古诗词

双树海棠

徐积

此花出在海州东,千涛万浪围山峰。cǐ huā chū zài hǎi zhōu dōng,qiān tāo wàn làng wéi shān fēng。
不知谁是栽花翁,花根屈曲蟠双虹。bù zhī shuí shì zāi huā wēng,huā gēn qū qū pán shuāng hóng。
英英斗繁葩葩丰,晨霞夕霞滴不供。yīng yīng dòu fán pā pā fēng,chén xiá xī xiá dī bù gōng。
欻有神物射蛟龙,团团血溅摇春风。chuā yǒu shén wù shè jiāo lóng,tuán tuán xuè jiàn yáo chūn fēng。
超然花格非凡容,吴姬半亸钗头红。chāo rán huā gé fēi fán róng,wú jī bàn duǒ chāi tóu hóng。
谁人移下海中山,神仙姊妹来人闲。shuí rén yí xià hǎi zhōng shān,shén xiān zǐ mèi lái rén xián。
人闲无玉可消斑,歌姬舞态都且闲。rén xián wú yù kě xiāo bān,gē jī wǔ tài dōu qiě xián。
当时血泪乱瑶关,金盘洗面痕犹殷。dāng shí xuè lèi luàn yáo guān,jīn pán xǐ miàn hén yóu yīn。
吹箫郎去先骑鸾,妆未成时情已阑。chuī xiāo láng qù xiān qí luán,zhuāng wèi chéng shí qíng yǐ lán。
汉皋台下娇蹒跚,曾解明珠瑶佩环。hàn gāo tái xià jiāo pán shān,céng jiě míng zhū yáo pèi huán。
无媒不嫁矜殊颜,自共美人香往还。wú méi bù jià jīn shū yán,zì gòng měi rén xiāng wǎng hái。
霓衣同步绀云车,麻姑面上藏丹砂。ní yī tóng bù gàn yún chē,má gū miàn shàng cáng dān shā。
绿鬓已坠金钗斜,酒红不着罗衫遮。lǜ bìn yǐ zhuì jīn chāi xié,jiǔ hóng bù zhe luó shān zhē。
且教半笑含春华,但恐分飞成乱霞。qiě jiào bàn xiào hán chūn huá,dàn kǒng fēn fēi chéng luàn xiá。
宜哉天下为名花,连根都种名卿家。yí zāi tiān xià wèi míng huā,lián gēn dōu zhǒng míng qīng jiā。
温温容态孰可加,有如女德贞无邪。wēn wēn róng tài shú kě jiā,yǒu rú nǚ dé zhēn wú xié。
共君醉倒插乌纱,从他群儿笑哑哑。gòng jūn zuì dào chā wū shā,cóng tā qún ér xiào yǎ yǎ。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

白莲花

徐积

水一重重玉一重,更无妖色媚西风。shuǐ yī zhòng zhòng yù yī zhòng,gèng wú yāo sè mèi xī fēng。
虽然物外能为素,又恐人闲只爱红。suī rán wù wài néng wèi sù,yòu kǒng rén xián zhǐ ài hóng。

野花

徐积

一点香心寂寞春,牧童归后更无人。yī diǎn xiāng xīn jì mò chūn,mù tóng guī hòu gèng wú rén。
谁家庭院栽杨柳,犹自飞花入四邻。shuí jiā tíng yuàn zāi yáng liǔ,yóu zì fēi huā rù sì lín。

谢人惠梅花

徐积

我共梅花情最深,左持樽酒右持灯。wǒ gòng méi huā qíng zuì shēn,zuǒ chí zūn jiǔ yòu chí dēng。
持灯持酒岂辞倦,却是春香不自胜。chí dēng chí jiǔ qǐ cí juàn,què shì chūn xiāng bù zì shèng。

