古诗词

满江红

朱敦儒

竹翠阴森,寒泉浸、几峰奇石。zhú cuì yīn sēn,hán quán jìn jǐ fēng qí shí。
销畏日、溪蒲呈秀,水蕉供碧。xiāo wèi rì xī pú chéng xiù,shuǐ jiāo gōng bì。
筠簟平铺光欲动,纱裯高挂空无色。yún diàn píng pù guāng yù dòng,shā chóu gāo guà kōng wú sè。
似月明、苹叶起秋风,潇湘白。shì yuè míng píng yè qǐ qiū fēng,xiāo xiāng bái。
不敢笑,红尘客。bù gǎn xiào,hóng chén kè。
争肯羡,神仙宅。zhēng kěn xiàn,shén xiān zhái。
且披襟脱帽,自适其适。qiě pī jīn tuō mào,zì shì qí shì。
靖节窗风犹有待,本初朔饮非长策。jìng jié chuāng fēng yóu yǒu dài,běn chū shuò yǐn fēi zhǎng cè。
怎似我、心闲便清凉,无南北。zěn shì wǒ xīn xián biàn qīng liáng,wú nán běi。
朱敦儒

朱敦儒

朱敦儒 (1081-1159),字希真,洛阳人。历兵部郎中、临安府通判、秘书郎、都官员外郎、两浙东路提点刑狱,致仕,居嘉禾。绍兴二十九年(1159)卒。有词三卷,名《樵歌》。朱敦儒获得“词俊”之名,与“诗俊”陈与义等并称为“洛中八俊” (楼钥《跋朱岩壑鹤赋及送闾丘使君诗》) 朱敦儒的作品>>

猜您喜欢

临江仙

朱敦儒

直自凤凰城破后,擘钗破镜分飞。zhí zì fèng huáng chéng pò hòu,bāi chāi pò jìng fēn fēi。
天涯海角信音稀。tiān yá hǎi jiǎo xìn yīn xī。
梦回辽海北,魂断玉关西。mèng huí liáo hǎi běi,hún duàn yù guān xī。
月解重圆星解聚,如何不见人归?今春还听杜鹃啼。yuè jiě zhòng yuán xīng jiě jù,rú hé bù jiàn rén guī?jīn chūn hái tīng dù juān tí。
年年看塞雁,一十四番回。nián nián kàn sāi yàn,yī shí sì fān huí。