古诗词

和李道源清风谣

徐积

漫翁说尽清风好,犹能顾我邀吟稿。màn wēng shuō jǐn qīng fēng hǎo,yóu néng gù wǒ yāo yín gǎo。
吟时欲倚白云飞,到时恐在红尘表。yín shí yù yǐ bái yún fēi,dào shí kǒng zài hóng chén biǎo。
有如列子御风行,百骸齐奋双瞳瞭。yǒu rú liè zi yù fēng xíng,bǎi hái qí fèn shuāng tóng liǎo。
借问清风何处来,玉水之心玉山杪。jiè wèn qīng fēng hé chù lái,yù shuǐ zhī xīn yù shān miǎo。
曾经昆阆拂瑶花,亦度潇湘过蓬岛。céng jīng kūn láng fú yáo huā,yì dù xiāo xiāng guò péng dǎo。
借问清风何处居,深寄碧芦藏绿筱。jiè wèn qīng fēng hé chù jū,shēn jì bì lú cáng lǜ xiǎo。
芭蕉径舞凤衣寒,薜荔墙翻龙甲老。bā jiāo jìng wǔ fèng yī hán,bì lì qiáng fān lóng jiǎ lǎo。
遗英堕箨无处寻,一径十年未曾扫。yí yīng duò tuò wú chù xún,yī jìng shí nián wèi céng sǎo。
但恐春深花木稀,定知秋后冰霜早。dàn kǒng chūn shēn huā mù xī,dìng zhī qiū hòu bīng shuāng zǎo。
快心何羡楚王台,披襟适得麻姑爪。kuài xīn hé xiàn chǔ wáng tái,pī jīn shì dé má gū zhǎo。
中山酒客饮辄醒,八斗司徒醉不倒。zhōng shān jiǔ kè yǐn zhé xǐng,bā dòu sī tú zuì bù dào。
箫声易咽笛声哀,客思难平物容愀。xiāo shēng yì yàn dí shēng āi,kè sī nán píng wù róng qiǎo。
君看檐前避暑巢,不是岩乌即沙鸟。jūn kàn yán qián bì shǔ cháo,bù shì yán wū jí shā niǎo。
万谷藏冰山气来,千涛喷雪江声绕。wàn gǔ cáng bīng shān qì lái,qiān tāo pēn xuě jiāng shēng rào。
借问此闲清奈何,况是中宵月华皎。jiè wèn cǐ xián qīng nài hé,kuàng shì zhōng xiāo yuè huá jiǎo。
鸡鸣漏尽眠不成,披衣起看冰壶晓。jī míng lòu jǐn mián bù chéng,pī yī qǐ kàn bīng hú xiǎo。
便乘枯木饮明河,仍御双凫入冥杳。biàn chéng kū mù yǐn míng hé,réng yù shuāng fú rù míng yǎo。
藤床角簟无所施,綀布蒲葵价弥小。téng chuáng jiǎo diàn wú suǒ shī,shū bù pú kuí jià mí xiǎo。
有客俄如梦觉时,窃笑梦中何扰扰。yǒu kè é rú mèng jué shí,qiè xiào mèng zhōng hé rǎo rǎo。
中心无累清则明,蔽者常稀欲者少。zhōng xīn wú lèi qīng zé míng,bì zhě cháng xī yù zhě shǎo。
儿啼女笑坐可忘,兽斗禽嬉悟俱了。ér tí nǚ xiào zuò kě wàng,shòu dòu qín xī wù jù le。
毁誉一过遗如空,富贵浮云视弥藐。huǐ yù yī guò yí rú kōng,fù guì fú yún shì mí miǎo。
古人凛凛良可思,世俗纷纷何足道。gǔ rén lǐn lǐn liáng kě sī,shì sú fēn fēn hé zú dào。
尝闻外物可娱中,所以诗人取萱草。cháng wén wài wù kě yú zhōng,suǒ yǐ shī rén qǔ xuān cǎo。
谁何乘兴为此行,坐摆尘埃出污潦。shuí hé chéng xīng wèi cǐ xíng,zuò bǎi chén āi chū wū lǎo。
贾生可与忘悲忧,楚屈犹将醒怀抱。jiǎ shēng kě yǔ wàng bēi yōu,chǔ qū yóu jiāng xǐng huái bào。
区区何用作离骚,弄琴听我清风操。qū qū hé yòng zuò lí sāo,nòng qín tīng wǒ qīng fēng cāo。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

希夷仙

徐积

红尘旧学今虽废,紫府新书近已齐。hóng chén jiù xué jīn suī fèi,zǐ fǔ xīn shū jìn yǐ qí。
三十六仙俱不见,玉函金锁印龙泥。sān shí liù xiān jù bù jiàn,yù hán jīn suǒ yìn lóng ní。

