古诗词

姚黄

徐积

黄河南畔伊川北,姚家宅是真花窟。huáng hé nán pàn yī chuān běi,yáo jiā zhái shì zhēn huā kū。
古来多少豪奢儿,埋却千莺万莺骨。gǔ lái duō shǎo háo shē ér,mái què qiān yīng wàn yīng gǔ。
中央精粹得之多,西方秀气来相和。zhōng yāng jīng cuì dé zhī duō,xī fāng xiù qì lái xiāng hé。
天与明光常借日,水宫暗脉正通河。tiān yǔ míng guāng cháng jiè rì,shuǐ gōng àn mài zhèng tōng hé。
春风如酒半酣时,谁教谷雨报花期。chūn fēng rú jiǔ bàn hān shí,shuí jiào gǔ yǔ bào huā qī。
司马坂前娇半启,洛阳城内人俱知。sī mǎ bǎn qián jiāo bàn qǐ,luò yáng chéng nèi rén jù zhī。
姚家门巷车马填,墙头墙下人差肩。yáo jiā mén xiàng chē mǎ tián,qiáng tóu qiáng xià rén chà jiān。
花上红绡都蔽日,花傍翠幕恰如烟。huā shàng hóng xiāo dōu bì rì,huā bàng cuì mù qià rú yān。
玉面儿来争供帐,锦袍郎去斗抛钱。yù miàn ér lái zhēng gōng zhàng,jǐn páo láng qù dòu pāo qián。
无人不说姚花好,费却春功亦不少。wú rén bù shuō yáo huā hǎo,fèi què chūn gōng yì bù shǎo。
日长风暖绿梢低,坐上金仙困将倒。rì zhǎng fēng nuǎn lǜ shāo dī,zuò shàng jīn xiān kùn jiāng dào。
曲尘饼剂和香檀,何以贮之承露盘。qū chén bǐng jì hé xiāng tán,hé yǐ zhù zhī chéng lù pán。
烂锦脱来嫌太艳,鲜衣染就欲骖鸾。làn jǐn tuō lái xián tài yàn,xiān yī rǎn jiù yù cān luán。
君看此花肌肉丰,一尺馀高千万重。jūn kàn cǐ huā jī ròu fēng,yī chǐ yú gāo qiān wàn zhòng。
妆面深藏青步障,宝冠斜堕碧霞丛。zhuāng miàn shēn cáng qīng bù zhàng,bǎo guān xié duò bì xiá cóng。
步摇好称钗凤凰,玉镮犀佩珠鸣珰。bù yáo hǎo chēng chāi fèng huáng,yù huán xī pèi zhū míng dāng。
帝女何缘心好道,阿娇安用金为房。dì nǚ hé yuán xīn hǎo dào,ā jiāo ān yòng jīn wèi fáng。
绀窠累栖舒雁雏,沈烟喷出狻猊炉。gàn kē lèi qī shū yàn chú,shěn yān pēn chū suān ní lú。
一种养成馀意态,千花瘦尽春肌肤。yī zhǒng yǎng chéng yú yì tài,qiān huā shòu jǐn chūn jī fū。
峨峨一器攲且倾,覆杯难辨钟与觥。é é yī qì qī qiě qīng,fù bēi nán biàn zhōng yǔ gōng。
染以鲛绡求正色,叩之玉挺希宫声。rǎn yǐ jiāo xiāo qiú zhèng sè,kòu zhī yù tǐng xī gōng shēng。
魏家红共牛家碧,迭霸花中耸高格。wèi jiā hóng gòng niú jiā bì,dié bà huā zhōng sǒng gāo gé。
如今俯首甘下风,九十种中为第一。rú jīn fǔ shǒu gān xià fēng,jiǔ shí zhǒng zhōng wèi dì yī。
此花莫似武昭仪,出得宫来不画眉。cǐ huā mò shì wǔ zhāo yí,chū dé gōng lái bù huà méi。
情貌欲为狐媚态,衣裳却是比丘尼。qíng mào yù wèi hú mèi tài,yī shang què shì bǐ qiū ní。
杨妃本是倾国身,脱却红襦号太真。yáng fēi běn shì qīng guó shēn,tuō què hóng rú hào tài zhēn。
河水欲濡头上髻,马嵬犹著旧时裙。hé shuǐ yù rú tóu shàng jì,mǎ wéi yóu zhù jiù shí qún。
物色一定犹可疑,人心多变宜难知。wù sè yī dìng yóu kě yí,rén xīn duō biàn yí nán zhī。
容易莫评真与欺,貌或如是心或非。róng yì mò píng zhēn yǔ qī,mào huò rú shì xīn huò fēi。
君不见老庄有深意,万物之中最防伪。jūn bù jiàn lǎo zhuāng yǒu shēn yì,wàn wù zhī zhōng zuì fáng wěi。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

送范宣德

徐积

客有斯人,而有美质。kè yǒu sī rén,ér yǒu měi zhì。
可养而充,其在不息。kě yǎng ér chōng,qí zài bù xī。
养之以正,充之以义。yǎng zhī yǐ zhèng,chōng zhī yǐ yì。
何适不可,何为弗至。hé shì bù kě,hé wèi fú zhì。