别玉女花

徐积

辞他玉女难空手,酌尽银瓶醉未休。cí tā yù nǚ nán kōng shǒu,zhuó jǐn yín píng zuì wèi xiū。
任是职严风望峻,也须一步一回头。rèn shì zhí yán fēng wàng jùn,yě xū yī bù yī huí tóu。

绿杨

徐积

绿杨何处不相逢,到处伴他花草红。lǜ yáng hé chù bù xiāng féng,dào chù bàn tā huā cǎo hóng。
只为人闲苦离别,更无情绪管春风。zhǐ wèi rén xián kǔ lí bié,gèng wú qíng xù guǎn chūn fēng。

绿杨

徐积

且寻绿院朱扉好,莫看山前水畔容。qiě xún lǜ yuàn zhū fēi hǎo,mò kàn shān qián shuǐ pàn róng。
肌肤瘦尽春风甚,更被春风舞不供。jī fū shòu jǐn chūn fēng shén,gèng bèi chūn fēng wǔ bù gōng。

杏花

徐积

窗外花开红满枝,董生正下读书帷。chuāng wài huā kāi hóng mǎn zhī,dǒng shēng zhèng xià dú shū wéi。
东风到晚殊无定,今夜清香属阿谁。dōng fēng dào wǎn shū wú dìng,jīn yè qīng xiāng shǔ ā shuí。

杏花

徐积

一点胭脂淡染腮,十分颜色为谁开。yī diǎn yān zhī dàn rǎn sāi,shí fēn yán sè wèi shuí kāi。
残灯欲尽书帏闭,犹有清香半夜来。cán dēng yù jǐn shū wéi bì,yóu yǒu qīng xiāng bàn yè lái。

题扇离妇扇

徐积

年来不把紫箫吹,玉指掺掺弄素辉。nián lái bù bǎ zǐ xiāo chuī,yù zhǐ càn càn nòng sù huī。
一自征人渡辽去,唯有清风动妾衣。yī zì zhēng rén dù liáo qù,wéi yǒu qīng fēng dòng qiè yī。

宿溪亭

徐积

一榻溪亭直万钱,满床明月伴闲眠。yī tà xī tíng zhí wàn qián,mǎn chuáng míng yuè bàn xián mián。
荷花不把秋香惜,又逐西风到枕前。hé huā bù bǎ qiū xiāng xī,yòu zhú xī fēng dào zhěn qián。

过望思台

徐积

昔日奸邪事可哀,如今空筑望思台。xī rì jiān xié shì kě āi,rú jīn kōng zhù wàng sī tái。
冥冥恨魄何之去,唯有南山暮雨来。míng míng hèn pò hé zhī qù,wéi yǒu nán shān mù yǔ lái。

天都仙

徐积

甘露洒时黄道肃,绀霞环处紫宫严。gān lù sǎ shí huáng dào sù,gàn xiá huán chù zǐ gōng yán。
金华未启瑶台晓,流月奔星共一帘。jīn huá wèi qǐ yáo tái xiǎo,liú yuè bēn xīng gòng yī lián。

天都仙

徐积

真童列仗严如兵,诛奸号令雷风行。zhēn tóng liè zhàng yán rú bīng,zhū jiān hào lìng léi fēng xíng。
俄闻一物不遂性,急传口诏春阳生。é wén yī wù bù suì xìng,jí chuán kǒu zhào chūn yáng shēng。

天都仙

徐积

天兵十万著犀衣,手执金幢踏彩霓。tiān bīng shí wàn zhù xī yī,shǒu zhí jīn chuáng tà cǎi ní。
龙共玉麟相次列,群鸾班在凤凰西。lóng gòng yù lín xiāng cì liè,qún luán bān zài fèng huáng xī。

早朝仙

徐积

紫瑶阙上烟霞晓,赤玉阶前剑佩齐。zǐ yáo quē shàng yān xiá xiǎo,chì yù jiē qián jiàn pèi qí。
十二金童传诏罢,云冠星弁一时低。shí èr jīn tóng chuán zhào bà,yún guān xīng biàn yī shí dī。