悟仙

徐积

昔日闻人说上清,如今高步太元庭。xī rì wén rén shuō shàng qīng,rú jīn gāo bù tài yuán tíng。
有时却忆红尘事,恰似梦回并酒醒。yǒu shí què yì hóng chén shì,qià shì mèng huí bìng jiǔ xǐng。

恶伪仙

徐积

本希上圣忘言学,傍采南华寓意书。běn xī shàng shèng wàng yán xué,bàng cǎi nán huá yù yì shū。
去伪即真虽有道,未知人意自何如。qù wěi jí zhēn suī yǒu dào,wèi zhī rén yì zì hé rú。

水仙

徐积

曾乘秋浪泛银河,拨尽闲云恣浩歌。céng chéng qiū làng fàn yín hé,bō jǐn xián yún zì hào gē。
明月一环来拂面,玉龙十万总随波。míng yuè yī huán lái fú miàn,yù lóng shí wàn zǒng suí bō。

水仙

徐积

天上瑶池为别馆,海闲金阙是离宫。tiān shàng yáo chí wèi bié guǎn,hǎi xián jīn quē shì lí gōng。
徐行按尽烟波国,高步却来云汉中。xú xíng àn jǐn yān bō guó,gāo bù què lái yún hàn zhōng。

水仙

徐积

昨夜曾游洛女家,自知此处胜烟霞。zuó yè céng yóu luò nǚ jiā,zì zhī cǐ chù shèng yān xiá。
回鸾更按湘妃曲,醉踏烟波弄月华。huí luán gèng àn xiāng fēi qū,zuì tà yān bō nòng yuè huá。

水仙

徐积

龙驭曾游绛水霞,回来却坐赤鲸车。lóng yù céng yóu jiàng shuǐ xiá,huí lái què zuò chì jīng chē。
夜深正解双珠佩,莫点犀灯照我家。yè shēn zhèng jiě shuāng zhū pèi,mò diǎn xī dēng zhào wǒ jiā。

无累仙

徐积

尘世纷纷总是空,花开花落几时穷。chén shì fēn fēn zǒng shì kōng,huā kāi huā luò jǐ shí qióng。
有人若问烟霞事,我是逍遥无累翁。yǒu rén ruò wèn yān xiá shì,wǒ shì xiāo yáo wú lèi wēng。

笑仙

徐积

天上人闲自不同,莫将浇俗比真风。tiān shàng rén xián zì bù tóng,mò jiāng jiāo sú bǐ zhēn fēng。
真风大抵无今古,万事都来一笑中。zhēn fēng dà dǐ wú jīn gǔ,wàn shì dōu lái yī xiào zhōng。

忧仙

徐积

我是真人何所忧,所忧世俗好多求。wǒ shì zhēn rén hé suǒ yōu,suǒ yōu shì sú hǎo duō qiú。
相谋相诈何时了,一笑一啼无日休。xiāng móu xiāng zhà hé shí le,yī xiào yī tí wú rì xiū。

闵仙

徐积

祸福之来本自求,世人闻语不回头。huò fú zhī lái běn zì qiú,shì rén wén yǔ bù huí tóu。
但知自快身前欲,不道永为身后羞。dàn zhī zì kuài shēn qián yù,bù dào yǒng wèi shēn hòu xiū。

又水仙

徐积

紫金沙路明珠阙,浴罢龙儿洗明月。zǐ jīn shā lù míng zhū quē,yù bà lóng ér xǐ míng yuè。
待来人世等麻姑,只被尘埃污罗袜。dài lái rén shì děng má gū,zhǐ bèi chén āi wū luó wà。

又水仙

徐积

为买蟠桃海上花,明珠满载玉龙车。wèi mǎi pán táo hǎi shàng huā,míng zhū mǎn zài yù lóng chē。
蓬山诸子须相问,笑指烟波是我家。péng shān zhū zi xū xiāng wèn,xiào zhǐ yān bō shì wǒ jiā。

又水仙

徐积

我是江湖都一掬,海水虽深不濡足。wǒ shì jiāng hú dōu yī jū,hǎi shuǐ suī shēn bù rú zú。
待教平地产明珠,但恐世人更多欲。dài jiào píng dì chǎn míng zhū,dàn kǒng shì rén gèng duō yù。

又水仙

徐积

伍子波涛空淼然,至今犹有不平言。wǔ zi bō tāo kōng miǎo rán,zhì jīn yóu yǒu bù píng yán。
屈原褊浅尤多忿,但恐有时来诉冤。qū yuán biǎn qiǎn yóu duō fèn,dàn kǒng yǒu shí lái sù yuān。