送李推官

徐积

物有所兴,因人而就。wù yǒu suǒ xīng,yīn rén ér jiù。
其人维何,所性忠厚。qí rén wéi hé,suǒ xìng zhōng hòu。
能谋而果,能明而究。néng móu ér guǒ,néng míng ér jiū。
身任其责,力成厥构。shēn rèn qí zé,lì chéng jué gòu。
既成之法,可继于后。jì chéng zhī fǎ,kě jì yú hòu。
入门而东,自南而北。rù mén ér dōng,zì nán ér běi。
如污斯隆,如枉斯直。rú wū sī lóng,rú wǎng sī zhí。
如塞斯通,如隘斯辟。rú sāi sī tōng,rú ài sī pì。
如翼斯张,如衡斯举。rú yì sī zhāng,rú héng sī jǔ。
如蔀斯赫,如阒斯睹。rú bù sī hè,rú qù sī dǔ。
室有明窗,墙有坚堵。shì yǒu míng chuāng,qiáng yǒu jiān dǔ。
地无游蚁,穴无伏鼠。dì wú yóu yǐ,xué wú fú shǔ。
既完既成,既安既处。jì wán jì chéng,jì ān jì chù。
师乎师乎,岂可苟然。shī hū shī hū,qǐ kě gǒu rán。
心为道本,身为义先。xīn wèi dào běn,shēn wèi yì xiān。
心之所无,道不可传。xīn zhī suǒ wú,dào bù kě chuán。
身之所无,口不可宣。shēn zhī suǒ wú,kǒu bù kě xuān。
唯正唯直,求己以全。wéi zhèng wéi zhí,qiú jǐ yǐ quán。
以义以命,如耕平田。yǐ yì yǐ mìng,rú gēng píng tián。
处心积虑,贯通神明。chù xīn jī lǜ,guàn tōng shén míng。
无忝乡校,勿负朝廷。wú tiǎn xiāng xiào,wù fù cháo tíng。
成人子弟,慰人父兄。chéng rén zi dì,wèi rén fù xiōng。
二三职事,其亦警戒。èr sān zhí shì,qí yì jǐng jiè。
欲善诸外,先治诸内。yù shàn zhū wài,xiān zhì zhū nèi。
存诚防邪,集义养气。cún chéng fáng xié,jí yì yǎng qì。
作伪心劳,作德心逸。zuò wěi xīn láo,zuò dé xīn yì。
如此两句,守而勿失。rú cǐ liǎng jù,shǒu ér wù shī。
谨佐尔师,各修其职。jǐn zuǒ ěr shī,gè xiū qí zhí。
庶乎诸生,其则不远。shù hū zhū shēng,qí zé bù yuǎn。
已修加修,已善加善。yǐ xiū jiā xiū,yǐ shàn jiā shàn。
不率者从,不类者变。bù lǜ zhě cóng,bù lèi zhě biàn。
子弟如此,父兄所愿。zi dì rú cǐ,fù xiōng suǒ yuàn。
可慰乡人,可成学风。kě wèi xiāng rén,kě chéng xué fēng。
可酬其劳,可称厥功。kě chóu qí láo,kě chēng jué gōng。

送乔司法

徐积

乔掾循循,有如寒士。qiáo yuàn xún xún,yǒu rú hán shì。
面无浮气,能训诸理。miàn wú fú qì,néng xùn zhū lǐ。
可养可充,曰正曰直。kě yǎng kě chōng,yuē zhèng yuē zhí。
其维思诚,其在不息。qí wéi sī chéng,qí zài bù xī。

送贾镇卿

徐积

萧县大夫,气质端劲。xiāo xiàn dà fū,qì zhì duān jìn。
其中所养,不邪而正。qí zhōng suǒ yǎng,bù xié ér zhèng。
正以辅才,恕以辅明。zhèng yǐ fǔ cái,shù yǐ fǔ míng。
面无谀色,口无谀声。miàn wú yú sè,kǒu wú yú shēng。
若斯人者,宜于王庭。ruò sī rén zhě,yí yú wáng tíng。
而况一县,为惠为泽。ér kuàng yī xiàn,wèi huì wèi zé。
恕所以惠,威所以立。shù suǒ yǐ huì,wēi suǒ yǐ lì。
猛宽得中,韦抗是也。měng kuān dé zhōng,wéi kàng shì yě。
诛奸殄寇,有贺齐者。zhū jiān tiǎn kòu,yǒu hè qí zhě。
东汉庞参,作守汉阳。dōng hàn páng cān,zuò shǒu hàn yáng。
政所以茂,实繄任棠。zhèng suǒ yǐ mào,shí yī rèn táng。
以君之正,以君常德。yǐ jūn zhī zhèng,yǐ jūn cháng dé。
力追古人,是宜是适。lì zhuī gǔ rén,shì yí shì shì。

可养一章赠别范子舟

徐积

可养可充,曰性曰气。kě yǎng kě chōng,yuē xìng yuē qì。
以君美质,斯已可贵。yǐ jūn měi zhì,sī yǐ kě guì。
养而充之,何所弗至。yǎng ér chōng zhī,hé suǒ fú zhì。

送山阳宰

徐积

大夫三年,平恕如一。dà fū sān nián,píng shù rú yī。
静而不烦,民安厥室。jìng ér bù fán,mín ān jué shì。
大夫去矣,何以述之。dà fū qù yǐ,hé yǐ shù zhī。
我述民言,民实德之。wǒ shù mín yán,mín shí dé zhī。