōng,shuí yǔ chuán shū jì láng fēng。
鹤驭三千无处觅,银潢万丈一时空。hè yù sān qiān wú chù mì,yín huáng wàn zhàng yī shí kōng。

望仙

徐积

好云消尽鹤空来,一去麻姑更不回。hǎo yún xiāo jǐn hè kōng lái,yī qù má gū gèng bù huí。
紫府路从何处去,碧桃花向梦中开。zǐ fǔ lù cóng hé chù qù,bì táo huā xiàng mèng zhōng kāi。

无妄仙

徐积

清风窗外云初去,明月池中鹤自还。qīng fēng chuāng wài yún chū qù,míng yuè chí zhōng hè zì hái。
春色一帘闲睡过,瑶花落尽不抽关。chūn sè yī lián xián shuì guò,yáo huā luò jǐn bù chōu guān。

希夷仙

徐积

白云夫子号希夷,碧玉窗中下绛帷。bái yún fū zi hào xī yí,bì yù chuāng zhōng xià jiàng wéi。
皓首勒成书万帙,病鸾偷见鹤偷知。hào shǒu lēi chéng shū wàn zhì,bìng luán tōu jiàn hè tōu zhī。